Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh

Chương 2096



1968

Đinh Trường Sinh vốn cho là hành trình lần này lên kinh thành còn phải tốn một đoạn thời gian, nhưng mà không ngờ nhận được điện thoại Lý Thiết Cương, bảo chính hắn về trước Hồ Châu chờ tin tức, còn Lý Thiết Cương phải ở lại trên kinh thành thêm vài ngày, hơn nữa còn dặn dò với Đinh Trường Sinh, ngàn vạn lần không thể để cho La Đông Thu xảy ra chuyện gì.

Vì vậy Đinh Trường Sinh hoả tốc chạy về Hồ Châu, lúc nhìn thấy La Đông Thu, thì gia hỏa này đã là kiệt sức.

-Đinh cục, gia hỏa này thật đúng là cứng rắn, đói thành như vậy, mà cũng không chịu khai ra sự tình Đàm Quốc Khánh.

Lưu Chấn Đông hung hãn nói.

Đinh Trường Sinh cùng Lưu Chấn Đông cùng đi ra khỏi gian phòng hầm trú ẩn.

-Đinh cục, chẳng lẽ cứ như vậy là xong rồi…

Lưu Chấn Đông không cam lòng nói.

-Cho hắn một chén cháo gạo đi, tôi vừa mới nhận được mệnh lệnh, muốn La Đông Thu không bị tổn hao gì, xem ra vụ án này chúng ta phải giao đi rồi, như vậy cũng tốt, nếu để hắn trong tay chúng ta mà xảy ra vấn đề, đến lúc đó chúng ta cũng gánh tránh nhiệm không nổi .
Đinh Trường Sinh thản nhiên nói.

-Giao đi? Giao cho người nào vậy?

Lưu Chấn Đông khó hiểu hỏi.

-Tôi cũng không biết giao cho người nào, nhưng đây là ý tứ của phía trên, chúng ta không quản được nhiều như vậy, đúng rồi, mấy ngày hôm nay, có việc gì không?

Đinh Trường Sinh hỏi.

-Tại đây thì không có việc gì, nhưng mà trên thành phố đã xảy ra chuyện, Lan chính ủy mấy hôm nay đang bận rộn đấy, đúng là phòng bị trời mưa dột nóc cả đêm a, cử hết thủng lổ này thì đến lổ khác, xem ra vấn đề của Hồ Châu không ai có thể che đậy nữa rồi, những lão sư kia lại đến vòng quanh du hành biểu tình ở khu ủy rồi, nói là đòi hỏi chuyện tiền lương bị khất nợ, nghe nói bí thư khu ủy Dương Trình Trình đã ngăn cản tại cao ốc khu ủy một ngày, đến bây giờ còn chưa có đi ra, đúng rồi….đám bọn họ còn nhao nhao nói muốn gặp cậu đấy, nói cậu không giữ lời, cho nên cậu hãy tránh mặt đi, đừng có đi ra ngoài.
Lưu Chấn Đông cười cười nói.

-Nếu sớm biết như vậy thì tôi cứ ở trên kinh thành không quay trở lại .

Đinh Trường Sinh thuận miệng nói ra.

-Vậy không được, cậu ở tại Kinh Thành không trở lại, bọn họ nhất định là lên đến kinh thành đấy, nghe nói bọn họ mắng cậu là lừa đảo, bất quá việc này cũng đều là do Dương Trình Trình đàn bà kia nói, lúc ấy người nào hứa hẹn thì cứ đi kiếm người đó....

Lưu Chấn Đông nói.

-Ài, vậy thật sự là bó tay rồi, như vậy đi, mấy ngày nay ngay tôi sẽ ở chỗ này phụng bồi La Đông Thu…

Đinh Trường Sinh ra phía sau cốp xe mở ra, lấy ra một tấm thảm, trải trên mặt đất, rất thoải mái nằm ngủ …

………………………………………………………………………………..

Vào buổi tối, Dương Trình Trình đi ra khỏi cao ốc khu ủy, lập tức đi đến văn phòng bí thư thành ủy thư ký gặp La Bàn Hạ, La Bàn Hạ làm sao mà không biết chuyện bên ngoài phát sinh, nhưng mà sự phẫn nộ của ông không thể nào phóng thích, khu Tân Hồ không có tiền, thành phố đồng dạng cũng không có tiền, coi như là có tiền cũng không có khả năng dùng để phát tiền lương cho khu Tân Hồ dùng, trên thực tế, Hồ Châu tuy rằng một năm nay phát triển nhanh chóng, nhưng mà sổ nợ lúc trước quá nhiều, không phải nhất thời nửa khắc thì có thể trả hết nợ đấy…
Vì vậy, cần phải trả nợ không phải chỉ là một khu Tân Hồ, phía dưới huyện thị sổ nợ cũng còn rất nhiều…

-Tình huống như thế nào rồi?

La Bàn Hạ hỏi.

-La bí thư, không lạc quan, chúng ta tuy rằng bố trí cảnh lực, muốn tìm ra người dẫn đầu, nhưng mà cơ bản thì không có người dẫn đầu đấy, bảo bọn họ chọn người đại diện, cũng không ai nguyện ý đứng ra, rất rõ ràng lần này là có dự mưu đấy…

-Cô là bí thư khu ủy, vậy tính sao bây giờ, chẳng lẽ trong vùng không có cái kế hoạch gì sao?

La Bàn Hạ không vui nói, nếu không cân nhắc đến Dương Trình Trình là một nữ đồng chí, La Bàn Hạ hỏa khí đã sớm phát ra tới rồi.

-Em nghe nói Đinh Trường Sinh đang ở tại Hồ Châu, những người này nói là muốn lên trên tỉnh đi tìm Đinh Trường Sinh đấy, dù sao việc này nếu náo đến trong tỉnh, đối với Hồ Châu thì sẽ ảnh hưởng đến hình tượng, vẫn là giải quyết xong tại Hồ Châu là tốt nhất .
Dương Trình Trình do dự một chút, nói ra.

-Gặp Đinh Trường Sinh? Gặp Đinh Trường Sinh để làm cái gì? Đinh Trường Sinh thiếu nợ bọn họ tiền sao?

La Bàn Hạ nghe được Dương Trình Trình nói như vậy, hỏa khí thoáng cái liền bốc lên đây, người đàn bà này không có đảm đương được gì cả, đây không phải là nói nhảm sao ? Lúc đó Đinh Trường Sinh đứng ra trấn an những người này, bây giờ lại để cho những người này đi tìm Đinh Trường Sinh tính sổ?

Làm một người đứng đầu khu ủy, khi xảy ra vấn đề không phải tìm biện pháp giải quyết, mà là trốn tránh trách nhiệm, tìm kiếm nghĩ cách đem vấn đề đẩy ra, điều này làm cho La Bàn Hạ rất là thất vọng, thế nhưng là thất vọng thuộc về thất vọng, bởi vì nàng cũng là có hậu trường đấy….

-Bí thư, Đinh Trường Sinh không thiếu nợ bọn họ tiền, nhưng mà cái chuyện đeo dính như keo này là do Đinh Trường Sinh thổi ra đấy, việc này Đinh Trường Sinh thật đúng là phải cho một lời giải thích .
Dương Trình Trình hiển nhiên không muốn vì Đinh Trường Sinh lúc trước cái chuyện tạo ra keo dính mày mà mình tính tiền, vì vậy mà bắt đầu ăn vạ, ai nói trả lương cho các ngươi, các ngươi đi tìm người đó đi, đừng có ở chỗ này cùng ta mà bám đu ra.

-Dương Trình Trình… Đinh Trường Sinh bây giờ là người tỉnh kỷ ủy, không còn là người khu Tân Hồ đấy, cô phải giải quyết vấn đề đi..

La Bàn Hạ nhíu mày nói.

-Bí thư, dù sao chuyện này em không có cách nào khác, nếu thành phố không ứng trước cho ít tiền để giải quyết một phần rồi tính sau, thì em cũng đành chịu chết…

Dương Trình Trình sử dụng ra một chiêu cuối cùng, dù sao nếu ta không giải quyết được, thì ngươi cứ xem lấy mà làm đi, bởi vì nếu không trả tiền, những người này sẽ đến dặm thành phố rồi lên tỉnh, thậm chí còn muốn đi đến Bắc Kinh náo…
………………………………………………………………………..

-Đinh cục, ăn đi, có cơm, có bánh bao, bánh quẩy, sữa đậu nành….

Lưu Chấn Đông đánh thức Đinh Trường Sinh kêu ăn cơm.

Hầm trú ẩn bên trong đều có đèn chiếu sáng, không nhìn bề ngoài thật đúng là không biết là mặt trời đã lặn hay mọc, vì vậy Đinh Trường Sinh ngủ được cũng là hôn thiên hắc địa, ngủ không được thì đứng lên tìm La Đông Thu tâm sự, trò chuyện xong rồi lại tiếp tục trở về ngủ, từ khi La Đông Thu được cho ăn, dần đã khôi phục, nhìn qua không có bất cứ vấn đề gì rồi.

-Tình huống bên ngoài thế nào rồi?

Đinh Trường Sinh vừa ăn vừa hỏi.

-Tôi thấy việc này có có chiều hướng tăng dần lớn lên, vừa rồi có ghé qua trong cục công an thành phố, Lan chính ủy một ngày cũng không có nhàn rỗi, bất quá cũng có chuyện tốt, hiện tại Lan chính ủy đã là kiêm nhiệm cục trưởng cục công an, không biết lần này có thể hay không thật sự xuất hiện một nữ cục trưởng. Lưu Chấn Đông cười cười nói.
-Còn anh, có phải hay không cũng muốn tiến bộ ?

Đinh Trường Sinh cười hỏi.

-Ài, tiến bộ ai mà không muốn a, nhưng mà sao thấy quá khó khăn đi, tôi chẳng có quan hệ gì cả, Đinh cục, xong việc này rồi thì tôi dứt khoát cùng đi với cậu lên tỉnh kỷ ủy, tôi phát hiện, một chuyến đi này cùng với cậu thì cũng rất tốt đấy .

Lưu Chấn Đông ân cần lột một quả trứng gà cho Đinh Trường Sinh, lấy lòng nói.