Nhất Cá Thái Giám Sấm Hậu Cung

Chương 92: Dưới Quần Của Hoàng Hậu (2)



Trong lúc bọn họ điên loan đảo phượng, cũng đã "hăng say" đến mấy canh giờ, lúc này sắc trời đã tối đen. Mà Chu hoàng hậu thì chưa ăn cơm chiều, vẫn có thể bảo trì được thể lực tốt đến như vậy, còn dư lực để tái chiến, điều này khiến người có tiên thuật siêu nhiên như Lý Tiểu Dân cũng phải giật mình. Nếu không phải là cơ thể hắn đã được tiên thuật cải tạo, chỉ sợ là đang sớm bại trước nàng rồi.

Tâm tình dần dần tỉnh táo, lý trí trong người Lý Tiểu Dân đã trở lại. Hắn yên lặng nhìn Chu hoàng hậu, trong lòng thầm đánh giá: nàng vì sao lại hiến thân như vậy, chẳng lẽ là bởi vì ở lâu trong cung cấm, khó thể tự chấn áp tình dục của mình sao?

Đối mặt với ánh mắt dò xét của hắn, khuôn mặt Chu hoàng hậu trở lên nhu mị, nàng ôn nhu nói: "Tiểu Dân Tử, ngươi có phải là đang kỳ quái, tại sao ta đột nhiên làm như vậy?"

Lý Tiểu Dân gật đầu, hắn cảm thấy trước mặt mỹ nhân thông minh hơn người này, tâm tư của hắn không che dấu được gì.

Khuôn mặt Chu hoàng hậu cười tươi, thoáng qua một tia ngượng ngùng, nhìn thiếu niên vừa có duyên hợp thể với mình, đã phòng xuất tinh hoa vào trong cơ thể mình, nàng cố gắng áp chế sự phức tạp trong lòng, ôn nhu nói: "Bởi vì, ta muốn ngươi!"

Lý tiểu dâ yên lặng nhìn nàng, hắn dần dần đã hiểu được hàm ý của nàng.

Vì muốn, hấp dẫn thân thể của nhau, kể cả tình cảm và lợi ích.

Hắn hiện tại đã là Ngự Lâm Quân phó thống lĩnh, trong tay chưởng quản hơn vạn đại quân, mà trách nhiệm của cửu thành Binh Mã Ti, cũng khiến hắn có thể điều động được 5 vạn bộ đội nữa, trừ 12 vạn cấm quân ngoài thành không thể điều động được, quân đội trong thành hắn đã nắm 1/3, ở trong thành kim lăng, đã là một lực lượng không thể xem thường rồi.

Lấy lực lượng của hắn hiện giờ, cho dù là quỷ nô trong tay không làm loạn, đơn độc lấy quân lực chém giết, cho dù không thể tạo phản thành công, ít nhất cũng chiếm được một phương, làm cho đại đường như quần long vô thủ, khó có thể ngăn cản công kích của nước ngoài.

Ngược lại, nếu hắn trung tâm vì nước, toàn tâm ủng hộ Chu gia, trợ giúp Chu hoàng hậu ổn định đại cục, như vậy địch nhân dù có hung mãnh thế nào, lấy quân lực của hắn, cũng có thể chống lại được, đừng sứng sững giữa cục diện máu lửa, khiến địch nhân vô cùng kiêng kị. Điều này đối với hệ phái như Chu gia vốn ít có quân lực mà nói, hắn thật sự là một nhân vật quan trọng.

Bởi vậy, hắn trung tâm, đối với Chu gia hay thậm chí là thái tử mà nói, chính là chuyện trọng yếu nhất. Nếu có thể dùng phương thức thân mật này để yên tâm giữ hắn bên người, đối với người thường dùng mưu như Chu hoàng hậu, nàng không cần do dự nhiều, mà lựa chọn ngay.

Huống hồ, hắn lại là thanh niên tuổi trẻ anh tuấn, anh võ đa tài, đối với thiếu phụ ở lâu trong thâm cung như nàng, chính là một loại trí mạng không đỡ nổi. Nhìn ánh mắt xấu hổ xem lẫn u oán của Chu hoàng hậu, Lý Tiểu Dân có thể hiểu rõ điểm này.

Hắn chậm rãi cúi đầu, nhẹ nhàng hôn lên đôi môi đỏ mọng của giai nhân, liên tục mút ngọc dịch trong miệng nàng, đầu lưỡi luồn lách trêu chọc cái lưỡi thơm tho của nàng, không chút buông lỏng.

Chu hoàng hậu bị hắn trêu chọc khiến thở gấp không thôi, nàng cơ hồ không thể tự khống chế mình, ngọc thủ nắm chặt hạ thể hắn, vuốt ve kịch liệt khiến hắn nhanh chóng lấy lại hùng phong. Rút cục, nàng ngồi lên người hắn, để đại bổng thô to của hắn chậm rãi ra vào trong cơ thể nàng, bắt đầu một vòng chiến đấu mới.

Đôi chân ngọc thon dài cuốn chặt lấy eo hổ, bàn tay ấm áp đặt trên bờ vai rắn chắc, Chu hoàng hậu cúi đầu, ánh mắt mê ly nhìn thiếu niên anh tuấn so với mình có khí tuổi nhỏ gấp đôi này, cảm thấy đại bổng của hắn di chuyển rất nhanh trong cơ thể nàng, sự rung chạm mãnh liệt khiến ngọc nhan trở lên đỏ bừng.

Lý Tiểu Dân nằm ngửa trên giường, nhìn thân thể gợi cảm đầy thành thục của Chu hoàng hậu, hắn không nhịn được vươn tay, vuốt ve vòng eo nhỏ nhắn cùng bờ mông mát mịn của nàng, sau đó lại bò lên vuốt ve bộ ngực sữa cùng hai nụ hoa; mà đại bổng của hắn từng bị những ngón tay ngọc ngà của nàng sờ nắn, hiện giờ đang cắm sâu trong ngọc hộ của vị hoàng hậu nương nương cao quý này, cảm giác khăng khít và ướt át, khiến đại bổng càng thêm to lớn, phần eo càng thêm ra sức, mạnh mẽ tiến vào chỗ sâu nhất trong cơ thể nàng.

Chu hoàng hậu khẽ liếm đôi môi anh đào, nàng quyến rũ mỉm cười, cưỡi trên người Lý Tiểu Dân, thân thể mềm mại dưới sự rung động kịch liệt ép xuống, bộ ngực sữa run rẩy như hai chú thỏ ngọc tinh nghịch;mái tóc như mây tán loạn, buông xuống sau lưng nàng. Hai tay của Lý Tiểu Dân thì cũng nào có yên phận, phân biệt đặt trên hương nhũ cùng với kiều đồn đầy đặn, liên tục vuốt ve, eo hổ cùng không kèm tài, ra sức dùng lực, phối hợp với động tác của nàng, kịch liệt làm đại bổng va chạm với ngọc hộ tuyệt mĩ.

Rốt cục, nữ tử cao quý nhất đại đường ngẩng đầu lên, phát ra một tiếng rên rỉ mất hồn, cặp đùi đẹp cuốn chặt lấy eo Lý Tiểu Dân, ngọc thể kịch liệt run rẩy, cảm thụ khoái cảm kịch liệt liên tục đánh sâu vào, tinh hoa nóng bỏng chảy trong cơ thể nàng khiến nàng như muốn bay lên cung trăng.

Mây mưa qua đi, Chu hoàng hậu mệt mỏi nằm gục trên ngực của Lý Tiểu Dân, nàg thở gấp liên hồi, trên khuôn mặt vẻ kiều mị không tả hết được, nhìn gương mặt thanh tú của Lý Tiểu Dân, mỉm cười xấu hổ. Text được lấy tại

Ngọc hộ của nàng vẫn gắt gao khóa chặt đại bổng của Lý Tiểu Dân, nhưng ngón tay ngọc thon thả nhẹ nhàng vẽ vẽ trên ngực hắn, nàng ôn nhu nói: "Tiểu Dân Tử, sư môn của chàng, là một đạo môn tu chân khổng lồ sao?"

Lý Tiểu Dân lắc đầu, nhẹ nhàng nói: "Xin lỗi, hoàng hậu nương nương, ta không quen người tu chân nào, cho dù có, cũng chỉ là đám Âm Sơn yêu đạo, hơn nữa là địch không phải là bạn. Tiên thuật của ta, đều là tự mình tu luyện, nếu nàng thật sự muốn tìm một tu chân đạo môn khổng lồ để phụ thuộc, thật ta không làm được."

Trên khuôn mặt của Chu hoàng hậu, khó mà kìm nén vẻ thất vọng u oán, nhưng nàng lập tức nhịn đi, đôi môi đỏ tươi nhẹ nhàng hôn một cái trên ngực Lý Tiểu Dân, cười tươi nói: "Chàng cũng Âm sơn là địch không phải bạn, vậy là tốt rồi. Theo tình báo của ta, âm sơn đã quyết định giúp Tiền Tùng và Lý Hùng, có địch ý rất lớn với chúng ta. Nếu đợi công kích quy mô của bọn chúng, chỉ sợ mình chàng, khó lòng chống được."

Trong lòng Lý Tiểu Dân cũng lo lắng chuyện này, nhưng đối mặt với giai nhân, hắn hiển nhiên không thể lộ vẻ khiếp sợ, vì thế liền hăng hái nói: "Nàng yên tâm, chỉ cần có ta ở đây, tuyệt đối không để ai khi dễ nàng! Lực lượng trong tay ta, tuyệt đối không ít hơn so với đám âm sơn yêu nhân kia đâu!"

Hắn vốn còn muốn vỗ ngực thể hiện mình làm được, nhưng mà hiện giờ lại có một giai nhân trần truồng đang nằm trên ngực hắn, hắn cũng chỉ vỗ vào lưng nàng, khiến nàng cười rộ lên, vội ngẩng đầu, chủ động dâng lên đôi môi thơm mềm, cùng nụ hôn nồng nhiệt, mang theo thâm tình, khiến dục hỏa trong lòng Lý Tiểu Dân lại bốc lên, cùng nàng hôn một nụ hôn dài đầy tình ái.

Cảm giác được hạ thể của hắn lại bắt đầu lớn lên trong cơ thể mình, mi phượng của Chu hoàng hậu nhíu lại, nàng kinh ngạc nói: "Chàng làm sao mà còn có thể. Ta không làm được nữa, sợ là sau khi làm xong hôm nay, ta phải tĩnh dưỡng trên giường mấy ngày mất, mới có thể hồi lại được."

Lý Tiểu Dân cười hì hì, cảm giác tự hào khi chinh phục được mỹ nữ cao quý này, đột nhiên tính trẻ con của hắn trỗi dậy, đơn giản xoay người đặt nàng dưới thân, ở trong ngọc thể nàng di chuyển mấy cái, khiến hoa dung của nàng thất sắc, liên tục thở gấp xin tha: "Thôi mà, Tiểu Dân Tử, chàng còn chưa đủ, vậy để ta gọi mấy cung nữ đến, thay chàng giảm nhiệt mà!"

Nàng vừa nói như vậy, Lý Tiểu Dân liền suy nghĩ, hơi nhíu mày nói: "Được rồi, mới vừa rồi lúc ta mở cửa, có hai cung nữ ở cửa thì thầm, không biết các nàng có nhìn thấy gì không?"

Nhìn hắn hơi hoảng, Chu hoàng hậu mỉm cười, nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt hắn, trên mặt đầy vẻ ôn nhu dịu dàng nói: "Tiểu Dân Tử, chàng mà cũng sợ sao?"

Lý Tiểu Dân cười khổ nói: "Ta không phải sợ, ta chỉ lo lắng truyền ra ngoài, làm tổn hại danh dự của nàng."

Nhưng mà khi hắn chứng kiến thân thể mềm mại trần truồng trắng như tuyết của nàng, nghĩ đến việc trước mặt mình danh dự làm gì còn đáng nói, trong lòng Lý Tiểu Dân lại nóng lên, đè nàng xuống, sờ loạn một trận phía dưới, mà eo cũng cố gắng bắt đầu lên xuống.

Chu hoàng hậu lại rên rỉ liên tục, cảm nhận được trong cơ thể khí nóng cuồn cuộn, nàng liền giữ Lý Tiểu Dân lại, không cho hắn lộn xộn, nũng nịu cười nói: "Chuyện này thì chàng yên tâm, các nàng sẽ không nói lung tung đâu. Ta vừa rồi đã cho tất cả các cung nữ hầu hạ ra ngoài chờ, còn những người khác đã đuổi đi rồi."

Lý Tiểu Dân cười nói: "Các nàng lâu như vậy vẫn đợi bên ngoài sao? Mặc dù ta đã lập cấm chế, các nàng không nghe được âm thanh nào, nhưng nàng ở cùng ta lâu như vậy, các nàng không nghi ngờ sao?"

Chu hoàng hậu yêu kiều cười, nói: "Làm sao lại không có lòng nghi ngờ! Chẳng qua là ta đã hạ nghiêm lệnh, không cho dù chỉ là một người trong các nàng rời đi, nếu có người nào lùi bước, vậy thì cả nhà bị tội chết! Chàng yên tâm, chúng ta ở cùng một chỗ thời gian này, các nàng sẽ không dám nói ra vời người khác."

Lý Tiểu Dân cau mày, nói: "Nhưng sau này thì sao? Chẳng lẽ nàng có thể làm các nàng ấy im miệng vĩnh viễn sao?"

Hắn cúi đầu nhìn mỹ nữ dưới thân, đột nhiên thấy trong ánh mắt xinh đẹp của nàng lóe lên hàn quang, hắn chợt hiểu, vội vàng lắc đầu, kêu: "Không được! Tuỳ tiện giết người là không được đâu?"

Chu hoàng hậu đưa mắt nhìn hắn, có chút tò mò, cười: " Nếu không được, vậy còn biện pháp nào có thể làm các nàng không nói ra? Ta nghĩ là biện pháp kia là tốt nhất!"

Đôi mắt của Lý Tiểu Dân xoay loạn, sau đó đột nhiên tiến đến gần bên tai nàng, nhẹ nhàng liếm vào nhĩ châu một cái, rồi nói ra chủ ý của mình.

Chu hoàng hậu bị hắn liếm một cái khiến cả người nóng bừng lên, không nhịn được đánh yêu vào bả vai hắn một cái, sau đó che miệng cười duyên, nói: "Cái tên sắc thái giám này, không ngờ lại nghĩ đến chủ ý hư hỏng như vậy! Thôi, tùy chàng làm đi, dù sao khí lực của ta hiện giờ cũng không đủ, không thể cùng chàng làm tiếp được."

Lý Tiểu Dân cùng nàng tươi cười một trận, sau đó dìu nàng dậy, nhìn dáng vẻ kiều nhược vô lực của nàng, trong lòng hắn không khỏi đau xót, nhìn nàng mặc lại bộ quần áo hoa lệ ngày thường, Chu hoàng hậu kiều nhược vẫn cao quý như ngày thường, nhưng lại tăng thêm vài phấn khí chất khiến người khác yêu thương, hắn không kìm được hôn nàng một cái, hai tay sờ loạn trên hoa phục, khiến Chu hoàng hậu lại tiếp tục thở hổn hển, ôm thiếu niên tuấn tú so với nữ nhi của mình còn nhỏ hơn này, tâm thần mê loạn, không ngừng hôn khẽ.

Một lúc lâu sau, hai người mới lại tách ra, ngọc thể của Chu hoàng hậu đã hoàn toàn mềm nhũn, đi lại cũng không tiện, Lý Tiểu Dân cũng không còn cách nào khác là mở cửa dìu nàng ra ngoài, nhìn ánh mắt kinh hoàng của mấy cung nữ ở ngoài cửa, trên mặt hắn cũng không đỏ, cười khan nói: "Mấy vị tỷ tỷ, phụng thể của hoàng hậu nương nương hơi mệt mỏi, xin các vị đưa người về nghỉ ngơi."

Ở ngòai cửa lúc này có năm sáu người cung nữ, mỗi người đều xinh đẹp như hoa, tuổi từ 13 cho tới 17. Có mấy cô gái hơi lớn đã đoán ra chút nội tình, mặt mỗi người đều trắng như tờ giấy, chỉ sợ là mình phát hiện a hoàng gia bí sự đến bậc này, có thể lập tức bị diệt khẩu. Nhưng khi nghe xong câu nói của Lý Tiểu Dân, trong lòng như được đại xá, vội đến đỡ Chu hoàng hậu đi về tẩm cung.

Lý Tiểu Dân cũng không xem mình như ngoại nhân, hắn đi sát theo sau, trở về phòng ngủ của Chu hoàng hậu.

Chu hoàng hậu kiều nhược vô lực dưới sự dìu đỡ của các cung nữ, nàng xấu hổ đỏ bừng mặt, thân thể mềm nhũn bước vào phòng ngủ, cũng không kêu Lý Tiểu Dân trở về. Các cung nữ thấy Chu hoàng hậu không lên tiếng, hiển nhiên cũng không dám nói gì.

Lý Tiểu Dân thấy phòng ngủ của Chu hoàng hậu trang trí vô cùng hoa lệ, hắn không khỏi thầm than thở, nghĩ: "Thật sự là xa hoa mà, làm hoàng hậu là không tồi, phòng ngủ so với phòng của Tần quý phi tốt hơn nhiều! Lần sau quay lại, nhất định phải làm nàng ở đây, để lão tử cũng có thể chính thức hưởng thụ như thế nào là hoàng đế!"