Rất Muốn Bị Anh Ấy Ịch Ịch

Chương 11: "Em có khiến anh sướng không?"



Tác giả: Bất Tiêu Hồn

Editor: Xoèi

***

Chương 11: "Em có khiến anh sướng không?"

***

Trương Nhai cố ý đưa tinh dịch còn lưu lại trong miệng mình vào miệng Chu Trạch An. Mới sáng sớm Chu Trạch An còn chưa tỉnh táo hẳn đã ăn một mồm con cháu của mình.

Tinh dịch được nuốt xuống giữa nụ hôn của hai người. Trương Nhai còn chép chép miệng: "Mùi vị tinh dịch của anh cũng nồng quá đi. Bây giờ không so đo với anh, sau này muốn để tôi ăn thì phải thương lượng trước, đụ tôi sảng khoái thì tôi mới đồng ý."

Lúc này Chu Trạch An mới ý thức được hoá ra phần cuối của giấc mơ là cảm giác thực tế.

Trương Nhai cưỡi trên bụng Chu Trạch An, hai chân tách ra quỳ ngồi trên người hắn. Vị trí ngồi vừa đẹp, để cái cây cương cứng của Chu Trạch An vừa hay dán vào khe mông của cậu.

Sau đó cậu cúi người liếm cổ Chu Trạch An. Chu Trạch An đi ngủ chỉ mặc một chiếc quần lót, nên cuối cùng cậu cũng có cơ hội sờ soạng thân thể trần như nhộng của Chu Trạch An rồi.

Trương Nhai hôn một đường xuống phía dưới, xẹt qua xương quai xanh nhô cao rồi tới lồng ngực rộng lớn. Cậu vuốt ve xoa nắn cơ ngực Chu Trạch An, đầu lưỡi liếm lên núm vú đỏ sậm. Chỉ riêng liếm láp thôi chưa đủ, cậu còn khẽ cắn cắn giằng xé. Đồng thời tay cũng không quên an ủi cục tròn nhô lên bên phải, trong khi nhào nặn không nhẹ không nặng, cậu còn cố ý dùng ngón tay ấn núm vú lõm vào.

"Tối hôm qua không tính nhé, hôm nay cho anh cảm thụ hẳn hoi, tôi có gì không giống với những tên nhãi ngoài kia." Trương Nhai uốn éo cái mông, khe mông ma sát dương vật của Chu Trạch An, một tay khác không biết cầm lấy cái thắt lưng được chuẩn bị từ lúc nào, trói hai tay Chu Trạch An lên đỉnh đầu.

Bị đè trên giường, còn bị trói nhưng Chu Trạch An cũng không nóng nảy, nửa nằm nửa ngồi tựa trên đầu giường, khá là hứng thú nhìn xem Trương Nhai lại muốn làm trò gì.

Trương Nhai lột quần lót của Chu Trạch An, rồi chậm rãi cởi bỏ áo quần của mình. Cậu vẫn giữ nguyên tư thế quỳ trên người Chu Trạch An như trước, chỉ có điều cậu xoay người lại đưa lưng về phía Chu Trạch An, cái mông vểnh lên cao cao.

Từ góc độ của Chu Trạch An, hắn có thể nhìn không sót chút gì những cảnh sắc dâm mị giữa hai đùi Trương Nhai.

Trương Nhai liếm ướt ngón tay mình, một tay chống đỡ cơ thể, tay kia duỗi về phía sau bắt đầu khuếch trương lỗ nhỏ của mình. Lỗ nhỏ đã khôi phục lại màu sắc hồng hào non nớt, cửa vào mềm mềm, hai ngón tay Trương Nhai chui vào rất dễ dàng, theo động tác khuấy đảo của ngón tay còn có cả tiếng nước òm ọp.

Trương Nhai tách hai ngón tay ra, một lượng lớn dâm dịch tràn ra khỏi cửa hang, nhỏ xuống.

Thân súng của Chu Trạch An lại phồng to thêm mấy phần, chọc vào đùi Trương Nhai.

Trương Nhai lún eo xuống, để lỗ nhỏ nhắm ngay khúc thịt của Chu Trạch An. Cậu lắc lắc cái mông, lỗ nhỏ cọ qua cọ lại quy đầu, nhiều lần quy đầu muốn chui vào, còn chưa kịp xâm nhập thì cậu đã rời đi.

"Tôi chỉ cọ cọ, không vào đâu." Trương Nhai nói. Thực ra lỗ nhỏ phía sau của cậu đã đói khát khó nhịn từ lâu, nhưng bây giờ cậu muốn cho Chu Trạch An một trải nghiệm khó quên trên giường!

Chu Trạch An ưỡn ưỡn hông lên, "Nhanh lên, đừng lề mề."

"Bảo bối à, đã không đợi nổi nữa à?" Trương Nhai quay đầu lại cười quyến rũ, "Xin em đi, xin em thì em sẽ cho anh."

Chu Trạch An nhíu mày, mấy lời thoại này hình như sai sai.

Trương Nhai cũng không thèm để ý Chu Trạch An không đáp lời mình, dùng một tay đỡ lấy thân súng của Chu Trạch An, ngồi thẳng xuống.

Đầu tiên cậu nhét cả cây vào, lại rút toàn bộ ra, thẳng thắn thoải mái đâm rút mấy chục cái, sau đó lại bắt đầu một sâu một cạn ngồi xuống nhấc lên.

Trương Nhai biết điểm mẫn cảm của mình ở đâu, cú nào cũng tiến hành theo tiết tấu của mình. Mông cậu đập lên háng Chu Trạch An, tiếng bộp bộp vang vọng trong phòng.

"Ư a... Bảo bối, em, em có khiến anh sướng không ưm a a ~" Trương Nhai vừa dứt lời, đã bị Chu Trạch An lật lại đè xuống dưới người.

Vừa rồi cậu tự chơi hăng quá, không chú ý Chu Trạch An đã cởi thắt lưng ra từ lúc nào.

Chu Trạch An đè chặt Trương Nhai, hạ thân đụng chạm mãnh liệt, cái nào cái nấy thọc vào chỗ sâu nhất. Mới vừa rồi Trương Nhai còn miễn cưỡng giữ được một tia lý trí, bây giờ thì không thể khống chế nổi chính mình.

"A a ~ đâm chết em. Sâu, sâu quá ưm ưm...... Tiếp tục đi, đừng ngừng lại!" Trương Nhai sướng đến nỗi kêu rên ầm ĩ, lời nào cũng dám thốt ra: "Anh, anh là tiểu yêu tinh giày vò người!"

Chu Trạch An khẽ cười đáp, "Đĩ, bây giờ là cậu đang giày vò tôi."

"Vậy anh đừng để em nghiền nhỏ anh... Ư ưm đừng đâm vào chỗ đó nữa ~" Trương Nhai bị kích thích đến nỗi thắt chặt lỗ nhỏ phía sau, co lại một cái là cắn mút càng thêm chặt.

Chu Trạch An cày cấy mãnh liệt, như thể chiếc máy đóng cọc muốn đóng cho Trương Nhai dính lên giường, mỗi khi di chuyển sẽ lôi cả cửa hang ra bên ngoài, có thể trông thấy vách thịt non hồng.

Thân thể Trương Nhai trời sinh dâm đãng lại thêm việc cậu dùng các loại đồ chơi điều giáo hàng ngày, nên cậu nhanh chóng bị Chu Trạch An đâm thọc cho bắn tung toé.

Hết chương 11.