Yêu Từ Cái Nhìn Đầu Tiên

Chương 38: Nhầm mẹ chồng thành chị chồng



Chị gái? Khóe miệng đạimỹ nữ có thể thấy rõ đang hơi run run, nhưng lập tức cong lên tạo thành một nụcười tuyệt đẹp: “À ha ha, đúng vậy ~ tôi chính là, khụ khụ, chị của A Diễn.”

Chu Thanh Thanh nghe đượclời thừa nhận từ chính miệng mỹ nhân, trong lòng lặng lẽ thở phào, nhưng lạicàng lo lắng, vẻ mặt hơi bối rối.

Đại boss cuối cùng – mẹchồng tương lai ác độc vẫn chưa lên sàn, cô vất vả lắm mới gom góp được dũngkhí nhưng toàn bộ đã tiêu tan trước vị đại mỹ nữ thoạt nhìn rất hiền hậu này…Đến lúc đó làm thế nào PK được mẹ chồng độc ác để cướp đi con trai điện hạ LâmDiễn thân yêu của bà chứ?

“Chị gái” của Lâm Diễn,tên gọi tắt “chị Lâm”, nhìn cô chăm chú, quan tâm hỏi: “Em là Thanh Thanh phảikhông? Không cần câu nệ, có gì muốn hỏi cứ hỏi.”

Đại mỹ nữ đã mở lời, côcũng không cần kín đáo nữa, Chu Thanh Thanh nói thẳng: “À không phải là bácgái… ừm, chính là mẹ của chị và Lâm Diễn, muốn gặp em sao ạ… Ha ha…”

“Chị Lâm” dường như nhậnthấy được sự băn khoăn trong lòng cô, “À, cái đó em không cần lo lắng, chị… vớimẹ của Lâm Diễn rất hợp ý nhau, bà ấy rất thích em, ha ha ha…”

Chu Thanh Thanh mở to haimắt, làm sao chị biết? Chị có phải mẹ chị đâu…

Không đợi cô đáp lại,“chị Lâm” đã chuyển chủ đề buôn chuyện sang Lâm Diễn: “Em không biết đâu, ADiễn xưa nay vốn lạnh lùng trong chuyện tình cảm. Ngay cả hồi trước yêu đươngvới Lam tiểu thư, nó cũng mang tư tưởng có cũng được mà không có cũng chẳngsao, cuộc hẹn đầu tiên với con gái nhà người ta mà lại có thái độ ứng phó qualoa. Yêu đương nhiều năm như vậy mà lúc chia tay chẳng hề thấy nó đau lòng, màcòn có vẻ nhẹ nhõm nữa! Hơn nữa sau lần yêu đương đó, suốt ba năm nó không hềnhắc đến chuyện tình cảm, người làm mẹ này… a à, làm chị, khổ sở giới thiệu vớinó đủ các loại con gái, nó lại không chịu nổi, rất ít khi trở về cái nhà này,chị còn đang nghi ngờ không biết có phải nó có vấn đề về giới tính không…”

Nhắc đến vấn đề “giớitính”, hai mắt Chu Thanh Thanh sáng rực, chắc “chị Lâm” cũng là người tronggiới hủ?

Chu Thanh Thanh hỏi dò:“Lần trước ở nhà Lâm Diễn em có gặp một tiểu mỹ nam tên là, ừm, Tô Kế, cậu tagọi Lâm Diễn là anh… Đó là, ừm, em họ của hai người sao ạ?” Diện mạo của cậu tahoàn toàn không giống hai người họ, chắc không phải là cùng cha khác mẹ, có lẽlà họ hàng. Chu Thanh Thanh cố ý nhắc tới Tô Kế, chính là muốn xem “chị Lâm”này biết được bao nhiêu về quá khứ của cô, nhân thể thăm dò xem chị ấy có phảilà người trong giới hủ không, ha ha…

Quả nhiên, hai mắt “chịLâm” sáng ngời, như thể nhớ ra chuyện gì đó thú vị, sau đó hai mắt híp lạithành hình trăng lưỡi liềm, “Thằng bé Tô Kế đó à ~ nó còn hợp với chị hơn thằngA Diễn chết tiệt kia… Nhớ năm đó chúng nó còn bé, chơi trò chơi, Tiểu Kế cònđóng vai cô dâu của A Diễn ~… Đáng tiếc thằng A Diễn chết tiệt càng lớn càngchẳng đáng yêu gì cả, không thích chơi cùng Tiểu Kế nữa, lại còn dám có bạn gáilàm chị vô cùng thất vọng… Nhưng mà ngẫm lại, nó thích con gái thì chị mới cóthể có cháu đích… à, là cháu trai để bế, mà sau đó Tiểu Kế lại thích, khụ khụ,bạn trai cũ của em, chị mới hết hy vọng không gán ghép nó với A Diễn nữa…”

Nói đến đây, thanh âm của“chị Lâm” càng ngày càng nhỏ, ngại ngùng ho khan một tiếng, “Khụ khụ, ngại quáThanh Thanh à, vì rất hiếu kỳ về em, cho nên chị đã thuê một tổ trinh thám điềutra những chuyện trước đây của em, em sẽ không để bụng chứ? Theo chị được biết,Thanh Thanh em hình như cũng là người trong giới (hủ)… Chắccó lẽ không cảm thấy lời chị nói quá kỳ quái chứ? Ha ha ha…”

Cả người Chu Thanh Thanhhơi nghiêng về phía trước, ghé sát vào để bày tỏ mình rất yêu thích đề tài này,và cũng muốn thân thiết với “chị Lâm” là người trong cùng tổ chức, “Không đâu~! Nhưng hồi bé Tô Kế thật sự đã từng đóng giả làm cô dâu của Lâm Diễn ạ? Oa oaoa, đáng yêu quá… Thích thật! Chị có… chụp lại ảnh đóng giả cô dâu của Tô Kếlúc đó không ạ?”

“Chị Lâm” gật đầu mãnhliệt, “Đương nhiên là có, lại đây lại đây, chị đưa em lên lầu xem…” Sau đó nhìnngó chung quanh, “Vừa may hôm nay không có A Diễn và ba của nó ở đây… Khà khà,không sợ bị bọn họ phát hiện ra chị cất giấu.” Dứt lời liền đứng dậy, đưa tayra cho Chu Thanh Thanh.

Sợ bị “ba của A Diễn và ADiễn” phát hiện? Xem ra “chị Lâm” cũng giống cô, cũng là “kẻ hoạt động ngầm”!Mang theo niềm vui như lưu lạc gặp được người quen, Chu Thanh Thanh cười nhưđiên, xoa xoa móng vuốt vào quần áo, sau đó đặt tay vào những đầu ngón tay ngọcngà trắng trẻo của Lâm đại mỹ nhân, “Hì hì… Đi thôi ạ ~!”

Hai người mắt sáng longlanh, vẻ mặt phấn khích bừng bừng, lạch bạch kéo nhau lên lầu.

Cô gái nào đó đã quên hẳnmục đích ban đầu tới đây là để gặp mẹ chồng tương lai độc ác… o(╯□╰)o!



*

Lại nói, trong lúc LâmDiễn đang đẩy nhanh tốc độ tăng ca, bỗng nhận được một cuộc điện thoại ngoài ýmuốn – đến từ tình địch của anh, Đường Thiếu Trác.

Lúc thư ký đưa điệnthoại, Lâm Diễn còn hơi khó chịu: “Không phải tôi đã nói với cô rồi sao, ngoạitrừ cô gái tên là Chu Thanh Thanh, kể cả là điện thoại của mẹ tôi gọi tới tôicũng không nghe!”

Em gái thư ký rất oan ức:“Nhưng mà, người này tự xưng là ông chủ của Chu tiểu thư, còn nói là chuyệnliên quan đến Chu tiểu thư, rất quan trọng, cần nói với anh…”

Sắc mặt Lâm Diễn càng tốităm, đành nhận điện.

Tiếng Đường Thiếu Trác từđầu bên kia chậm rãi truyền tới: “Lâm tiên sinh phải không? Xin chào xin chào~! Thứ lỗi cho tôi có mắt mà không nhìn thấy Thái Sơn, trước đó không hề nhậnra Lâm tiên sinh chính là con trai độc nhất của Lâm gia, trùm tập đoàn kháchsạn, danh xưng Lâm điện, thật sự là thất kính…”

Lâm Diễn có một loại xúcđộng muốn đập vỡ chiếc điện thoại, đây chính là cái mà hắn gọi là “chuyện rấtquan trọng có liên quan tới Chu Thanh Thanh”?

Lâm Diễn không hề kháchkhí cắt ngang Đường đại thiếu đang thao thao bất tuyệt: “Xin hãy vào vấn đềchính, có gì nói thẳng.” = =

Đường Thiếu Trác hơi hậmhực, Chu Thanh Thanh thì có thể dùng giọng điệu này để nói với anh, dù sao cũnglà anh thích cô, muốn bám dính lấy cô, nhưng anh tuyệt đối không hề có ý “thíchthú” hay muốn “bám dính” lấy Lâm Diễn, anh chỉ muốn khách sáo một chút, xem cókhả năng hợp tác với tập đoàn Lâm thị hay không mà thôi…

Còn nữa, “có gì nóithẳng”… cách dùng từ… (#‵′) 凸

Khóe miệng Đường ThiếuTrác hơi giật giật, ghi lại mối thù, cười tủm tỉm nói: “À, thực ra cũng khôngcó việc gì, chỉ là một chuyện rất nhỏ rất nhỏ mà thôi. Không làm phiền côngviệc của ngài nữa, vậy bye bye ~!”

Sau đó, cạch một tiếng,cúp máy.

Lâm Diễn: “…”

Em gái thư ký cảm thấy, ánhmắt Lâm điện trừng cái điện thoại, thật sự giống như khủng bố, trên đỉnh đầucòn lơ lửng một đám mây đen đáng ngờ…

Lại có người dám cúp điệnthoại của Lâm điện? Khụ khụ… Nhất là bên kia là một giọng nam rất trong trẻo từtính… Cô bắt đầu đen tối YY một câu chuyện ân oán tình thù nam nam…

Vừa YY hăng say, cô vừalén lút để ý tới phản ứng của boss nhà mình, là bình tĩnh như không có việc gìhay là cười lạnh nói một câu “Dám cúp điện thoại của tôi? Xem tôi về xử lý cậunhư thế nào”?

Nhưng nghĩ lại trước đóboss nhà mình có dặn dò “Ngoại trừ một cô gái tên là Chu Thanh Thanh, kể cả làđiện thoại của mẹ tôi gọi tới tôi cũng không nghe”, đây rõ ràng là BG (boy-girl),haizz, ảo tưởng tan vỡ, không biết cô gái tên “Chu Thanh Thanh” kia là thầnthánh phương nào, dung mạo quốc sắc thiên hương ra làm sao, dáng người nóngbỏng như thế nào, lại có thể làm cho boss mỹ nam, kết hợp của núi băng và núilửa, không chỉ rơi vào tay giặc, mà hơn nữa còn có vẻ rất cam lòng?

Em gái thư ký vô cùngmong đợi người đứng đằng sau cái tên “Chu Thanh Thanh” này.

Lâm Diễn cảm giác như bịchơi xỏ, nhưng nghĩ đến chuyện có thể liên quan tới Chu Thanh Thanh… Đôi màyđẹp khẽ nhíu lại, lấy di động ra bấm mấy nút, gọi điện cho Chu Thanh Thanh,nhưng rất lâu mà không có ai nhận điện… Bàn tay cầm điện thoại của Lâm Diễn bấtgiác nắm chặt.

Tiếp đó, Lâm Diễn làm mộthành động mà trong mắt thư ký nhà mình là không thể tưởng tượng nổi – cầm ốngnghe bấm gọi lại!

Một lúc sau đầu bên kiamới có người tiếp, Lâm Diễn đi thẳng vào vấn đề: “Thanh Thanh làm sao vậy? Tốtnhất anh hãy nói rõ một chút, nếu không thì…”

Một ván hòa, tâm tìnhphiền muộn của Đường Thiếu Trác bên kia điện thoại cuối cùng cũng chuyển biếntốt đẹp, nhìn người này căng thẳng như vậy hỏi chuyện Thanh Thanh, anh cũng khôngthừa nước đục thả câu, từ tốn nói: “À, vốn tôi định nói cho anh biết, tôi vừamới trông thấy Tiểu Thanh Thanh được một chiếc Benz dài sang trọng đón đi, biểnsố xe là L8888… Cuối cùng tôi cũng nhớ ra tại sao tên anh lại có chút quentai…”

Đúng lúc anh đang địnhnói về chuyện hợp tác với Lâm thị, phát hiện điện thoại đã bị dập máy.

Một lúc lâu sau mới đặtống nghe chỉ còn những tiếng tút tút báo bận xuống, Đường Thiếu Trác ngẩng đầulộ ra nụ cười chua chát. Ngày xưa không cảm nhận được hương vị của tình yêu,anh đã cho rằng tình yêu chỉ là thứ lừa mình dối người nhàm chán, anh chưa baogiờ cần thứ đồ chơi này. Vì vậy ở giữa muôn hoa, không một phiến lá dính thân,anh vẫn luôn cao ngạo. Đến khi anh thật sự động lòng, gặp được cô gái khiến anhcó được cảm giác có lẽ là tình yêu, thì lại đến phiên anh bị tình yêu xemthường, vứt bỏ.

Đây, có được coi là báoứng?

Nhưng vẫn hy vọng cô nhóckia có thể giữ được người mà cô muốn. Hy vọng cô sẽ không bị tổn thương.

Nếu như tôi không phảibạch mã hoàng tử mà em hy vọng sẽ xuất hiện vào thời khắc em gặp nguy nan, vậythì, ít nhất tôi có thể làm một người qua đường Giáp, biết được lúc nào em gặpnguy hiểm, báo cho hoàng tử trong lòng em đến cứu em.

*

Đến khi Lâm Diễn hừng hựcxông vào nhà, trong phòng khách đã không còn bóng dáng mẹ anh và Chu ThanhThanh.

Hỏi thăm quản gia, nhậnđược đáp án: “Phu nhân và Chu tiểu thư trò chuyện rất vui, đã cùng nhau lênlầu.”

Trò chuyện rất vui sao?Làm sao có thể, đây nhất định là nói ngược. Lâm Diễn không có thời gian hỏinhiều, vội vã xông lên lầu.

Nữ quản gia hơn ba mươituổi che miệng cười, lẩm bẩm: “Xem ra Chu tiểu thư kia sẽ sớm trở thành thiếuphu nhân.”

Nhưng Lâm Diễn đang sốtruột tìm người đã nhanh chóng biến mất trên lối rẽ cầu thang, không nghe thấygì.

Khi anh lên tới lầu hai,cửa phòng đã mở sẵn, anh trông thấy mẹ mình và Chu Thanh Thanh đang ngồi songsong dưới sàn trước bàn trà, trên mặt bàn là rất nhiều sách báo, trong đó haingười đang cùng lật xem một quyển, lúc trông thấy cả hai đều tươi cười, anh mớixác định thì ra câu nói của quản gia “trò chuyện rất vui vẻ” không phải là nóingược.

Tuy cảm thấy rất kỳ lạnhưng anh nhanh chóng trở lại bình thường, có lẽ là mẹ cũng hiểu tính anh, nếumẹ dám dọa người mà anh đã xác định chạy mất, dù có là mẹ thì anh cũng sẽ khôngtha cho bà, cho nên bà mới không dám nói điều gì quá đáng?

Hơn nữa, Thanh Thanh nhàanh đáng yêu như thế, mẹ làm sao có thể không thích?

(Mèo tôi: Khụ khụ,đây, đây chính là “người yêu trong mắt hóa Tây Thi” sao? ╮(╯▽╰)╭)

Nhưng trước sự xuất hiệncủa anh, hai người không hẹn mà cùng từ tươi cười biến thành kinh ngạc, sau đólại biến thành bối rối, rất ăn ý cùng nhau gập sách lại, Lâm Diễn không khỏihiếu kỳ về nội dung cuốn sách đó: “ Mẹ, mẹ cho Thanh Thanh xem cái gì vậy?”

Chu Thanh Thanh hết nhìnLâm Diễn, lại nhìn “chị Lâm” trẻ trung xinh đẹp bên cạnh, hai mắt mở lớn, ngơngác lặp lại: “Mẹ??” >_