Yêu Thần Tượng! Tôi Không Dám

Chương 30



-CON Phạm Hoàng THảo Băng là con nào –Trâm

-Oh RA Là hỏi mình-Nó cười đểu rồi bước tới cho bọn Trâm.

-Ra là mày ,Sáng nay Vương Anh chở mày đi học phải không-Trâm

-Đúng –Nó

-Mày được –Trâm giơ tay tát nó ,nó liền giữ tay Trâm lại.

-Nè bà có quyên gì đánh tôi –Nó

Giựt tay khỏi tay nó rồi chỉ mặt nó- Mày tránh Vương anh xa  ra nghe con. Vương Anh không phải của mày nên tránh xa ra, tao cảnh cáo-Trâm

-Vậy Vương Anh là của bà chắc.Mà Rồi có chuyện gì nữa không-Nó mặt hững hờ

-Con chó mày kênh với bà à –Trâm tát nó cái nữa nó chưa kịp đỡ, nó ăn trọn cái tát.

-Con đĩ thấy trai là hám, cái loại như mày làm đĩ đúng rồi, bame mày chả ra gì mới đẻ ra mày.Chắc cũng đĩ như mày. -Trâm nói xong quay đầu bỏ đi.

Nó nhanh chân bước đến nắm lấy bộ tóc Trâm giật ngược lại ,thuận đà nó tát một phát vào mặt TRâm, tiếng kêu sướng tai.Trâm ngã ra đất.Nó lạnh tanh ,đểu cáng ,bình thản: nói chung nét mặt phức tạp khó miêu tả.

-Hứm cái loại như tao ,rồi sao tao là đĩ mày là điếm chắc.Nói cái thể loại vô văn hóa như mày, mở mồm ra là bao nhiêu của quý trên trời dưới đất lôi ra hết để nói á thì mày cũng chả ra gì.Với lại tao với Vương Anh có quan hệ gì thì liên quan gì đến mày.Cái loại vô duyên lại còn bon chen.Mà tao nói cho hay động tao thì không sao chứ động bố mẹ tao thì tao trả đủ -nó

.TRâm đứng dậy, nó liền dí xuống tát cho một phát rồi định quay về chỗ .Con trâm lại chơi theo trò của nó nắm tóc nó giật mạnh về sau ,nó mất đà đầu đập trúng thành khung bảng chảy máu.Lúc đó Trâm còn định tát nó thêm một cái thì Hân nhanh tay chặn lại.

-Mày tránh xa bạn tao ra không coi chừng bà-Hân

-Mày là con nào-Trâm

-Tốt nhất là đi đi đừng để tao điên-Hân

-Tao không đi mày làm gì được tao-Trâm

Hân giơ chân đạp cho Trâm một phát làm con nhỏ bay ra thẳng ra cửa .Con nhỏ vội đứng dậy, bỏ đi:

-PỌn mày coi chừng mặt tao -Trâm

CÒn Hân giờ đỡ nó lên phòng y tế.

-Cảm ơn-Nó

Hân không nói gì, kéo ghế ngồi cạnh giường nó rồi lấy đồ băng cho nó.

-Ủa vào lớp rồi về lớp học đi-Nó

-Không thích ở lớp học buồn ngủ chết đi được –Hân

-À mà Nhỏ lúc nãy trùm trường ..??-Hân

-Không. –Nó

-Vậy trùm trường là con nào-Hân

-Nói cũng chả biết có gì gặp thì chỉ cho-Nó

-Ukm cũng được-Hân

-Còn nhỏ nãy cơ ra sao-Hân

-Trùm trường bảo kê đó mà-Nó

-Vậy bà ai bảo kê-Hân

-Chả ai cả, à mà có ông bà thầy cô …bảo kê nè-Nó

-Vậy gan hơ dám đụng người trùm trường, chắc trùm trường này hiền-Hân

Nó nhếch mép-Hiền hay dữ gì cũng vậy thôi-Nó

-Không sợ??-Hân

-Còn gì đáng để sợ -Nó

-Oh –Hân

-Uui da nhẹ thôi –Nó

-haiz Người ta đã không có năng khiếu rồi giờ còn phải băng bó cho nhà ngươi.-Hân

-Đúng không có năng khiếu thật-Nó

-Mà cô y tế đi đâu mất tiêu rồi không biết-Hân

-Rồi xong .Anh đã cố hết sức cứu chú mày-Hân

-Ukm tạm được Thanh sờ ciu.

-Ừ .-Hân

-À có cần tôi giới thiệu tên tuổi không-Nó

-Khỏi nãy bà kia chỉ đích danh rổi không nói cũng nhớ.-Hân

-Ohhh-Nó

-Mà cần tui gọi y tế không-Hân

-Khỏi đi vậy được rồi.-Nó

-Mà bà nhà ở đâu?-Nó

-Số YY5,đường HH,Tổ KK, quận OO –Hân

-Gần nhà tôi cách nhà tôi có 3 nhà à, nhà tôi số YY8 nè.-Nó

-Oh vậy tí về chung ha-Hân

-OK mà bà phải đợi tui nha, tí thể nào thầy hiệu trưởng cũng gọi-Nó

-Hiệu trưởng luôn á-Hân

-Tôi trường hợp đang được quan tâm .-Nó

-Nè bỏ cái tôi bà đi nha, mày tao được không-Hân

-OK  -nó

-Ohh, tí đợi ở ghế đá ha-Hân

-Ukm Thui về lớp đi-Nó

-Được không-hân

-Được mà-Nó

Nó với Hân về lớp là vừa hết tiết 3,vừa vào lớp là cả lớp đổ xô lại hỏi han thăm hỏi như vừa mới qua ca phẫu thuật lớn vậy.

-Nè tí lên gặp thầy hiệu trưởng kìa-Lớp trưởng

-Ukm pít mà , đoán chuẩn luôn, nhỉ-Nó quay qua Hân

Hân giơ tay hình like

Hết tiết nó lên phòng hiệu trưởng:

-Em chào thầy!

-Ukm chào em, ầy ầy bị nặng lắm hay sao băng nhiều vậy-Thầy hiệu trưởng

-Dạ sơ sơ thôi ạ-Nó

-Thầy nghe mấy bạn kể lại rồi nhưng sao em không nhịn một tí,tính em trước giờ đâu nóng tính như vậy.-Thầy hiệu trưởng

Nó mỉm cười nhẹ -Thưa thầy vậy khi bame vừa mất mà có người chửi “ ba mẹ mày chả ra cái gì “ thì thầy sẽ làm gì ạ.-Nó

-Ừ thì –Thầy

-Dạ chắc có lẽ là em hơi nóng khi người khác nói vậy nên cho em xin lỗi, em sẽ về viết bảng kiểm điểm giử thầy,thầy có điình chỉ học không ạ-Nó

-Thầy không tính làm vậy đâu.TRước giờ em chưa vi phạm gì cả với lại thành tích học gần đây lại khá tốt.Thầy mong em không như vậy nữa được không.Con người ai cũng có khó khăn trông cuộc sống nhưng cũng phải gắng mà vực dậy.Và em cũng đã tốn nhiều thời gian để làm chuyện này chính vì vậy mà đừng vì lời nói của người không biết gì mà làm ảnh hưởng mình.-Thầy

-Dạ-Nó

-Còn phạt thì khỏi .Lần sau đừng nóng thế là được-Thầy

-Như vậy có được không ạ-Nó

-Khuyến mãi lần đầu vi phạm-Thầy

-Vậy em cảm ơn em xin phép ạ-Nó

-Ukm-Thầy

Nó ra khỏi phồng hiệu trưởng đến chổ Hân đợi nó :

-Xong rồi à-Hân

-Ukm

-Sao rồi-Hân

-VỪa về vừa nói-Nó

-Ukm ,đi-Hân

-Sao nhanh vậy-Hân

-Thì có gì đâu mà –Nó

-Vậy bị j ko-Hân

-Không-Nó

-Còn bà kia-Hân

-KHông biết nứa ,tao không hỏi-Nó

-UKM uKM UKM –hân

-Hì-Nó

-Chán quá –Nó vươn vai

-Sao –Hân

-LẠi ăn cơm trưa một mình rồi-Nó

-Tao cũng vậy nè-Hân

-Hay vào nhà tao ăn cơm đi rồi chiều đi học luôn–Nó

-Ukm được đó được đó-Hân

- Lét gâu-Nó

-Gâu,hihi-Hân

-Giống chó –nó

-Cái con nhỏ này muốn chết hả -Hân dí theo nó

-CHị ơi tha em tha em-Nó

Hai đứa nó chạy rược nhau về tới nhà nó mệt thở không ra hơi.Bọn nó mua đồ về nấu ăn. Loay hoay cuối cùng cũng xong bữa cơm.

-Trời ơi nóng quá,sáng lạnh teo người giờ nóng muốn chết là sao hả trời , làm sao con sống nổi-Hân

-Thôi đi má, dọn lên sân thượng ăn không-Nó

-Có sân thượng hả-Hân

-Ukm có-Nó

-Mà thôi khỏi đi ,trên đó còn nóng hơn-Hân

-Nè xin lỗi nha, nhà kính tự động ở trên đó mẹ, có cây có chỗ ngồi lại đẹp nữa không đùa đâu à-Nó

-Ừ ờ tuyệt lên luôn đi-Hân

-Đii-Nó

PỌn nó dọn hết đồ lên chuẩn bị chén thì Kiing Kooong,King koong

-Haiz mày ăn trước đi tao xuống xem ai-Nó

-UKM đi đi không tiễn-Hân

-Cái con nhỏ này-Nó



-Hè hè-hân