Yêu Nữ Đối Thượng Tà Nam

Chương 23: Đính hôn thì đính hôn!



Chưởng môn nhìn nhìnBạch Nguyệt, hơi đăm chiêu một lúc, nhưng rất nhanh liền cười tươi nhưhoa, trong mắt xẹt qua tia toan tính. Chưởng môn vuốt râu, cười nói:”Muốn khi nào?”

” Tuân theo Lôi chưởng môn an bài.” Lê Ngạo Nhiên lễ phép chắp tay hành lễ.

” Tốt lắm, tốt lắm, các ngươi nghỉ ngơi trước, ta đi lo liệu.” Chưởng môn sai người đưa Lê Ngạo Nhiên, Lăng Ngôn đi xuống nghỉ ngơi, lưu lại LụcDu, Bạch Nguyệt vẫn còn ngơ ngác. Bạch Nguyệt nghĩ thế nào cũng khôngthể hiểu được, nàng có cảm giác giống như mình vừa bị người ta bán đi.

” Haha. Lục Du, ngươi cứ lui ra trước. Bạch Nguyệt, ngươi lưu lại, ta có lời muốn nói.” Chưởng môn cười hòa ái.

Lục Du nghi hoặc, nhưng không hỏi nhiều, hành lễ rồi xoay người rời đi.Bạch Nguyệt nhìn Chưởng môn cười thân ái, nhưng lại thấy sợ hãi.

” Cái kia, Bạch Nguyệt, đi theo ta.” Chưởng môn cười, vẫy tay rời đi, ý bảo Bạch Nguyệt đuổi theo.

” Ta và lão đâu có thân thết đến mức đó?” Bạch Nguyệt nhỏ giọng.

” Cái gì?” Nhĩ lực của lão Chưởng môn thật tốt, quay đầu hỏi.

” À, không có gì, không có gì.” Bạch Nguyệt khoát tay, đi theo Chưởng môn.

Chưởng môn mang Bạch Nguyệt xuất môn, rồi đi về hướng sau núi, đến trước rừngtrúc, Chưởng môn bỗng lên tiếng:” Ngươi đã gặp qua hắn?”

” Cái gì? Ai?” Bạch Nguyệt giả ngu hỏi, đơn giản là làm theo lời sư phụ, không thể nói cho bất kỳ kẻ nào.

Chưởng môn bất đắc dĩ lắc đầu, cười, không hỏi thêm nữa, chỉ là tiếp tục bướcđi, rồi cất tiếng hỏi:” Khu rừng trúc này, biết tại sao không cho phépai vào không?”

Bạch Nguyệt lúc này mới nhớ, nơi này hầu như không có ai lại gần.

” Trong này là cấm địa bản môn, ngươi lần trước xông vào chỉ có thể nóilà mệnh số, minh minh chi trung tảo hữu định sổ (Số phận đã được địnhsẵn).” Chưởng môn trầm giọng.” Ngươi không cần phủ nhận, bộ kiếm pháplần trước ngươi dùng để khiêu chiến Mộc Xảo Hề, ta đã sớm nhận ra.”

Bạch Nguyệt không nói gì, nhớ lại lần trước tên Khổng tước nam Lục Du chỉtrích nàng không sử dụng kiếm pháp của môn phái, nhưng Chưởng môn lạilên tiếng phủ nhận.

” Giờ ta mang ngươi đi gặp hắn.” Chưởng môntiến vào Huyền Địa Trận, nhưng lại không chịu ảnh hưởng nào, Bạch Nguyệt gắt gao bám theo. Thầm nghĩ, lần này gặp sư phụ, sẽ có chuyện không hay xảy ra.

Khi hai người xâm nhập Huyền Địa Trận, thì người trongnhà gỗ lập tức mở mắt, nhìn phía xa xa thở dài :” Chuyện gì nên đến sẽđến, là chính hay tà? Là phật hay ma?”

Chưởng môn, Bạch Nguyệt đi đến trước nhà gỗ, Chưởng môn nhẹ giọng:” Sư huynh……”

Bạch Nguyệt kinh ngạc, hóa ra sư phụ lại là sư huynh của Chưởng môn. Nhưngtại sao sư phụ lại ở trong này? Tự nguyện hay vì Chưởng môn đưa tới?Trong lòng rất nghi ngờ.

Trong giây lát, từ trong phòng truyền ra giọng nói mà Bạch Nguyệt vô cùng quen thuộc:” Vào đi.”

Hai người đi tới, Bạch Nguyệt nhìn sư phụ vẫn y nhiên tĩnh tọa. (Ngồi yên, như luyện công ý >.

” Đến đây, ngồi đi.” Sư phụ nhàn nhạt mở miệng.

Chờ hai người yên vị, Chưởng môn mới nói:” Sư huynh, ta đem hắn đến.”

” Sư phụ……” Bạch Nguyệt nhẹ giọng.

Sư phụ nhìn mặt Bạch Nguyệt, khẽ thở dài nói:” Cái gì phải đến thì sẽ đến.”

Bạch Nguyệt tuy không bị coi là ngu, nhưng giờ phút này lại chẳng hiểu haingười đang nói cái gì, nhịn xuống lòng tò mò, ngồi yên nghe hai ngườinói chuyện.

” Tiểu tử kia đề xuất muốn hoàn thành di ngôn năm đó cha hắn để lại.” Chưởng môn mở miệng trước.

” Hả?” Ngữ khí của sư phụ vốn bình thản, giờ đây lại cao lên.” Hắn chọn ai?”

” Nàng.” Chưởng môn chỉ chỉ vào Bạch Nguyệt đứng bên cạnh.

” Hóa ra là như thế, thật đúng là ý trời.” Sư phụ nở nụ cười, nụ cười nhàn nhạt mang theo vui mừng.

Đang hát tuồng gì thế? Bạch Nguyệt thật muốn nhảy vào mà hỏi cho rõ, trong thâm tâm bắt đầu cảm thấy bất an.

” Bạch Nguyệt, ngươi cảm thấy tiểu tử Lê Ngạo Nhiên kia thế nào?” Chưởng môn đột nhiên mở miệng hỏi.

” A? Cái gì? Cái gì?” Bạch Nguyệt nhất thời không kịp phản ứng. Tự nhiênlại nhớ đến cảnh hai người ở bên dòng suối, mặt đột nhiên nóng lên.

” Haha. Coi bộ cũng có cảm tình~” Chưởng môn cười gian trá.

” Ân, cũng được.” Bạch Nguyệt đã sớm qua cái tuổi bồng bột, cũng khôngthích vòng vo ,thẳng thắn thừa nhận.” Hắn có nguyên tắc, mạnh mẽ, cơtrí. Đã cứu con hai lần.”

Hai lão già giật mình, không ngờ BạchNguyệt lại bộc trực thừa nhận tình cảm như thế, làm sao biết Bạch Nguyệt vốn dĩ không phải là người ở thế giời này. Đối với chuyện tình cảm,Bạch Nguyệt tuyệt không vòng vo, có cảm tình liền nói ra. Sẽ chẳng baogiờ nghĩ có nói không, càng không vì dè dặt mà tuột mất người mình thích hay vật mình muốn có.

” Vậy……” Chưởng môn sung sướng.” Nếu cùng hắn đính hôn thì sao?”

” Đính hôn?” Bạch Nguyệt nhớ lúc ở đại đường, những lời đối thoại giữaChưởng môn với Lê Ngạo Nhiên, rốt cuộc cũng hiểu rõ. Hình như giữa haingười có ước định gì đó, mà di ngôn, chẳng lẽ do cha của Lê Ngạo Nhiêntrước khi chết đã nói cho hắn cái gì?

” Ngươi đoán không sai.”Chưởng môn nhìn ra băn khoăn của Bạch Nguyệt, trả lời.” Phụ thân củatiểu tử trước kia cùng chúng ta có bát bái chi giao (Gần như kết báihuynh đệ ak~ ), trước khi rời nhân thế, đã bắt hắn thề không được trởthành địch của Vũ Sơn phái. Ngoài ra, còn phải vì chúng ta làm ba việc,hơn nữa,……” Nói đến này, chưởng môn lại vô cùng vui vẻ.

” Muốn hắn phải thành thân với một vị nội môn đệ tử Vũ Sơn phái, về sau sẽ hỗ trợ lẫn nhau.” Sư phụ chậm rãi tiếp lời.

” Nhưng tiểu tử kia cứ trì hoãn, còn nói là chưa tìm được người thuậnmắt. Hiện nay đã mở kim khẩu rồi.” Chưởng môn ý vị thâm trường quan sátBạch Nguyệt.

Bạch Nguyệt run rẩy, lão phụ thân đáng chết này,không phải hung hãn bậc thường, dễ dàng quyết định tương lai cả đời contrai mình.” Cho nên đính hôn chính là chỉ chuyện này?” Bạch Nguyệt hỏi.

” Đúng vậy.” Chưởng môn nuốt một ngụm nước miếng mới trả lời.

Bạch Nguyệt nhíu mày, vừa muốn nói cái gì, đã bị Chưởng môn ngắt lời:” Mộtkhi ngươi đã thừa nhận thấy hắn cũng được, không thì cứ đính hôn trước,sau đó mới bồi dưỡng tình cảm. Nếu không hợp thì có thể lùi hôn, hơnnữa, nữ tử không phải cuối cùng đều cần lập gia đình so.”

BạchNguyệt cứng họng nhìn Chưởng môn thao thao bất tuyệt, dù thế nào vẫn cócảm giác lão cùng sư phụ giống như cũng xuyên qua như mình vậy!?

Bạch Nguyệt suy nghĩ, sao mọi chuyện lại thành thế này? Vì sao Lê Ngạo Nhiên đột ngột yêu cầu đính hôn? Vừa rồi, Chưởng môn đã nói hắn luôn một mựckéo dài thời gian. Bản thân nàng cũng chỉ là có hảo cảm với hắn, chứchưa có tình cảm đủ để đi đến kết hôn.

” Sư phụ, con có hảo cảmvới Lê Ngạo Nhiên, nhưng vẫn chưa muốn cùng hắn thành thân.” Bạch Nguyệt thành thật nói ra suy nghĩ trong lòng.

” Ai nha, nha đầu ngốc,chỉ là đính hôn, không phải thành thân. Hơn nữa, sư phụ của ngươi dạyngươi nhiều thứ như thế, mạng sống của ngươi cũng là do đệ tử của Vũ Sơn phái cứu, ngươi cũng phải vì môn phái làm chút chuyện đi chứ.” Giờ phút này, Chưởng môn lại mang mấy thứ này ra muốn đè người rồi.

BạchNguyệt không nói được nữa, thầm mắng mình sao trước đây còn cảm thấy lão già này là người tốt lại dễ gần? Phải là lão hồ ly siêu cấp gian trá.Mặc dù nàng cũng không xem trọng giáo điều, nhưng quả thật Tô Vũ đã cứunàng, mà sư phụ đã dạy nàng rất nhiều.

Đính hôn thì đính hôn,không sao cả. Có vị siêu cấp mĩ nam bên người thì để dưỡng mắt cũng tốt. Hư vinh thì mình cũng có ít nhiều, một vị nam tử xuất sắc là vị hônphu. Huống chi, chỉ là đính hôn mà thôi, nếu như tìm được người để yêurồi sau đó lùi hôn cũng được.

Nghĩ đến đây, Bạch Nguyệt nhúnvai, trả lời:” Được rồi, đính hôn thì đính hôn, nhưng con có điều kiện,phải giữ bí mật.” Về điểm này, Bạch Nguyệt suy nghĩ nếu như gặp đượcngười trong lòng, để người đó biết nàng đã đính hôn, thì không tốt cholắm.

Hai người nhìn thoáng qua, tuy không rõ Bạch Nguyệt có ý gì, cuối cùng cũng đều đáp ứng rồi.

Nhìn hai lão nhân nhìn nhau cười, thầm nghĩ lại có gì đó không hợp, nhưng cũng không lên tiếng.