Yêu Người Mộng Mơ

Quyển 1 - Chương 21: Dự tiệc (1)



Thời gian thắm thoát trôi qua , mới đây đã cuối năm . Nam Cung Thanh nhàn rõi nằm gói đầu trên đùi Huỳnh Thiên ăn trái cây . Huỳnh Thiên thì chuyên tâm xem tin tức , lâu lâu lại cuối xuống ăn trái cây cô đưa . Từ sau lần cô chính thức làm bạn gái của Huỳnh Thiên , ngoài thời gian làm việc ở công ty ra hầu như anh điều ở bên cạnh cô quan tâm , bảo vệ , chăm sóc cô như bảo bối . Có lần cô cũng đề nghị với anh rằng không cần dành thời gian cho cô nhiều như vậy , cô cũng muốn dành thời gian để chăm sóc cho anh nhưng anh nhất quyết muốn làm theo ý mình , anh nói thời gian cuối năm này , cty bận rộn xử lý nhiều dự án nên khi ở cty anh sẽ không có thời gian quan tâm cô . Cũng có thể sắp tới anh sẽ phải đi công tác vài ngày , chính vì thế anh phải tận dụng những lúc ở nhà . Quan tâm chăm sóc cô nhiều hơn . Và anh đã cho cô một đêm giáng sinh vô cùng hạnh phúc , đặc biệt hơn anh còn gửi quà biếu ba mẹ cô . Nam Cung Thanh đã kể cho ba mẹ biết chuyện hai người đang hẹn hò ,ba mẹ cô rất vui và ủng hộ cô và anh quen nhau , anh cũng chuyễn về sống chung với cô . Ngôi biệt thự ngày trước anh ở hiện để lại cho bác quản gia và vú Hai trong coi .

Nam Cung Thanh vừa ăn trái cây vừa nằm suy nghĩ về những ngày tháng cô sống cùng với sếp kim luôn bạn trai ,người mà cô yêu bằng cả trái tim , cô cảm thấy rất hạnh phúc nên nằm cười tủm tỉm một mình , cô không nhận ra Huỳnh Thiên đang cuối đầu chăm chú nhìn cô nảy giờ . Huỳnh Thiên khẽ cười rồi cuối xuống hôn lên trán cô khiến cô giật mình , tròn mắt nhìn anh

_ Anh...sao anh lại hôn lén em ???

_ Ai biểu em đáng yêu..

_ Xí anh càng ngày càng dẻo miệng - Nam Cung Thanh bĩu môi

Nhìn thái độ vô cùng dể thương của cô , Huỳnh Thiên không nhịn được cuối xuống hôn lấy bờ môi cô . Lại bị anh bất ngờ hôn nên Nam Cung Thanh đành nằm yên cho anh muốn làm gì làm đến khi đôi tay không yên phận của anh luồng vào áo ngủ cô đặt lên nơi đầy đặn nhất của cô mà xoa . Nam Cung Thanh thấy không ổn nên lấy tay vỗ vào người anh , ý muốn anh buông ra để ngồi dậy . Huỳnh Thiên luyến tiếc rồi môi cô . Nam Cung Thanh đỏ mặt tựa vào lòng anh đánh yêu .

_ Anh đó , lại muốn làm loạn à !

_ Chụt...Cung Thanh, anh muốn...- Huỳnh Thiên hôn lên mái tóc cô , đôi mắt chứ đầy dục vọng . Anh muốn chiếm hữu cô , muốn cô là của anh .

_ Nhưng...nhưng - Lời nói của anh khiến cô càng đỏ mặt và lúng túng

_ Nhưng sao ??

_ Người ta chưa muốn mà...với lại là lần đầu sẽ không có kinh nghiệm , đau lắm - Cô giấu mặt vào ngực anh che đi sự ngượng ngùng

_ Yên tâm , anh sẽ dạy em , từ từ cũng có kinh nghiệm - Anh cười giang tà nhìn cô , bàn tay thì vút dọc theo đường cong cơ thể cô .

_ Sắc lang...nhưng em buồn ngủ rồi,em không muốn - Nam Cung Thanh giả vờ ngáp làm bộ mặt buồn ngủ để trốn tránh ý định háo sắc của anh ^^

Huỳnh Thiên bật cười lấy tay xoa đầu cô khiến tóc cô rối bù . Anh biết rõ là cô cố tình trốn tránh anh nhưng anh luôn tôn trọng ý kiến của cô bởi anh tin , một ngày nào đó cô cũng thuộc về anh . Anh có thể chờ .

Thế là anh ôm cô đi vào phòng ngủ không quên lườm cái con vật đang lẽo đẽo theo họ và cái con vật đó không ai khác là Rain ! Nhận được ánh mắt cảnh cáo không được vô phòng của cậu chủ , Rain xụ mặt quay ngược trở ra leo lên sopha thui thủi nằm một mình . Huỳnh Thiên đóng của đặt cô lên giường rồi cũng nằm lên giường ôm lấy cô mà ngủ . Nam Cung Thanh không nói gì , để anh ôm lấy eo nhưng cảm thấy thiếu thiếu gì đó , chợt nhận ra không thấy Rain trong phòng , cô xoay sang quánh vào người đại boss bá đạo .

_ Anh đó nha , chỉ biết ăn hiếp Rain của em

_ Ai là của em...chỉ có anh là của em thôi ! - Huỳnh Thiên bá đạo nhìn cô nói

_ Thiệt là...haizzz - Nam Cung Thanh hết ý với anh

_ Anh phải đi công tác vài ngày ,những lúc đó em có thể ôm Rain ngủ . Nên anh phải tranh thủ giành lấy em - Anh ôm siết cô vào lòng

_ Anh lại đi công tác sao ? - Cô thoáng buồn

_ Ngoan , ở nhà chờ anh trở về . Khi anh trở về, sẽ cùng em tham dự buổi tiệc tết niên cuối năm của cty .

_ Thật sao ? - Nam Cung Thanh mừng rỡ

_ Thật....vì thế trong vài ngày sắp tới , anh sẽ bảo vú Hai sang ở cùng em để chăm sóc cho em .

_ Em có thể tự chăm.....

_ Không được , anh không yên tâm để em một mình . Anh quyết định rồi , không được cãi lời - Huỳnh Thiên nghiêm nghị cắt ngang lời nói của cô

_ Vâng em sẽ nghe lời của anh .

Rồi hai người ôm nhau chìm vào giấc ngủ . Vài ngày sau đó , sau khi anh đi công tác , lần này anh đi cùng trợ lý khác , trợ lý Ngưu buộc phải ở lại để giải quyết công việc còn lại của cty . Cô cũng thường xuyên ghé sang cty để giúp trợ lý Ngưu .

Ngày tổ chức tiệc tết niên ở cty cũng đến . Cô nghe nói đây là buổi tiệc mời không chỉ nhân viên trong tập đoàn mà còn có mời các đối tác làm ăn khác . Nam Cung Thanh thích thú lục lọi tìm bộ đồ dạ hội mà cô đã chuẫn bị từ trước , cô vui vẻ lấy ra thay lên người . Trong lúc đó cô nhận được cuộc gọi từ Huỳnh Thiên , anh bận một vài việc ở nước ngoài nên sẽ đến buổi tiệc trễ . Trong lòng cô có chút hụt hẫn , hơi buồn nhưng cô không muốn nói cho anh biết , chắc là do công việc còn rất nhiều , anh thân là chủ tịch nên phải giải quyết tất cả . Đành thông cảm cho anh vậy , nếu giờ cô mà nói cô đang không vui chắc có thể anh sẽ vì cô mà bỏ công việc quay về nhưng vì cty vì sự nghiệp của anh , cô đành giả vờ vui bảo anh là cô không sao . Cô có thể tự mình đến buổi tiệc . Huỳnh Thiên bảo đã nhờ trợ lý Ngưu sẽ đến đó cô , cô có thể cùng cậu ta dự tiện trong khi chờ anh trở về . Cùng trợ lý Ngưu dự tiệc , ý kiến không tồi nên cô đồng ý rồi cúp điện thoại , lại vui vẻ thay đồ .

Bộ đồ mà cô chọn cho buổi tiệc là chiếc váy dạ hội màu cánh sen , chiếc váy dài đến tận bàn chân . Tổng thể chiếc váy được thiết kế rất đơn giản , phần trên cúp ngực, ôm sát đến phần eo . Bên chân phải , chiếc váy được chẻ một đường dọc đến nữa phần đùi làm cặp chân thon gọn trắng trẻo của Nam Cung Thanh lúc ẩn lúc hiện trong rất quyến rủ .Cô mang đôi guốc hơi cao , như vậy chiền cao của cô sẽ được tăng thêm vài phân. Ngồi trước bàn trang điểm , hôm nay tuy là dự tiệc , buổi tiệc tết niên đầu tiên mà cô dự với tư cách là thư ký của tập đoàn Âu thị nhưng cô vẫn theo cách trang điểm nhẹ , không cầu kỳ . Dù sao đối với cô đơn giản và tự nhiên là an toàn và thoải mái nhất .

Đứng ngắm mình một lần nữa trong gương , vén mái tóc sang một bên , tuy không lọng lẫy nhưng Nam Cung Thanh lại toát lên vẻ kiêu xa , mọc mạc , dịu dàng như chính con người cô .