Yêu Nghiệt

Chương 13



Trong căn phòng u ám không chút ánh sáng, lờ mờ xuất hiện hai bóng người, không gian hỗn độn khiến cho không khí yên lặng càng thêm đóng băng.

"Kiểm tra thế nào rồi? Yêu cầu của tôi bao giờ thực hiện được." Người đàn ông đứng tuổi dung mạo uy nghiêm lên tiếng hỏi.

"Đã xong rồi." Nữ bác sĩ đối diện hắn đưa cho hắn bản báo cáo cô cầm trong tay, hắn phất tay ngăn cản, "Không cần cho tôi xem, tôi chỉ cần biết kết luận ra sao."

Nữ bác sĩ dừng lại một chút, cô thu tay về đồng thời đặt tập báo cáo lên bàn, "Tiểu thư trước mắt mới 15 tuổi, hình thể dậy thì và độ tuổi thì không vấn đề, nhưng hệ thống dậy thì sinh đẻ vẫn chưa hoàn thiện. Nếu nói muốn mang thai sinh con, tốt nhất đợi tới khi cô ấy mười tám tuổi, lúc đó điều kiện thân thể vô cùng thích hợp."

"Tôi không có nhiều thời gian như vậy." Người đàn ông lớn tiếng quát.

"Cho nên căn cứ vào những gì đã kiểm tra, tôi cho rằng nhanh nhất cũng phải đến sang năm,cô ấy mới dậy thì hoàn thiện, còn bây giờ thì không thể."

"Sang năm?" Người đàn ông biểu tình có vẻ ảm đạm, hắn rũ hai mắt xuống tựa hồ đang suy tư điều gì đó, một lát sau hắn đột nhiên đặt câu hỏi: "Cô vẫn không phát hiện cô gái này có gì khác thường sao?"

Lần này nữ bác sĩ không trả lời ngay, cô nhìn chằm chằm bản báo cáo của mình rất lâu, lâu đến người đàn ông kia cho rằng cô sẽ không trả lời vấn đề này, thì cô lại mở miệng nói: "Tôi không biết đây có phải là chỗ dị thường không." Người đàn ông hơi gật đầu ra hiệu cô mới nói tiếp, "Tiểu thư thân thể rất hoàn mỹ, quả thực hoàn mỹ đến €€€€ làm cho tất cả phái nữ phải ghen ghét. Làn da trắng nõn không nói, quầng vú với ngoại âm( :") ) màu hồng đã đủ để nam nhân điên cuồng, chính là tiểu huyệt vô cùng căng đầy non mịn. Căng đến mức tôi cho ngón tay vào kiểm tra cũng thấy khó khăn, càng miễn bàn đàn ông bị cô ấy bao trùm chặt chẽ như vậy không biết sẽ có phản ứng gì, chỉ sợ ai đã hưởng qua mùi vị từ cô gái này sẽ khó mà tiếp nhận thêm người phụ nữ khác. Hay nói cách khác cô ấy có thiên phú dị bẩm, bất luận bị bao nhiêu cự vật thô to đưa vào tiểu huyệt, chỉ trong một thời gian ngắn sẽ khôi phục căng đầy như ban đầu. Đặc thù này người thường không có."

Sắc mặt ảm đạm của người đàn ông trong nháy mắt tản sáng bừng, biến hóa nhanh chóng khiến người ta giật mình. Hắn nhanh nhẹn kéo cái ngăn kéo, lấy một tập văn kiện đưa ra cho vị bác sĩ kia."Nhân Nhân so với cô ấy thì sao? Ai khỏe hơn?"

Nữ bác sĩ nhìn hành động quái dị của người đàn ông trước mặt cũng không hỏi nhiều, cầm tư liệu bắt đầu lật xem. Âm thanh soàn soạt vang lên trong không gian yên tĩnh, nhãn tình của người đàn ông nhìn chằm chằm cô, bàn tay hắn nắm chặt nhìn thấy rõ đường gân xanh.

Cô rất nhanh đã xem xong toàn bộ, đến khi lật tờ cuối cùng liền thấy dòng chữ vô cùng rõ ràng €€€€ thể chất không dịch thụ thai!

"Tuy rằng thân thể cô gái này hoàn mỹ hơn tiểu thư, ngay cả dũng đạo căng đầy làm đàn ông điên cuồng cũng giống nhau, nhưng tố chất thân thể của tiểu thư tuyệt đối hơn cô bé này rất nhiều. Hơn nữa cô bé này thuộc về thể chất không dịch thụ thai, riêng điểm này đã cho thấy giữa hai người tồn tại chênh lệch khá rõ nét, tuy không thể nói đây là thể chất dễ thụ thai, nhưng điều kiện thân thể của cô bé này thích hợp là người sinh đẻ đứa bé thừa kế nhất."

Sau khi vị nữ bác sĩ đi ra ngoài, người đàn ông nở nụ cười quỷ dị: "Không hổ là hậu đại của Bích tộc, di truyền điều kiện thân thể ma mị mê hoặc đàn ông a! So với em còn tốt hơn phải không? Rất tốt, như vậy kế hoạch có thể tiến hành càng thuận lợi."

Hắn quá vui mừng nên không phát hiện ra có một đôi mắt tinh khiết từ đầu đến cuối nhìn chăm chú bọn họ qua lớp thủy tinh, khóe miệng non mềm lại nở nụ cười vô tội thị huyết.

Dục long hung mãnh nóng rực ra vào trong hoa huyệt, bắp đùi Tống Nhân Dụ bị tách ra gác lên hai bên tay vịn, Tống Trí Nghiêu ngồi ở trên ghế sau lưng cô, 1 tay với vào trong áo nhung xoa nắn hai quả đào mật, 1 tay hiệp trợ cự thú bên dưới thẳng tiến.

Mông cô bị hắn nang lên, mỗi lần cự thú đi ra lại mang theo chút dịch lóng lánh. Sống lưng cô cong về phía trước, hai quả đào mật ưỡn vào trong lòng bàn tay hắn, xúc cảm sung mãn càng kích thích cự thú.

Cự thú vào tiểu huyệt vẫn còn thừa lại 1/4 đột nhiên căng thẳng, hắn khống chế cái eo nhỏ, động thân một cái để cự thú có thể tiến vào sâu hơn. Quy đầu mẫn cảm gần như chạm đến miệng tử cung, là nơi đón nhận thai nghén một sinh mệnh nhỏ bé.

Hắn vào quá sâu khiến cô khó chịu, cô giãy dụa muốn thoát ra nhưng ngược lại chỉ làm con thú lớn càng thêm hưởng thụ khoái cảm ma sát buộc chặt, cuối cùng dừng lại bất động trong cơ thể cô một lúc lâu. Khi cô trở nên yếu ớt không giãy nổi nữa, năng lượng trong cơ thể hắn lại tập trung về một chỗ, buông bàn tay đang nhéo bộ ngực ra, 1 tay cầm 2 bên mông, "Chuẩn bị tốt, sắp bắt đầu a!" Hắn hài hước vỗ vỗ cái mông trắng nảy nở.

"Nha…" Cả người cô gần như bị nâng lên, dục long lửa nóng chỉ rời khỏi một nửa đã khẩn cấp xông vào. Cô tự như một con búp bê bị hắn điều khiển, bị hai bàn tay quái ác nâng lên hạ xuống, tiểu huyệt non nớt bị dục long cắn nuốt liền đỏ bừng, cánh hoa đỏ thẫm cũng bị dục long thô to làm căng hết cỡ.

Hắn không cần biết cô có khả năng đón nhận hay không, mỗi lần thẳng tiến đều hoàn toàn thâm nhập, thẳng đến khi bộ phận sinh dục của bọn họ gắt gao khép lại không có tia hở. Vách thịt mấp máy co rút làm hắn rất thoải mái, đỉnh đầu sình đau chôn sâu bên trong cô, dường như muốn chen vào miệng cổ tử cung, hắn phun dòng sữa nóng rực màu sữa bò trắng vào tử cung, khoan khoái đến cực điểm khoái cảm bắt đầu khuếch tán ra toàn thân.

Cô bé gái nhu nhược không còn sức lực nhấc đùi xuống, ngoài việc tựa vào Tống Trí Nghiêu để thở dốc thì không làm nổi chuyện gì nữa.

"Mệt chết đi, vật nhỏ đáng thương! Nào, ca ca cho em ăn bữa sáng!" Chỉnh lại quần áo cho cô, hạ bắp đùi cô xuống, nam căn cứng rắn vẫn cố chấp nằm trong tiểu huyệt không chịu ra.

"Nào, há miệng." Hắn xé bánh mì thành từng miếng nhỏ, từng chút từng chút cho cô ăn, nhìn cái miệng nhỏ nhai nuốt, cảm thụ được tiểu huyệt dưỡi hạ thể cũng bởi vì động tác nhai nuốt ấy mà hơi co rút lại. Nam căn bị cái "Miệng nhỏ" gắt gao "Cắn", cảm giác tê dại khiến hắn càng tích cực đút thức ăn cho cô.

"Uống một ngụm sữa bò được không? Phải uống nhiều sữa tươi thì nơi này mới lớn a!" Một bàn tay to cách lớp quần áo phủ kín bộ ngực cô, nụ hoa khéo léo lập tức lộ ra ngoài. Tròn trịa cứng chắc không đầy nắm tay, hơi hơi nổi lên hai hạt trân châu nhỏ bị hắn vuốt ve trêu đùa, tránh né bàn tay ác ma trước ngực,cô giả vờ muốn uống sữa tươi để xoay chuyển sự chú ý của hắn.

"Vương tiểu thư, xin chờ một chút, tôi đi thông báo cho đại thiếu gia!" 1 cô gái xinh đẹp đứng trong đại sảnh, cô gái này thường xuyên tới đây Vương Nhã Thanh,nữ hầu để lại Vương Nhã Thanh ở đại sảnh, đi lên lầu báo cho Tống Luật.

Vương Nhã Thanh là trợ lý của Tống Luật, hai người từ công việc phát triển thành tình nhân bí mật cũng được hơn ba năm, tuy rằng cô biết hắn có không ít tình nhân khác, nhưng người gần hắn nhất chính là cô. Dù là công tác hay bình thường, thời gian một cô gái xuất hiện bên cạnh hắn nhiều nhất chỉ có cô, mấy cô tình nhân khác xem như ngẫu nhiên gặp dịp thì chơi thôi, cô sẽ không thèm để ý bọn họ đâu. Bạn đang xem truyện được sao chép tại: TruyenFull.vn chấm c.o.m

Có điều thời gian gần đây hắn hơi khác thường, cả lúc làm việc lẫn khi không làm việc, đối xử với cô lãnh đạm đi nhiều, không hẹn cô ăn cơm cũng không gọi điện thoại cho cô, ngay cả lời mời mọc của cô cũng từ chối, điều này khiến cô rất lo lắng. Ba hắn không biết vì sao lại không thích cô, 1 tháng trước lúc cô gặp ông ta trong buổi họp gia đình nhà bọn họ, sắc mặt của ông ta không tốt cho lắm, lực chú ý của ông ấy hoàn toàn đặt trên thân cô gái bé nhỏ kia.

Cô gái đó dường như mới mười một, mười hau tuổi, là em gái nhỏ nhất của Tống Luật. Lại là con riêng bên ngoài? Dù sao nghe nói ba hắn có rất nhiều con riêng, trừ Tống Luật la do chính thất sinh, mấy thiếu gia khác nhà họ hầu như là do phụ nữ bên ngoài sinh. Đây đúng là một mặt dơ bẩn của hào môn!

Đợi đã lâu mà vẫn không thấy có người xuống dưới, Vương Nhã Thanh bắt đầu nhàm chán, cô dạo bước một vòng quanh hành lang, đi đi lại lại không phát giác chính mình đã đi khá xa. Thẳng đến khi cô thấy một vài âm thanh, mới giật mình phát hiện bản thân đã cách xa đại sảnh, nơi này không phải nơi cô quen thuộc cho lắm.

Vừa muốn theo đường cũ trở về, 1 giọng nói trẻ thơ từ bên cạnh cửa truyền tới,không may là cánh cửa ấy lại có một kẽ hở, nhẹ nhàng đẩy ra liền có thể thấy tình huống trong phòng. Cô do dự duỗi ngón tay, dùng đầu ngón tay đẩy nhẹ cửa gỗ, một hình ảnh ấm áp khiến cô hết sức kinh ngạc.

Tống Trí Nghiêu, tam thiếu gia nhà họ Tống. Cô chỉ gặp qua 1, 2 lần, nhưng thái độ với cô lần nào cũng không tốt, người đàn ông này có gương mặt thiên sư nhưng thực chất là Satan. Không ngờ lúc này hắn lại ôn nhu ôm 1 cô bé nhỏ ngồi trên chân mình, còn cầm bánh mì xé nhỏ đút cho cô bé ăn.

"Tôi no rồi." Cô bé gái quay đầu sang bên cạnh cự tuyệt đồ ăn cuồn cuộn đưa tới miệng, gương mặt trẻ con nõn nà hồng hào, da thịt thủy nộn, đôi mắt long lanh xinh đẹp, quả thực chính là 1 cô bé búp bê. Cặp chân cô bị tách ra ngồi trên đùi Tống Trí Nghiêu ôm lấy hắn, cái váy màu cam rậm rạp rối bù che phủ chân bọn họ, một chiếc giày công chúa rơi trên mặt đất, đôi tất dài 10cm bao bọc chân cô.

"Nào uống thêm một ngụm sữa bò, ngoan nga, nào!" Thiên sứ ôn nhu đưa ly thủy tinh vào bên môi cô.

Vương Nhã Thanh nhẹ nhàng đóng cửa lại, lặng lẽ nhấc chân rời đi, cô nhớ hình như cô bé này tên là "Nhân Nhân" đi, cô em nhỏ nhất của Tống Luật. Tháng trước cô đã gặp cô bé này ở buổi họp gia đình nhà bọn họ, xem ra cô bé chẳng những được ba ba sủng ái, ngay cả các ca ca cũng rất thương yêu chiều chuộng, mười phần là 1 tiểu công chúa nhà họ Tống!

"Nhã Thanh!" Người đàn ông đeo kính vàng mặc âu phục Armani đứng ở góc cua, hắn trông như học giả nho nhã, nhãn thần sau chiếc kính ấy vô cùng ôn hòa thân thiết.

"Luật, khỏe không? Em tới đón anh đi làm." Cô chạy về phía hắn, thân mật khoác cánh tay hắn, chỉ có thời điểm bí mật bọn họ mới thân cận như vậy, còn trong lúc làm việc tuyệt đối không có. Huống chi gần đây hắn không dần gũi cô, hắn €€€€ sẽ không thích người phụ nữ nào khác chứ!

Không! Không! Cô là người phụ nữ thích hợp với hắn nhất, bất luận là về mặt công tác hay công việc trên giường, không ai có thể phù hợp với hắn hơn cô, cho nên không cần lo lắng. Coi như trong khoảng thời gian ngắn này hắn bị hồ ly tinh quyến rũ làm cho ý loạn tình mê, dùng không được bao lâu chắc chắn sẽ trở lại bên cạnh cô thôi, bởi vì chỉ thân thể cô mới cho hắn tận cùng khoái cảm, hắn không thể dời cô.

"Cô quên tôi có xe sao?" Ngữ khi ôn hòa đúng như vẻ bề ngoài của hắn, nhìn cử chỉ làm nũng của cô hắn chỉ nhàn nhạt cười mỉm, không ngăn cản cũng không cổ vũ.

"Điều này em đương nhiên biết rõ a! Nhưng mà chúng ta đã rất lâu rồi không cùng nhau đi làm, cho nên em nghĩ tới đón anh, có được không?"

Hắn gật đầu mỉm cười xán lạn nhìn cô, nghĩ ngợi lung tung cái gì? Ôn nhu của hắn chỉ lộ ra trước mặ cô mà thôi, người phụ nữ khác đừng mong có được nụ cười chứ chưa nói đến trái tim hắn.

"Anh cười thực hết sức soái khí, nếu như em là em gái anh thì tốt biết mấy, ngày ngày được nhìn vẻ mặt đã dỡ bỏ lạnh lùng sau giờ làm việc của anh, nhất định rất hạnh phúc! Đáng tiếc em không phải mười một, mười hai tuổi, cô bé ấy rất nhỏ nga, các anh cũng rất yêu thương cô ấy đi. Vừa rồi em còn thấy tam thiếu gia nhà anh ôm cô bé ngồi trên đùi đút bữa sáng, quả thực rất giống búp bê…" Lời nói của cô bị hắn đánh gãy.

"Trí nghiêu?! Cô nhìn thấy họ ở chỗ nào?" Ngữ khí của hắn đạm đạm, chỉ có đồng tử sau mắt kính hơi nheo lại, tản ra tia sáng khác.

"Dọc theo hành lanh, cụ thể em không nhớ được €€€€ anh đi đâu?" Cô xoay người nhìn hắn hỏi.

"Cô đi trước đi. Tiểu công chúa tỉnh, tôi còn nợ cô ấy nụ hôn chào buổi sáng." 1 tia sủng nịnh không để người khác phát hiện bị hắn ẩn giấu dưới ngữ điệu hờ hững, khí chất thư sinh nho nhã lại bắt đầu phát ra khí tức ác ma.

"Nụ hôn chào buổi sáng?! Các anh còn chơi cái này?" Tâm tình cô có chút tối tăm, vui vẻ vừa rồi cũng không cánh mà bay.

"Cô cũng nói, cô ấy còn rất nhỏ. Cô gái nhỏ muốn chơi, làm ca ca đương nhiên phải chiều chuộng rồi, bằng không tiểu công chúa sẽ không vui. Nghe lời, đi trước đi." Hắn vỗ vỗ lưng cô, nhìn cô nở nụ cười không mấy vui vẻ. Ngay khi quay người lại, hắn cởi chiếc kính mắt ngụy trang xuống, mở đôi cánh màu đen, ma tính trong con ngươi bắn ra khiến gương mặt hắn nổi lên mê hoặc dị thường, nụ cười tuyệt sắc treo bên khóe miệng,cái răng sắc của ác ma bỗng lóe ra quang mang màu trắng.