Yêu Họa Giang Hồ

Chương 28: Ly hôn



Phong Linh Hiểu ngây người.

Cái tay nắm cửa này rõ ràng lúc nãy vẫn rất tốt mà, tại sao thoáng chốc đã bị cô vặn xuống như vậy chứ?

Chẳng lẽ do vừa rồi Tư Không Tố chạm vào nó, cho nên ……

Vừa nghĩ đến nụ cười cùng ánh mắt chứa đầy âm mưu của Tư Không Tố mới nãy, Phong Linh Hiểu càng thêm khẳng định ý nghĩ trong lòng, vì thế quăng một ánh mắt hung ác qua: “Tư Không Tố, cái tay nắm cửa này là do anh cố ý phá hỏng phải không?”

“A? Em thấy anh có bản lĩnh lớn đến mức phá hỏng được cái tay nắm cửa chắc chắn như vậy sao?” Tư Không Tố nhếch môi một cái, cố ý nhấn mạnh từ “chắc chắn” nhẹ nhàng đem vấn đề hỏi vặn lại “Anh rõ ràng nhìn thấy chính em……”

“Đấy……”Anh muốn nói lại thôi càng làm cho Phong Linh Hiểu nghẹn lời…… Cô quả thực không có bằng chứng chứng minh là anh ta làm hỏng tay nắm cửa, nhưng mà…… lẽ nào cô thì lại có bản lĩnh phá hỏng cái tay nắm cửa này sao? T_T

Cô thật sự cảm thấy mình là cái cốc hết sức ……

Phong Linh Hiểu lặng lẽ rơi lệ vài giây sau mới thình lình nhớ lại một việc: Bây giờ cô và Tư Không Tố vẫn đang ở chung một phòng như cũ…… cô vẫn chưa hoàn toàn thoát khỏi phạm vi nguy hiểm đâu ……

Cô nam quả nữ ở chung một phòng, ắt sẽ có chuyện không lường được……

Báo động còn chưa được xua tan, sao cảnh giác của cô đã mất trước rồi vậy?

Lại nhớ tới vừa rồi Tư Không Tố tự tiện hành động với cô, cô không khỏi bắt đầu khẩn trương, vội vàng dùng hai tay che thân thể của mình lại, từ từ lùi ra phía sau vài bước, cảnh giác nhìn chằm chằm Tư Không Tố: “Vậy giờ anh muốn thế nào?”

Ai ngờ, Tư Không Tố chẳng những không làm ra những hành vi “vượt quá phép tắc” gì, mà ngược lại đi đến bàn máy tính, nhân tiện quăng một ánh mắt xem thường qua: “Tiểu Linh Hiểu, đừng suy nghĩ quá đen tối như vậy. Tuy anh rất vô sỉ, nhưng cũng không có nghĩa rằng anh không phải chính nhân quân tử.”

Phong Linh Hiểu ngây ngẩn cả người.

Đến lúc cô phản ứng lại thì cái máy tính vốn nên “thuộc về” cô kia đã bị người nào đó chiếm mất rồi.

Cô không khỏi tức giận.

Nói linh tinh! Người người người như anh ta mà cũng được coi là chính nhân quân tử ư? Vậy lúc nãy anh ta đã làm gì với cô? Còn hành vi hiện giờ rốt cuộc lại là gì!

Dường như cảm nhận được cô không cam lòng, Tư Không Tố hơi hơi nghiêng đầu, dùng ánh mắt trêu ghẹo liếc nhìn cô một cái: “Nhưng nếu như em muốn vậy, kỳ thực anh cũng không ngại làm chuyện đen tối với em.”

Phong Linh Hiểu: “……”

Ngoài việc dùng ánh mắt để giết chết anh ta, Phong Linh Hiểu cũng không thể làm gì nữa.

Cô thở phì phì đi tới phía sau anh, ngồi lên chiếc đệm mềm mại, nhìn anh thành thạo mở trò chơi quen thuộc lên, nhập tài khoản cùng mật mã vào.

Cùng với âm nhạc tuyệt vời của trò chơi vang lên, một nam tử áo trắng luôn làm cho lòng người sợ hãi, mỗi lần nhìn thấy hắn đều không nhịn được mà muốn chạy trốn kia dần xuất hiện trước phong cảnh như tranh trên màn hình trò chơi.

Phong Linh Hiểu giống như phản xạ có điều kiện mà toàn thân run lên, vô ý thức mà dịch ra xa một chút, mới đưa mắt trở lại trên người nam tử áo trắng.

Nhìn Tư Không Tố chọn mở chế độ tìm ai đó, Phong Linh Hiểu không khỏi tò mò hỏi: “Anh đang làm gì vậy?”

“Đi trả thù.” Giọng nói trong trẻo mà lạnh lùng thốt ra ba chữ đơn giản như thế, lại làm cho Phong Linh Hiểu cảm thấy có một đợt khí lạnh chạy dọc trên sống lưng.

Cô nơm nớp lo sợ thăm dò: “Không phải anh…… tính đi giết Ám Vô Thương đó chứ?”

“Em nói xem?”

“……” Kiểu câu hỏi lại nghe như lơ đãng này lại làm cho Phong Linh Hiểu không rét mà run.

Quả nhiên, ai đắc tội với yêu nghiệt sẽ không có kết cục tốt a…… bạn nhỏ Thẩm Chính Thái, cậu nên tự cầu nhiều phúc đi!

Thế nhưng –

Lập tức lại nghe thấy Tư Không Tố lẩm bẩm một mình: “Nó lại không lên…… Bỏ đi, lần này tạm tha cho nó đã, lần tới nó chết chắc rồi!”

“……” Phong Linh Hiểu lại không nói gì mà nhìn trần nhà.

Bạn nhỏ Thẩm Chính Thái thật đúng là nhiều phúc a…… Không giống như cô lúc nào cũng đều ‘cái cốc’ cả T_T ……

Nhưng mà Phong Linh Hiểu đã nhớ thương cái cốc đại thần như vậy, nó liền xúc động mà lại đến tìm cô gây phiền phức.

Chỉ nghe tên “Phu quân đại nhân” kia của cô đột nhiên không chút khách khí mở miệng ra lệnh: “Tiểu Linh Hiểu, lại đây.”

Thân thể Phong Linh Hiểu run lên, dịch ra xa hơn.

Cô cảnh giác trừng mắt nhìn anh: “Anh muốn làm gì?”

“Lại đây.” Tư Không Tố ngừng động tác trong tay, nghiêng đầu dùng ánh mắt ra lệnh cho cô.

“Không muốn!” Phong Linh Hiểu thà chết không chịu khuất phục.

Tư Không Tố nhìn chằm chằm vào cô, mặt không chút thay đổi nói: “Em mà không lại đây, anh lập tức nói ra chuyện em đạo account.”

Phong Linh Hiểu: “……”

Tư Không Tố, tính vào hận anh một lần!

Dưới uy hiếp của người nào đó, Phong Linh Hiểu không thể không nghiến răng nghiến lợi chậm chạp đi qua, rất không kiên nhẫn hỏi: “Làm gì?”

Sau khi Tư Không Tố mở thêm một cửa sổ đăng nhập của 《 Huyễn Kiếm Giang Hồ》 xong thì nhường chỗ của mình, nghiêng đầu nhìn về phía Phong Linh Hiểu: “Lại đây nhập tài khoản với mật mã vào đi.”

Phong Linh Hiểu nghe vậy, động tác liền cứng đờ, lại lùi về phía sau, bụng đầy hoài nghi nhìn người nào đó mang vẻ mặt trầm lắng: “Anh muốn lấy account của tôi làm gì?”

“Không phải em rất chán ghét anh sao?” Tư Không Tố hỏi lại, trong đôi mắt đen tuyền như một đầm nước sâu thẳm tràn đầy ý cười bằng lòng không rõ ràng, “Giờ anh cho em một cơ hội, hủy bỏ quan hệ vợ chồng giữa Linh Phong Hiểu Nguyệt và Tố Dạ Mặc Ảnh.”

Phong Linh Hiểu chẳng hề để ý “Xí” một tiếng, đột nhiên phản ứng mạnh lại, bộ dáng nhìn như đã bị làm kinh ngạc:”…… Anh hai, anh xác nhận là không phải anh đang đùa đó chứ?”

Tư Không Tố lại đang có âm mưu quỷ kế gì đây?

Tư Không Tố nhướng mày: “Em cảm thấy đây là trò đùa sao?”

“……” Phong Linh Hiểu do dự. Điều kiện của anh ta tràn đầy hấp dần, thế nhưng trong lòng cô vẫn có chút đắn đo. Ngộ nhỡ anh ta lại đùa giỡn cô……

Giống như nhìn ra sự nghi ngờ của cô, Tư Không Tố dời tầm mắt, dùng giọng điệu thờ ơ nói: “Vả lại, account của em đã bị anh ép đến vậy rồi, có hãm hại em nữa cũng không cần thiết đúng không?”

Nói xong, anh ta lười biếng nâng mắt, chút tia sáng còn thừa ở khóe mắt liếc về phía người nào đó còn đang do dự: “Nếu em không nhập vào thì quên đi vậy.”

Những lời này quả nhiên có tác dụng!

Tư Không Tố vừa mới dứt lời.

“Đừng!” Phong Linh Hiểu lập tức sốt ruột kêu lên, vọt lên trước chiếm lấy bàn phím.

Bên môi Tư Không Tố không dấu vết mà nhếch lên một vệt cười yếu ớt.

Trong lòng Phong Linh Hiểu vẫn đang đấu tranh như trước. Nhưng cuối cùng cô vần không chống lại được cám dỗ, nửa tin nửa ngờ liếc nhìn Tư Không Tố một cái, rồi ngoan ngoãn nhập tài khoản cùng mật mã của mình vào.

Rất nhanh, thân hình mảnh khảnh của thiếu nữ áo đen đã xuất hiện tựa như mộng ảo trên màn hình trò chơi.

Phong Linh Hiểu chần chờ một lát, lùi sang một bên, nhường chỗ lại.

Cứ như vậy, Phong Linh Hiểu nhìn Tư Không Tố điều khiển Linh Phong Hiểu Nguyệt đi tới miếu Nguyệt Lão, lại chuyển sang account Tố Dạ Mặc Ảnh.

Tố Dạ Mặc Ảnh đã “chờ” ở miếu Nguyệt Lão từ trước, chiếc áo lông trắng dưới sự phụ trợ của phông nền đỏ tươi như lửa càng có vẻ đặc biệt chói lọi.

Chỉ thấy Tư Không Tố mở ba lô của Tố Dạ Mặc Ảnh ra, kích đúp vào món đồ thứ ba hàng thứ sáu.

Ngay sau đó.

Đinh! Hệ thống thông báo: Bạn đã sử dụng đồ vật đặc biệt “Lâm thời giải ước tàn diệp”, quan hệ hôn nhân vĩnh cửu của bạn được giải trừ một lần.

…… Ba lô của Tư Không Tố đúng là món đồ hiếm có kỳ lạ gì cũng có.

Phong Linh Hiểu vừa nghĩ vậy, lại thấy anh chuyển sang account Linh Phong Hiểu Nguyệt, kích chọn Nguyệt Lão.

Nguyệt Lão: Thiên lý nhân duyên nhất tuyến khiên. Xin hỏi người hữu duyên, ngài tới để……

Khung đối thoại của Nguyệt Lão lập tức xuất hiện bốn lựa chọn:

a. Hữu duyên thiên lý năng tương ngộ, ta đến là để kết duyên cùng người hữu duyên

b. Ta cùng chàng (nàng) đã định trước kiếp này vô duyên, thỉnh cầu giải trừ quan hệ hôn nhân.

c. Ta muốn nghe giới thiệu một chút về nhân duyên kiếp này.

d. Không có việc gì, chỉ tùy tiện đi dạo.

Tư Không Tố không chút chần chờ mà lựa chọn “b”!

Thế mà lúc này, trong lòng Phong Linh Hiểu lại sinh ra cảm xúc không nỡ.

Trong đầu lại bất giác hiện ra những việc đã qua cùng Tố Dạ Mặc Ảnh.

Nam tử áo trắng nhẹ nhàng kia, từng cùng cô giết quái, từng bảo vệ cô vượt qua nhiều lần nguy hiểm, từng cùng cô có rất nhiều hồi ức tốt đẹp……

Chẳng lẽ, sẽ ly hôn như vậy sao?

Chỉ có điều……

Không đúng! Không đúng!

Cô đang nghĩ cái gì vậy!

Những hồi ức nhỏ nhoi này cũng không phải là cùng với tên Tư Không Tố vô sỉ kia!

Phải ly hôn! Nhất định phải!

Phong Linh Hiểu tự an ủi mình như vậy, ngay sau đó liền thanh thản lại.

Hệ thống hiện ra một khung lựa chọn.

“Hệ thống thông báo: Bạn có muốn cưỡng chế giải trừ quan hệ hôn nhân với phu quân Tố Dạ Mặc Ảnh của mình không? [Chấp nhận/Hủy bỏ].”

Tư Không Tố vẫn không chút do dự lựa chọn “Chấp nhận”.

Vì vậy, thế giới lập tức rất phấn khởi hiện ra một thông báo của hệ thống –

【Hệ thống】[Người chơi Tố Dạ Mặc Ảnh cùng người chơi Linh Phong Hiểu Nguyệt tình cảm tan vỡ, tuyên bố ly hôn, từ nay về sau nam hôn nữ gả không liên quan gì đến nhau, thật là khiến người ta tiếc hận, tiếc hận……]

Rốt cục cũng ly hôn rồi……

Quả nhiên Tư Không Tố không lừa mình! Sau này anh ta cũng không bao giờ có thể khống chế cô được nữa rồi chứ?

Tảng đá lớn trong lòng Phong Linh Hiểu cuối cùng cũng rớt xuống.

Nhưng mà –

Chưa đợi Phong Linh Hiểu vui vẻ xong, chưa đợi kênh Thế giới vì chuyện “kinh hoàng” này mà xôn xao lên!

Vào lúc Phong Linh Hiểu vô tình liếc mắt nhìn qua màn hình máy tính, cô mới bất ngờ phát hiện — không biết từ khi nào mà Tư Không Tố lại còn mở thêm account Thất Thương nữa!

Anh ta muốn làm gì? Phong Linh Hiểu sửng sốt, lập tức kinh ngạc phát hiện, anh ta thế mà lại kích vào Nguyệt Lão, mở ra hệ thống “cầu hôn”!

Nhưng mà lúc Phong Linh Hiểu còn đang ngẩn ra, động tác của Tư Không Tố đã nhanh chóng chuyển lại account Linh Phong Hiểu Nguyệt.

Sau đó có một thông báo của hệ thống chắn ở chính giữa màn hình!

“Hệ thống thông báo: Bạn thân Thất Thương thỉnh cầu kết thành phu thê với bạn, bạch đầu giai lão, bạn có đồng ý không? [Chấp nhận/Hủy bỏ].”

Có lẽ do sơ ý lơ là, cũng có lẽ do vật trang trí đỏ tươi trong miếu Nguyệt Lão bao phủ thân hình hắn, cô vậy mà lại không phát hiện ra “Thất Thương” đã đứng bên cạnh Nguyệt Lão từ trước rồi!

Không ổn!

Phong Linh Hiểu bỗng nhiên lấy lại tinh thần, lòng nóng như lửa đốt nhào tới cướp con chuột của Tư Không Tố –

“Tư Không Tố, tên vô sỉ này, anh định làm gì vậy?! Dừng tay lại cho tôi a a a –”

Cô vừa la lên như vậy, động tác của Tư Không Tố quả thực có tạm dừng một chút. Chỉ có điều ……

Có thể bởi vì quá sốt ruột, cô vừa trượt chân, lảo đảo một cái gục ngay trên bàn máy tính, tay ấn một cái thật mạnh……

Lên nút bên trái con chuột kia……

Mà con chuột trong trò chơi lại đang vừa vặn đặt ở……

Chỗ “Chấp nhận” trên khung lựa chọn của hệ thống!

【Hệ thống】[Người chơi Thất Thương cùng người chơi Linh Phong Hiểu Nguyệt tâm đầu ý hợp, nguyện cùng kết thành phu thê, chấp tay thề, đồng tử giai lão, từ nay vể sau quên chốn giang hồ……]

Trợn mắt há miệng mà nhìn từ thông báo ly hôn biến mất rồi lại đến thông báo kết hôn hiện ra, đầu óc Phong Linh Hiểu “ong” một tiếng, sau đó, cô hoàn toàn mờ mịt……

Cô cô cô đã làm cái gì vậy?!

‘”Aaa –!” Phong Linh Hiểu phát điên, cô cũng không dè dặt được nữa, liền nhào tới đánh thật mạnh lên người Tư Không Tố, “Tư Không Tố anh khốn kiếp!”

Ly hôn lại kết hôn…… Tóm lại một câu: Cô lại bị đùa giỡn!

Tư Không Tố tay mắt lanh lẹ bắt lấy hai tay của cô, khóe miệng nhếch lên một độ cong cười như không cười, giống như đang cười nhạo hành động của cô:”Nhưng mà, đó là tự em ấn xuống nha……”

“Anh –” Vẻ mặt mình không liên quan đến chuyện này của anh ta càng làm Phong Linh Hiểu hết cách.

“Anh cái gì?” Tư Không Tố cười tủm tỉm hỏi lại.

“Anh buông tay ra!” Phong Linh Hiểu tức giận đến suýt hộc máu, hai tay cô bị giữ, đành phải dùng hai chân để phản kháng, muốn thoát khỏi ma trảo của người nào đó.

Thế là, Tư Không Tố đột nhiên buông lỏng hai tay, Phong Linh Hiểu chưa kịp chuẩn bị, cả người mất thăng bằng, liền vô tình mà áp vào lòng của anh.

Mặt cô nóng bừng lên, tức giận đang định đứng lên, lại cảm thấy lực ôm bên hông bỗng mạnh hơn, cả người cô đã bị giam cầm trong cái ôm ấm áp, một chút cũng không động đậy được.

“Này! Anh buông tay ra!” Cô mắc cỡ đỏ mặt gầm lên, cũng không dám động đậy một chút!

Nhưng mà câu nói tiếp theo của anh, làm cho suy nghĩ của cô ngừng trệ trong nháy mắt.

“Tiểu Linh Hiểu.” Hơi thở ấm áp của anh ập tới, giọng nói trầm thấp, trong trẻo nhưng lạnh lùng như bóng đêm quanh quẩn bên tai, “Em đã không thích đại thần, vậy sau này hãy để yêu nghiệt cùng với yêu nữ em cùng nhau quên chốn giang hồ, thế nào?”