Yêu Đương Không Bằng Theo Đuổi Thần Tượng

Chương 10: Trợ lý làm phiền mối tình vụn trộm lùi về phía sau



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Nghe được tin nhắn thứ hai kia, Chúc Lương Cơ liền gọi cho đối phương.

“Anh muốn tham gia chương trình thực tế?”

“Ừm.”

“Không phải anh không tham gia chương trình kiểu này hay sao?” Chúc Lương Cơ nói năng lộn xộn: “Anh là Hạ Tê Xuyên đấy, thế mà anh lại muốn tham gia chương trình thực tế?”

“Tại sao không?” Hạ Tê Xuyên nói: “Bọn họ trả nhiều tiền, chương trình thoạt nhìn cũng rất thú vị.”

“Nhưng mà…” Chúc Lương Cơ suy nghĩ một chút: “Anh không lo hình tượng gây dựng bấy lâu nay của mình bị sụp đổ hả? Lỡ fan không thể tiếp nhận được hình tượng ảnh đế như vậy rồi thoát fan hàng loạt thì sao?”

Đầu bên kia điện thoại truyền đến tiếng cười, Hạ Tê Xuyên nói: “Nếu như bọn họ muốn thoát, tôi cũng không còn cách nào.”

Amy đi phía sau Hạ Tê Xuyên nghe thấy giọng nói của hắn thì lườm một cái. Ekip của 《Đạp xe đến Lạp Tát》 vốn đã ấn định sáu vị khách mời, may mà còn có hai người không ký hợp đồng chính thức, vừa hay hai người kia đều là nghệ sĩ của Thịnh Thế, nghe nói Hạ Tê Xuyên dùng tài nguyên điện ảnh để đổi suất tham gia chương trình thực tế này thì chủ động ngỏ ý muốn trao đổi. Trước khi bước vào thang máy Hạ Tê Xuyên cúp điện thoại, Amy nói đầy thâm thúy: “Hoa đào?”

Hạ Tê Xuyên bảo ừ.

Amy: “Cậu có biết chương trình này mỗi tuần sẽ phát sóng một tập không? Cơ bản xem như phát sóng trực tiếp một nửa. Trong suốt chuyến đi ekip sẽ không giúp đỡ mà còn có khả năng gây khó dễ cho khách mời vì hiệu quả chương trình.”

Hạ Tê Xuyên: “Thì sao?”

Amy: “Bây giờ cậu hối hận vẫn còn kịp, chị tình nguyện trả tiền vi phạm hợp đồng còn hơn nộp phạt vì đạp xe trên đường cao tốc thay cậu.”

Hạ Tê Xuyên: “…”

Tiêu Dương dẫn trợ lý mới đến trường quay, Chúc Lương Cơ đã tới từ sớm, Tiêu Dương mở cửa phòng trang điểm của Chúc Lương Cơ ra, phía sau anh là một cô gái nhỏ nhắn.

“Công ty làm thủ tục hơi chậm nên đến muộn.” Tiêu Dương ra hiệu cô gái phía sau đưa đồ cho Chúc Lương Cơ: “Lại đây, đưa nước với kẹo ngậm cho anh Chúc.”

“Chào anh.” Trợ lý đặt một hộp nhỏ với nước lên bàn trang điểm.

“Hai người làm quen với nhau đi,” Tiêu Dương vỗ vỗ vai Chúc Lương Cơ: “Anh đi trước, Ed mỗi ngày đều đi lung tung, anh không đi trông chừng sợ hắn lại gây sự.”

Chờ Tiêu Dương đi, trợ lý gian nan mở miệng: “Ed mà anh Dương nói là…?”

“Hứa Tra, tháng trước hình như hắn vừa mới ngủ với hai thực tập sinh của Xán Tinh.”

Trợ lý nhỏ ngây thơ hồn nhiên: “Chuyện như vậy nói cho em biết có sao không?”

Ngày thường bên cạnh đều là mấy ông lớn, nữ nghệ sĩ cậu quen duy nhất là nhất tỷ thì tính cách phóng khoáng, hiếm khi được nhìn thấy một em gái mềm mại thế này, Chúc Lương Cơ sờ sờ cằm: “Em tên gì?”

“Lê Kháp.”

“Tiểu Lê,” Chúc Lương Cơ cười cười: “Sau này em chính là người của anh, nói cho em biết cũng không sao.”

Lê Kháp đỏ mặt.

Mấy diễn viên khác lục đục đi tới. Nhất tỷ tiều tụy bước vào phòng trang điểm, nửa tiếng sau lại xinh đẹp bước ra. Chúc Lương Cơ nhìn thấy Hạ Tê Xuyên thì vẫy vẫy tay, người kia gật đầu. Lê Kháp lí nhí cảm thán: “Ôi ảnh đế.”

“Có phải đẹp trai lắm không?”

Lê Kháp vội vã gật đầu: “Anh ấy nhìn thật đẹp trai, không biết ai có thể sánh đôi cùng với anh ấy.”

“Anh Hạ chỉ yêu chính mình,” Chúc Lương Cơ đùa cô: “Em không biết sao?”

Lê Kháp nghiêm túc nói: “Như vậy cũng tốt, ai cũng không xứng đôi với anh ấy.”

Hôm nay sẽ có một chương trình giải trí tên là 《Minh tinh làm những gì khi làm việc》đến trường quay《Chân thám》ghi hình. Bọn họ không cần phải chuẩn bị gì cả. Tuy rằng có cái tên kỳ cục, nhưng đây lại là chương trình phát sóng đứng đầu mấy năm gần đây. Ekip sẽ tới nơi làm việc của nghệ sĩ để ghi hình, ghi lại cảnh nghệ sĩ đóng phim, chụp ảnh, thu âm bài hát hoặc ăn cơm, nghỉ ngơi, rất phù hợp với thị hiếu người xem. Văn đạo chào hỏi mọi người, nói ekip của chương trình kia đại khái sẽ đến lúc mười giờ sáng, trợ lý trường quay gõ bảng.

“Cảnh 112 《Chân thám》, lần 1, Action!”

Đèn cảnh báo sáng lên, Thẩm Trường Tinh bị khống chế nhìn cảnh sát vọt tới qua ô cửa nhỏ với ánh mắt không cam lòng, đèn cảnh báo nhấp nháy, một vài người nhìn thấy thi thể bên trong khối băng thì kêu lên. Cảnh này nhiều diễn viên quần chúng, vốn cho rằng có thể thuận lợi qua nhưng lông mày Văn Nhất Châu nhíu chặt.

“Cắt!” Ông chỉ hai người: “Lúc các cậu bắt cậu ta thì khống chế một chút, không cần quá nhanh cũng không cần quá chậm, động tác dùng sức! Những người khác chạy chậm chút, loạn quá!”

Bị điểm danh là hai diễn viên quần chúng đóng vai hai cảnh sát đầu tiên xông tới khống chế Thẩm Trường Tinh, sau khi nghe xong thì gật đầu liên tục. Sau khi quay lại ba lần, lông mày Văn đạo càng nhíu chặt. Trước khi quay lại lần thứ hai, ekip của《Minh tinh làm những gì khi làm việc》 đã tới bên ngoài trường quay, mấy cameraman ghi lại không bỏ sót cảnh gì từ trường quay. Đợi đến khi chương trình phát sóng, mọi người không quản đạo diễn vì nguyên nhân gì mà vẫn luôn NG, hầu hết bọn họ sẽ tính NG lên trên người Chúc Lương Cơ. Lê Kháp đã dự kiến được một trận đại chiến ác liệt giữa fan và antifan, cô nhìn Chúc Lương Cơ bị đạo diễn gọi đi nói chuyện, lại nhìn ekip đang chăm chú ghi hình bên ngoài trường quay, trong mắt lộ rõ vẻ lo lắng. Người đàn ông vốn đang ngồi bên ngoài trường quay đứng lên, Giang Ân há miệng, thấy hắn trực tiếp đi tới chỗ Văn Nhất Châu với Chúc Lương Cơ.

“Đạo diễn,” kèm theo tiếng bước chân, giọng nói Hạ Tê Xuyên xen vào: “Có muốn thay đổi một chút không, để cho tôi tới khống chế Thẩm Trường Tinh?”

Văn Nhất Châu không lên tiếng.

“Nếu ông sợ loạn, có thể chờ tôi khống chế cậu ấy xong rồi mới cho diễn viên quần chúng tiến vào. Cứ quay thử xem sao.”

“Được rồi.” Văn Nhất Châu bị lung lay, ông liếc nhìn Chúc Lương Cơ: “Cậu chú ý biểu cảm lúc cuối, là kiểu xem trò vui không ngại lớn chuyện ấy. Phải biểu hiện ra oán hận, biết oán hận không?”

Chúc Lương Cơ: “Biết.”

Văn Nhất Châu: “Cậu thì biết cái đếch gì! Cả ngày cứ hi hi ha ha.”

Chúc Lương Cơ: “…”

“Cảnh 112 《Chân thám》, lần 6, Action!”

“Chờ anh chết rồi, anh chính là người bị đóng băng thứ hai trong gian phòng này.”

Gần như ngay lúc Thẩm Trường Tinh vừa dứt lời, Lục Cung vốn dĩ đang đứng ở bên trong phòng dồn hết sức chạy tới cạnh cửa, ngay thời khắc cuối cùng nắm được tay cầm, cảm giác lạnh giá làm cho người đàn ông hơi nhíu mày lại. Thẩm Trường Tinh bên ngoài biến sắc, anh ta muốn khóa cửa lại nhưng làm thế nào cũng không thể khiến tay cầm nhúc nhích dù chỉ một chút. Trong quá trình tranh chấp mu bàn tay hai người đều nổi lên gân xanh.

Chúc Lương Cơ thật sự đang phân cao thấp với Hạ Tê Xuyên, cậu không nghĩ rằng sức lực của đối phương lại lớn như vậy, vài giây qua đi, cậu bị kéo vào bên trong phòng. Đối phương phản ứng nhanh nhạy đè cậu xuống đất, cậu gần như không có chỗ trống để tránh né. Đối diện với cặp mắt giống như sói gần trong gang tấc kia làm cho Chúc Lương Cơ giật mình. Đó không phải ánh mắt thuộc về Hạ Tê Xuyên, mà là ánh mắt chứa sát khí cùng tàn bạo của Lục Cung, còn có ham muốn chinh phục mang theo từ lúc sinh ra của phái mạnh.

Không biết Văn đạo có quay tới góc độ này của ảnh đế hay không, cảnh này nếu truyền ra ngoài có thể làm cho khối người choáng váng vì độ đẹp trai của hắn. Chúc Lương Cơ nghĩ lung tung.

Phó đạo diễn ra hiệu cho diễn viên quần chúng, tiếng bước chân lẹt xẹt do va quẹt vào đá truyền đến, kèm theo ánh đèn là nhiều tiếng “Không được nhúc nhích! Cảnh sát đây!”. Hạ Tê Xuyên không quay đầu lại, quơ lấy còng tay trên eo của một diễn viên quần chúng xuống, chất liệu kim loại lạnh lẽo chụp vào cổ tay Chúc Lương Cơ, hai phía còng tay phát ra một tiếng vang khi gặp nhau. Hạ Tê Xuyên vỗ vỗ mặt cậu, bên môi là ý cười vô lại: “Kết thúc rồi, họa sĩ lớn của tôi.”

Chúc Lương Cơ ngẩn ra.

“Cắt!”

Văn đạo vô cùng hài lòng, cảnh quay này không chỉ thể hiện được sự đối đầu căng thẳng mà còn làm cho hình tượng nhân vật thêm sâu sắc hơn do phát huy sau cùng của Hạ Tê Xuyên tại hiện trường. Đạo diễn ra hiệu mọi người tạm ngừng để ăn cơm, Hạ Tê Xuyên kéo Chúc Lương Cơ lên: “Vừa nãy không làm cậu bị thương chứ?”

“Không sao,” Chúc Lương Cơ thở ra, xua đi cảm giác kỳ lạ kia: “Cuối cùng cũng xong, cảm ơn nha.”

Hạ Tê Xuyên liếc nhìn tay cậu: “Để tôi đi tìm chìa khóa mở còng tay.” Mặc dù hắn cảm thấy cứ còng lại như vậy cũng không tồi.

“Thầy Hạ,” vừa nhắc Tào Tháo thì Tào Tháo đến, Hạ Tê Xuyên vừa dứt lời, trợ lý đạo cụ kinh hồn bạt vía: “Chìa khóa còng tay không tìm được, lúc trước đã dặn diễn viên quần chúng không cần còng lại, không nghĩ ngài, ngài cứ vậy còng lại luôn rồi.”

Hạ Tê Xuyên: “…”

Chúc Lương Cơ: “…”

Hạ Tê Xuyên: “…Tôi đút cậu ăn cơm nhé?”

Chúc Lương Cơ: “Ha ha ha ha, anh đùa em hả.”

Thân là trợ lý mới, Lê Kháp nghĩ đến Chúc Lương Cơ khổ cực quay phim đến trưa nên ngay lúc đạo diễn bảo nghỉ ngơi ăn cơm cô đã chạy đi nhận cơm hộp, nhưng lúc Lê Kháp quay lại xe bảo mẫu thì lại không thấy bóng dáng Chúc Lương Cơ đâu, phòng trang điểm cũng không có. Trợ lý nhất tỷ thấy cô chạy lung tung nên chỉ phương hướng cho, Lê Kháp càng chạy càng cảm thấy kỳ lạ, sao Chúc Lương Cơ lại ở trên xe bảo mẫu của ảnh đế?

Thế mà cô lại thật sự nhìn thấy bóng Chúc Lương Cơ trên cửa xe, đối phương duỗi một chân ra, cô nhận ra giày cậu, chưa kịp gọi một tiếng anh Chúc thì đã bị hình ảnh mình nhìn thấy dọa cho sợ ngây người.

Hạ Tê Xuyên đút cơm cho Chúc Lương Cơ.

Thật sự là đút đó, ảnh đế cầm muỗng nghiêm nghiêm túc túc múc đồ ăn với cơm, trên tay Chúc Lương Cơ vẫn còn giữ cái còng tay lúc quay phim, cậu đang cười, quả nhiên giống như đạo diễn nói suốt ngày chỉ biết hi hi ha ha.

Cho rằng mình đã làm phiền mối tình vụn trộm này Lê Kháp ngượng ngùng lui về phía sau: “Em nghĩ anh chưa nhận cơm hộp…”

“Chút nữa thì quên, Giang Ân nhận giúp anh,” Chúc Lương Cơ không bắt kịp ý của Lê Kháp, nở nụ cười, cậu quay đầu nhìn Hạ Tê Xuyên: “Anh Hạ, trợ lý mới của em, sau này không cần phiền Giang Ân nhận cơm giúp em nữa.”

Hạ Tê Xuyên liếc mắt nhìn Lê Kháp, người kia sợ đến mức phản xạ có điều kiện mỉm cười một cái. Lúc này Giang Ân bước nhanh tới, trên tay cô là một chiếc chìa khóa, trên trán nữ trợ lý lấm tấm mồ hôi: “Tổ đạo cụ đưa chìa khóa dự bị tới.”

Chúc Lương Cơ duỗi hai tay về phía trước. Giang Ân muốn giúp cậu mở khóa, trước mắt cô xuất hiện một bàn tay với khớp xương thon dài, Giang Ân ngẩn người, đặt chìa khóa vào tay Hạ Tê Xuyên.

Xe bảo mẫu mặc dù lớn nhưng bốn người ngồi cùng một chỗ ăn cơm cũng không tiện lắm, sau khi mở còng tay ra Chúc Lương Cơ xuống xe dẫn Lê Kháp rời đi. Thấy Hạ Tê Xuyên châm thuốc, Giang Ân mở cửa xe ra: “Thật xin lỗi, vốn là có thể sớm hơn chút nữa nhưng trên đường em không cẩn thận làm rơi chìa khóa trong bụi cỏ.”

Hạ Tê Xuyên lười biếng nhả khói: “Lần sau nếu xảy ra tình huống như này nữa thì nhớ tìm chìa khóa đủ ba tiếng rồi hẳn ra.”

Giang Ân: “…”

Chương trình《Minh tinh làm những gì khi làm việc》 biên tập cực kỳ nhanh, thứ tư ghi hình, tối thứ sáu đã phát sóng. Năng lực tổ hậu kỳ đỉnh vô cùng, vốn là cảnh quay vô vị trải qua phụ đề cùng cắt nối biên tập đã trở nên sinh động lạ thường. Chúc Lương Cơ ở nhà xem phát lại, chưa xem được một nửa, chủ đề #Minh tinh làm những gì khi làm việc# đã lên hot search. Ngẫm lại cũng không khó lý giải, lúc kí hợp đồng quay《Chân thám》 bên phía sản xuất có yêu cầu diễn viên không nhận việc khác cùng lúc. Lâu như vậy mà cậu chỉ chụp có mấy tạp chí, Hạ Tê Xuyên bên kia cũng chỉ có một buổi phỏng vấn. Đột nhiên nhìn thấy thần tượng của mình trên ti vi, fan hai nhà đều sắp kích động đến phát điên. Hạ Tê Xuyên là đỉnh cấp lưu lượng trong nước, bản thân Chúc Lương Cơ cũng không kém, thêm nhất tỷ nữa, chương trình kỳ này không hot mới là chuyện lạ.

Cậu chờ quảng cáo khi vào Weibo qua đi, những người hâm mộ đều đang hào hứng thảo luận nội dung chương trình, ví dụ như như màu son của nhất tỷ, lúc ảnh đế uống nước hầu kết chuyển động thật gợi cảm quyến rũ, lại như sau khi NG mấy lần đạo diễn cuối cùng lớn mật sửa chữa nội dung kịch bản…

Load lại trang, Chúc Lương Cơ nhìn thấy một bài viết đang rất được quan tâm.

【Chỉ có tui cảm thấy người nào đó cố ý bị NG hả? Nói thật có thể nhìn ra kỹ năng diễn xuất của cậu ta quả thực không kém, so với lớp diễn viên trẻ hiện tại thì rất khá, thế mà cảnh đơn giản như vậy lại luôn NG, đổi thành hợp tác với Hạ Tê Xuyên thì một lần liền qua, muốn mượn chương trình buộc chặt với anh Hạ tạo quan hệ cho mình hả? Cảnh còng tay kia còn có thể bán hủ xào CP, thì ra cũng chỉ đến thế.】

Chúc Lương Cơ liếc nhìn thời gian đăng Weibo: ba phút trước. Hiện tại bài viết này đã có hơn trăm lượt chia sẻ cùng bình luận. Cậu đang muốn load lại một lần nữa thì Tiêu Dương gọi điện thoại tới.

“Xuyên Xuyên ơi,” bên kia bờ đại dương, nữ sĩ Giang Uyển Thục mới vừa rời giường gọi video với Hạ Tê Xuyên: “Lần trước không phải con nói con Golden Retriever cạnh nhà không tệ sao, mẹ cũng muốn nuôi một con trong sân.”

“Thú vui của người già?”

“Gần giống vậy,” Giang Uyển Thục bỗng nhiên chuyển đề tài: “Mẹ đã xem chương trình mới của con, đang đóng phim hả?”

Mẹ hắn bên đầu kia video tràn đầy phấn khởi, Hạ Tê Xuyên tỉnh táo nhắc nhở: “Ngực mẹ đi đâu rồi.”

“…” Giang Uyển Thục kéo ra một cái khăn choàng từ ghế sô pha, đặt điện thoại lên giá đỡ: “Cậu chàng diễn cùng con là ai vậy?”

“Diễn viên hợp tác cùng.” Hạ Tê Xuyên cũng đặt điện thoại rồi mở máy tính.

“Diện mạo được đấy,” Giang Uyển Thục vòng vo nửa ngày rốt cục cũng vòng tới đề tài chính: “Nghe nói là bạn trai scandal của con à?”

Dùng đầu ngón chân nghĩ cũng biết mẹ hắn vừa đọc tin rác của blogger, Hạ Tê Xuyên nói: “Mẹ xem ít mấy tin nhảm kia lại đi. Còn nữa, cạnh nhà là Samoyed, không phải Golden Retriever.”

Mẹ hắn đang chuẩn bị phản bác, ánh mắt Hạ Tê Xuyên lóe lên. Hắn thấy bài viết hot nhất trong chủ đề #Minh tinh làm những gì khi làm việc#, nói với người phụ nữ trong video: “Mẹ, không có chuyện gì thì con cúp máy đây. Mẹ đi ngủ sớm một chút, nếu như có thể thì phiền mẹ tránh xa mạc chược ra.”

“Làm sao vậy?”

Hạ Tê Xuyên nhìn số lượt share cùng bình luận đang không ngừng tăng lên: “Có chút việc cần xử lý.”

Golden Retriever

chapter content



Samoyed

chapter content