Ý Xuân Hòa Hợp

Quyển 1 - Chương 12: Xâm nhập vào em liên tục như vậy, em sẽ liên tục tới cao trào à?



Sau đợt cao trào, cả người Mạnh Khinh Khinh mềm ra như một vũng nước, nhũn như con chi chi. Cô tựa vào vai Hứa Nghiễn, mái tóc đen phủ xuống sau gáy, bầu ngực đầy đặn không ngừng phập phồng trong lòng anh. 

Lúc này là lúc tiểu huyệt mẫn cảm nhất, từng lớp thịt đều cảm nhận được từng sợi gân xanh trên gậy thịt, gậy thịt hưng phấn càng tăng thêm sự khoái cảm. 

Cô đã đạt đến cực hạn, động tác của anh khiến cô chịu không nổi nữa, nhưng bàn tay anh lại đột nhiên giữ chặt lấy hông cô, thân hình cô bị nâng về phía trước, gậy thịt rút khỏi người cô một ít.   

"A... Không... Đừng... Hứa Nghiễn... Chết em...” Tựa như có một dòng điện với cường độ mạnh được tạo ra do sự ma sát từ bên trong, từng ngón chân trắng nõn của Mạnh Khinh Khinh vội kẹp chặt lại, móng tay cô cào khắp đầu vai anh, “Đừng làm... Để em nghỉ ngơi... đừng...” 

Hứa Nghiễn cố ý ép buộc cô, hạ người xuống dần từ thắt lưng cô, một tấc tiến một tấc, một điểm tiến một điểm, khiến cô cảm nhận được tiểu huyệt của mình đang bị gậy thịt chống đỡ, thẳng tắp. Cô nhìn rõ cả một quá trình. 

Nước mắt rơi tí tách trên vai anh. Cô không cần, cô chỉ lên cao trào được ngần ấy thôi, làm sao có thể chịu đựng thêm được? 

"Á!!!”

Hứa Nghiễn đợi gậy thịt tiến vào hai phần ba mới đâm mạnh vào, khiến nó mắc kẹt ngoài miệng tử cong, lớp thịt chật hẹp bắt đầu cắn mút lấy nơi ấy của anh. Da đầu anh run lên, cả bụng giống như có lửa thiêu đốt lan tới toàn thân, anh vừa mới đứng vững, hơi thở lại bắt đầu kích động. Đồng thời, thân dưới của anh xông mạnh vào, lần này rốt cuộc cũng thuận lợi uy hiếp tử cung. 

Đột nhiên, hoa huyệt mềm mại chấn động mãnh liệt, cửa huyệt giống như đang tham lam, muốn cắn nuốt gậy thịt, lúc này chợt phun ra từng dòng nước dịch. 

"Mới đó mà đã mau lên đỉnh rồi à?” Hứa Nghiễn vừa hỏi vừa nghi ngờ. 

Mạnh Khinh Khinh thẹn đến mức muốn chui xuống đất. Cằm cô tựa vào xương vai anh, cái mũi đỏ rực nức nở, “Đừng... Đừng động nữa...” 

"Xâm nhập vào em liên tục như vậy, em sẽ liên tục tới cao trào à?”

Một câu nói nhẹ hẫng của anh lại khiến cô không tự chủ được mà run lên. 

Thân thể tuyết trắng mềm mại bị người đàn ông kia nắm chặt trong tay, cho dù là tứ chi cảu cô cũng không giãy dụa được, tiểu huyệt cứ lên lên xuống xuống, dần dần nuốt lấy gậy thịt to lớn. 

Động tác của Hứa Nghiễn cực kỳ cuồng dã. Anh tiến vào từng đợt tàn khốc, thân dưới cảu cô không ngừng run rẩy, do đó càng khiến anh tăng thêm khoái cảm, điên cuồng xâm chiếm. Vật thể cứng rắn như sắt kia nở to trong lối vào tiểu huyệt, tiểu huyệt vừa mỏi vừa đau, nhưng trong cái thống khổ lại cảm nhận được khoái cảm giữa đất trời. Khoái cảm lẫn thống khổ giằng xé Mạnh Khinh Khinh, cô không biết mình nên tiếp nhận hay tránh thoát. 

Lên cao trào hai lần, thân thể mềm mại càng mẫn cảm hơn mức bình thường. Chỉ trong vòng 20 phút ngắn ngủi mà cô đã lên cao trào hai lần. Bây giờ, tiểu huyệt giống như chưa được mở ra, đóng đóng mở mở, từng lớp thịt chấn động, trạng thái chắng hề khác lúc lên cao trào. 

Nơi ấy mất hồn như vậy, cho dù Hứa Nghiễn nhẫn nại tới đâu cũng không nhịn được. Thắt lưng anh tê dại, trong thân thể giống như có cái gì sắp sửa thoát ra. 

Anh đổi tư thế, đè Mạnh Khinh Khinh xuống giường, đẩy đùi cô lên cao, cao tới ngang ngực mới dừng lại, gậy thịt lại dùng góc 90 độ để xâm nhập vào nơi sâu nhất. 

Cô gái nhỏ yếu ớt tiếp tục kêu khóc, “Đừng... Sâu quá... Chịu không nổi...” 

Hứa Nghiễn hạ người xuống thân thể mềm mại, gậy thịt cắm vào cửa huyệt non mềm như một bông hoa hồng hé nở, cửa huyệt đỏ đỏ mềm mại, cực kỳ đáng yêu, khiến dục vọng tàn phá của anh sục sôi. Ngón tay tách hai cánh hoa ra, nắm lấy chỗ ở giữa, kéo mấy cái liên tục. 

Vẻ mặt của Mạnh Khinh Khinh trở nên hoảng sợ, “Đừng... Đừng mà... Đừng động vào nơi đó... Sắp tè ra quần... Tè ra quần rồi... Hu hu... Mau tránh ra...”