Xuyên Việt Cự Nhân Quốc Độ

Chương 9



“Tuyết Nhi, ngươi nếu không thể hảo hảo nói ra cảm giác của ngươi, Lạc Ly sẽ rất khó khăn định ra thêm một bước trình tự trị liệu.” Tiếng nói Lạc Ly mang theo bất đắc dĩ nhìn ta, cho ta cảm giác tựa như nhìn một đứa nhỏ bốc đồng.

“Đối với ngươi. . . . . . Ta nói không ra miệng. . . . . .” Ta mở thật to đôi mắt đẫm lệ, ủy khuất nhìn Lạc Ly, vô tội nháy nháy mắt , bộ dáng giống như ngươi khi dễ ta.

“Hảo, nếu là Tuyết Nhi không nói ra miệng, vậy thì Lạc Ly tới hỏi, Tuyết Nhi chỉ cần dùng gật đầu hoặc lắc đầu qua lại đáp có được hay không?” Lạc Ly thấy thế đem ta ôm ngồi trên đùi hắn, nói ra biện pháp.

Ngồi trên đùi Lạc Ly ta bất an giật giật, ở dưới cánh tay cố định của Lạc Ly , ngoan ngoãn buông tha giãy giụa, hướng Lạc Ly ủy khuất quẹt miệng, gật đầu.

“Tuyết Nhi nói ở giai đoạn thứ hai không có cảm giác sợ hãi đúng không?”

Ta rất nhanh gật đầu một cái.

“Nhưng lại cảm thấy một loại cảm giác khác làm Tuyết Nhi ngăn trở Lạc Ly khảo nghiệm?”

Ta ngẩng đầu nhìn Lạc Ly, vẫn là gật đầu.

“Loại cảm giác đó làm Tuyết Nhi rất khó chịu?”

Ta chần chờ suy nghĩ một chút, hướng Lạc Ly gật đầu, nhưng lập tức lại lắc đầu.

“Ý là rất khó chịu nhưng lại không khó chịu?”

Lúc này ta rất nhanh gật đầu.

“Sẽ sợ hãi chứ?”

Ta ủy khuất quẹt miệng, ngẩng đầu bốn mươi năm độ nhìn Lạc Ly một cái, không có gật đầu cũng không có lắc đầu, cách một chút mới hướng Lạc Ly làm cái thủ thế “Một chút xíu”.

“Sẽ xấu hổ ?”

Ta lại gật đầu một cái, lại nhìn đến khóe miệng Lạc Ly lộ ra một mạt cười xấu xa không dễ phát hiện, làm cho cả người ta rét lạnh một cái. (Vũ: hồ ly a hồ ly =]] )

“Sẽ thoải mái ?”

Ta hướng Lạc Ly trừng mắt, cả mặt nổ đỏ bừng, cũng không làm bất kỳ phản ứng nào, liền đem mặt chôn đến trước ngực Lạc Ly, dùng hành động đi nói điều này ta cự tuyệt trả lời.

Bên trong xe hoàn toàn yên tĩnh, chỉ có bên ngoài mơ hồ truyền tới tiếng bánh xe vẫn còn di động, Lạc Ly cũng không có tiếp tục vấn đề, ta kỳ quái tính toán ngẩng đầu hỏi thì, bàn tay vẫn để ổn định ngang hông đột nhiên sờ xuống bắp đùi trong của ta, còn khẽ vuốt trên dưới.

“Oa a! Lạc. . . . . . Lạc Ly, ngươi làm cái gì, ách. . . . . .”

Lạc Ly không để ý đến nghi vấn của ta , trực tiếp đem ta áp đến trên nệm, lặp lại động tác vuốt ve ở giai đoạn thứ hai.

“Nha. . . . . . ân, Lạc Ly, không. . . . . . ân a. . . . . .”

Vuốt ve nóng bỏng hơn so với lần trước làm thân thể ta sinh ra phản ứng nhanh hơn, địa phương mắc cỡ kia làm trái ý nguyện của chủ nhân nhanh chóng sung huyết lên, ta run rẩy thân thể từ từ cứng ngắc, thanh âm nức nở hướng Lạc Ly cầu khẩn.

“Lạc Ly . . . . . Không cần, oa a! Thật không cần. . . . . . Cầu xin ngươi. . . . . . Dừng. . . . . .”

Mặc dù không có bị Lạc Ly trực tiếp chạm vào, nhưng cảm giác dưới khố lại càng ngày càng mãnh liệt, làm một nam sinh thân thể khỏe mạnh, cả người bình thường, thời kỳ trưởng thành tự nhiên sẽ có tính dục, hoặc giả bởi vì đại học chỉ đọc sách cùng nghiên cứu, cũng có thể là bản thân ta tính tình lạnh nhạt, trên tính dục so với thường nhân càng lạnh nhạt hơn, đừng nói thân thể này còn là con gà giò, ngay cả tình huống tự mình giải quyết cũng rất ít xuất hiện, dục vọng phần lớn là trong mộng lặng lẽ lưu đi không muốn người biết, giống như vậy bởi vì người khác vuốt ve mà dục vọng dâng lên thì càng chưa bao giờ có qua, huống chi dục vọng hiện thời so với thường ngày lơ đãng dâng lên mạnh hơn gấp mấy lần, ta cảm giác mình sắp điên rồi.

“Không cần. . . . . . ân a! Lạc Ly . . . . . Cầu xin ngươi. . . . . . Đừng . . . . . A!” Ta bắt lấy tay của Lạc Ly, cầu khẩn hắn, nhưng Lạc Ly không để ý đến ta cầu khẩn, ngược lại hắn đem bàn tay trực tiếp sờ lên dục vọng của ta, làm cả người ta bị dọa cho sợ đến bắn ra.

“Oh, thì ra là Tiểu Tiểu Tuyết Nhi không ngoan, đây mới là đáp án ngươi mới vừa rồi đẩy Lạc Ly ra đi, Tuyết Nhi ngốc, xấu hổ cái gì, sẽ như vậy là bình thường, hơn nữa Tuyết Nhi đã là tình nhân của Lạc Ly, Lạc Ly sẽ hảo hảo gánh vác trách nhiệm làm tình nhân, sẽ không bỏ lại Tiểu Tiểu Tuyết Nhi .” Lạc Ly dứt lời liền cách quần, ở trên dục vọng của ta nhu lộng lên.

Đột nhiên xuất hiện cường đại kích thích làm ta mất đi năng lực ngôn ngữ, nguyên bản bắt lấy tay Lạc Ly giờ phút này nhìn qua lại càng giống như không muốn để cho bàn tay Lạc Ly rời đi, trong miệng chỉ có thể phát ra từng tiếng rên rỉ mập mờ làm người ta đỏ mặt, bàn tay Lạc Ly không biết ở thời điểm gì ẩn vào quần ta, cùng dục vọng của ta tiến hành tiếp xúc trực tiếp , ta chưa từng bị đối đãi quá như thế, không có nửa khắc liền cảm thấy trước mắt một trận bạch quang thoáng qua, tiểu đệ đệ của ta ở trực tiếp công kích đến miệng phun bạch muội, khí giới đầu hàng.

“A, không nghĩ tới Tuyết Nhi nhạy cảm như vậy.”

Lạc Ly giơ lên “Hung thủ” chính là chất lỏng bạch trọc của ta, trên khuôn mặt khoái trá mang một mạt cười tà, cộng thêm câu nói vừa rồi của hắn, không khỏi nhắc nhở ta mới vừa qua tay người khác lấy được cao triều, hơn nữa còn là sớm tiết! Ta xấu hổ chất thêm, cũng không nhịn được nữa trong hốc mắt có nước mắt, ủy khuất khóc.

” Tuyết Nhi làm sao lại khóc, ngoan , đừng khóc đừng khóc, Lạc Ly đau.”

Thấy ta anh anh thấp khóc, Lạc Ly từ trong ngực rút ra bố khăn cầm trên tay lau dịch bẩn đi, lại đem ta ôm vào trong ngực vỗ nhẹ lên, núp ở trong ngực ấm áp của Lạc Ly, mắt ta rơi lệ càng thêm lợi hại, giống như muốn đem ủy khuất mới vừa rồi một lần khóc lên, không bao lâu sau trước ngực Lạc Ly đã một mảnh ướt át.

[2]

Dĩ vãng ta cũng không phải là một người thích khóc, làm một cô nhi phải tự lập, nước mắt chính là một loại làm người ta hèn yếu, nhiều nhất là một loại thủ đoạn dùng tâm đồng tình , vào ban đặc biệt bồi huấn của chính phủ sau, ta càng không khóc, coi như ta có suy nghĩ muốn khóc, cũng chỉ có thể đem nước mắt hướng trong bụng nuốt, dùng mặt nạ lạnh lùng đi đem mình võ trang .

Nhưng khi ta đi tới nơi dị thế này, đặc biệt khi cùng Lạc Ly thổ lộ tình cảm sau, số lần ta khóc thật đúng là gộp lại cả cuộc sống thường ngày, nước mắt luôn là ba năm thỉnh thoảng muốn rơi liền rơi , mặc dù không cần làm bộ mình bây giờ nhẹ nhõm không ít, nhưng mặt khác cũng sợ loại ngày vừa khóc đã có người đau, từ từ quen đi sau ta sợ ta sẽ càng ngày càng thích khóc, càng ngày càng sẽ làm nũng, sau đó sẽ trở nên càng ngày càng vô dụng, càng ngày càng yếu ớt.

“Tuyết Nhi, Lạc Ly xin ngươi đừng khóc, ngươi khóc tâm Lạc Ly đều đau, đừng khóc, ngoan.” Lạc Ly đau lòng khẽ hôn trán ta.

“Ngươi. . . . . .khi . . . . . dễ ta. . . . . .” Ta khóc đến nức nở, thượng khí không tiếp hạ khí, liên quan nói cũng nói đến đứt quãng , nói có bao nhiêu đáng thương thì có bấy nhiêu đáng thương.

“Lạc Ly sao dám khi dễ Tuyết Nhi đây, tâm Lạc Ly đau Tuyết Nhi cũng không kịp , như thế nào khi dễ Tuyết Nhi.” Bởi vì khăn trong ngực dùng để lau dịch bẩn, Lạc Ly không thể làm gì khác hơn là dùng ống tay áo của hắn, ba chân bốn cẳng lau nước mắt ta.

“Ta đều . . . . . . Nói không cần, nhưng ngươi còn. . . . . . Còn vẫn lộng ta. . . . .”

“Tuyết Nhi, đầu tiên làm một thầy thuốc, ta có trách nhiệm đi biết rõ tình huống chân thực của người bệnh, từ đó tiến hành trị liệu tốt nhất, tiếp theo làm một tình nhân hợp cách chịu trách nhiệm, ta thích nhất chuyện tư mật của Tuyết Nhi, dĩ nhiên muốn hảo hảo thực hiện, hơn nữa đây chính là từ Lạc Ly dẫn tới, không hảo hảo thay Tuyết Nhi dọn dẹp tàn cuộc, Lạc Ly coi như là mất tư cách của tình nhân .”

“Ngươi. . . . . . Ngươi một đống ngụy biện . . . . . .”

“Nào có, ngược lại Lạc Ly muốn hỏi Tuyết Nhi, tại sao không để cho Lạc Ly giúp ngươi? Tuyết Nhi không thích Lạc Ly sao?” Lạc Ly mặt bị thương nhìn ta.

“Không có, không có, ta thích . . . . . . Thích.” Ta mặt có chút đỏ bừng cúi đầu.

“Kia tại sao không muốn Lạc Ly giúp một tay, còn khó chịu đến phải khóc? Lạc Ly chạm Tuyết Nhi thật sự đáng ghét như vậy sao?”

“Không có, không có, chẳng qua là. . . . . . Chẳng qua là loại này, ta trước kia chưa từng có qua, đối với ta mà nói, quá. . . . . . Quá kích thích, rất ngượng, đột nhiên như vậy, ta không có quen.” Đôi mắt ta hàm lệ hướng Lạc Ly vội vàng giải thích .

“Cho nên nói, Tuyết Nhi cũng không ghét Lạc Ly giúp Tuyết Nhi đúng không?”

Nghe ngữ điệu Lạc Ly có chút giống như khoái trá, ta làm sao nghe có cảm giác thấy Lạc Ly lại hạ bẫy ta, nhưng lại tìm không ra phải phản bác, không thể làm gì khác hơn là nhìn nhìn Lạc Ly , cúi đầu nhỏ giọng nói.

“Không thể nói ghét, bất quá. . . . . . Thật là lạ. . . . . .”

“Làm sao lạ,tình nhân làm chuyện như vậy chính là bình thường quá đi?”

“Tuy nói như thế không sai, nhưng. . . . . . Nhưng. . . . . . Ta mặc kệ, ngươi khi dễ ta!” Không tìm được phản bác ta quyết định không biết xấu hổ ăn vạ, dù sao cũng không có người khác nhìn thấy.

“Oan uổng a! Hiện tại ai khi dễ ai, tình nhân rõ ràng đang ở trước mắt, còn tú sắc khả xan như thế, nhưng bởi vì tình nhân có tâm bệnh mà chỉ có thể nhìn không có thể ăn, Tuyết nhi ngươi nói ai đáng thương hơn?” Lạc Ly bất đắc dĩ nhìn ta, dáng vẻ giả bộ ủy khuất đem ta chọc cười.

“Cái gì a, ta rõ ràng thấy ngươi rất thích.”

Lạc Ly cũng không trả lời ta, chỉ hướng ta lộ ra bất đắc dĩ cười khổ, trực tiếp cầm tay nhỏ bé của ta, đưa tới vị trí chỗ kín của hắn, xúc cảm vừa nóng lại nóng cứng rắn, dọa cho ta sợ đến lập tức đem tay lùi về.

“Tuyết Nhi, Lạc Ly cũng không phải là thánh nhân, tình nhân bắn tinh ở trước mặt mình còn không động?”

Lạc Ly cười khổ nói với ta, nhưng trên tay vẫn là nhất quán ôn nhu ở trên lưng ta vỗ nhẹ, làm cho ta thật có điểm tâm hư, giống như mình rất quá mức, tự mình một người thư thái, nhưng Lạc Ly đã nghẹn còn phải dỗ ta, không nhịn được liếc bộ vị kia của Lạc Ly một cái, y phục đều có điểm giống như ki-mô-nô cổ tựa như có chút rộng rộng, lớn nhỏ bình thường thật đúng là không nhìn ra, nhưng mới vừa Lạc Ly kéo làm đụng phải kia một cái, mặc dù chỉ là đụng một cái ngắn ngủn, nhưng vẫn là cảm giác được dáng vẻ rất lớn.

“Ngươi. . . . . . Sẽ rất khó chịu đi?” Ta nuốt nước miếng một cái, liếc Lạc Ly một cái, vừa ngắm ngắm bộ phận của Lạc Ly nói.

“Khá tốt, không có dễ chịu mấy.” Giống như sợ ta lo lắng, Lạc Ly hướng ta lộ ra nụ cười giống như không có sao.

“Ngươi. . . . . . Nếu là muốn, ta. . . . . . Ta có thể giúp cho ngươi.” Ta thấp đầu, dùng thanh âm không thể nhỏ hơn nữa hướng Lạc Ly nói.

Vũ: Lạc ca là hồ ly a, tội nghiệp thỏ Tuyết Nhi

“Tuyết Nhi, ngươi nói như vậy Lạc Ly rất cao hứng, Lạc Ly không muốn miễn cưỡng ngươi.” Lạc Ly tựa như chấp nhận thở dài.

“Không. . . . . . Không sợ , ta tự nguyện, sẽ không miễn cưỡng.” Thấy dáng vẻ này của Lạc Ly, càng cảm giác mình rất quá mức, giống như cũng chỉ biết tiếp nhận mà không bỏ ra, rất muốn đi làm chút gì đó vì Lạc Ly.

“Nhưng bệnh Tuyết Nhi còn chưa hết, Lạc Ly sợ làm được một nửa, bệnh Tuyết Nhi lại phát tác, đến lúc đó chẳng những cái gì cũng làm không được , Tuyết Nhi có thể lại muốn sốt thêm mấy ngày .”

“Đừng làm toàn bộ thôi, mới vừa. . . . . . Ngươi cũng là lấy tay giúp ta , ta cũng có thể. . . . . . Lấy tay giúp cho ngươi, không phải nói tự ta chủ động làm tiếp xúc không có ảnh hưởng sao? Ta nghĩ, nếu lấy tay. . . . . . Ta có thể.” Ta thấp đầu không dám nhìn Lạc Ly, nắm ngón tay của mình nói.

“Không miễn cưỡng ?”

Ta kiên quyết lắc đầu một cái.

“Thật?”

Lần nữa kiên quyết gật đầu một cái.

“Tuyết Nhi cũng đừng làm được một nửa sau đó nói xấu hổ, đem Lạc Ly ném ở một bên a.” Lạc Ly trêu ghẹo nói.

“Sẽ không nữa! Ngươi rốt cuộc muốn làm hay không a!” Ta mới sẽ không tàn nhẫn như vậy .

“Ha hả, nếu Tuyết Nhi thương Lạc Ly như vậy, kia Lạc Ly cũng liền cung kính không bằng tuân mệnh, cũng có thể thuận đường tiến hành khảo nghiệm giai đoạn thứ ba, xem một chút ở dưới tình huống Tuyết Nhi tự nguyện có thể làm được trình độ gì.”

Lạc Ly dứt lời liền phóng khai ta, đem tay giao nhau tựa vào trên đầu, nằm dựa vào vách xe, mặt ra bộ dạng mặc quân làm thịt, không biết sao, vẻ khoái trá trên mặt Lạc Ly làm ta có loại xúc động muốn đánh người.

“Tuyết Nhi?” Nhìn ta chậm chạp không động, Lạc Ly kỳ quái

Có chút chấp nhận hạ xuống bắp đùi Lạc Ly, ngồi cùng Lạc Ly mặt đối mặt, ánh mắt trừng mục tiêu , nuốt nước miếng một cái, hít thở sâu vài cái, tay mới run rẩy từ từ sờ hướng trung tâm dục vọng của Lạc Ly, chạm tay vào xúc cảm nóng rực kia lại làm cho ta đem tay rụt trở lại, nhìn nhìn Lạc Ly , mới lấy dũng khí, đem hai tay đặt vào trên dục vọng của Lạc Ly.

Xúc cảm cực lớn vào tay làm ta trợn mắt nhìn, vốn là cảm giác xấu hổ đã bị lòng hiếu kỳ thay thế, hai tay cách quần từ từ sờ soạng, miêu tả cực lớn trước mắt, từ nhỏ đến lớn, trừ mình ra, chỉ ở khi còn bé giúp những người đồng viện khác đổi tã mới có cơ hội thấy tính khí người khác, nhưng tính khí Lạc Ly lại có thể nào cùng những tiểu oa nhi chưa thoát sữa kia so sánh .

Lấy lại bình tĩnh, hồi tưởng kinh nghiệm thưa thớt mình tự an ủi trước kia, cách quần Lạc Ly ở cực lớn vuốt lên vuốt xuống mấy lần, nghe được Lạc Ly phát ra than thở tuyệt vời, thứ cực lớn trên tay lại giống như trướng lên một vòng, giống như được khích lệ, ta bắt đầu càng thêm ra sức.

“Tuyết Nhi, cách quần hiệu quả sẽ không quá tốt , nếu không thử một chút trực tiếp tiếp xúc?” Thanh âm Lạc Ly bởi vì tình dục lên cao mà trở nên so bình thường trầm thấp lộ vẻ từ tính hơn, trong thanh âm ẩn hàm tính ám hiệu làm ta đỏ mặt.

Lại nuốt nước miếng một cái, len lén liếc nhìn vẻ mặt chợt biến tình cảm của Lạc Ly , lại cho mình làm một hồi trong lòng xây dựng, mới lớn lá gan run rẩy tay, từ từ giải đai lưng Lạc Ly, Lạc Ly hắn cũng không thúc giục cũng không giúp một tay, chỉ nhất quán chuyên chú nhìn mỗi một cái động tác của ta, lại quá mức làm ta cảm nhận được cảm giác xấu hổ gấp đôi, ta cảm giác mình giống như kỹ nữ liều mạng lấy lòng khách nhân, Lạc Ly nhìn soi mói mắc cỡ sắp chết đi.

“Lạc Ly . . . . .” Ta giải khai đai lưng Lạc Ly sau, liền đáng thương hề hề nhìn Lạc Ly, trông mong hắn có thể nhiều hợp tác một chút, đừng tái khi dễ ta.

Lạc Ly khom lưng nâng cằm ta lên, cho ta một nụ hôn sâu mê người, sau đó ở bên tai ta, dùng thanh âm hấp dẫn từ tính nói với ta: “Tuyết Nhi, sẽ không làm sao? Tới, Lạc Ly dạy ngươi.”

Ta bị Lạc Ly hôn đến cả người chóng mặt, chỉ cảm thấy thanh âm Lạc Ly dụ hoặc vượt quá tưởng tượng, làm cho người ta muốn y theo lời của hắn làm .

“Tuyết Nhi trước giúp một tay đem quần Lạc Ly lấy đi xuống được không?”

Lạc Ly một tay vuốt ve mặt của ta, ngón trỏ hữu ý vô ý phủ lộng lỗ tai nhạy cảm của ta, làm cho thân thể ta một trận run rẩy, ngây ngốc liền theo lời của Lạc Ly, đem quần của hắn kể cả thiếp thân tiểu khố kéo đến vị trí bắp đùi, phân thân hùng vĩ của Lạc Ly liền một cái nhảy đánh vào mắt của ta.

Trước mắt cự nhân khác với thường nhân làm ta cũng hút khí, cả ý thức cũng bị hù dọa trở lại, lấy người Địa Cầu da vàng chia đều mà nói, bình thường đều 13~15 centi mét, tương đối hoành vĩ cũng chính là chừng 18 centi mét, mà một chút người da trắng thiên phú dị bẩm hoặc người da đen, liền cũng đến 20~24 centi mét, phân thân Lạc Ly không thể nghi ngờ là thiên phú dị bẩm nhất tộc, lấy nơi này thân cao gấp người địa cầu 1. 3 lần , kia sẽ không cũng là người địa cầu 1. 3 lần đi?

Có chút ngây ngốc nhìn cực lớn trước mắt, liếc mắt cũng ít nhất có 24 centi mét, mình cùng hắn so, không chỉ thân cao giống như đứa trẻ cùng đại nhân, ngay cả phương diện nào đó cũng là đứa trẻ cùng đại nhân chi phân, nghĩ đã biết tiểu đệ đệ 15 centi mét rất tiêu chuẩn, đối mặt so với “Đại ca ca” hơn 10 centi mét, cũng tự ti rụt đi về.

[4] H nhỏ

“Tuyết Nhi ngoan, đem tay để đi lên, cảm thụ một chút nó vì ngươi lên nhiệt độ.” Nói chuyện mang theo tình sắc từ đôi môi mỏng của Lạc Ly phun ra, lại kỳ quái không làm người cảm thấy có mùi hạ lưu, chỉ làm cho người cảm thấy mặt đỏ tim đập rộn lên.

Nghe vậy ta ngẩng đầu nhìn nhìn Lạc Ly, vừa ngắm ngắm gia hỏa kia để ta tự ti, sợ hãi vươn tay phải sờ soạng lên, mới phát giác Lạc Ly không chỉ có chiều dài đủ, đường kính cũng không nhỏ, chỉ cảm thấy một tay không quá có thể xử dụng thật tốt, ta liền đem một cái tay khác cũng để lên , cúi đầu chuyên tâm hầu hạ “Nó” , không ngừng trên dưới qua lại vuốt ve .

“Đúng, Tuyết Nhi hảo ngoan, chớ chỉ trên dưới phủ lộng, thử dùng tay đi nhu chỗ đầu một chút, đúng đúng đúng, Tuyết Nhi làm được thật tốt. . . . . .”

Ta xấu hổ nghe Lạc Ly hướng dẫn, ủy khuất chép miệng, giống như không đếm xỉa đến, cố gắng chuyên tâm làm theo biện pháp Lạc Ly dạy vì cực lớn phục vụ, nhưng lấy chừng mười hai mươi phút, dùng đến tay phải của y cũng mỏi,thứ cực lớn của Lạc Ly lại trướng một vòng, trừ vị trí đằng trước để lộ ra điểm chất lỏng trong suốt , hoàn toàn không có ý định muốn bắn, đây rốt cuộc là hắn lực kéo dài hảo hay là ta kỹ thuật kém a?

Trên tay ta một mặt cố gắng hầu hạ Lạc Ly, mặt khác lại thỉnh thoảng hướng hắn ném ánh mắt ủy khuất lại buồn bã, tố cáo hắn một loại “Khi dễ” vô hình khác .

“Tuyết Nhi ngoan, nếu không Tuyết Nhi dùng cái miệng nhỏ nhắn của ngươi giúp ta liếm liếm xem?”

“Liếm. . . . . . ?” Nghe được lời củ Lạc Ly làm ta có chút cảm giác không thể tin, hắn dĩ nhiên trực tiếp bảo ta giúp hắn khẩu X?

“Lạc Ly cũng không còn biện pháp, chỉ dùng tay tiểu huynh đệ nhà ta giống như cũng không có thể thỏa mãn, Tuyết nhi ngươi yên tâm đi, Lạc Ly có hảo hảo tắm, không có mùi là lạ .” Hai tay Lạc Ly giơ cao hướng ta làm ra hình dáng đầu hàng.

Ta xem một chút dương vật đứng ở trước mắt ta hùng hùng củ củ khí phách hiên ngang, lại trừng mắt Lạc Ly trang quá mức vô tội, nghĩ thầm cũng làm được đến phân thượng này, cũng không kém kia một chút, bả tâm một cái liền đem đầu lại gần, chạm mặt đã ngửi được cái loại nhàn nhạt xạ hương đặc biệt của nam nhân, cũng như Lạc Ly nói , đã hảo hảo rửa sạch qua, không thấy có dơ bẩn, cũng không thấy mùi là lạ, để ta tâm lý cũng dễ dàng không ít.

Ta đưa ra cái lưỡi, thử dò xét cây nấm ở trên đầu tính khí liếm một ngụm, có chút mặn mặn , không đến nỗi có mùi khai đi tiểu khai, thế là ta tựa như liếm kem cây, giúp Lạc Ly liếm .

“Oh! Tuyết nhi ngươi thật giỏi, đúng, thử ngậm đi xuống, cẩn thận đừng đụng đến hàm răng, đúng, cứ như vậy, dùng đầu lưỡi đỉnh một cái, thử đánh vòng, đúng, Tuyết Nhi thật ngoan. . . . . .”

Ta cố gắng mở lớn cái miệng nhỏ nhắn đem dương vật của Lạc Ly nuốt vào, thế nhưng quá lớn lên ta chỉ có thể ngậm vị trí đầu, không thể làm gì khác hơn là một tay đỡ thân thể bộ phận, một tay sờ xuống phía dưới chỗ túi túi, thỉnh thoảng cho kích thích thích hợp.

Từ từ, Lạc Ly hô hấp thay đổi dần thô trọng, thỉnh thoảng toát ra tiếng kêu hấp dẫn để cho ta biết Lạc Ly đang hưởng thụ dương vật truyền đi khoái cảm, thế là ta càng cố gắng phục vụ, hi vọng sự tình có thể nhanh lên một chút kết thúc, để cho ta có thể mau sớm nghỉ ngơi.

Lại qua hảo một chút, ta ra sức phục vụ sau, Lạc Ly cuối cùng cũng phát ra một tiếng gầm nhẹ tràn đầy mùi vị tình dục, thỏa mãn bắn ra ngoài, lúc bắn ta không có dự liệu được, kết quả nuốt vào một chút xíu mới hiểu đem dương vật của Lạc Ly phun ra, làm cho cả mặt ta đều bị Lạc Ly bắn đầy bạch trọc,cảm giác trong miệng khổ sáp cùng trên mặt dính dính làm ta vô cùng không thoải mái, không cần nhìn cũng biết bộ dáng của ta có bao nhiêu dâm mỹ, ngẩng đầu nhìn đến cặp mắt ẩn hàm xuân ý của Lạc Ly, mỵ thái ngoài ý muốn kia làm ta cả người ngẩn ngơ.

Thất vẻ mặt Lạc Ly lại tối sầm, khuôn mặt tình dục mới vừa lui lập tức lại thăng lên, nhưng ta cũng không còn có khí lực đi quản hắn, miệng bởi vì phục vụ Lạc Ly mà mạnh mẽ mở lớn, hiện tại toan đến giống như muốn trật khớp, bắp thịt hai tay cũng ở hướng ta ồn ào kêu bọn họ mệt nhọc, ta nằm về phía sau, cũng không quản trọc dịch trên mặt, chỉ lo nghĩ thở gấp , ta cuối cùng có thể nghỉ ngơi.

Nằm ở thảm dầy mị mắt, nhìn Lạc Ly bận rộn trái mang phải ở dọn dẹp tàn cuộc, không chỉ có đem y phục hai người đều kéo trở về chỗ cũ, còn không biết từ đâu tìm tới nước sạch, dùng khăn vải ướt giúp ta lau mặt, mà ta tựa như nằm ngay đơ mặc cho Lạc Ly đem ta lau sạch, không bao lâu ta liền một thân nhẹ nhàng khoan khoái nằm trở về trên nệm.

“Tuyết Nhi thật ngoan, mới vừa rồi làm được rất tốt, xem ra giai đoạn thứ ba cũng không thành vấn đề , kế tiếp có thể tiến hành giai đoạn thứ bốn.”

“Không phải chứ? Còn nữa? ? ?” Ta vốn là mị ánh mắt cũng muốn ngủ, nghe được Lạc Ly nói lập tức lại nổ tỉnh.

“Dĩ nhiên, giai đoạn thứ bốn cũng là giai đoạn cuối cùng, nếu là Tuyết Nhi cũng không có vấn đề gì, chứng sợ hãi mới coi như là toàn bộ tốt lắm.” Lạc Ly đối với ta ôn nhu cười một tiếng.

Không biết tại sao, nụ cười ôn nhu của Lạc Ly giờ phút này nhìn ở trong mắt của ta chỉ cảm thấy vô cùng tà ác, giai đoạn thứ ba đã khẩu X , dùng cái mông nghĩ cũng biết giai đoạn thứ tư sẽ làm cái gì, nhưng nhìn vẻ mặt vừa ôn như lại nghiêm túc của Lạc Ly, nhớ tới mỗi chuyện Lạc Ly kiên định thì tổng hội bị một đống ngụy biện không thể tưởng tượng nổi thuyết phục ta, trong lòng ta lạnh lạnh, vô cùng buồn bã nhìn Lạc Ly.

“Bất quá Tuyết Nhi yên tâm đi, ngươi vừa mới làm xong khảo nghiệm giai đoạn thứ ba còn mệt mỏi, Lạc Ly sẽ không lập tức muốn Tuyết Nhi tiến hành giai đoạn thứ tư, Tuyết Nhi nghỉ ngơi trước một cái, chúng ta ngày mai làm tiếp đi.” Lạc Ly khoái trá nói với ta.

Cùng Lạc Ly ở chung một chỗ, không cần suy nghĩ cũng biết khi làm thụ chính là ta rồi, hồi tưởng một cái cực lớn trong quần Lạc Ly, nghĩ đến vật kia muốn phóng vào trong cơ thể của mình, liền một trận ác hàn từ chỗ sâu thân thể toát ra, ủy khuất ta chỉ hảo hướng lên trời kêu to.

“Trời ơi —— Ta không cần nữa———!”