Xuyên Việt Chi Đại Luyện Đan Sư

Chương 5



 Chương 5

Khi vào thành Ngụy Tử Tiên hoàn toàn biến ngốc! Nhìn kiến trúc kỳ quái chung quanh, xoay quanh các khu nhà là các con đường cao thấp đan xen, trên đường xe cộ xẹt qua cực nhanh!!!! Đây là gì???

“ Người vừa rồi rõ ràng nói Z văn!!! Đây là Z quốc sao????” Trái tim bé nhỏ của Ngụy Tử Tiên, sau một tiếng sét thật lớn, rốt cục… chết lặng !

Trước không thèm nghĩ nhiều như vậy!

Ngụy Tử Tiên ngăn lại một người qua đường nhìn như phải ra khỏi thành: “Xin hỏi khu chợ đường số 3 đi như thế nào? Tôi là… từ nơi khác tới!” Kỳ thật tôi là từ hành tinh khác tới!!! Đúng không? Đúng không?! Ngụy Tử Tiên trong lòng rít gào! (^_^! Thân, cậu tìm ra chân tướng rồi ~)

Người qua đường giáp nhìn nhìn Ngụy Tử Tiên, ghét bỏ hướng bên cạnh lui từng bước, “Cậu đi xe bus bên kia.” Nói xong liền vội vàng bỏ đi, người này cũng thật bẩn, đầu năm nay cư nhiên còn có người lưu lạc!

Ngụy Tử Tiên chết lặng đi đến trạm xe bus, một chút cũng không để ý cái ánh mắt khinh bỉ của người kia. Cậu chỉ là muốn hỏi, phải như thế nào mới có thể cầu lái xe cho mình miễn phí đi xe một lần a, tuy rằng xa vời, nhưng cậu vẫn là ôm một tia hy vọng cuối cùng, chẳng sợ đây chẳng qua là đang trốn tránh sự thật.

Nhìn nơi này hoàn toàn lập thể hóa thành thị, con đường giăng khắp nơi, nếu không bắt được xe chỉ sợ chính mình đi qua thực sự khó khăn, hơn nữa trừ bỏ ở cửa thành, trong thành cơ hồ nhìn không thấy người nào, chỉ có các loại xe bay, cậu thậm chí tìm không thấy lối đi bộ ở đâu!

May mắn chính là, nguyên lai xe bus là miễn phí, cũng không có lái xe. Ngụy Tử Tiên đi thẳng đến khu nhập khẩu thương mại ở đường số 3, cho thấy xe mỗi 3 phút có một chuyến. Đi theo những người phía trước lên xe, không cần chen lấn, cũng không chật chội, trên xe chỗ ngồi rất nhiều. Tìm một cái góc có vị trí gần cửa sổ ngồi xuống, Ngụy Tử Tiên nhìn nhóm người trong xe, xem sắc mặt tựa hồ cũng có điều mỏi mệt, có cô gái tuy rằng trang điểm, nhưng làn da thoạt nhìn rõ ràng không đẹp lên được bao nhiêu. Trong xe không có người nghịch di động, nhưng có người đang nói chuyện phiếm, còn lại đều là nhắm mắt dưỡng thần. Đúng rồi, nơi này đại khái không có di động đi!

Ngụy Tử Tiên yên lặng nhìn ra ngoài cửa sổ, kiến trúc kỳ quái cao ngất san sát, những con đường lập thể rắc rối, xe bay xuyên qua trong đó, cùng với thành thị trên không giăng hàng rào điện khắp nơi, đều làm cho trong lòng cậu trước nay chưa từng cảm thấy sợ hãi như vậy!! Dùng thân phận hào đi bổ thông tín khí!!! Tuy rằng Ngụy Tử Tiên biết rất rõ ràng, này tám phần không phải như mình nghĩ! Nhưng là phải thử một chút! ! Đây là hy vọng duy nhất của cậu lúc này, tuy rằng thật xa vời a! !

Xe bus vào trạm, “Đến trạm đường số 3…” Âm thanh điện tử báo đến trạm vang lên, Ngụy Tử Tiên theo mọi người xuống xe, thuận lợi tìm được khu bách hóa xuất khẩu thương mại A, may mắn chính là, cậu phát hiện mặc kệ cái chỗ này có nhiều điều kì quái, ít nhất ngôn ngữ hoàn toàn đều là Z văn, tuy rằng ngôn ngôn ngữ cá biệt khác thì không biết, Ngụy Tử Tiên quyết định khi nào trở về phải hảo hảo đọc sách a.

Lối vào khu thương mại, một nữ hướng dẫn viên mang theo nụ cười chức nghiệp vô cùng hoàn mỹ nói: “Hoan nghênh quang lâm~ “

“Cái kia~~ tiểu thư, xin hỏi làm sao có thể cập nhật thông tin?” Ngụy Tử Tiên lễ phép hỏi.

“Tiên sinh người khỏe, ở lầu một là có thể cập nhật. Ngài theo con đường này đi đến đầu bên kia, nhìn thấy đài phục vụ là đã đến nơi.” Phục vụ tiểu thư mỉm cười trả lời, rất nhanh gọn chỉ sang con đường bên phải. Mặc kệ thanh niên này ăn mắc lôi thôi, nhưng đây là công tác của nàng, khách hàng đều là thượng đế a.

“Tốt, cám ơn!” Lễ phép nói lời cảm tạ, Ngụy Tử Tiên hướng khu phục vụ đi đến.

A? Hảo suất~~ Như thế nào cái người trẻ tuổi kia trên người đột nhiên lại toát ra loại khí chất quý công tử a? Kỳ quái, rõ ràng quần áo rất… Phục vụ tiểu thư sờ sờ khuôn mặt có chút nóng, “Nhất định là thật lâu không có gặp bạn trai, không nghĩ nữa! Công tác công tác a!”

Khu phục vụ, “Xin hỏi, tôi muốn cập nhật thông tin.” Ngụy Tử Tiên bình tĩnh hỏi, nhưng trong lòng thế nhưng lại hồi hộp đến lợi hại!

“Tốt, thỉnh ngài đưa vào số thẻ chứng minh nhân dân của ngài.” Phục vụ đài tiểu thư mỉm cười đưa cho cậu một cái bàn phím thủy tinh trong suốt, mặt trên có chữ viết, còn có rất nhiều ký hiệu kỳ quái.

Ngụy Tử Tiên khẩn trương đưa vào 18 tổ hợp dữ liệu, ấn xác nhận.

Phục vụ tiểu thư nhìn biểu hiện khí, lại ngẩng đầu nhìn Ngụy Tử Tiên, nghi hoặc hỏi, “Tiên sinh? Thỉnh ngài đưa vào thông tin thân phận của ngài, là 212 tổ hợp dữ liệu duy nhất, thỉnh ngài một lần nữa đưa vào.”

“212 tổ hợp?!” Ngay cả cố gắng trốn tránh thế nào đi nữa, Ngụy Tử Tiên có muốn không thừa nhận cũng không được, cậu cuối cùng một tia hy vọng về nhà cũng đã hoàn toàn tan biến !

Nhìn người trẻ tuổi sửng sờ ở kia giống như gặp phải đả kích vô cùng nặng nề, phục vụ tiểu thư lễ phép hỏi, “Tiên sinh? Có vấn đề gì sao?”

“Ngạch~ không… Chính là, chính là số thẻ chứng minh nhân dân dài như vậy tôi~ tôi quên…” Trả lời quanh co, Ngụy Tử Tiên không biết bây giờ nên làm gì? Nơi này rốt cuộc là chỗ nào! !

“Điều này sao có thể?!” Phục vụ tiểu thư kinh hô ra tiếng, “Tiên sinh, thỉnh ngài cố gắng nhớ lại, phải biết rằng từng thân phận của mỗi công dân đều là vừa ra sinh ra đã được khắc ghi vào khu đại não, là không có khả năng quên ! Ngài hảo hảo ngẫm lại.”

“Chính là tôi không phải là…” Người này? Nga không, có lẽ là tôi, không không, tôi là nói có lẽ thân thể này mới đúng, bình phục tâm tình, nhắm mắt lại, Ngụy Tử Tiên cố gắng suy tư, có lẽ, có lẽ trong thân thể còn sót lại một chút ký ức đi, nếu~ nếu như quả thực là khắc tiến đại não… Có lẽ~ a, có!

Ngón tay dựa vào trí nhớ ở bàn phím ghi ra chữ cái, con số, ký hiệu phức tạp không có gì quy luật của 212 vị tổ hợp, cứ như vậy gõ ra, thật là bất khả tư nghị! Khối thân thể này thật sự nhớ rõ a…

1 phút sau…

“Tốt, tiên sinh, đã vì ngài bổ sung bộ dữ liệu thông tin, tin tức biểu hiện ngài ở vào trạng thái mất tích cũng đã sửa lại.” Phục vụ tiểu thư xuất ra một cái gì đó có dạng như đồng hồ đưa cho Ngụy Tử Tiên, “Tiên sinh, đây là máy thông tin của ngài, thỉnh ngài cất kỹ.”

Tiếp nhận máy thông tin, Ngụy Tử Tiên nhìn nhìn, lại liếc nhìn phục vụ tiểu thư trên cổ tay cũng có đồ vật tương tự, mới vừa lòng đem máy thông tin đeo lên cổ tay, “Ba” một tiếng, dây đồng hồ liền tự động khép kín, vòng một vòng quanh cổ tay vừa khít đến một khe hở cũng không có.

“Cái kia… Xin hỏi, có thể giúp tôi tra địa chỉ nhà không, hoặc là số điện thoại của người thân? Nga, đúng rồi, còn có giúp tôi tra tài khoản của tôi, cám ơn!” Ngụy Tử Tiên nhớ rõ thủ vệ nói qua tài khoản cá nhân đồng nhất với thông tín khí đi?

“Thực xin lỗi, tiên sinh, chúng tôi không được phép kiểm tra tin tức cá nhân của ngài, ngài có thể thông qua thông tín khí xem xét.” Khóe miệng mỉm cười có chút run rẩy, phục vụ tiểu thư vẫn là lễ phép trả lời, người thanh niên này cũng thật kì quái, thông tín khí cũng không dùng, đầu óc không tốt đi? Sẽ không a, hiện tại kỹ thuật ghép gen của nhân loại phát triển như vậy, ít nhất sẽ không xuất hiện tình huống sinh ra người có chỉ số thông minh thấp, nhất định là đã bị cái gì đó kích thích, thật đáng thương…

Không để ý tới ánh mắt thương hại của phục vụ tiểu thư, Ngụy Tử Tiên xoay người đi đến khu nghỉ ngơi không xa khu phục vụ, tìm sofa ngồi xuống, liền bắt đầu nghiên cứu cái đồng hồ thông tín này. Dù sao cũng không thể trở về, không bằng ngẫm lại từ giờ phải sống như thế nào! Ai~ kỳ thật từ lúc nhìn thấy mặt trời mọc ở hướng tây cũng đã có dự cảm thực mãnh liệt, chính là cậu vẫn luôn không chịu đối mặt, hiện tại… Không có bất cứ hy vọng nào, chỉ có bi thương. Ngụy Tử Tiên chỉnh đốn tâm tình, dần tỉnh táo lại, nếu không chết, hay là sống một cuộc sống mới đi…

Đè xuống một cái phím duy nhất trên thông tín khí, “Tất” một tiếng, biểu hiện máy sáng, “Mặc Vân Hi, chào buổi chiều! Xin hỏi ngài có gì cần?” Một thanh âm máy móc vang lên.

“… Thanh khống? Cậu là?” Ngụy Tử Tiên nghi hoặc than thở, đây là phải thao tác như thế nào nha? Cũng không có bản thuyết minh a?

“Tôi là trợ thủ máy thông tín của ngài, xin hỏi ngài có gì cần?”

“Ngạch, tin tức của tôi…” Ngụy Tử Tiên không xác định hỏi.

“Mặc Vân Hi, 17 tuổi, sinh ngày 22 tháng 11 năm 375 theo lịch vũ trụ, nơi sinh thành phố Ao Luosai Messi Zell á tinh cầu Knoch.”

“… Thật đúng là thuận tiện a!” Tuy rằng nghe không hiểu, lịch vũ trụ? Á tinh cầu Knoch??!! Người ngoài hành tinh?!

“Ngài còn có cần gì nữa không?” Thanh âm khí giới đánh gãy Ngụy Tử Tiên miên man suy nghĩ.

“Tôi… Là nhân loại sao?” Nga! Ngụy Tử Tiên nghĩ này nhất định đây là vấn đề ngu xuẩn nhất mà cậu đời này đã từng hỏi, may mắn là hỏi một cái người máy!

“Đúng vậy, ngài là người á tinh cầu Knoch, công dân hợp pháp của đế quốc Qi Nuoer.”

“Hô… Kia thật đúng là may mắn a, ha~ ha ha…” Ngụy Tử Tiên nhẹ nhàng thở ra, “ Người nhà tôi đâu?”

“Cha ngài Mặc Hạo Nhiên qua đời vào ngày 15 tháng 6 năm 392 trong khi bay vào vũ trụ, mẫu thân ngài Sophie L’Oreal đã mất tích. Ngài còn có 2 anh em khác mẹ, Mặc Vân Thiên cùng Mặc Vân Hạo, trước mắt ở tại thành phố Ao Luosai Messi Zell.”

Cha đã chết? Mẹ mất tích? Còn có 2 anh em khác mẹ? Tình huống tựa hồ không quá tốt!

“Bây giờ là lúc nào?”

“Ngày 18 tháng 6 năm 392 theo lịch vũ trụ, 43 phút 15 giây.”

Ngày 18… Nói cách khác cái thân thể này cha vừa mới qua đời cách đây 3 ngày?

“Mẹ tôi mất tích vào thời điểm nào ?”

“Sophie L’Oreal cùng ngài mất tích vào ngày 16 tháng 6, đến nay vẫn không có tin tức gì.”

Đồng thời mất tích? Có kỳ quái a!” Trong nhà tôi có điện thoại không? Ngạch… Tôi là nói anh em tôi?”

“Thực xin lỗi, Mặc Vân Thiên, Mặc Vân Hạo đã cho số hiệu máy thông tín của ngài vào sổ đen, cự tuyệt liên lạc.”

“Trong danh sách thư từ qua lại của tôi có bọn họ không?”

“Có.”

… Ngụy Tử Tiên lâm vào trầm tư, tình huống hiện tại mặc kệ thấy thế nào cũng là hai người anh em này căn bản không tính liên hệ với cậu, chứ nói chi là tìm kiếm, hơn nữa theo tình huống này thì Mặc Vân Hi cũng là đã chết, cho nên cậu mới có thể trùng hợp chiếm cứ thân thể này, kia thân thể gia xem ra tám phần là trở về không được, cũng không có thân nhân khác có thể nhập vào. Bất quá như vậy cũng tốt! Dù sao cậu cũng không phải Mặc Vân Hi, gặp được người quen ngược lại cũng không tốt, cứ như vậy một lần nữa bắt đầu lại cuộc sống cũng không sai!

“Tài khoản của tôi còn bao nhiêu?” Muốn sống thì phải có tiền!

“Tài khoản của ngài còn 1 vạn 4 thiên đồng liên bang.”

Ngạch~~ thực nghèo, còn không có bằng một tháng tiền tiêu vặt hồi trước của cậu! Bất quá hẳn là còn có thể đối phó một thời gian ngắn đi!”A, đúng rồi, cậu có biết địa cầu không? Một hành tinh trong Thái dương hệ!”

“Biết, địa cầu là hành tinh khởi nguồn của nhân loại, năm 2215 địa cầu bùng nổ chiến tranh hạt nhân quy mô lớn, đã bị ô nhiễm phóng xạ nghiêm trọng, bệnh độc kiểu mới nhanh chóng khuếch tán, nhân loại gặp phải nguy cơ diệt vong. Năm 2232, những người sống sót liên minh lại, dốc toàn lực chế tạo ra 80 chiến thuyền cùng phi thuyền vũ trụ, chở bao gồm đại bộ phận dị năng giả, các loại tinh anh, hơn 600 vạn nhân loại cùng với ba tỷ mai thụ tinh trứng thoát khỏi địa cầu, sau đó mở ra kỷ niên vũ trụ.”

Trời! ! Mặc dù đã muốn tiếp nhận chính mình xuyên qua đến hành tinh khác nhưng Ngụy Tử Tiên lại một lần nữa chấn kinh rồi, cậu cư nhiên xuyên tới tương lai! Cậu không biết mình có nên vì tránh được tận thế mà kích động hay không! (cậu thật sự suy nghĩ nhiều, cậu dù có sống sót cũng sống không được đến tận thế đâu!)

“Vậy tại sao nơi này nói Z văn?” Đây là nghi hoặc lớn nhất của cậu, chẳng lẽ đây là Z quốc tương lai?

“Sau kỷ niên vũ trụ, nhân loại trải qua quá trình thăm dò lâu dài, lần lượt ở thái dương hệ tìm được 5 hành tinh thích hợp cho nhân loại sinh tồn, hình thành 5 đế quốc khổng lồ, cũng hợp thành chính phủ liên bang. Bởi vì trong những người sống sót, người Z quốc chiếm đại đa số, cho nên dân chúng bỏ phiếu, ngôn ngữ cùng văn tự Z quốc trở thành ngôn ngữ liên bang thông dụng, trải qua số ít sửa chữa cùng diễn biến, hiện tại trở thành ngôn ngữ tiêu chuẩn của liên bang.” Thanh âm máy móc lạnh như băng không có chút phập phồng kiên nhẫn giảng giải.

Ha ha, xem ra về sau cũng không phải học ngoại ngữ, này thật đúng là tin tức tốt nhất từ khi sống lại a!”Cái kia~ cậu có thể hay không giúp tôi tìm phòng ở?” Trước giải quyết vấn đề chỗ ở đã, về sau chậm rãi tính tiếp.

“Xin chờ một chút… Thực xin lỗi, số dư trong tài khoản của ngài không đủ để mua trong nhà ở Seterr thành.”

… Đã nằm trong dự kiến, hóa ra giá phòng trong tương lai cũng không tiện nghi gì!”Thuê một gian phòng đủ cho một người ở là được.”

“Xin chờ một chút… Thực xin lỗi, số dư trong tài khoản của ngài không đủ để tiền trả tiền thuê phòng ốc trong Seterr thành.”

… Cái gì???? Một vạn cư nhiên lại thuê không được phòng ở!!!

“Tôi đây nên làm cái gì bây giờ? Ngủ ngoài đường sao??” Ngụy Tử Tiên có chút kích động! Này tiền thuê cư nhiên so với J thành còn đắt hơn!!

“Xin chờ một chút… Sau khi trải qua xác minh trong hệ thống thông tin của Seterr thành, đề ra một phương án hợp lý nhất: số dư trong tài khoản của ngài có thể trả phí thuê phòng của khách điếm 14 tại quảng trường, đây là khách điếm tiện nghi nhất toàn thành, một ngày chỉ cần 1 thiên đồng liên bang.”

“Phương án hợp lý nhất? Một ngày 1 nghìn, 14 ngày 1 vạn 4? Tôi đây ăn cái gì? Đói chết sao?” Ai~ quên đi, xem ra máy tính này cũng không có bao nhiêu trí năng a! Bất quá chỉ có thể đến đó thuê phòng trước rồi mới có thể chậm rãi nghĩ biện pháp đi… Ngụy Tử Tiên vừa muốn hỏi địa chỉ thì thanh âm máy móc lần thứ hai vang lên, “Ngài có thể mỗi ngày đến trạm cứu trợ của Seterr thành lĩnh miễn phí cơm dinh dưỡng cơ bản.”

“Nga!! Được rồi, ít nhất còn có trạm cứu trợ!!!” Ngụy Tử Tiên uể oải cực kỳ, đây là điều mà “đời trước” cậu nằm mơ cũng không nghĩ tới, Cát Nhân đường thiếu đông gia cư nhiên phải tới trạm cứu trợ ăn cơm cứu tế!

________________________

Tác giả có lời muốn nói: cầu cất chứa~ cầu bình cầu bao dưỡng

Ê đuýt tờ: Như trên *ôm mặt khóc*