Xuyên Về Ai Cập Cổ Đại 3000 Năm

Chương 3: Đường đi đến Hittle (1)



Trong lúc Narly suy nghĩ thì mọi người trong làng đã chú ý đến nàng.

"A! Làn da màu trắng! Mái tóc và đôi mắt đều là màu lục!". Một phụ nữ lại gần nhìn nàng. Sau câu nói đó nhiều người chạy lại nhìn nàng.

Narly giật mình hoàn hồn trở lại....sao mọi người đều chăm chú nhìn nàng nha?

Đột nhiên, mọi người trong làng đều quỳ xuống. Làm cho nàng lâm vào tình huống không biết làm sao.

"Mọi người sao lại như vậy? Đứng lên hết đi". Nàng bối rối.

"Chúng tiểu dân không tiếp đãi ngài tử tế, xin ngài tha tội cho chúng ta! Thưa nữ thần chiến tranh!"

"Nữ thần chiến tranh? Các ngươi nói gì thế a??". Nàng thực sự bị họ dọa sợ rồi a....

"Xin người đừng giận, truyền thuyết ở Ai Cập và cả Hittle đều nói:'Nữ thần chiến tranh có mái tóc và đôi mắt màu lục, nàng sẽ đem sự phồn vinh về cho đất nước!'. Chúng ta xin người không để bụng bọn tiểu dân chúng ta a.". Một trưởng lão nói, hình như ông ấy là trưởng lão của ngôi làng.

Narly nắm bắt chỗ quan trọng, người Hittle cũng có quan niệm như thế? Hảo, nữ thần chiến tranh phải không? Nàng sẽ làm!

Nàng nhìn xuống mọi người trong làng, hầy....nàng cũng đâu có muốn bọn họ quỳ a!!! Nhưng nếu lúc này nàng nói không phải thì họ sẽ càng nghĩ nàng giận họ thôi a.....

"Ta không để bụng chuyện nhỏ nhặt ấy, đứng lên đi nga". Narly mỉm cười quỳ xuống cầm tay trưởng lão đỡ ông ấy lên.

"Người...người không cần như vậy đâu". Trưởng lão lấp bắp nói.

"Ngài lớn tuổi hơn ta nga, ta làm như vậy cũng là phải".

"Woa!!! Nữ thần chiến tranh thực sự rất tốt bụng a!!! Ngài ấy thực rực rỡ!". Một phụ nữ nói.

"Đúng vậy, ta cũng thấy thế". Mọi người trong làng cũng lần lượt đồng ý.

Thấy mọi người nhìn mình bằng đôi mắt ngưỡng mộ đó.... Narly thực sự cạn lời.. Nàng chỉ tôn kính người lớn tuổi, hảo sao? Có cần như vậy phóng đại không a??

"Ta muốn đi đến Hittle, mọi người có biết con đường nào đi đến vương quốc đó không?". Chấn an tất cả mọi người xong, Narly liền đi vào vấn đề chính.

"Hay quá! Ngài ấy là nữ thần chiến tranh của Hittle chúng ta!!". Nghe nàng câu hỏi, mọi người trong làng mừng rỡ reo hò.

Narly nhìn cảnh này chảy hai giọt mồ hôi, đây là Hittle? Thần đúng là có vụn ý a...

Thần: Ta chỉ áy náy với ngươi thôi a....

Dù nghĩ vậy nhưng trong lòng nàng vẫn mừng thầm, thực hảo! Thì ra đây là một ngôi làng nhỏ ở gần vương quốc Hittle nga! Nàng không cần đi xa như dự đoán, hắc hắc.

"Nhưng thưa nữ thần, trước khi đi người phải hóa trang. Trong vương quốc cũng có rất nhiều kẻ lợi dụng chức quyền để bắt những cô gái xinh đẹp về làm thiếp cho bọn hắn!". Sau một hồi, trưởng lão nhắc nhở nàng.

Narly đương nhiên cũng hiểu ý của trưởng lão, nàng cũng thập phần cảm động trước sự quan tâm ấy.

"Ân, ta đã biết. Cảm tạ trưởng lão!". Nàng cười thật tươi để tỏ lòng biết ơn.

Mọi người dân trong làng thấy được nụ cười rạng rỡ của nàng liền ngây dại. Thực chói lóa, thực đẹp, nụ cười ấy như ánh nắng mặt trời chiếu xuống lòng người..

Narly thì cũng không biết rằng nàng chỉ bỏ ra một nụ cười mà mọi người lại vui như vậy.

"Ta cần có một bộ đồ tại nơi này, và khăn chùm đầu nữa.". Thấy mọi người ngây ra như vậy nàng liền nhắc nhở.

"Ân...ân, ta sẽ đi lấy ngay". Mọi người nghe nàng câu nói thì hoàn hồn chạy đi. Nàng nhìn bọn họ không biết nói gì...ân, người dân ở thế giới này thật nhiệt tình nga..

Một lúc sau, Narly đã thay đồ. Nàng chùm khăn kín mít, chỉ để lộ đôi mắt màu xanh lục.

"Ân, tạm thời thế này là ổn". Nàng cười hài lòng.

Trong thời gian chờ đợi, người dân trong làng cũng đã nói cho nàng đường đến Hittle. Và nàng cũng biết thêm, đây là ngôi làng nhỏ gần Hittle. Chỉ cần đi một canh giờ sẽ đến vương quốc.

Mọi người còn chuẩn vị cho nàng lương thực, nước uống đi đường. Họ làm nàng rất cảm động nga. Cuối đầu cảm tạ họ, nàng liền bước về phía vương quốc Hittle.

Giờ đây, bánh răng vận mệnh đã chuyển động. Những sợi dây đỏ như vô hình đã thắt lại với nhau. Narly vẫn không biết đến điều đó mà bước đi.

Thần:*crốp* tiếng cắn bánh khoai tây vang lên- Ta thực trông chờ chuyện gì sẽ xảy ra a..

Ps: Ta viết có dở quá không a?????