Xuyên Thư Chi Điều Hương Sư

Chương 32



Lại qua mười mấy phút đồng hồ, nhân viên công tác đi ra thông báo buổi trình diễn sắp bắt đầu trong năm phút nữa, từng nhóm siêu sao người nổi tiếng còn đang nói chuyện dựa theo vị trí ghi trên thiệp mời di chuyển đến chỗ ngồi của mình, ngồi xuống.

Thời gian vừa đến, đèn trong hội trường liền tối sầm, đèn trên đài cũng tắt, tại lối ra vào, hai chữ to "Thư Nam" được viết theo lối thảo long xà bút dây dưa vào nhau. Mọi người xung quanh theo bản năng đè thấp âm thanh chính mình.

Vài giây đồng hồ sau, tiếng đàn tranh từ phương xa truyền đến giống như dòng nước va chạm núi đá, từ nhẹ đến trọng, từ xa tới gần, thanh âm càng ngày càng rõ ràng. Cầm huyền kích thích ngày càng dồn dập, phảng phất như có gì ừ trong âm phù ra tới. Chợt, tiếng đàn đột ngột ngừng lại, vào lúc này, ánh đèn trên đài sáng lên không ít, một người mẫu xuyên hán phục hồng đế kim hoa tay áo thướt tha, búi tóc vấn cửu hoàn liên chậm rãi bước ra, làn váy thật dài kéo trên đài, ở không gian hoàn toàn yên tĩnh âm thanh vải vóc ma sát với sàn nghe thực rõ ràng. Nàng từng bước hướng về phía người xem, trên đài ngọn đèn một trản một trản sáng lên, tiếng tiêu nhẹ nhàng chậm rãi du dương tại hội trường vang lên phiêu đãng.

Vị người mẫu này không đi đến cuối đài, chỉ đi đến một phần ba thì dừng lại, tay ấn xương hông, đối với người xem hơi hơi uốn gối hành lễ, lập tức xoay người rời đi, tay áo dài chấm đất quét trên không trung một đường cong phiêu dật tuyệt đẹp. Ngay lúc này, người mẫu thứ hai bước ra.

Chủ đề buổi trình diễn lần này là cổ phong, trình tự biểu diễn tuân theo trình tự các triều đại, bộ trang phục thuộc triều nào thì mang nét đặc trung của triều đại đó, có biểu tượng cổ đại, lại dung nhập tài tình sự hiện đại bên trong, không một chút quá cổ xưa, ngược lại mang cảm giác mới mẻ độc đáo cùng thời thượng, lại không quá mức tân triều, làm cho người không thể nào tiếp thu.

Sauk hi tất cả bộ trang phục đã được trình diễn, nhóm người mẫu từ sau đài nối đuôi nhau bước ra, cuối cùng là nhà thiết kế Từ Thư Nam, khan giả lập tức cho nàn tràng pháo tay nhiệt liệt. Cô xuyên áo sườn xám không tay cao cổ xanh ngọc hoa văn kim sắc cập gối, dáng người cao gầy, phập phồng quyến rũ, ngũ quan có con lai đặc biệt tinh xảo, đứng trên sân khấu khiến dàn người mẫu toàn bộ ảm đạm thất sắc, vị người mẫu vận hán phục lên sân khấu đầu tiên bị nàng biến từ quý tiểu thư thành tiểu nha hoàn.

Tiếp nhận phủng phủng hoa tươi, Từ Thư Nam mặt mỉm cười hướng mọi người cúc cung thăm hỏi, nói vài câu cảm tạ, mời khách nhân đến một phía khác hội trường, chuẩn bị tham gia tiệc rượu kế tiếp, mà Từ Thư Nam thì ở tại chỗ này, tiếp thu các nhà truyền thông phỏng vấn.

Triệu mẫu đi theo dòng người vào phòng thiết yến, khách nhân tản ra bốn phía, tốp năm tốp ba ghé vào đồng thời nói chuyện với nhau. Triệu mẫu cầm một chén rượu, nhìn chung quanh tứ phương, cuối cùng phát hiện ở một góc phòng Thẩm Thừa Tuyên đang nói chuyện cùng một nữ minh tinh. Nàng do dự không biết có nên đến chào hỏi, lại lo lắng cho mình đi qua sẽ giảo Thẩm Thừa Tuyên hưng trí, không đợi nàng suy xét hảo, Thẩm Thừa Tuyên ngược lại phát hiện nàng, lập tức vỗ vỗ thắt lưng phía sau nữ minh tinh, để nàng ta ở lại nơi đó, chủ động đi tới.

"Thân mến J." Thẩm Thừa Tuyên nhẹ nhàng vươn hai tay ôm lấy Triệu mẫu, Triệu mẫu tên tiếng Anh là Georgina, người quen gọi nàng là J "Thật cao hứng khi ở đây nhìn thấy em." Hắn dùng tiếng Anh nói.

Triệu mẫu cũng ôm lấy hắn vỗ vỗ sau lưng, Thẩm Thừa Tuyên cái người này tuy rằng hoa tâm lạm tình, nhưng hắn vẫn giữ điểm mấu chốt là không đụng đến nữ nhân của bằng hữu.

"Em hôm nay ăn mặc đích thực đẹp, không ai có thể so với em mỹ hơn." Thẩm Thừa Tuyên buông nàng ra, cao cao chấp khởi nàng một bàn tay, trong giọng nói tràn đầy sự chân thành cùng thưởng thức.

"Lời nói dối chân thành mấy cũng là nói dối, có Từ tiểu thư ở đây, cho dù là Vương phi Diana cũng phải cam bái hạ phong." Triệu mẫu đồng dạng dùng tiếng Anh nói, "Đừng cho rằng em không phát hiện anh đứng sau bình phong, cùng vị băng tuyết nữ vương nói chuyện phiếm."

"Băng tuyết nữ vương?" Thẩm Thừa Tuyên nghiêng đầu nhìn nàng, nhếch một bên lông mày, "Phi thường chuẩn xác hình dung. Nói về em đi." Câu nói sau cùng, Thẩm Thừa Tuyên đổi thành tiếng Trung, "Đến tranh "shunam" hợp đồng quảng cáo?"

"Hoàn toàn chính xác." Triệu mẫu đưa tay tới phục vụ sinh, đổi ly rượu trái cây nồng độ thấp.

Thẩm Thừa Tuyên lập tức ngăn trở nàng, đối phục vụ sinh nói: "Đổi một ly hoa hồng rượu." Lại đối Triệu mẫu giải thích: "Thư Nam gần đây mê rượu hoa hồng, nàng thích những người có phẩm vị giống mình."

Mà bên này, nghe được Thẩm Thừa Tuyên chỉ thị phục vụ sinh ngây ra một chút: "Thật xin lỗi, tiên sinh, lần này tiệc rượu rượu thủy đơn không có hoa hồng rượu..."

"Vào kho rượu khai một chai, lấy thêm năm chai đặt một bên dùng." Thẩm Thừa Tuyên ngắt lời cậu, "Ta mới hai tuần trước nhập rượu hoa hồng đến."

Phục vụ sinh không có nhận ra thân phận Thẩm Thừa Tuyên, cũng không biết nam nhân giống như tìm tra trước mặt là kachs sạn đại lão bản, lăng đầu lăng não nhìn hắn, không dám phản bác hắn, cũng không biết có hay không dựa theo hắn nói đi lấy rượu.

"Hài tử ngốc này là ai chiêu vào?" Thẩm Thừa Tuyên bị bộ dáng ngây người của cậu làm buồn cười, "Đến ai là người phát tiền lương cho mình cũng không biết, cũng có thể đến đây làm việc?"

Phục vụ sinh mở to hai mắt nhìn, thực rõ ràng đối phương thân phận, sợ tới mức sắc mặt tái nhợt, chén đĩa đều bưng không xong, vội vâng vâng dạ dạ khom lưng xin lỗi, hoảng sợ rời khỏi hiện trường.

"Tẫn hù dọa tiểu hài tử." Triệu mẫu hoành hắn liếc mắt một cái.

Thẩm Thừa Tuyên vuốt cằm, nhìn bóng dáng phục vụ sinh đi xa: "Đứa nhỏ này rất đáng yêu."

"Đình chỉ!" Triệu mẫu dựng thẳng lên ngón trỏ cảnh cáo nói, "Đừng lại đem ma trảo duỗi hướng nam nhân, nhiều mỹ nữ như vậy, anh đạp hư chưa đủ?"

"Thật oan uổng a, như thế nào là "Đạp hư"?" Thẩm Thừa Tuyên lắc lắc đầu, vẻ mặt "Em như thế nào có thể hiểu lầm" biểu tình, "Ta đem các nàng đang ở thời kì hoa tươi đang nở nhất dạng phủng trong lòng bàn tay tỉ mỉ săn sóc. Bất quá, " hắn đề tài vừa chuyển, nheo mắt nhìn cách đó không xa môt vị nam minh tinh tựa trên cửa sổ cùng người khác nói chuyện phiếm, ánh mắt sáng quắc, người nọ là năm nay mới nhậm chức ảnh đế, còn không đến ba mươi tuổi, âu phục cắt may hoàn mỹ với dáng người phác họa vòng eo cùng cái mông rất kiều, "Hoa tươi nhiều lắm, đủ mọi màu sắc tổn thương mắt, thời gian này liền phá lệ tìm kiếm một mảnh rừng rậm lục sắc thay đổi cảnh nhi."

Nam minh tinh thực mau phát hiện có người nhìn mình, vừa quay lại liền phát hiện ánh mắt Thẩm Thừa Tuyên, y sửng sốt một chút, lập tức đáp trả lại, đối với Thẩm Thừa Tuyên mỉm cười, ngón tay nhẹ nhàng khoát lên ly rượu Champagne, chậm rãi cao thấp hoạt động, tràn ngập ái muội khiêu khích.

Triệu mẫu đã thấy nhiều không trách, nhưng lần này chịu không nổi trợn mắt xem thường.

"Thư Nam biết mục đích hôm nay của em, bất quá không cần lo lắng, đợi lát nữa nàng qua tìm em." Thẩm Thừa Tuyên mắt nhìn vị kia nam minh tinh, đối Triệu mẫu nói, "Nàng khen em ăn mặc hôm nay rất xinh đẹp, anh cơ hồ chưa từng nghe nàng nói vậy."

Triệu mẫu có chút kinh ngạc nhìn Thẩm Thừa Tuyên: "Kia thật đúng là vinh hạnh chi tới."

"Chờ thời điểm nàng tới, em có thể chủ động lấy cho nàng một ly, nói cho nàng biết anh vì nàng ấy mà đặc biệt chuẩn bị."

Triệu mẫu hừ một tiếng: "Anh rốt cuộc muốn giúp em hay hại em? Loại chuyện này em không tham dự."

"Tùy em." Thẩm Thừa Tuyên nhún vai, mà bên kia, nam minh tinh đã bắt đầu dùng ngón giữa dọc theo miệng ly chậm rãi họa vòng, hắn tựa hồ chuyên chú cùng người đối diện nói chuyện, nhưng là lại thường thường liếc mắt một cái nhìn Thẩm Thừa Tuyên.

"Anh phải đi." Thẩm Thừa Tuyên nói nhanh, tiện tay đem ly rượu phóng trên bàn nhỏ, "Nhớ nói giúp anh một chút lời hay, cô nương này cũng không phải lãnh đạm, bất quá, anh thích."

Hắn mới vừa đi ra ngoài hai bước, lại quay trở lại đến đối Triệu mẫu nói: "Lại cho em một chút đề nghị, không cần giới thiệu tên tiếng Anh, trực tiếp dùng tên Tung xưng hô với nàng, nàng đối với những người kia."

Thẩm Thừa Tuyên nói xong liền hướng nam minh tinh đi tới, thực mau, nam minh tinh đi theo hắn ra khỏi phòng thiết yến. Triệu mẫu lắc lắc đầu, không chỉ trong lòng vì nam minh tinh, cũng vì Thư Nam cầu nguyện, hy vọng hai người không rơi vào bẫy rập tình cảm của Thẩm Thừa Tuyên, người này trừ bỏ tiền cái gì cũng không cấp, cái gì cũng nói, lại nói đến thâm tình chân thành, ôn nhu êm tai, nhượng người cho dù biết hắn là hoa hoa cong tử lạm tình, vẫn như cũ tin không hề nghi ngờ. Loại người này trừ bỏ tình cảm cái gì cũng hào phóng, thích hợp nhất đương pháo hữu cùng kim chủ, tuyệt đối không thể trở thành người yêu. Nhưng nhóm tình nhân của hắn pần lớn đều không nhìn thấy điểm này, không ít là hướng về phía thân phận hắn Thượng Vinh chủ tịch có thể cho vật chất cùng cơ hội đi, nhưng đến cuối cùng lại đều bắt đầu hy vọng xa vời ái tình, biến thành mình đầy thương tích.

Triệu mẫu không khỏi nghĩ đến mười mấy năm trước kia, khi đó điểm đạo đức mấu chốt của Thẩm Thừa Tuyên còn thấp một chút—— không, phải nói là một chút đều không có, hắn câu dẫn một cô nương vừa mới thành niên, còn làm lớn bụn đối phương. Tiểu cô nuong kia trong đầu chỉ toàn là tình tình yêu yêu không thực tế, thế nhưng nghĩ tiến vào cửa Thẩm gia, cùng Thẩm phu nhân thờ một chồng. Cuối cùng Thẩm Thừa Tuyên cường bách muốn đem nàng kéo đến bệnh viện hòng phá thai, không chút để bụng đến mạng người. Cuối cùng cô nương kia nửa đường chạy trốn, từ đó về sau không thấy bóng dáng.

Nghiệp chướng a. Triệu mẫu trong lòng cảm khái, mà lúc này, phục vụ sinh cũng trở về, nâng đầy ly rượu hoa hồng. Triệu mẫu lấy một ly nhợt nhạt nhấp một hơi, trong miệng lập tức tràn đầy một cỗ mùi hoa nồng đậm trong veo, giống như thở ra khí thể đều mang theo loại mùi rượu cam liệt này.

"Rượu này là từ địa phương nào?" Triệu mẫu hỏi.

"Thật xin lỗi, tôi đối với việc này không quá hiểu biết, bất quá tôi có thể giúp ngài hỏi giám đốc một chút." Phục vụ sinh mặt khẩn trương hơi hơi đỏ lên.

Triệu mẫu vô ý làm khó, liền ôn hòa cười cười, lại nhượng hắn đứng ở cách đó không xa, chờ thời điểm Từ Thư Nam tới thì đưa rượu.

Sauk hi cùng vài người quen hàn huyên, mới nhìn thấy bóng dáng Từ Thư Nam. Tựa như Thẩm Thừa Tuyên nói, Từ Thư Nam sau khi cùng trò chuyện vói những vị khách quyền cao chức trọng, trực tiếp liền hướng phía nàng đi tới, vươn ra tay phải: "Triệu phu nhân, thật cao hứng khi ngài đến tham gia buổi họp báo ngày hôm nay."

"Này là vinh hạnh của ta."

Hai người hàn huyên trong chốc lát, Triệu mẫu nghĩ đến lời Thẩm Thừa Tuyên, nhân tiện nói: "Triệu phu nhân nghe thực quá mức xa lạ, không bằng kêu tên của ta Viện Tương đi."

Từ Thư Nam nụ cười trên mặt thoạt nhìn thân thiết hơn, nói: "Muội so với tỷ nhỏ hơn, liền kêu là Tương tỷ đi."

Triệu mẫu gọi phục vụ sinh tới, đưa cho Từ Thư Nam một ly rượu hoa hồng, nói: "Nếm thử đi, tỷ nghĩ là muội chưa từng uống qua loại rượu hoa hồng nào ngon hơn thế này đâu. Chồng tỷ lần trước đi công tác, vừa vặn đụng một nhân viên mua sắm của Hoa Vinh, nói là tìm được phương pháp ủ rượu hoa hồng. Vị cấp dưới muốn từ mua sắm viên mua một chai, kết quả hắn chết sống không chịu nhả ra, cuối cùng phải nâng giá gấp năm lần mới mua được một chai. Tỷ may mắn được cho một cốc nhỏ, đối với hương vị ngày ấy vẫn luôn nhớ mãi không quên, hiện tại thừa dịp cơ hội này, vừa lúc có thể cho phục vụ sinh trực tiếp đi rượu khố khai một chai đưa cho chúng ta nếm thử."

Từ Thư Nam cảm tạ Triệu mẫu hảo ý, cùng nàng đồng thời phẩm rượu, hơn nửa ly, hai người bắt đầu trời nam biển bắc xả không ngừng, không khí phi thường hòa hợp.

Đột nhiên, Từ Thư Nam đình chỉ nói chuyện, đứng thẳng thân thể, nâng đầu nhẹ nhàng ngửi ngửi không khí, cuối cùng phát hiện nơi phát ra khí vị là Triệu mẫu, lập tức hai mắt sáng lên nhìn nàng, nói: "Tương tỷ, loại này nước hoa, tỷ mua ở đâu vậy?"