Xuyên Thành Bệnh Kiều Vương Hậu

Chương 1-2: Sương mù bao quanh đỉnh tháp (2)



Edit: Mia

Beta: *Hmmmm*

Yinasi thu lại con rối, dựa lưng vào bức tường thở hổn hển. Đối với nàng bây giờ thì điều khiển con rối là việc rất mệt mỏi.

Một lúc sau, ngoài cửa có tiếng gọi.

"Vương hậu nương nương."- Một giọng nói trầm thấp êm tai.

Yinasi vội giấu con rối vào trong váy.

"Xin hãy lùi lại một bước." Giọng nói ngoài cửa lại vang lên, "Thần có thể phải phá cửa."

Yinasi đáp lại bằng một giọng điềm tĩnh và trang trọng.

"Được."

Nàng lùi về phía cửa sổ.

Một tia sáng trắng sắc bén lóe lên.

Cánh cửa tách làm đôi.

Một hiệp sĩ đi giày bạc đá tung cánh cửa.

Ngay sau đó Yinasi thấy hiệp sĩ đang quỳ một gối trên mặt đất với thanh kiếm đeo sau lưng. Anh ta cao lớn, với mái tóc đen dài sau lưng và đôi mắt xanh sâu thẳm ngoan đạo*.

*Ngoan đạo: Có lòng tin và làm theo đạo một cách tuyệt đối. Ở đây nói đến lòng trung thành với nữ chính.

"Xin thứ lỗi cho thần vì bây giờ mới tìm thấy người, thưa nương nương."

Yinasi nhớ rằng đây là hiệp sĩ được vương hậu mang theo từ quê hương Freita trong cuốn sách, và đây cũng là người bạn tâm giao duy nhất của nàng trong cung điện.

Fryta, có nghĩa là "hòn đảo nở hoa"* trong tiếng cổ, là quê hương của nguyên chủ.

*Hòn đảo nở hoa: Editor ngu muội không biết.

Người dân ở đó tin vào "Nữ thần mùa xuân" và thừa hưởng dòng máu yếu ớt của thần tiên cổ đại.

Mặc dù theo thời gian, họ trông giống như người bình thường nhưng họ vẫn giữ được màu tóc sáng và đôi mắt trong veo như rừng rậm.

Ngoại hình của hiệp sĩ này là một Freita điển hình.

Yinasi nhớ ra tên của hiệp sĩ.

"Aradre, hãy đưa ta trở về nơi ở."

Aradre đứng lên và tra kiếm vào vỏ.

Anh vươn bàn tay được bọc trong bộ giáp bạc, nâng tay vương hậu, đưa nàng ra khỏi căn phòng đầy búp bê.

Trước khi rời đi, chàng hiệp sĩ hướng về phía căn phòng mà búng tay. Ngọn lửa đỏ rực nhanh chóng nuốt chửng những con rối và cánh cửa hỏng, chỉ còn lại những dấu vết cháy thành than.

***

Yinasi giấu con búp bê dưới chiếc gối lụa trong phòng ngủ.

Với sự giúp đỡ của hầu gái, nàng mặc một chiếc váy dài màu đen. Đám cháy đã được dập tắt, các lớp váy mở ra như hoa hồng. Một khuôn mặt nhợt nhạt được trang điểm xinh đẹp phản chiếu trong gương.

Trong căn phòng tráng lệ, những ngọn nến lặng lẽ cháy. Nhưng vẫn còn nhiều chỗ ánh nến chưa chiếu sáng tới. Bầu không khí khắp nơi ảm đạm như nước trong bọt biển.*

*Nước trong bọt biển: Bọt biển hút nước, trong bọt biển tất cả đều là nước. Ở đây ý nói chỗ nào cũng là không khí ảm đạm.

"Gọi Aradre vào."

"Vương hậu, người còn chưa dùng bữa tối..." Nàng hầu gái rũ mắt xuống. Nàng ta hình như đã hiểu lầm điều gì đó.

Quốc vương cùng vương hậu hữu danh vô thực*, cho dù có tình phụ* và tình nhân cũng không lấy làm lạ.

*Hữu danh vô thực: Có tiếng mà không có miếng.:))))

*Tình phụ: Là tình nhân nhưng mà là đàn ông.

Toàn thể người dân Videland đều biết quốc vương cùng vương hậu là liên hôn chính trị, ở giữa bọn họ không có tình yêu.

Và chàng hiệp sĩ tên Aradre kia có gương mặt đẹp trai và vóc dáng hoàn hảo, lại là thân tín vương hậu mang đến từ Freita. Nếu nói hắn và vương hậu chưa từng có một đoạn tình cảm sợ là sẽ không ai tin.

"Chuẩn bị đi." Yinasi nhìn chằm chằm vào người hầu gái. "Ta sẽ đi theo sau."

Sau khi hầu gái rời đi, Aradre đã sớm đến tẩm điện của vương hậu. Nhìn thấy mỹ nhân váy đen tóc bạc, chàng hiệp sĩ cụp mắt xuống

"Nương nương, người tìm thần có chuyện?"

Yinasi liếc nhìn cánh cửa đóng chặt rồi hạ giọng: "Aradre, người đã từng thề sẽ trung thành với ta- người được mùa xuân yêu mến, hậu duệ của hoàng tộc yêu tinh cổ đại, con gái của Vano đến từ Freita, Yinasi Sinclair."

May mắn là cô vẫn còn nhớ danh sách dài của những cái tên này.

Người hiệp sĩ quỳ sụp xuống, lặp lại lời thề mà anh đã thề bằng ngôn ngữ thần tiên cổ đại.

"Thần là thanh kiếm tùy người sử dụng."

"Tốt." Yinasi đưa tay về phía hiệp sĩ. "Chúng ta phải rời khỏi đây."

Trong truyện, Aradre có lòng trung thành tuyệt đối với vương hậu.

Việc nàng có thể điều khiển con búp bê đã bị quốc vương phát hiện, và để tránh kết cục thảm hại trong tương lai, nàng phải rời đi càng sớm càng tốt. Người cha tệ bạc ở kiếp trước làm Yinasi sợ hãi, lần này cho dù có như thế nào nàng cũng không muốn rơi vào cạm bẫy của ác quỷ.

Lúc này, Aradre đột nhiên ngẩn đầu. Đối mắt xanh hẹp của hiệp sĩ dừng lại vào đầu ngón tay của Yinasi, nơi không còn chảy máu nhưng vẫn còn vết xước nông. Xung quanh là máu nhạt loang ra.

"Thần muốn đi theo nương nương, nhưng không phải bây giờ."

Yinasi hơi nhướng mày. Aradre nắm tay nàng, đôi mắt xanh của anh tối sầm lại.

"Tay của người đang chảy máu. Nó sẽ thu hút người dân trong thành phố."

"Người dân?" Yinasi bối rối.

Bối cảnh của thế giới này đã được ghi lại trong cuốn sách nhưng khi Yinasi đọc lại không chú ý tới.

"Thần sẽ đưa người tới một nơi."

Aradre đưa Yinasi đi dọc theo cửa sau của tẩm điện, đi qua màn sương mù dày đặc đến đài quan sát của một tháp nhỏ gần đó.

Vài con quạ đậu lại trên đài quan sát, chúng nghe thấy tiếng động liền bay đi tán loạn vào màn sương xa.

Hiệp sĩ đưa ống nhòm một mắt trên đài cho Yinasi.

Yinasi đưa mắt nhìn vào kính.

Một khung cảnh hiện lên trước mắt của nàng.

Trong thành phố đầy những ngọn tháp u ám vào phức tạp, những đường hẻm hẹp và tối. Một con mắt xuất hiện trong sương mù.

Đôi mắt này đỏ như máu.

Yinasi cắn môi.

Sương mù gần như bao phủ tất cả mọi thứ, và đôi mắt đỏ rực ấy giống như bất giác chuyển động.

Có một vài con quạ rải rác ở phía xa.

Yinasi chuyển ánh mắt từ ống nhòm sang hiệp sĩ bên cạnh, chờ đợi lời giải thích.

Aradre vẫn quan sát bóng tối ở đằng xa, khuôn mặt nhợt nhạt, khuôn mặt nhợt nhạt của anh hiện rõ trong bóng tối. Mái tóc hoa râm* chia ra hai bên xõa trên má, khiến Yinasi không nhìn được biểu cảm của anh.

*Tóc hoa râm: Tóc bạc lốm đốm

"Sau lễ cưới, người chưa bao giờ ra khỏi cung điện." Hiệp sĩ nói. "Người không biết rằng đây là những người dân trong thành phố."

Yinasi lùi lại một bước.

"Người dân?"

Aradre khẽ gật đầu.

"Một bộ phận người dân. Khi màn đêm buông xuống, họ hiến dâng linh hồn mình cho quỷ dữ, biến bản thân trở thành những cái xác không hồn."

"Và khi ánh sáng ban ngày chiếu rọi, linh hồn sẽ trở lại cơ thể của họ."

Yinasi hiểu ý của Aradre: "Con quỷ" là kẻ ngồi trên ngai vàng.

"Có thể khi màn đêm buông xuống, ác quỷ sẽ ngồi trên ngai vàng lộng lẫy và nâng đỡ những linh hồn tội nghiệp đó, và xem xem hôm nay linh hồn nào lại sa đọa hơn?" Hiệp sĩ lắc đầu. "Ai biết được."

"Nếu đúng như vậy thì hắn ta hẳn là một con quỷ nhàm chán." Yinasi lấy đầu ngón tay xoa lông mày.

"Ma quỷ giỏi dụ dỗ lừa gạt." Aradre nhìn chằm chằm vào đôi mắt đang im lặng ăn máu bên ngoài cung điện, "Những người này trước khi bị cám dỗ đã dễ dàng từ bỏ ý chí.

Yên lặng một lát, Aradre lùi lại một bước và hành lễ của hiệp sĩ với vương hậu.

"Để che giấu bí mật này, Đội Phòng thủ của Thủ đô Hoàng gia đã ban hành lệnh giới nghiêm*. Không dễ gì rời khỏi thành Lanti. Và..."

*Giới nghiêm: Thi hành quân luật tại một khu vực khi tình thế nghiêm trọng. Ở đây nghĩa là cấm ra ngoài vào ban đêm.

Đôi mắt của hiệp sĩ dừng lại trên đầu ngón tay của nàng.

"Dù mùi máu có nhạt đến đâu cũng sẽ bị đánh hơi bởi những "xác chết đi bộ" đó."

Yinasi im lặng một lúc rồi trả lời:

"Ta đồng ý lời đề nghị của người. Hãy lên kế hoạch lại cho việc rời đi."

Môi Aradre cong lên.

"Nương nương, người hiểu được là tốt rồi. Kỳ thực, thần đã chuẩn bị rất nhiều lý do để thuyết phục người."

Xem ra nguyên chủ là một vương hậu ngỗ ngược.

Yinasi cũng mỉm cười, "Chúng ta nên quay trở lại."

Yinasi cầm vạt váy đi trong bóng đêm.

Chàng hiệp sĩ đi theo sau, anh cầm lấy chiếc áo choàng bọc lấy hai vai trần của nàng.

Trong cung điện u ám, thỉnh thoảng có tiếng quạ kêu.

Khi đến ngã rẽ, Yinasi va phải ai đó.

Người đàn ông ôm lấy nàng, đem nàng bao trong ao choàng tối màu.

Aradre lùi về sau một bước, tay trái đặt trên ngực.

"Bệ hạ"

"Bệ hạ"

Gần như là cùng một lúc, Yinasi mở miệng trong lồng ngực của quốc vương.

Khuôn mặt hắn tái nhợt hơn trong màn sương mù dày đặc. Trong sự nhợt nhạt này, vẻ đẹp yêu mị xuất hiện.

Mia: Ai lại tả anh nhà như thế này:)))))

Hắn dùng ngón tay thon dài vuốt nhẹ những lọn tóc bạch kim của nàng.

"Các ngươi là...?" Thanh âm êm tai có chút khó hiểu.