Xuyên Nhanh: Nữ Phụ Tới Rồi

Chương 44: Đối Phó Với Các Nam Nhân Ảnh Hậu (21)



Hôm nay《Mặc Thành》đóng máy.

Buổi tối là tiệc rượu đóng máy, tất cả mọi người đều phải tham gia.

Lê Viện mặc váy dài, đi giày cao gót uống rượu với đạo diễn, biên kịch và nhà sản xuất phim. Sau đó lại đi một vòng kính rượu với những người khác.

Sau sự xuất hiện của Lam Y Thành, tất cả mọi người đều biết quan hệ của ‘Phó Lâm Lâm’ và Lam Y Thành. Hơn nữa Lam Y Thành cứ mỗi ngày lại tới đoàn phim một lần, vốn ban đầu mọi người còn hoài nghi lời đồn, nhưng sau đó càng ngày càng thấy rõ ràng, thậm chí ngay cả Đường Ngọc Địch đối với tai tiếng bên ngoài cũng không lên tiếng phủ nhận. Vì thế tất cả mọi người đều biết ‘Phó Lâm Lâm’ mới là bạn gái thanh mai trúc mã của tổng tài Lam thị. Mấy năm nay Lam tổng không kết hôn, là có liên quan đến cô.

Do ngại với quan hệ của Lam Y Thành, nên Mặc Thành mãi mới đóng máy, mà số người tìm Lê Viện cũng ngày càng nhiều. Sau khi Hạ Mân ký hợp đồng với ‘Phó Lâm Lâm’, đã làm cho những nhà sản xuất càng thêm tin tưởng vào lần xoay người này của ‘Phó Lâm Lâm’. Đương nhiên, cũng có một số người kiêng kị Cố Tử Hoán. Có điều hiện tại đã không dễ dàng gây khó dễ với ‘Phó Lâm Lâm’ như trước kia nữa.

“Lam tổng…” Người đàn ông bước tới kính rượu với Lam Y Thành. “Thật sự vô cùng cảm kích Lam tổng đã đầu tư. Nếu không nhờ có Lam tổng, e rằng chúng tôi khó có thể làm ra một bộ phim thành công như vậy.”

Lam Y Thành nhìn Lê Viện rời đi cùng Hạ Mân, trong mắt tràn đầy không kiên nhẫn. Nhưng lại không thể không cho đối phương mặt mũi. Dù sao đối phương cũng có ý tốt.

Hôm nay Lê Viện uống hơi nhiều. Hạ Mân chào đạo diễn một tiếng rồi mang theo Lê Viện rời khỏi. Mà ban đầu vốn định chuẩn bị về nhà, bất chợt nhìn thấy xe hơi đi theo phía sau, Hạ Mân thay đổi chủ ý, nói với tài xế: “Cắt đuôi xe phía sau, đến Ngọc Trúc.”

“Vâng.”

Ngọc Trúc là một trong số bất động sản của Hạ Mân, cũng là nơi hẻo lánh, yên tĩnh nhất. Có đôi khi hắn muốn nghỉ ngơi, dẹp tất cả mọi công việc, đến nơi này nghỉ dưỡng.

Nơi này chưa từng bị paparazzi phát hiện, cho nên đây chính là địa bàn của hắn. Ngay cả người đại diện Đường Thịnh cũng chưa từng đặt chân đến. ‘Phó Lâm Lâm’ chính là người đầu tiên bước vào lãnh địa của hắn.

Tài xế chở Hạ Mân đến nơi sau đó liền lái xe rời đi.

Hạ Mân ôm Lê Viện bước vào trong.

Toàn bộ biệt thự đều được sử dụng công nghệ cao, có hệ thống nhận dạng khuôn mặt, nên không cần chìa khóa, chỉ cần để mặt sát vào là có thể mở cửa.

Hạ Mân ôm Lê Viện đang say khướt đặt trên giường. Cởi áo sơ mi, lấy áo tắm từ trong tủ quần áo vào phòng tắm. Chờ đến khi hắn ra ngoài, nhìn thấy Lê Viện mặc nội y lộn xộn nằm ngang dọc trên giường, tư thế kia vô cùng quyến rũ.

Hạ Mân dời tầm mắt, chậm rãi đi đến mép giường, cầm lấy chăn bông đắp lên người cô.

“Nóng…” Lê Viện bất mãn lẩm bẩm một tiếng, một chân đá văng chăn ra, khó chịu nói: “Nóng quá…”

Hạ Mân lại lần nữa cầm lên che lại.

Phịch! Lại là một cước đá bay.

Hạ Mân suy nghĩ, bật điều hòa, điều chỉnh nhiệt độ thích hợp.

Hắn đứng dậy lấy áo tắm từ tủ quần áo ra, do dự một chút, ngồi bên mép giường vươn tay về phía cô.

Ý của hắn là định mặc áo vào cho cô, lại có điều hòa, cho dù Lê Viện không đắp chăn cũng sẽ không bị lạnh. Nhưng mà vừa vươn tay chạm vào Lê Viện, đột nhiên cô gái say khướt bò dậy.



Cô mở to đôi mắt mê man, nhìn Hạ Mân hồi lâu: “Anh là ai? Sao lại ở trong nhà của tôi?”

Hạ Mân bất đắc dĩ: “Tôi là Hạ Mân.”

“Hạ Mân? Hạ Mân là ai?” Lê Viện nghiêng đầu. “Biết rồi.”

Hạ Mân nhìn về phía cô.

“Biết cái gì?”

“Hạ Mân chính là người siêu đẹp trai trong TV.” Lê Viện híp mắt cười ngây ngô. “Anh đẹp trai như vậy, ăn vào nhất định sẽ rất ngon.”

Hạ Mân: “…”

Bịch! Lê Viện lại nằm xuống.

Hạ Mân nhíu mày. Hiện tại nên làm gì bây giờ? Mặc hay không mặc? Nếu không mặc vào, cho dù có bật điều hòa thì cô cũng sẽ bị cảm.

Hạ Mân lấy chăn bên cạnh đắp lên người cô. Nhưng lại giống hệt như vừa rồi, một phát đá bay.

Tinh! Tinh! Điện thoại Lê Viện đúng lúc vang lên.

Hạ Mân nhìn thoáng qua điện thoại di động trên ngăn tủ, quả nhiên, màn hình hiện lên hai chữ "Anh Thành".

Hắn cười nhạo một tiếng, nằm xuống bên cạnh Lê Viện, lấy chăn đắp lên cả hai.

"Ưm..." Lê Viện xoay người nhích lại gần hắn.

Cả người Hạ Mân cứng đờ, nghiêng đầu nhìn khuôn mặt phóng đại trước mặt.

Cô chu miệng, hôn hắn một cái: "Anh Thành ngủ ngon."

Lúc này cô đang mơ thấy cảnh tượng chung chăn gối của "mình" và Lam Y Thành khi còn nhỏ.

Sắc mặt Hạ Mân cực kỳ khó coi.

Mặc dù đã sớm biết hai người bọn họ đã từng có quan hệ trai gái, nhưng vẫn cảm thấy có chút không thoải mái.

"Em vẫn còn thích tên đó?"

Mang theo nghi vấn nghẹn khuất trong lòng, Hạ Mân dần nhắm mắt lại.

Vừa rồi uống quá nhiều rượu, hắn cũng có chút say. Kỳ thật tửu lượng của hắn cũng không được tốt lắm. Nếu không phải trong trường hợp quan trọng, hắn gần như nói không với rượu chè.

Lê Viện ngủ đến nửa đêm, cảm giác cơ thể cực kỳ nóng bức. Cô mở to mắt, nhìn thấy Hạ Mân đang nằm bên cạnh, trong đầu mơ mơ hồ hồ.



Đây là tình huống gì? Cô ngủ với Hạ Mân rồi?

Không! Đêm qua đã say mèm như vậy, cô còn có thể sống đã tốt lắm rồi, nào còn sức lực ngủ với đàn ông?

Mà nơi này cũng không giống căn hộ của bọn họ.

"Người này lớn lên cũng đẹp quá mức cho phép rồi đi? Lông mi dài như vậy, là gắn lông mi giả?"

Cô vươn tay, vuốt lông mi hắn.

"Khuôn mặt cũng quá non mềm. Sao làn da của một người đàn ông còn tốt hơn cả phụ nữ vậy? Nhìn qua như thạch trái cây ngon miệng, rất muốn cắn một miếng."

Vốn dĩ Lê Viện chỉ đơn thuần muốn thưởng thức sắc đẹp trước mặt, đột nhiên thấy hầu kết đối phương giật giật. Cô biết người này đã tỉnh, vì thế liền nổi lên tâm tư trêu đùa hắn.

"Dáng người cũng rất đẹp." Bàn tay nhỏ luồn vào trong vạt áo, sờ soạng hai cái trên lồng ngực. "Cứng thật! Cũng không phải diễn viên võ thuật, sao dáng người lại tốt như vậy?"

Hiện tại toàn thân Hạ Mân đều là lửa nóng.

Lúc Lê Viện vừa nói đến lông mi của hắn đã tỉnh. Lại không biết đối mặt với cô như thế nào, càng muốn biết cô sẽ làm ra phản ứng gì, cho nên mới làm bộ làm tịch như đang ngủ.

Rốt cuộc cô gái này muốn làm gì? Chẳng lẽ cô không biết không thể tùy tiện sờ soạng đàn ông hay sao?

Khoan đã... Tại sao bàn tay kia còn càng ngày càng đi xuống?

Hạ Mân nhịn không được nuốt một ngụm nước miếng.

Bàn tay nhỏ nhắn vừa mềm mại vừa ấm áp, thời điểm sờ hắn, nơi địa phương nào đó đã cương cứng. Nếu cô còn tiếp tục thăm dò xuống dưới, sẽ nhận ra được tâm tư không đứng đắn của Hạ Mân.

"Buồn ngủ quá, vẫn là nên đi ngủ thôi!" Lê Viện không trêu đùa hắn nữa, chuẩn bị xuống giường. "Đây là chỗ nào vậy? Nhà Hạ Mân à? Không biết có phòng khách không nữa."

Cô vốn định mặc lại quần áo cho đàng hoàng rồi ra phòng khách ngủ, để sau khi tỉnh dậy, chạm mặt nhau hai người không phải xấu hổ. Nhưng mà cô đã đánh giá quá cao tình trạng cơ thể của mình. Vừa mới động một chút, đột nhiên đầu óc nhói đau, cả người ngã xuống.

"A..." Lê Viện ngã lên người Hạ Mân, bàn tay thuận thế chụp vào hắn, sau đó sờ phải... Một thứ cứng như sắt.

Cô lại không phải thiếu nữ mới lớn cái gì cũng không hiểu. Sờ phải thứ này, đương nhiên sẽ không cho rằng trên người hắn mang theo 'hung khí'.

Không biết vì sao, đột nhiên cơ thể có chút khô nóng.

Ở thế giới trước vẫn luôn được ăn thịt cá, sau khi tới thế giới này chỉ có mỗi cháo trắng rau xào, đột nhiên cô rất muốn ăn mặn. Mà người đàn ông này đúng là loại hình cô thích nhất.

Cô bỡn cợt sờ soạng lại xoa.

Để xem hắn còn có thể giả bộ tới khi nào.