Xuyên Không Chiến Kỷ: Thiên Mệnh Chiến!

Chương 203: Bắt Đầu Kế Hoạch!



" Còn quỳ ở đấy làm gì? Còn không mau tới mài mực? "

Bị mắng, tam công tử bối rối.

Vài phút sau, Ma Quân viết xong một bảng danh sách các dược liệu cao cấp cùng với một lá thư, đem hai vật này giao cho tam công tử của Lý gia. ngôn tình hài

Nghiêm mặt dặn dò: " Đem lá thư này giao cho Vân các chủ của Thanh Vân Các sau đó đem tờ danh sách này đưa cho hắn. "

Tam công tử vội vàng đem hai vật này cất đi sau đó cung kính nói: " Ta sẽ đem hai thứ này giao tận tay cho Vân các chủ. "

Nói xong quay người liền đi, nhân lúc trời còn chưa sáng, lén lút ra khỏi Lý Phủ.

Ma Quân từ đằng xa trông thấy vậy thì nhếch miệng cười, thằng nhãi này xem ra cũng rất nóng vội.

Bây giờ dù sao cũng rảnh rỗi, hắn âm thầm đi theo quan sát. Hắn cũng muốn xem xem thằng nhãi này là người thế nào, có đáng giá với quyết định này của hắn không.

Ngày hôm qua Chu Lượng đã thông báo cho hắn biết hai người luôn âm thầm theo dõi hắn đều đã bị xử lý rồi cho nên tạm thời không sợ bị người rình mò nữa. Đồng thời phía Thanh Vân Các cũng đã phái ra cường giả âm thầm đi theo hắn, đề phòng hắn lại bị người bám đuôi.

Một đường chạy đến Thanh Vân Các, tam công tử của Lý gia vô cùng cẩn trọng, luôn chú ý xung quanh xem có ai theo dõi mình không. Đáng tiếc, một kẻ không chút tu vi như hắn thì sao lại phát hiện ra được Ma Quân.

Ngay sau khi đến được Thanh Vân Các, tên tam công tử kia liền nói muốn gặp Vân các chủ nhưng lại bị đám nhân viên khinh thường, đuổi ra ngoài. Hắn thử dùng rất nhiều cách, chung quy vẫn không gặp được.

Ma Quân khẽ thở dài, lấy ra một viên ngọc truyền tin gửi thẳng cho Vân Kỳ.

..............

Kể từ khi Ma Quân đưa cho Vân Kỳ hai loại đan phương mới, Thanh Vân Các gần đây trở nên rất bận rộn. Bọn hắn dốc hết vốn liếng chỉ để quảng bá cho loại đan dược mới này.

Một tuần trước đã bắt đầu làm xong hàng mẫu đem đi chào hàng. Rất nhiều thế lực sau khi nếm thử thấy ngon ngọt lại còn rẻ liền thi nhau chạy đến muốn ký hợp đồng mua bán dài hạn.

Vân Kỳ đang ngồi ở trong thư phòng, đọc lại các bản hợp đồng để đóng dấu thì bỗng nhiên một đạo quang mang lao đến. Hắn vốn không muốn để ý tới bởi vì dạo này có quá nhiều người gửi ngọc truyền tin cho hắn, hiện giờ vẫn còn mấy chục cái chưa thèm xem nhưng khi để ý tới viên ngọc truyền tin kia có khắc một chữ Quân hắn liền vội vàng tóm lấy.

............

Bên ngoài Thanh Vân Các hiện giờ, bộ dạng của tam công tử Lý gia có chút thảm. Hắn vừa bị người của Thanh Vân Các đánh cho một trận, lại còn nghe chửi thậm tệ.

Ma Quân quan sát tử đầu đến cuối nhưng không hề có ý định can thiệp vào, hắn càng muốn xem xem sau những thứ này liệu thằng nhóc kia có còn kiên trì được hay không.

Nếu như chỉ có bấy nhiêu đây đã từ bỏ vậy thì cơ hội lần này, coi như bỏ đi.

Còn nếu như tên nhóc này vẫn kiên trì đến khi Vân Kỳ xuất hiện, quyết định của mình dù đem lại kết quả thế nào Ma Quân cũng không hối hận.

Tam công tử của Lý gia cảm nhận sự đau nhức từ khắp nơi trên cơ thể truyền lại, thậm chí xương chân cũng đã bị người đánh gãy nhưng hắn vẫn không có ý định từ bỏ. Bởi vì nếu Quân Thường Tiếu ( Ma Quân) đã đem hai thứ này giao cho hắn chắc chắn là đã có cách giúp hắn có thể tu luyện được rồi.

Bây giờ từ bỏ không những sẽ khiến đối phương thất vọng về mình mà còn đánh mất đi cơ hội của bản thân.

Hắn không muốn như vậy!

Khó khăn lắm mới có người chịu giúp hắn.

Chỉ là giao một tờ danh sách cùng với một lá thư thôi mà, nếu như không kiên trì làm được thì còn nói gì đến tu luyện!

Bầu trời bỗng nhiên nổi sấm chớp, từng giọt mưa tí tách rơi.

Khung cảnh trước mắt hắn dần trở nên mờ nhạt, nhưng trước khi thiếp đi hắn đã thấy được một ông lão râu tóc bạc phơ xuất hiện.

Vân Kỳ thấy hắn đã hôn mê bất tỉnh bèn sai người đem hắn vào trong chữa trị thương thế, hơi ngẩng đầu lên nhìn về phía mái của tòa nhà phía đối diện, hắn truyền âm nói: " Công tử cũng vào trong đi. "

.........

Hai người ngồi uống trà trong thư phòng của Vân Kỳ, một tên thầy thuốc đi vào bẩm báo: " Người thân thể suy nhược quá độ chắc do ăn uống không có đủ dinh dưỡng lâu ngày lại thêm chịu một trận đòn ác liệt cho nên mới ngất đi. "

" Tổng thể không có gì đáng ngại, chỉ bị gãy một cái xương đùi thôi. "

" Nhưng về sau cần phải cải thiện chế độ ăn uống có dinh dưỡng hơn, dẫu sao thì cũng đang ở độ tuổi phát triển. "

Vân Kỳ nghe xong thì phất tay ra hiệu cho thầy thuốc lui xuống, áy náy nói: " Đều do đám thuộc hạ của ta thường ngày hống hách quen rồi, ngày mai ta sẽ giáo huấn cho bọn chúng một trận. "

Ma Quân ngắm nhìn trời mưa qua ô cửa sổ, nhàn nhạt trả lời: " Không sao. "

Vân Kỳ lấy ra hai phong thư đã bị nước mưa làm ướt nói: " Công tử, mực chưa khô đã bị ướt, e rằng đã nhòe. "

Ma Quân khẽ gật đầu: " Mang giấy bút đến đây. "

Lần này đích thân Vân Kỳ đứng ở bên cạnh mài mực cho Ma Quân, sau khi viết xong Vân Kỳ liền cẩn thận xem qua một lượt.

Hắn nói: " Những dược liệu này không khó thu thập đủ nhưng Kiếm Tiên Thảo thuộc về Thánh Giai linh thảo quá hiếm gặp, e rằng phải liên hệ với Chu tiền bối để hắn lấy về từ chỗ Đan Tông. "

Ma Quân cảm thấy có thể thu thập đủ đã rất không tệ rồi, chờ thêm một chút cũng không quan trọng cho nên gật đầu.

Đổi sang một chuyện khác, hắn hỏi: " Những thông tin ta cần ngươi thu thập thế nào rồi? "

Vân Kỳ vỗ trán một cái, lấy ra một tập giấy, nói: " Đều đã thu thập xong mời công tử xem. "

Ma Quân tiếp nhận, lần lượt đọc từng tờ một. Vân Kỳ đứng ở một bên chủ động châm trà, cố gắng không phát ra tiếng động làm phiền Ma Quân.

Bên trong những tài liệu này đều là những việc xấu mà Lý Phủ đã làm.

Buôn bán nô lệ, ủy thác Thanh Vân Các đi giết người, kinh doanh muối lậu, trốn thuế đều có đủ cả.

Khiến Ma Quân chú ý nhất chính là mấy sự kiện Lý gia thuê người giết người rồi cướp cả người lẫn của, phụ nữ thì đem làm nô lệ đi bán, nam thì giết sạch.

" Chậc chậc, Lý Thạch người này cũng không phải kẻ lương thiện a! "

Thuê sát thủ giết chủ nhà của người ta còn cướp cả người lẫn của, hành động này khác ma đạo ở chỗ nào?

Đáng chú ý là sự việc lớn như vậy quan phủ sau khi nhận một ít tiền thì ngoảnh mặt làm ngơ.

Tiếc rằng sự việc xảy ra đã lâu, bằng chứng cũng không còn lại gì nếu không chỉ riêng tội này Ma Quân đã không cần tự mình xuất thủ, chính Hình Bộ cũng sẽ chém Lý Thạch.

Được rồi, ta cũng không phải kẻ yêu thích làm việc cho triều đình, quan tâm những thứ này quá làm gì.

Ma Quân nói: " Đem những thứ này giao cho Chu Lượng, bảo hắn chờ lệnh của ta. "

" Ngoài ra ta còn có vài việc cần ngươi làm. "

...........

An bài xong xuôi, trước khi rời đi Ma Quân cố ý đi vào trong căn phòng mà tam công tử của Lý gia đang nằm điều trị. Thông qua miệng của Vân Kỳ hắn đã biết được nhóc này tên là Lý Thanh Dương, một cái tên không tệ.

Đi đến bên cạnh giường, Ma Quân vận chuyển Hồng Mông Nguyên Thủy Kinh giúp đẩy nhanh tốc độ lành lại của những vết thương trên người Lý Thanh Dương.

Khi Ma Quân rời đi, các vết thương ngoài da đều đã lên da non, cái xương đùi bị gãy cũng chuyển thành chỉ còn bị nứt.

Ngày hôm sau như thường lệ, Ma Quân đi làm.

Từ trong miệng đám hộ vệ khác hắn hóng hớt được sáng hôm nay Lý Thanh Dương đã được một vị chấp sự của Thanh Vân Các đưa về tận nhà còn mang theo rất nhiều ngân lượng làm quả cảm ơn.

Khi tam phu nhân hỏi đã xảy ra chuyện gì thì người chấp sự kia nói đêm hôm qua con chó của hắn bị lạc, tình cờ Lý Thanh Dương đi qua nên giúp đỡ tìm kiếm, trong lúc tìm chẳng may trượt chân ngã gãy chân.

Ma Quân thầm khen người của Thanh Vân Các thật biết làm việc, có số tiền này hai mẹ con bọn họ trong khoảng thời gian ngắn sắp tới có lẽ sẽ không phải ăn cháo trắng thay cơm nữa.

Hắn khẽ lẩm bẩm: " Thấy Lý Thanh Dương có ấn tượng tốt với chấp sự của Thanh Vân Các, đám người kia chắc cũng tém tém lại a. Nếu như ngay cả số tiền này cũng dám cướp, đừng hỏi tại sao không thấy được mặt trời của ngày mai. "

Sau giờ làm việc, Ma Quân cố ý đi tìm Tiểu Quế Tử để nghe ngóng chuyện hai mẹ con tam phu nhân. Đám người kia quả nhiên gan còn chưa lớn đến trình độ đụng vào tiền của Thanh Vân Các.

Đêm xuống, hắn đợi Lý Thông rời khỏi phòng của đại phu nhân thì đột nhập vào dọa cho đại phu nhân vội vàng túm chăn che lại thân thể. Bà ta lạnh lùng nói: " Một tên Địa Tàng cảnh nhỏ bé cũng dám cả gan chạy vào phòng của ta? "

Đối mặt với khí thế của Pháp Tướng Cảnh, Ma Quân vẫn thong dong như thường đáp:

" Phu nhân, thật ra ta đến không phải có ý mạo phạm. "

Đem lưu ảnh ngọc ném tới, Ma Quân nói: " Tự mình xem và tỉnh ngộ đi. "

Dứt lời thân hình cũng nhanh chóng biến mất, điểm đến tiếp theo chính là phòng của nhị phu nhân.

Làm xong tất cả, hắn trở về phòng thay đổi trang phục sau đó ung dung đi đến chỗ hôm qua nằm ngắm trăng. Khi hắn đi gần tới thì đã thấy Lý Thanh Dương đang chờ đợi sẵn.

Ma Quân vươn vai đi đến phát hiện thằng nhóc này không biết đã đợi bao lâu rồi, vậy mà lại ngủ thiếp đi.

Bị Ma Quân đá cho một cái, Lý Thanh Dương vội vàng kêu lên: " Tiền bối, đau! "

Ma Quân lườm hắn một cái, tiểu tử này cũng quá biết giả vờ, cú đá vừa rồi một phần một ngàn lực đạo bình thường cũng không có làm sao lại đau được.

Lý Thanh Dương cười hề hề nói: " Tiền bối, thư của ngài ta đã chuyển cho Vân các chủ rồi, không biết đến khi nào ngài mới dạy kiếm thuật cho ta? "

Ma Quân không thèm để ý đến hắn, nằm lên tảng đá, đáp: " Thời cơ chưa đến. "

Lý Thanh Dương khẽ " A " một tiếng, đây vẫn là lần đầu tiên trong cuộc đời hắn nghe nói tu luyện cũng phải đợi thời cơ.