Xuyên Đến Tinh Tế Thành Đan Pháp Thần

Chương 88: Tập kích





Truyện chỉ đăng tại ??????? @tieucamap210.

__________

Ngày hôm sau một nhà Châu Thanh đi nhận đồng phục mới. Đồng phục mới cũng không khác đồng phục cũ, trừ bỏ quân hàm thì tất cả đều không có gì thay đổi.



Châu Thanh là Thượng Sĩ, Thiên Tử Dật là Thiếu úy, Thiên Sinh Đông và Thiên Sinh Tây là Trung Sĩ.



Sau khi có được đồng phục mới, Châu Thanh cho rằng hai tiểu bảo bối sẽ đi tập huấn, nào ngờ đâu hai nhóc không chịu đi. Bảo là tập huấn còn không bằng tập luyện cùng với Thiên Tử Dật.



Thiên Tử Dật không có vấn đề gì, hắn vốn là muốn huấn luyện cho hai nhóc con nhà mình.



Không còn cách nào khác, bốn người trở về ký túc xá riêng biệt rồi tiến vào không gian.



Lúc này mọi người phần lớn đều tập trung ở sân huấn luyện nên đường đi khá vắng, chỉ có bốn người nhà Châu Thanh.



Đột nhiên bầu trời tối xầm lại, mặt đất rung động mạnh mẽ, mặt đất ở vị trí chính giữa Châu Thanh, Thiên Tử Dật và hai tiểu bảo bối trồi lên một bức tường gai. Hai tiểu bảo bối liền lùi lại để tránh, bên kia Châu Thanh và Thiên Tử Dật cũng như vậy.



Còn chưa kịp đứng vững, phía trên bầu trời xuất hiện hàng trăm gai băng, gai băng nhọc hoắc chĩa thẳng xuống vị trí bốn người mà phóng xuống như một cơn mưa tầm tã.



Thiên Tử Dật lập tức kéo Châu Thanh vào lòng, hắn đưa tay lên, một bức tường lửa lập tức được dựng lên, tạo thành lá chắn che chắn cho cả hai. Gai băng vừa chạm vào tường lửa liền tan chảy ngay.



Châu Thanh ở trong lòng Thiên Tử Dật đưa mắt nhìn xung quanh, cậu nhìn thấy một học viên đi ngang qua, thế nhưng lại không phát hiện ra cậu, mưa gai băng liên tục trút xuống phát ra những tiếng động ầm ầm, nhưng cậu học viên kia lại không có bất kỳ phản ứng gì.



Lúc này ở bên phía học viên kia, nơi mà Châu Thanh đang đứng, trong mắt cậu ta chỉ là một con đường không có bóng người ngoài cậu ta.



Mưa gai băng kết thúc, Châu Thanh nhìn thấy 4 bóng người mặc đồ đen không biết từ đâu xuất hiện, vây quanh bốn người bọn cậu. Châu Thanh liếc mắt nhìn qua hai tiểu bảo bối, bức tường đất đã bị gai băng đâm cho vỡ nát, đã có thể nhìn thấy tình hình của hai nhóc.



Đôi mắt Châu Thanh co rụt lại, Thiên Sinh Đông một tay ôm lấy vết thương trên vai, một gai băng đâm xuyên qua vai nhóc, nhóc đang dùng lực để lấy gai băng đó ra.



Thiên Sinh Tây nhanh chóng chữa trị cho Thiên Sinh Đông, nhóc cũng bị thương, máu từ trên đầu chảy xuống một đường máu dài, nhiễu xuống cổ áo, nhiễm đỏ một mảng lớn.



Thiên Sinh Đông hít sâu một hơi, nhóc cắn răng rút mạnh gai băng ra, bả vai lập tức xuất hiện một lỗ máu ghê người. Nhờ có Thiên Sinh Tây nên quá trình không quá đau đớn.



Phía trước hai nhóc là Lang Mẫu. Bởi vì tập kích bất ngờ, hai nhóc phản ứng chậm, đợi đến lúc Thiên Sinh Tây thả yêu thú ra, hai nhóc đã bị thương rồi, nếu không sợ là thương tích của cả hai còn nặng hơn thế.



Lang Mẫu làm một tư thế bảo vệ chủ nhân, nó nhe răng với đám người áo đen trước mặt.



"Ồ? Hóa ra là nhờ yêu thú khế ước mới tránh được mưa băng của tao, nếu không tụi mày lúc này chỉ là cái giẻ rách." Tên thủ lĩnh áo đỏ mắt nhìn Thiên Sinh Đông và Thiên Sinh Tây.



Thiên Sinh Đông lấy nước thuốc hồi phục uống vào, vết thương liên tục đổ máu dần dần khép lại nhưng không hoàn toàn, ít ra thì cũng cầm được máu.



Thiên Sinh Tây đưa tay lau đi đường máu trên trán mình, nhóc cũng uống một ngụm nước thuốc.



Tên thủ lĩnh nhìn một màn này mở mắt kinh ngạc, không biết hai nhóc uống cái gì mà vết thương liền trở nên tốt hơn.



Gã cười gằn: "Thật may mắn, vớ được con mồi ngon."



Đột nhiên gã nhìn Châu Thanh, vung tay một cái, một khối băng nhọn lớn bay về phía cậu.



Thiên Tử Dật đưa tay chắn trước mặt, một lớp lá chắn được tạo nên, khối băng va chạm với lá chắn lập tức vỡ tung.



Ầm. Khối băng vỡ nát, mảnh băng bắn khắp nơi.



Gã thủ lính nhìn một màn này, hừ lạnh một tiếng: "Không tồi."



"Mày hẳn là kẻ mà con mụ kia nhắc tới đi?" Gã thủ lĩnh nhìn Thiên Tử Dật nói.



Thiên Tử Dật nhíu mày không trả lời gã.



"Nếu mày giao tên kia ra thì tao sẽ tha cho mày và hai tên nhóc kia một mạng. Thế nào? Một đổi ba, rất lời phải không?" Gã thủ lĩnh ngạo nghễ chỉ tay về phía Châu Thanh, sau đó gã lại hất cằm về phía Thiên Sinh Đông và Thiên Sinh Tây.



Lúc này trước mặt hai nhóc chính là hai kẻ cấp 4 và hai con yêu thú cấp 4. Bọn chúng đang trong trạng thái chờ lệnh, chỉ cần gã thủ lĩnh ra lệnh là lập tức nhào về phía hai nhóc.



Châu Thanh chui ra khỏi ngực Thiên Tử Dật, cậu lạnh lùng nhìn gã thủ lĩnh: "Ai lệnh cho tụi mày?"



Gã thủ lĩnh cười khinh: "Kẻ sắp chết thì không cần phải biết!"



"Tao cho tụi mày 3 giây suy nghĩ, nếu không đừng trách hai tên nhóc kia có mệnh hệ gì." Gã thủ lĩnh nói tiếp.



Gã vừa dứt lời, một tiếng gầm vang dội mang theo sức nóng vang lên. Gã thủ lĩnh giật mình quay sang nhìn thì thấy trước mặt hai tên nhóc kia xuất hiện một con Hỏa Thiên Sư.



Hỏa Thiên Sư mang trên mình cái bờm rực lửa, phần đuôi của nó cũng bốc lửa nóng rực, đôi cánh dang rộng ra. Nó gào lên một tiếng, hai mắt đỏ ngầu nhìn chằm chằm về phía hai con yêu thú và hai kẻ áo đen kia.



Dưới tiếng gầm của Hỏa Thiên Sư, hai con yêu thú kia có dấu hiệu lùi bước. Gã thủ lĩnh kia thấy vậy kinh ngạc nói: "Yêu thú cấp 6, Hỏa Thiên Sư?"



Gã âm thầm chậc lưỡi, trong lòng chửi rủa Liễu Hạnh vì sao không nói cho bọn gã biết một trong hai tên nhóc này sở hữu yêu thú cấp 6.



Chỉ là gã không biết chính Liễu Hạnh cũng không biết chuyện này. Thông tin cô ta cung cấp cho gã là đầy đủ nhất, là thông tin mà bốn người Châu Thanh thể hiện ra bên ngoài ai cũng biết.



Gã thủ lĩnh hừ một tiếng, đã đến nước này rồi thì cũng không thể rút lui, gã phất tay ra hiệu tấn công, ba kẻ áo đen còn lại và yêu thú lập tức nhào về phía bốn người.



Gã thủ lĩnh tung một đòn băng về phía Thiên Tử Dật nhằm tách hắn xa Châu Thanh. Sau đó gã phóng tới chặn Thiên Tử Dật lại.



Một kẻ áo đen trong ba kẻ kia là cấp 5 đỉnh cấp, hắn ta nhào về phía Châu Thanh, vung cây búa rìu to lớn đập về phía cậu.



Châu Thanh từ trong không gian lấy ra thanh Bảo Khí Vô Pháp chắn trước mặt, đỡ lại đòn tấn công của hắn ta.



Búa rìu nặng nề đập xuống, hắn ta là 1 kẻ to con, cấp bậc lại ở trên Châu Thanh. Ngay khi hai thanh vũ khí chạm nhau, Châu Thanh phải khuỵ xuống một chân mới có thể đỡ lấy đòn tấn công mạnh mẽ của hắn ta.



"Ồ? Thanh kiếm không tồi." Tên áo đen hơi kinh ngạc nói.



Thông thường với đòn tấn công này của hắn ta, phần lớn vũ khí của những người đỡ lấy đều bị hắn ta chẽ đôi.



Hắn ta vung chân đá vào bụng Châu Thanh, Châu Thanh bị hắn ta đá bay đi đập vào kết giới.



Không dừng lại tại đó, bàn tay hắn tụ một lượng ma pháp, mặt đất rung chuyển rồi từ từ nứt ra, đất đá từ mặt đất bay lên tạo thành những đá nhọn.



Kẻ áo đen phóng những đá nhọn đó về phía Châu Thanh.



Ầm ầm. Đá nhọn chạm vào mặt đất vỡ tung, bụi đất mịt mù, không thể nhìn rõ Châu Thanh hiện tại đang đứng mũi chịu xào trung tâm mưa đá như thế nào.



Thủ lĩnh liếc nhìn tình hình trận chiến bên này, thấy vậy gã cười gằn với Thiên Tử Dật: "Làm sao? Không cứu nó à?"



Như chợt ra cái gì, gã nhẹ đập đầu mình một cái: "Ấy quên, mày đâu có cơ hội đó đâu!"



Nói xong gã nhào tới tung một cú đấm, Thiên Tử Dật nhảy lùi về sau. Mất đi mục tiêu, gã thủ lĩnh đấm thẳng xuống mặt đất, mặt đất lập tức đóng băng.



Bàn tay Thiên Tử Dật rực lửa, hắn vung tay, một hỏa cầu phóng về phía gã thủ lĩnh.



Rầm. Thủ lĩnh nhảy lên không trung, gã nhìn xuống nơi mình đứng vừa rồi lúc này đã xuất hiện một cái hố cháy đen khoảng 1 mét.



Đột nhiên gã thủ lĩnh đưa tay chắn trước mặt, bóng dáng Thiên Tử Dật lẽ ra nên đứng dưới đất lúc này đột nhiên xuất hiện trước mặt gã, bàn tay bọc hỏa ma pháp đấm thẳng xuống.



Gã thủ lĩnh lập tức bị Thiên Tử Dật đánh bay, gã đập mạnh xuống mặt đất, kéo lê một đường dài, đất đá văng tung tóe.



Gã thủ lĩnh đỏ mắt trừng Thiên Tử Dật, cũng may gã là pháp sư cấp 6 trung cấp, thể chất cao, chút tổn thương này không vấn đề gì.



Điển hình chính là một đường kéo lê kia, nếu là người bình thường sợ là phần lưng đã rách nát, nhưng gã lại chỉ có mấy vết trầy nhẹ.



Ở phía bên kia, bốn con yêu thú nhào vào cắn xé nhau, gần đó là trận chiến của chủ nhân bọn chúng.



Hai tên áo đen cũng là cấp 4 đỉnh cấp, có điều bọn chúng là sát thủ, đã thực hiện nhiều nhiệm vụ, kinh nghiệm chiến đấu đầy mình, Thiên Sinh Đông và Thiên Sinh Tây có chút yếu thế khi đối đầu với bọn chúng, chưa kể hai nhóc cũng không có vũ khí gì.



Quanh người Thiên Sinh Đông có tia điện chớp lóe, nhóc di chuyển với tốc độ nhanh, bàn tay nhỏ bao trùm trong hỏa ma pháp mạnh mẽ giáng xuống đầu kẻ áo đen 1.



Kẻ áo đen 1 bị tốc độ của Thiên Sinh Đông làm cho giật mình nên phản ứng chậm, gã nhanh chóng nhảy lùi lại nhưng vẫn trúng chiêu. Hỏa khí nóng rực thiêu đốt lớp vải trên đầu gã, trên trán lập tức xuất hiện một vết bỏng, máu từ đó chảy xuống.



Thiên Sinh Đông có thể di chuyển tốc độ cao nên cũng không gặp nhiều khó khăn, ngược lại Thiên Sinh Tây thiên về ma pháp sư đánh xa, lúc này gặp phải một tên đánh cận chiến nên bị trúng vài chiêu của hắn, trên người cũng xuất hiện vết thương.



Kẻ áo đen 2 trên hai tay cầm hai thanh chủy thủ, cộng với phong ma pháp, hắn ta có thể di chuyển nhanh để lại tàn ảnh. Tàn ảnh làm những động tác chém, trên người Thiên Sinh Tây liền nhiều thêm vết thương.



Cảm thấy tình hình không ổn, Thiên Sinh Tây thả Tiểu Lang ra. Tiểu Lang chỉ mới cấp 4 sơ cấp, nhưng lại thêm một Thiên Sinh Tây ở phía sau hỗ trợ liền có thể cùng kẻ áo đen 2 dây dưa một lúc.