Xuyên Đến Bộ Lạc Nguyên Thủy

Quyển 3 - Chương 54: Manh hổ



"Đến đây, rất tốt." Hai người ôm đứa nhỏ lập tức đi đến dưới tế đàn, nơi đó, tộc trưởng và Vu y đang chờ đợi, đợi đi vào, Vu y liếc mắt nhìn hai tiểu thú nhân một cái, nhìn bộ dạng khỏe mạnh hoạt bát, vừa lòng không thôi, gật gật đầu nói: "Đi lên đi."

Tộc trưởng cũng không đứng ở phía trên tế đàn, mà là đang đứng thẳng ở phía dưới, Phách Nhĩ bầu bạn bên cạnh, tộc trưởng thân thể vẫn rất mạnh khỏe tráng kiện, nhưng mà theo hiện tại xem ra đã đang dần dần bồi dưỡng Phách Nhĩ, muốn cho hắn chống gánh nặng, tộc nhân bộ lạc đối với Phách Nhĩ cũng rất xem trọng, có thể đoán được hắn sẽ là một người dẫn dắt tốt.

Liễu Thư và Allen dọc theo cầu thang bên sườn dàn tế chậm rãi đi lên, tế đàn rất lớn vài người đều đứng ở trên đó cũng không có vẻ chật chội, Vu y cười với bọn họ, sau đó gật đầu ý bảo với Liễu Thư nói: "Đứa nhỏ cho ta đi, con trước đi xuống, cẩn thận nhìn xem nghi thức dẫn đường của ba cha con."

Cái nghi thức này thật là không có chuyện của Liễu Thư, gật đầu sau đó giao Leila trong lòng vào trong lòng Vu y, tiểu tử kia thực không muốn xa rời mẫu thân, cũng không muốn, cánh tay nhỏ bé níu quần áo người không buông, cái miệng nhỏ nhắn còn rầm rì, hiển nhiên là không muốn. Cô buồn rất cười cảm giác được đứa nhỏ nhà mình đang duỗi cổ ra cọ đến cọ đi khuôn mặt nhỏ nhắn quả thực đều sắp làm mình nhu hóa, trong lòng thì ấm ấp, mềm mại không thôi, nhưng vì không trở ngại nghi thức tiến hành bình thường cô vẫn cứng rắn nhét tiểu tử kia đi qua. Vừa tiến vào trong lòng Vu y Leila há mồm liền muốn khóc, là Vu y có kinh nghiệm, thoải mái đong đưa chụp dỗ, thật ra qua hai cái liền đình chỉ, Liễu Thư nhìn vài lần bảo đảm nhóc không náo loạn nữa, mới đi xuống tế đàn.

"Tớ đoán thú hình Lotter cùng Leila nhất định giống như Allen." Kathy không chịu cô đơn la hét, từ dàn tế xuống dưới Liễu Thư đi tới cùng tán gẫu với mấy người bọn họ, nghe vậy liếc trắng cô nàng một cái nói: "Cậu đoán cái này một điểm cũng không mới lạ, chỉ nhìn tóc trên đỉnh đầu hai anh em bọn nó là biết được ngay có được không?"

"Cũng không cần xác định như vậy đi, không chừng có điểm khác màu thì sao, cậu xem Lỗ Cách không phải có chút sao." Kathy bị hủy đi đài, mới không muốn bỏ qua như vậy đâu, rất tinh thần tiếp tục cãi bạn, Liễu Thư không muốn để ý cô nàng, cô đang chuyên tâm nhìn trên tế đàn. Vu y và Allen đều đặt đứa nhỏ ở trên tảng đá xây thành tế đàn, bọn nó còn nhỏ như vậy, bốn chân chạm đất cũng không biết có thể cảm lạnh hay không, nhưng mà nhìn bộ dạng Vu y hẳn là không cần lo lắng, nhưng mà làm mẹ cô chính là các loại lo lắng.

Liễu Thư không để ý tới Kathy, nhưng mà có người để ý, Eva không hiểu sao bị dính dáng đến, yên lặng ôm Lỗ Cách tiến lên một bước, mắt lạnh nhìn Kathy, dùng giọng điệu thực bình thản thản nhiên hỏi: "Lỗ Cách nhà ta và Oman có khác màu cậu thực có ý kiến?"

Kathy ý thức có điểm nguy cơ liền biến sắc, vô cùng chân chó lắc mạnh đầu, cười mỉa nói: "Làm sao có thể, Lỗ Cách chúng ta thật đáng yêu, nhìn màu mao lông tốt lắm, tớ thế nào có ý kiến đâu, một điểm đều không có tớ thích nhất loại màu mao lông này, về sau nhất định cũng muốn sinh một đứa." Ngữ khí quả thực đều sắp theo kịp lấy lòng.

"Cái này cậu đã có thể phải thất vọng rồi." Gina thản thàn nhiên nhiên ở bên cạnh đến một câu, cuối cùng trả lại cho cô một cái ánh mắt khinh bỉ, người khác khinh bỉ cô còn có thể, nhưng Gina tử địch đối đầu thì không được, Kathy lập tức xù lông, một khuôn mặt đen trả lời lại một cách mỉa mai: "Thất vọng cái gì, ta sinh một đứa thì có cái gì không đúng, hừ, ngược lại là cô, vẫn là nhanh chóng ký khế ước thì tốt, bằng không cũng chẳng có cơ hội." Hai đứa nhị hóa tụ cùng một chỗ liền là muốn sặc một cái, chung quanh mọi người thành thói quen, cũng không tỏ vẻ gì, đều nhìn Gina sẽ phản bác thế nào.

Nhưng mà Gina lại làm cho mọi người thất vọng rồi, vẫn là cái loại biểu tình bình thản, giống như cũng không có bởi vì Kathy nói mà tức giận, vẻ mặt thản nhiên, lướt nhẹ quét mắt liếc người một cái, quay đầu ra vẻ cẩn thận xem biến hóa trên tế đàn, nhưng mà miệng lại từ từ nói: "Sinh hay không sinh tôi thật ra không biết, nhưng mà tôi khẳng định là cô sẽ không sinh ra tiểu thú nhân có cùng màu lông như Lỗ Cách là được."

"..." Mọi người im.

Quanh thân mọi người trầm mặc, sau đó hai mặt nhìn nhau, tiếp theo có hồi vị liền nhịn không được bật cười, Kathy mê hoặc một chút, cẩn thận lăn qua lộn lại suy nghĩ nhiều lần Gina nói, mới mạnh mẽ phát hiện chỗ sai lầm của mình. Xác thực đời này muốn sinh một tiểu thú nhân nhìn giống Lỗ Cách thật sự một điểm khả năng cũng không có, bởi vì... Abby và Oman căn bản không phải một màu sắc được không. Ngươi có thể trông cậy vào con hổ lấy nền tảng hoa văn màu đen, màu vàng tối rải rác sinh ra con tiểu manh hổ bình thường đều lấy màu vàng hoặc là màu đỏ làm chủ sao.

Cũng khó trách người khác đều cười, Gina nói lời này rất đúng, cô thật là sinh không ra, vì thế vừa nghĩ thông thì mặt càng đen, oán hận trừng mắt liếc nhìn người ra vẻ phong đạm vân khinh một cái, lúc này trên dàn tế bên kia cũng có biến hóa, liền cũng không so đo nữa, chuyên tâm nhìn lại.

Phía trên tế đàn, hai tiểu thú nhân lớn lên giống nhau mặc hai bộ quần áo một đỏ một trắng, tứ chi nằm úp sấp, đây là trạng thái nguyên thủy nhất của thú nhân, cho nên dùng loại hình thái này mới có thể hóa thú hình rất tốt, hoàn thành nghi thức, cẩn thận xem, trên tay Vu y bưng một chén nước trong, được Alice báo cho biết đó là nước Thánh, lúc này chính là dùng để cho tiểu thú nhân dùng lễ rửa tội, đây là từng ấu tể đều phải trải qua, gọi là thần thú chúc phúc.

Chỉ thấy Vu y cầm trên tay tựa như một sợi lông chim, là lông chim, đây là từ trên lông cánh của Allen nhổ xuống đến, lúc ấy Liễu Thư nhìn đều đau thay cho hắn. Cầm sợi lông chim màu đỏ vàng khe khẽ dính trong chén nước thánh, một chút rơi ở trên người hai tiểu thú nhân. Hôm nay thời tiết cũng tốt, tuy rằng vẫn là gió lạnh phơ phất, nhưng thái dương lại ấm áp dễ chịu, ánh sáng mặt trời xuống, nước thánh đều bị tiêm nhiễm bảy màu rực rỡ, một chuỗi nước rơi ở trên tay trên mặt bọn nhỏ, bọn tiểu tử hình như cảm thấy chơi đùa vui vẻ, không ngừng ngửa đầu nhìn, còn vươn tiểu móng vuốt muốn phải bắt được giọt nước mưa này, nhưng mà nước bị rơi vẩy xuống, bình thường vừa tiếp xúc đến trên người bọn nó đều chậm rãi bị hấp thu.

Đợi cho nước thánh lễ rửa tội chấm dứt, phần chính phía sau cũng đến, Allen tiến lên từng bước, cái trán chống lên với hai hài tử, chỗ yết hầu ẩn ẩn phát ra tiếng thú gào thét, Liễu Thư nhìn ở trong mắt liền cảm thấy lúc này ba cha con giống như là thú đang dùng phương pháp nguyên thủy nhất trao đổi.

Allen bắt đầu biến hóa, chẳng qua động tác rất chậm, giống như là đang thả chậm động tác, Liễu Thư đều có thể rõ ràng nhìn thấy đầu của hắn bộ tứ chi chậm rãi bắt đầu biến hóa, một hình hổ mơ hồ xuất hiện ở trên người hắn, lúc này tựa như bị vây ở giữa nhân thú.

Không biết đây có phải có liên hệ cùng tiểu thú nhân hay không, Lotter và Leila tựa như có chút bất an, vật nhỏ khẩn trương trèo loạn trên mặt đất, Vu y đứng ở bên cạnh tế đàn, cứ như vậy lẳng lặng nhìn cũng không làm động tác khác, phía sau phải nhờ vào chính bọn họ. Nhóm tiểu tử lộn xộn một phen, cuối cùng ngay ngắn ngưỡng đầu nhỏ nhìn a ba bọn hắn, sau đó liền nhìn đến hai bóng mờ ấu hổ xuất hiện ở trên người bọn nó, đồng thời tiếng ấu hổ kêu cũng mơ hồ vang lên, vừa nghe chính là tiểu ấu tể kỳ ấu sinh, tiếng kêu đều ấm hóa lòng người.

Tựa như là bởi vì một tiếng kêu này, Allen duy trì như biến hóa như không biến hóa liền có biến hóa, ngay lập tức hoàn thành toàn bộ biến hóa, tứ chi mạnh mẽ, một ngửa đầu hướng về phía tộc nhân phía dưới rống ra một tiếng hổ gầm cực đại, bởi vì khoảng cách gần, Liễu Thư đều có loại cảm giác đinh tai nhức óc, rất là rung động.

Theo biến hóa của hắn thành công, phía sau hai tiểu tử kia tựa như đã bị cảm nhiễm, hình ảnh hổ hình trên người càng ngày càng rõ ràng, tứ chi duỗi thân, biến hóa nước chảy thành sông, tiếng kêu non nớt ấu hổ không thể so sánh với a ba bọn nó, nhưng mà lại làm cho trong lòng người ta xúc động thật sâu, Dực Hổ tộc lại thêm hai tiểu sinh mệnh, huyết dịch tương lai tươi mới, cũng là phát triển mai này của bộ lạc.

Nhìn phía trên dàn tế, một lớn hai nhỏ trừ bỏ tỉ lệ ra, cánh hổ màu đỏ vàng hoàn toàn giống nhau như đúc, trong lòng Liễu Thư nói không nên lời cảm giác gì, chỉ là cảm thấy giờ này khắc này trong lòng chỉ tràn đầy chứa có ba con này, rốt cuộc không dung được ai khác.

Đến đây nghi thức dẫn đường tiểu thú nhân coi như là đã xong viên mãn, chẳng qua mặt trên Allen cũng không tình nguyện, một đôi lông cánh cực đại 'Oành' một tiếng duỗi thân mà ra, chẳng qua lần này nhóm tiểu manh hổ cũng không thể làm theo, tuổi còn còn nhỏ bọn nó tạm thời không thể dài ra cánh.

Cánh hổ cực đại cường kiện nằm úp sấp trên mặt đất, trong yết hầu phát ra gào thét trầm thấp, lắc lắc cái đuôi phía sau mông như roi thép, thay đổi phương hướng nhóm con trai phía sau, cái đầu để sát vào, cọ cọ tiểu nhóm tử. Lotter Leila tuy rằng là lần đầu thích ứng hình thái thứ hai của mình, nhưng không có một điểm cảm giác xa lạ, giống như đây đã là quen thuộc ở trong khung. Móng vuốt nhỏ đào cái đầu ở trước mắt, nhìn thấy tồn tại đối bọn nó mà nói tựa như quái vật lớn, nhóm tiểu tử cũng không sợ hãi. Đương nhiên lúc này bọn nó nhận thức chủ yếu dựa vào khứu giác, ngửi được hương vị phụ thân quen thuộc liền kêu ngao ngao tiếp cận lên, lấy đầu lông xù nhỏ của mình cọ.

Allen vươn đầu lưỡi liếm mao lông cho hai con, trước liếm đầu nhỏ, Leila được liếm thư thái, lộc cộc quay cuồng một cái phần phật lộ ra cái bụng sáng nhỏ của mình, ý bảo a ba mình tiếp tục, Lotter thấy thế cũng học theo nghe theo. Toàn bộ trên mặt tế đàn vốn nghiêm túc trang trọng, nháy mắt đều nhanh bị manh hóa.

Phía dưới Liễu Thư che tim nhỏ cảm thấy lại nhìn nữa là muốn mạng người, ba con thú nhà mình làm sao có thể muốn mạng như như vậy chứ, chậc chậc, bán manh là đáng xấu hổ, nhất là ở trước mặt nhiều người như vậy, những người khác cũng cảm động lây. Đương nhiên bọn họ không rõ lắm cảm giác của mình, nếu có thể lý giải một chút mà nói, liền biết vì sao đột nhiên có xúc động che trái tim.

Liếm xong mao lông Allen hình cảm thấy được rồi, tại thời điểm Lotter còn đang đào đầu hắn không buông, nhân cơ hội ngửa đầu đẩy một cái, đưa tiểu manh hổ có thứ tự lên trên phía sau lưng dày rộng của hắn, tiếp theo Leila cũng giống vậy, vác hai nhi tử chuyển động một vòng ở trên tế đàn, hai cánh mở ra phi không mà lên, mang theo nhóm tiểu tử thể hội một chút cảm giác phi không.

Liễu Thư dọa nhảy dựng, nhịn không được bước lên phía trước vài bước, nhóm nhi tử còn nhỏ hắn vác bay lên không như vậy nếu không cẩn thận rơi xuống làm sao bây giờ, lo lắng không thôi chỉ có thể ngửa đầu gắt gao nhìn chằm chằm, hy vọng hai đứai Lotter Leila thành thật đợi, cũng đừng lộn xộn ở trên đó.

"Đừng lo lắng, Allen có chừng mực." Alice an ủi vỗ vỗ cô, sau đó chỉ hướng không trung: "Mau nhìn, hắn xuống đây."

Allen đi bay một vòng, hiện tại trời còn lạnh cũng sợ đông lạnh tiểu hổ, chơi một hồi cũng liền thuận thế xuống dưới, đảo qua ở trong đám người, chuẩn xác tìm được bóng dáng Liễu Thư, chậm rãi đập cánh bay xuống.