Xích Ái Sát Thủ

Chương 4: U linh



Lúc này mọi người đều hiểu câu phải một con cá lớn theo như lời của Feston là ý gì.

Mọi người đều biết Feston lợi hại, nhưng một người đàn ông với lai lịch bất minh lại có kỹ thuật xạ kích kỳ diệu như vậy thì thật sự khiến mọi người cảm thấy sợ hãi, do đó rút ra kết luận người đàn ông kia rất có thể là một sát thủ chuyên nghiệp đã được trải qua huấn luyện và đào tạo. Bất quá nhắc đến kỹ thuật xạ kích—

“Đời này tôi không bao giờ hy vọng có chuyện như thế.”

“Tên kia không đơn giản, mà kỹ thuật xạ kích của sếp cũng quá thần sầu! Đến ngày nào thì tôi mới có được khả năng đó đây trời….”

Mấy người nháo nhào tán thưởng, cái này tuyệt đối không phải vuốt mông ngựa mà xuất phát từ sự bội phục tận đáy lòng, được mệnh danh là Caesar, Feston Kada khi huấn luyện tại đội hải quân lục chiến Hoa Kỳ từng có biệt hiệu là quỷ giáo, cho dù là kỹ thuật xạ kích hay các kỹ năng chiến đấu thì hắn vẫn là hình mẫu cho toàn đội.

Nhưng trong đội không cần một anh hùng cá biệt, cái gì cũng xuất sắc, thăng quan tiến chức mà không dựa vào ăn hối lộ, hiện tại lại dẫn dắt đội viên giải quyết án kiện, có người nghe đồn đó là vì Feston không dễ ở chung, ngoại trừ đam mê công việc thì hắn là một kẻ có khả năng tự kiềm chế một cách điên cuồng.

Hắn chỉ muốn giải quyết các vụ án, còn thượng cấp lại luôn có đủ loại băn khoăn, không thể bảo hắn buông tay một vụ án nào đó, người như vậy đương nhiên có quan hệ không tốt với cấp trên, nghĩ như vậy thì không ít người vì thế mà cảm thấy tiếc nuối.

“Nói tầm phào làm gì, không bằng lúc này đi điều tra manh mối thì hơn.” Dường như không bận tâm đến những lời sùng bái của cấp dưới, Feston mở ra máy tính, ngay khi hắn bắt đầu gõ bàn phím thì xung quanh lập tức im lặng.

Người nào cẩn thận sẽ phát hiện tuy rằng hắn không hòa đồng cùng các thành viên trong đội nhưng càng là như vậy thì càng có uy quyền của một người sếp, là một người lãnh đạo thì cũng không phải gần gũi bình dị thì có thể dẫn dắt tốt cấp dưới của mình.

Feston Kada là một người đặc biệt, cấp trên có không ít người nhận ra điều này, đưa hắn đến vị trí đội trưởng của đội đặc nhiệm ST, phía sau đội đặc nhiệm này có không ít tin tức mà ngay cả bọn họ cũng không thể nắm rõ.

Nhân vật trung tâm của đội đặc nhiệm đương nhiên là Feston Kada, Derek và Jonathan là trợ thủ đắc lực của hắn, nhìn thấy sếp của bọn họ bắt đầu làm việc thì bọn họ đều đá mắt nhìn nhau, sau đó làm ra vẻ mặt bất đắc dĩ rồi nhận lệnh mà ngồi xuống chỉnh lý lại các tư liệu sắp tới cần phải sưu tập. Khi đi ngang qua bàn làm việc của Feston thì Jonathan đồng thời liếc mắt nhìn một cái.

“Sếp, đây là….” Hắn âm thầm hít sâu một hơi.

Con trỏ màu trắng chỉ vào một trang màu đen, trên đầu trang có một con dấu màu đỏ sậm biểu thị đây là tư liệu thuộc loại cơ mật rất cao, là đội trưởng đội đặc nhiệm, Feston có rất nhiều quyền hạn để xem xét đại đa số hồ sơ bị niêm phong, nhưng hiện tại nhìn thấy màu sắc của trang web cùng với con dấu kia thì rõ ràng đang chứng tỏ đây là vượt quá quyền hạn.

Jonathan không biết Feston làm sao có được mật mã, chỉ nhìn thấy người đàn ông ngồi ở bàn làm việc đột nhiên nhìn chằm chằm vào màn hình, các thành viên khác vẫn đang chú ý từng động tĩnh bên đây đều lén lút nhìn sang.

“Ai trong các cậu điều tra thân phận của người kia?” Đột nhiên nghe thấy Feston đặt câu hỏi, ***g ngực bọn họ đều nhảy dựng lên, “Vì sao sếp biết bọn em đang điều tra?”

“Các cậu có tâm tư gì chẳng lẽ tôi còn không biết hay sao, nói đi, đã điều tra được cái gì?” Vung tay lên, Feston không đóng lại trang web mà chỉ xoay tròn ghế để che khuất màn hình, ắt hẳn là hắn đã có đáp án, bên dưới mái tóc đen dầm mưa lộ ra một đôi mắt sáng ngời có một loại lực lượng khiến người ta sợ hãi.

Đại khái chính là kính sợ, trước kia các thành viên trong đội ở các bộ phận khác, bọn họ đã gặp qua đủ loại vụ án có tình tiết phức tạp, thế nhưng hiện tại có không ít người không dám nhìn thẳng vào mắt của sếp bọn họ, “…..Tuy rằng sếp không nói nhưng bọn em đều muốn biết người kia là ai cho nên vừa quay về thì liền bắt đầu điều tra.”

“Nhưng theo hiện trường ở trên sân thượng thì bọn em không tìm được bất kỳ manh mối gì.” Jonathan suy nghĩ một chút, “Không có tàn thuốc cũng không có sợi tóc lưu lại, còn hung khí thì chỉ có khẩu USP, phía trên lại không có vân tay, từ điểm đó suy ra hắn rất có thể là một sát thủ chuyên nghiệp được thuê để giết người.”fynnz.wordpress.com

“Còn em điều tra từ hồ sơ ở phòng xuất nhập cảnh thì có vài nhân vật được liệt vào diện tình nghi.” Derek tiếp lời, “Jonathan có hiểu biết đối với các băng nhóm xã hội đen, em và cậu ta đã xác nhận bên trong danh sách tình nghi đó không có người mà chúng ta muốn tìm, chúng ta hoàn toàn không có bất cứ manh mối nào về hung thủ đã giết Adam William.”

Không có dấu vết, không có tóc hoặc lông, không có vân tay, cũng không có ADN, không có bất cứ cái gì cả.

Feston nghe xong, dường như cũng không cảm thấy bất ngờ, hắn thậm chí còn mỉm cười, một nụ cười khủng bố, “Hắn là U Linh.” Feston quay đầu nhìn màn hình, ánh sáng trên màn hình phản chiếu màu xanh đậm u ám lên mặt của hắn.

“Cái gì?” Những người khác nghe không hiểu, hai từ U Linh xuất phát từ miệng của Feston thật sự làm cho người ta cảm thấy kỳ lạ.

Click, con trỏ chuột chỉa vào công cụ phóng to, một bức hình chỉ có bóng dáng xuất hiện trước mặt bọn họ, “Hắn chính là người mà chúng ta muốn tìm, mấy vụ trọng án xảy ra vài năm gần đây trong và ngoài nước, các chính khách bị ám sát, tôi tin tưởng người ra tay đều là cùng một người, sát thủ đều đã mai danh ẩn tích, nhưng những người khác còn có thể tìm được dấu vết, chỉ có người này–”

Một cái bóng màu đen không nhìn thấy mặt mũi, “Người này tựa như u hồn.”

Không ai nhìn thấy cũng không có tên, dường như không ai biết đến sự tồn tại của hắn, chỉ có thể dựa theo mấy vụ ám sát kỳ lạ mà phân tích suy luận có một người như vậy, một siêu sát thủ hạng nhất quốc tế.

Hắn không để lại bất cứ hồ sơ tài liệu gì, tựa như trên thế giới không có người này.

“….Cho nên gọi hắn là U Linh?” Jonanthan nhìn chằm chằm cái bóng trên màn hình, trên bộ dáng mờ ảo đó còn có một dấu chấm hỏi to đùng.

“Nhưng lần này chẳng phải hắn đã đụng phải sếp hay sao, chúng ta cũng đều nhìn thấy bộ dáng của hắn.” Derek tỏ vẻ hoài nghi, “Hắn thật sự lợi hại như vậy hay sao?”

Nếu hắn thật sự là U Linh thì muốn bắt hắn e rằng không phải chuyện dễ.

Feston hạ lệnh, toàn bộ thành viên đội đặc nhiệm đều tập trung điều tra theo hai hướng manh mối, một là tung tích của U Linh, tìm ra người phụ nữ xuất hiện trong khách sạn hồi chiều là ai, hai là điều tra những người có quan hệ với Adam William.

Các thành viên rốt cục làm đến khi tan ca, trong văn phòng chỉ còn lại một người, đối mặt với cảnh đêm ngoài cửa sổ, Feston tháo lỏng cà vạt, hắn thở ra một hơi nhưng ánh mắt không hề có dấu hiệu thả lỏng, nhìn chằm chằm cửa kính trong suốt, phía trên tựa hồ hiện ra một khuôn mặt đang mỉm cười nhìn hắn trong ánh đèn nê-ông.

Nụ cười vừa lễ phép lại vừa xảo quyệt…..

Người kia không hề đơn giản.

Một người như vậy sẽ vì bảo đảm tánh mạng dưới sự truy kích của FBI mà đào tẩu hay sao?

“Cậu có phải là người hay không? Ngay cả anh ấy mà cậu cũng giết! Cậu là quỷ dữ!”

Khi Feston Kada đang thu dọn vài thứ để chuẩn bị tan ca thì cùng lúc đó ở trong khách sạn cũ nát của Bob, trong một gian phòng khác có một đôi nam nữ đang ngồi đối mặt với nhau.

Tình cảnh cũng không kiều diễm, mặc dù Phong Triển Nặc là loại người có thể chấp nhận cả nam lẫn nữ, nhưng hắn không hề có một chút dục vọng nào đối với người phụ nữ ở trước mặt, bọn họ có lẽ nên xem như tình địch, “Người trả tiền tôi để giết hắn chính là cô, chỉ trích tôi cũng là cô, Lilith, tôi không rảnh cùng cô nói chuyện phiếm.”

Hắn đáp lại một cách lãnh đạm, mặc một bộ âu phục hàng hiệu không biết lấy được từ nơi nào, chải chuốc sạch sẽ, bỗng nhiên thay hình đổi dạng thành một công tử nhà giàu, không hề giống một sát thủ, tựa như một người mẫu trang bìa của tạp chí thời trang.

Người phụ nữ ngồi ở mép giường nhìn hắn chằm chằm, khóc lóc một cách điên cuồng, “Cậu lừa anh ấy! Tôi muốn anh ấy thấy rõ con người thật của cậu nhưng mà anh ấy không tin! Noy – cậu là đồ giả nhân giả nghĩa!”

“Chưa bao giờ tôi bảo mình là người tốt, hắn nói yêu tôi, tôi chấp nhận, cô trả tiền để tôi giết người, tôi cũng chấp nhận, cô không biết như vậy xem như tôi là một người không tệ bạc hay sao?” Biện giải cho mình một cách vô tội, Phong Triển Nặc nắm lấy bả vai của cô ta, “Đây là do cô tự quyết định Lilith, đừng trách bất luận kẻ nào, hắn đã chết, còn cô thì có thể bắt đầu lại một lần nữa.”

“Bắt đầu lại một lần nữa? Một sát thủ như cậu mà khuyên tôi bắt đầu lại một lần nữa?” Khuôn mặt trang điểm bị nước mắt làm nhòe nhoẹt, Lilith vừa khóc vừa cười, “Lúc trước tôi không nên để cho anh ấy thấy cậu, cậu là tử thần, cậu vĩnh viễn là tử thần….Cô nhi viện của chúng ta bị thiêu rụi là vì cậu, cậu lại giết Adam, anh ấy yêu cậu mà!”

“Tôi không phủ nhận, nhưng như thế thì đã sao? Tôi giết hắn, nhưng mà tôi cũng yêu hắn, cô không rõ đâu.” Trong đôi mắt màu xanh biển không thể nhìn thấy nỗi đau khi người yêu chết mà chỉ thấy thỏa mãn, Phong Triển Nặc ngồi đối diện nói ra những lời này tựa như bất đắc dĩ khiến Lilith không khỏi run rẩy mà đứng lên, “Yêu?”

Cô ta lắc đầu, trợn to hai mắt mà nhìn hắn chằm chằm, “Cậu không xứng! Cậu là hung thủ giết người! Cậu không hiểu tình yêu, cậu căn bản không biết cái gì gọi là yêu!”

Lilith và Noy quen nhau khi ở trong cô nhi viện, năm đó cô nhi viện bị hỏa thiêu, không ít người bị chết cháy, sau đó Noy mất tích, đến khi cô ta gặp lại hắn là trong một quán bar, cô ta là vũ nữ quán bar, còn hắn quả thật đã thay đổi thành một người khác, ở dưới đáy mắt của hắn thường xuyên có thể nhìn thấy một loại ánh sáng lạnh, cho dù khi hắn mỉm cười cũng là như thế.

Tình nhân của Lilith là trùm buôn bán vũ khí độc quyền của địa phương – Adam William, khiến nàng bất ngờ chính là Adam lại thích Noy, cô ta không dám nói với hắn là hắn đang yêu một tử thần, sợ Adam bởi vì vậy mà càng thêm cuồng nhiệt bởi vì Adam có sở thích đối với những chuyện nguy hiểm, hắn cũng có thể lợi dụng Noy để giết người, sau này hai người bọn họ sẽ càng thêm thân mật khăng khít.

Cho nên cô ta âm thầm trả tiền để Noy ám sát Adam, sau đó báo trước với Adam chuyện này, cô ta muốn Noy chết, nhưng đáng tiếc người chết lại là Adam….người đàn bà ngu ngốc, cũng là vì cô ta quá lụy tình.

Phong Triển Nặc dùng ánh mắt thương hại mà nhìn cô ta, “Hắn không tốt như cô tưởng đâu, hắn yêu đàn ông, hắn chỉ lợi dụng tình cảm của cô để ngụy trang vẻ ngoài cho mình, cô còn không hiểu điều đó hay sao?”

“Cho dù là như vậy thì tôi cũng không cần cậu cứu vớt tôi! Cậu nên xuống địa ngục! Cái tên ác quỷ này!” Năm tháng có thể thay đổi con người, ít nhất có thể làm cho một cô gái biến thành một người phụ nữ điên cuồng vì tình yêu, Lilith vừa thét to vừa nhào về phía hắn, ngay lúc này cô ta bị một đôi tay giữ chặt lại.

“Cậu nể tình mà để cô ta quậy đến khi nào? Mấy người muốn bị cảnh sát đến bắt hay sao?” Bob lôi Lilith đi, Phong Triển Nặc nghe thấy Bob thấp tiếng quát mắng, hắn làm ra tư thế suỵt giọng, “Cô muốn vào sở cảnh sát hay sao, Lilith?”

“Không cần chờ cảnh sát đến bắt cậu, cậu sẽ nhanh chóng đi gặp Chúa.” Lilith bị Bob nắm chặt cánh tay không thể nhúc nhích mà chỉ có thể nghiến răng nghiến lợi cười lạnh.

“Vì cái gì mà cậu cứ bảo vệ người đàn bà ngu ngốc này?” Ném cô ta xuống đất, Bob lớn tiếng nói, Noy thật sự dễ dàng khiến người ta hiểu lầm.

“Có lẽ bởi vì tôi chưa từng bảo vệ bất luận kẻ nào.” Phong Triển Nặc ngó đầu nhìn xuống đất, bên ngoài cửa sổ vẫn có cảnh sát canh gác, chắc là FBI ra lệnh cho cục cảnh sát giám sát nơi này, “Bob, xem như anh bị tôi liên lụy.” Giọng điệu của hắn nghe như thể có một chút vui sướng khi thấy người gặp họa.

“Sau này sẽ tính sổ với cậu.” Bob kỳ thật cũng không bận tâm lắm.

Bỗng nhiên có tiếng bước chân xuất hiện trước cửa, “Đáng tiếc món nợ của chúng ta không thể đợi sau này mới tính sổ, U Linh–” Họng súng theo khe cửa vói vào.

Feston bất ngờ xuất hiện.

……..

P/S: Thấy bác Phê mới giống u linh, lần nào cũng bất thình lình xuất hiện :>