Xích Ái Sát Thủ

Chương 16: Thành phố của tội ác



Nước Mỹ, Nevada, Las Vegas.

Cờ bạc được hợp pháp hóa tại nơi này, vì vậy đủ loại giao dịch và rửa tiền đương nhiên cũng diễn ra tại đây, các công ty thương mại, giao dịch, thuốc phiện, buôn lậu, bất luận có phải vì đánh bạc hay không thì có khối người một đêm làm giàu, đương nhiên cũng có không ít kẻ phải tự sát.

Phồn hoa và rực rỡ không đủ để hình dung thành phố này, có lẽ xa hoa và lãng phí mới có thể miễn cưỡng bù lại cảm giác bần cùng của những người mới đến nơi này, sòng bạc mở cửa hai mươi bốn giờ, chỉ cần có tiền thì có thể làm bất cứ chuyện gì.

Đây là kinh đô của giải trí, là thành phố của tội ác.

Tháng bảy tháng tám là lúc thời tiết rất oi bức, quả trứng mà đặt ở trong sa mạc thì không cần chờ bao lâu đã có thể lột vỏ mà ăn, đây không phải là lần đầu tiên Phong Triển Nặc đến đây, nhưng lần nào cũng vội vàng hấp tấp.

Hiện tại hắn đang ở một bữa tiệc xa hoa, rượu sâm banh trong tay, mặc một bộ âu phục với những đường sọc màu trầm rất mờ nhạt, nhưng ở trong một khung cảnh mà mọi người xung quanh đều ăn mặc bóng loáng chải chuốc thì hào quang tự phát ra trên người của hắn cũng không làm cho hắn bị bao phủ trong đám người.

“Ian–” Có người đi về phía hắn, bộ váy màu đỏ ánh kim càng làm cho thân thể trắng như tuyết trở nên chói mắt như một viên trân châu, mái tóc màu vàng nhạt được búi cao, vài lọn tóc buông rơi quyến rũ tâm tư của đám đàn ông trong buổi tiệc, thu hút tất cả tầm mắt hừng hực lửa nóng.

Người đã quen thuộc nơi này thì trong đầu sẽ lập tức hiện lên một cái tên, nhưng sau cái tên đó sẽ là một đóa hoa anh túc, một loại hoa độc rất quyến rũ, làm cho người ta lún sâu vào vũng lầy, mất đi tất cả tự chủ, cho đến khi tất cả tủy não đều bị hấp thu không còn bất cứ cái gì – Hắc quả phụ.

“Bà Maberly.”

Phong Triển Nặc đi lên, một nụ hôn theo phép tắc xã giao dẫn đến đủ loại tầm mắt phức tạp ở xung quanh, người được xưng là bà Maberly khoác lấy tay của hắn, “Thật vui vì cậu đã đến, Ian, chuyện này chỉ có giao cho cậu thì tôi mới yên tâm.”

Bà ta thân thiết kề sát lỗ tai của hắn, bộ dáng thì thầm mỉm cười khiến người ta suy nghĩ sâu xa, nhưng Phong Triển Nặc biết rõ lý do mà hắn đến đây, cũng biết rất rõ người đàn bà trước mắt này muốn cái gì.

“Lần này bà muốn lấy mạng của ai?” Không muốn lãng phí thời gian, hắn hỏi một cách thẳng thắn, hai người khoác tay nhau đi trên tấm thảm lông dày, khuôn mặt điển trai dáng người thon cao, bên cạnh dắt một người đẹp, hai người tựa như một bức tranh, so với bất kỳ sự vật gì cũng đều rất chói mắt, ngay cả hương vị trong không khí cũng bị thay đổi.

Nhưng không ai biết bên dưới vẻ ngoài hoa lệ là một cuộc giao dịch nguyên thủy, hắn và bà ta bất quá chỉ là quan hệ giữa sát thủ và thân chủ, bà Maberly nhấp miệng một chút rượu sâm banh, khi nâng cốc giao cho bồi bàn thì ánh mắt thản nhiên hướng về phía tay phải, “Hắn.”

Phía trước đứng vài người, có người quay đầu lại, tầm mắt chạm nhau, song phương đều ngẩn ra.

Feston Kada!

Bộ âu phục màu ghi, mái tóc ngắn đen nhánh được vuốt ra sau đầu, những người bị tầm mắt của hắn chú ý thì tất cả đều lảng tránh không được ánh mắt đó, giống như tất cả bí mật xấu xa được che giấu đều bị vạch trần sạch sẽ.

Vì sao Feston lại ở chỗ này? Phong Triển Nặc không thể che giấu sự ngạc nhiên của mình, tuy rằng chưa đến mức làm rượu văng tung tóe ra ngoài, nhưng bà Maberly vẫn nhận ra sự biến hóa của hắn, “Làm sao vậy? Cậu biết hắn à?”

Bà ta trở nên khẩn trương, không thể không lưu ý đến phản ứng của Phong Triển Nặc, Ian là người thích hợp nhất, nếu hắn cự tuyệt sự nhờ vả của bà ta thì bà ta không biết còn có thể tìm ai, “Nhớ rõ lần trước tôi đã nói cái gì với cậu hay không? Tôi muốn loại bỏ kẻ địch lớn nhất của mình, người nọ là người quyết định của tập đoàn Kada, bọn họ có kế hoạch đầu tư ở nơi này, sẽ nhúng tay vào lĩnh vực khách sạn và giải trí, còn định mở vài sòng bạc cỡ lớn…”

Không cần Maberly nói thêm thì Phong Triển Nặc đã hiểu được ý tứ của bà ta, “Bọn họ muốn lấn áp bà, với địa vị nữ hoàng thế giới ngầm thì bà đương nhiên sẽ không cho phép bọn họ làm như vậy.”

Hắn nghĩ đến việc vì sao lần trước lại cảm thấy dường như đã nghe qua cái họ Kada ở đâu đó, hóa ra nó rất quen thuộc, tập đoàn nổi danh quốc tế, từ bất động sản, tài chính, du lịch, thậm chí điện ảnh truyền hình đều được bọn họ chen chân vào, quần áo, mỹ phẩm, trang sức, có không ít nhãn hiệu đều là do công ty con của bọn họ phân phối, nhưng hắn chưa từng nghĩ tập đoàn Kada và Feston Kada có liên hệ với nhau.

“Tôi muốn cậu giết hắn, Greg Kada.” Ngay khi Phong Triển Nặc đang xuất thần thì Maberly lại thấp giọng nói.

Không biết có phải là ảo giác hay không, cánh tay của Phong Triển Nặc bị Maberly lôi kéo đang chậm rãi thả lỏng, âm điệu bên tai cũng trở nên nhẹ nhàng, “Bà đang nói đến người đàn ông mặc bộ đồ trắng đó à?” Tầm mắt của hắn nhìn ra phía sau, phía sau Feston còn có một người khác.

“Đúng vậy, chính là hắn, nhìn thấy con mắt của hắn hay không, dấu hiệu của dòng họ Kada chính là con ngươi màu xám tro, bọn họ tựa như sát thủ thương trường, không hề biết nương tay.” Bà ta giải thích với hắn, nhét tờ giấy vào túi áo của hắn, bên trong là tư liệu của mục tiêu.

Phong Triển Nặc biết vì sao mình tưởng lầm, bởi vì trong đám người kia thì hắn liếc mắt một cái chỉ nhìn thấy Feston, Feston rất hấp dẫn tầm mắt, đứng nơi đó mà xung quanh dường như hình thành một bức tường vô hình, đó là một loại quyến rũ của một vị lãnh đạo, cho dù có không ít cô gái ngắm nhìn Feston nhưng cho đến nay vẫn không có một ai dám tùy tiện tiến lên.

“Cậu phải cẩn thận người kia, nghe nói là Greg mời làm vệ sĩ, thoạt nhìn có vẻ rất khó đối phó.” Không hổ là nữ hoàng thế giới ngầm của Las Vegas, Maberly nhìn người rất chính xác, Phong Triển Nặc phải đồng ý với bà ta.

“Chi phiếu ở trong phòng của cậu, tôi đã chuẩn bị sẵn sàng hết cho cậu, ba ngày này hắn đều ở đây, đừng bỏ lỡ cơ hội.” Hôn môi nói lời từ biệt, Maberly cũng không muốn ở lại đây quá lâu, nhưng bà ta che giấu rất tốt, giả vờ lưu luyến không muốn đi, sau đó lại lượn lờ giao thiếp với vài nhân vật nổi tiếng giàu có khác. fynnz.wordpress.com

“Một ả gái *** thuộc hàng thủ đoạn cao cấp, bà ta cũng là khách hàng của cậu à?” Maberly vừa rời đi, Feston dường như đang chờ đợi giờ khắc này, hắn lập tức đi về phía Phong Triển Nặc. Phong Triển Nặc đổi ly rượu, cùng Feston chạm cốc một cách hữu hảo, tựa như vừa mới quen biết, “Giọng điệu của anh giống như đang ghen.”

“Có hay sao?” Ăn mặc khác biệt cho nên cảm giác cũng khác biệt, ánh mắt của Feston nhìn hắn có một chút gì đó, không còn hùng hổ hăm dọa như trước.

Tính từ lần đụng độ kỳ trước cho đến nay đã hơn mười ngày, Feston phát hiện đối phương có một chút thay đổi, U Linh vẫn rất trắng, nhưng không còn tình trạng tái nhợt như trước, hình dáng thân thể cũng càng rõ ràng, toàn thân tỏa ra nét nam tính cũng đủ làm cho tất cả phụ nữ ở nơi này quỳ gối xuống dưới đôi chân thẳng tắp của hắn.

Phong Triển Nặc mỉm cười đối với một quý bà vừa đi ngang qua, ánh mắt khêu gợi đối với người phụ nữ kia chính là ca ngợi, nhưng trong mắt của hắn lại chỉ tràn ngập hứng thú, “Tôi muốn thử xem vận may, anh có hứng thú hay không?”

Phong Triển Nặc đặt ly rượu xuống rồi đi vào bên trong, Feston đi theo phía sau Phong Triển Nặc qua vài gian phòng được mở rộng cửa, bên trong đều đang đánh bài, nhưng U Linh vẫn còn tiếp tục đi vào bên trong, không rõ mục đích là đi đâu, trong tai nghe truyền đến giọng của Derek, “Sếp, cẩn thận một chút, trên người của hắn nhất định có súng.”

Feston không hỏi, Phong Triển Nặc đương nhiên cũng không nói, hắn vẫn đi về phía trước, khi đến một nơi vắng người thì bỗng nhiên tiếng bước chân sau lưng lại biến mất, vừa định quay đầu thì bất thình lình có một trọng lực đẩy mạnh hắn vào một gian phòng, “Nơi này cũng rất tốt.”

Feston đẩy Phong Triển Nặc vào vách tường, Phong Triển Nặc còn chưa mở miệng thì trong phòng đã vang lên hai tiếng hô to, hai người đàn ông trần trụi trên giường ngồi bật dậy, nhìn thấy tấm trải giường và mấy cái gối bị tra tấn đến trình độ không còn ra hình dạng ban đầu thì cũng biết nơi này vừa trải qua một trận đại chiến, trong không khí còn lưu lại mùi của chất bôi trơn.

Tình cảnh này có một chút buồn cười nhưng vẻ mặt của Feston không hề có gì thay đổi, hắn rút súng ra từ trên thắt lưng rồi chỉa về phía hai người kia, “Đi ra ngoài.”

Hai người kia định chửi ầm lên nhưng nhìn thấy súng thì liền vội vàng nhặt quần áo vào trong lòng rồi lập tức chạy ra ngoài, Phong Triển Nặc vẫy tay chào bọn họ, “Lần sau nhớ phải khóa cửa nha.”

“Chúng ta lại gặp nhau, U Linh.” Feston siết chặt cổ tay của Phong Triển Nặc, Phong Triển Nặc cũng không định giãy dụa, “Anh không lấy ra thẻ căn cước mà lại dùng súng, lần này là vì việc tư à?”

Trực giác của U Linh rất sâu sắc, Feston còn chưa kịp nói tiếp thì dưới thân bỗng nhiên bị tập kích, hắn nghiêng người ra sau để tránh né, việc này đã nằm bên trong dự kiến của Phong Triển Nặc, nắm đấm mạnh mẽ mang theo gió tập kích Feston, bởi vì Feston cũng có bản lĩnh không kém cho nên Phong Triển Nặc biết rõ nếu không dùng toàn lực thì đừng hòng thoát khỏi, người trước mặt chính là trở ngại lớn nhất trong vòng ba ngày này của hắn.

Phong Triển Nặc ra tay rất bất quy tắc, chiêu thức quỷ bí, không thể đoán trước khi nào thì Phong Triển Nặc sẽ dùng một cú đá quét ngang để đập vỡ xương chân của đối phương, trong khi Feston ra đòn rất bài bản, giống như bất luận mánh khóe gì ở trong mắt của hắn đều vô tác dụng, không đánh trúng thì thôi nhưng một khi bị hắn đánh trúng thì cho dù chỉ là một cú đấm cũng làm cho người ta không còn sức để đứng dậy.

Feston chính là người khó đối phó nhất, Phong Triển Nặc không thể phủ nhận khi phải chống đỡ rất vất vả, Feston hiển nhiên cũng không thích cách ra đòn của Phong Triển Nặc, hắn cau mày, vẻ mặt căng thẳng, “Mục tiêu lần này của cậu là ai?”

“Anh thật khẩn trương? Greg là gì của anh?” Thắt lưng bị đánh trúng, Phong Triển Nặc hít vào một hơi, hắn căn răng lật nghiêng người để tránh một cú đấm hạng nặng của Feston, giọng điệu của Feston rõ ràng là không tốt, “Đừng động vào cậu ta.”

Ánh mắt kia tràn ngập cảnh cáo, Phong Triển Nặc xác định hắn rất ghét ánh mắt như vậy, “Nếu tôi vẫn cứng đầu thì sao?” Từ nãy cho đến giờ đều là so đấu bằng tay chân, bọn họ vẫn chưa dùng đến súng, chỉ cần nổ súng ở trong này sẽ dẫn đến xôn xao, hắn sẽ mất đi cơ hội.

Nhược điểm này bị Feston nhìn ra, họng súng lập tức chỉa vào trán của Phong Triển Nặc, nắm đấm chuẩn bị đánh vào mặt bỗng nhiên dừng lại trong không khí, hiện tại bọn họ một người dựa vào tường, một người ở gần chiếc tủ nhỏ nơi đầu giường, những thứ trên tủ đều bị gạt xuống đất, bên cạnh chính là chiếc giường lớn xa hoa, trên giường còn lưu lại lọ bôi trơn bị làm đổ, hương vị khác thường đánh sâu vào khứu giác của bọn họ.

Đây nhất định là chất bôi trơn được đặc chế, trong đó nói không chừng còn có thành phần kích tình, vì sao lại bỗng nhiên có suy đoán này, là vì Phong Triển Nặc phát hiện thân thể của hắn bắt đầu khô nóng, mà sắc mặt của Feston thoạt nhìn cũng có biến hóa, đánh nhau làm cho tuần hoàn máu gia tăng tốc độ lưu thông, hương vị kích tình trong không khí dường như càng lúc càng đậm.

Đây không phải là thuốc kích thích, còn chưa đến mức làm cho người ta trở thành thú tính nhưng sinh lý bị kích động là chuyện không thể xem nhẹ, hơn nữa cực kỳ nguy hiểm chính là không ai có thể phủ nhận Feston rất nam tính, dáng người cao to mạnh mẽ, hoàn mỹ một cách đẹp mắt, đối với những người đồng tính rất có sức hấp dẫn, mà Phong Triển Nặc cũng khác với đại đa số mọi người, trên thân của hắn dung hợp giữa nét hiện đại và sự nguy hiểm rất đặc biệt, giống như bất cứ lúc nào cũng có thể dùng nụ cười của mình để khiến người ta rơi vào sa đọa.

Vấn đề phiền toái nhất chính là bọn họ đều có cảm giác đối với đồng tính.

Một phong cách mà chỉ sát thủ U Linh mới có, mím môi, hơi nheo mắt, bên trong có một chút màu xanh biển, theo góc độ của Feston nhìn qua thì thật sự rất giống như đang quyến rũ, nhưng hắn tin tưởng đây chỉ là ảo giác do sinh lý bị kích thích, động tác của hai người đình trệ, thời gian giống như bị dừng hình, không khí ám muội lập tức trở nên dày đặc.

………….

P/S: Cứ gặp nhau là bị kích thích như thế này thì rách việc rồi.