Xấu Xí Lạnh Lùng

Chương 19: Chạm mặt- Bị nghe trộm



-Sao vậy anh? Sao không đi tiếp?_ả thấy hắn bất động thì thắc mắc, hỏi, thì thấy nhỏ và một người con gái vô cùng xinh đẹp hơn ả nên có chút ganh tức, bực bội, liến giỡ giọng chua lè của mình ra nói một hơi.

-Ô hô, Ai đây? Không phải con nhỏ quê mùa, bạn con nhỏ xấu xí đây sao? Sao hôm nay đi với người đẹp vậy? Không đi với người bạn xấu xí chết tiệt của mày sao? Chắc con nhỏ đó nghèo quá nên theo con này để theo chơi chứ gì?_ Ả thấy nhỏ không đi chung với “nó” nên buông lời mỉa mai. Nó nghe thấy lời ả nói có chút khó chịu nhưng sao ả lại nói nhỏ không đi chung với nó, rõ ràng là nó kế bên mà. Chẳng lẽ....? Suy nghĩ vô thức, nó đưa tay sờ lên mặt. Thì ra là vậy, nó đã nghi ngờ đúng, nhìn sang nhỏ, nhỏ chỉ cuối gằm mặt xuống đất tỏ vẻ hối lỗi, sợ nó giận mình. Hiểu được vấn đề nó đáp lời ả:

- Tiểu thư ND cao quý, sao hôm nay lại có nhã ý quan tâm quá đến bạn tôi vậy? Tôi nghĩ, cô không xứng, biến đi trước khi tôi bực._nó nói với ả, gằn giọng làm ả sợ hãi, ép người thật chặt vào người hắn vào người hắn đang bất động.

-Anh xem kìa, nó dám mắng em_ả nói với hắn mà hắn chỉ trơ người nên đành tự thân vận lực.

-Mày nói gì hả, tao đây mà sợ mày sao, chỉ là tao không muốn mất vui với hôn thê yêu dấu của tao chỉ vì mày đâu, đừng nghĩ mày đẹp hơn ai, tao sẽ không tha cho mày đâu._Ả nói, trong giọng vẫn nghe chút run sợ nhưng vẫn lớn tiếng buông lời cảnh cáo, nói xong vội kéo hắn đi trong khi hắn vẫn còn ngỡ ngàng đối với nó, giọng nói, ánh mắt quen vô cùng. Phải chăng là một người....

Sau khi ả và hắn đi khuất, nó mới lạnh lùng chất vấn nhỏ :

-Nói, Mày biết tao quên hóa trang sao không nói cho tao biết, hả? Mày muốn tao lộ bí mật sao?_nó nói, nhỏ có chút sợ nó, bắt đầu thút thít, vừa khóc vừa nói:

-Huhu, tao chỉ muốn thấy mày trong con người thật của mày một lần thôi mà, cũng muốn mày sống thật với bản thân khi không phải mang lớp trang điểm nặng nề đó, hại da mặt lắm, Mày biết mày không trang điểm kiểu đó đẹp lắm không, huhu_nhỏ khóc nức nở trước mặt nó. Nó nghe nhỏ nói vậy có chút ngỡ ngàng, thở dài an ủi, lau nước mắt cho nhỏ.

-Thôi được rồi, tao chỉ nói vậy thôi, cấm khóc, đi chơi thôi, người ta nhìn kìa, tao lần đầu tiên dỗ người nên đừng có ép tao, đi_nó lau nước mắt cho nhỏ xong kéo nhỏ đi chơi đủ trò nhưng giác quan nhạy bén của một bang chủ cũng đủ cho nó biết có người nghe lén mình nhưng không muốn nhỏ thấy nên đành bỏ qua, chắc không quen mình đâu. Một bóng hình nép sau cái cây to đã nghe hết tất cả, kể cả chuyện của nó...Kẻ đó là ai? sao lại nấp sau cái cây đó, sao lại nghe lén nhỏ và nó, liệu người đó có biết hai nó không?

-Hừm, cả hai cô cũng khá thú vị đấy, tôi phải xem cô còn giấu lớp phấn đó đến bao giờ, tôi sẽ phải khiến nó bị tẩy đi, chờ đi, cô nàng xấu xí ạ_nói thầm câu đó sau khi cả hai nó đi khuất, người đó liền cầm điện thoại lên, gọi cho thám tử riêng của mình điều tra về nó....Và còn gọi thêm một cô em chân dài tới chỗ mình để vui chơi nữa (chơi trong công viên giải trí á nha, đừng bậy)

Cùng đón xem tập sau nha, xin lỗi, xin lỗi mọi người nhiều lắm, bận quá, bận quá, đừng bơ truyện nha mọi người, yêu mọi người lắm á, moa