Vung Tiền Mua Định Mệnh

Chương 13



Tềnh hềnh là ai cũng biết An là “bóng” nên từ nơi tớ sẽ dành đại từ nhân xưng của nữ giới cho An nhé!

***

Sáng hôm nay là sáng thứ 2, lớp 11a đã xảy ra một chuyện vô cùng kinh hoàng khiến cho danh hiệu hotgirl no.1 trường Thanh Lịch có vẻ phải đổi chủ. Chuyện là thế này....

Sáng sớm nay, có tiết sinh hoạt ngay đầu buổi. Lớp trưởng Nhật Hạ đang cho sinh hoạt nhưng chẳng ai thèm nghe, Dạ Thiên thì không thấy đến lớp. Điên tiết, cô đập bàn quát:

-THẾ GIỜ CÓ NGHE KHÔNG???

Cả lớp thấy lớp trưởng giận thì im lìm. Rồi rồi, chúng nó biết Nhật Hạ học Karatedo nhưng điều đó không có nghĩa là bọn chúng không chống đối.

-Hừ, đé-o đẹp mà đòi làm kiêu!-Một tiếng vang lên.

-Đúng! Xấu như cô, mai sau còn lâu mới làm được cái trò chống gì!

-Chí phải, chả hiểu sao hotgirl Thụ Cẩm chơi với cô, lại còn có cả hai hotboy nữa chứ!!

Cứ thế cả lớp loạn lên, người nọ chêm lời người kia, ầm ĩ như chợ vỡ. Nhật Hạ đập bàn cái rầm.

-Thế có nghĩa là bây giờ nếu tôi đẹp, mấy người sẽ nghe chứ gì??-Nhật Hạ mặt lạnh tanh.

-Xì, cái loại như cô có cho thẩm mĩ viện mấy trăm triệu cũng không đẹp hơn được đâu!!-Lớp phó lên tiếng. Cậu ta ghét Nhật Hạ vì cô luôn đứng đầu lớp dù cậu ta vô cùng cố gắng.

Tức thì, Nhật Hạ vứt phăng kính xuống bàn gần đó, tháo cái dây buộc tóc ra rồi nhìn cả lớp bằng ánh mắt sắc lạnh.

Cả lớp sững sờ. Cậu lớp phó sững sờ. Thụ Cẩm và Ngôn Thanh thì tức điên. Ai kia??? Tóc đen dài cafe rối bám quanh người, khuôn mặt trắng hồng với đôi mắt nâu đục và đôi môi đỏ mọng như đánh son. Bộ đồng phục làm tôn lên dáng người hoàn hảo và làn da trắng ngần lộ ra ở bắp đùi. Đẹp tựa như một thiên thần.

Nhật Hạ nhếch môi cười nhìn một lượt quanh lớp. Sao? Đơ hết rồi à?

-Lớp phó?!

-D... dạ??-Bạn lớp phó vẫn chưa hoàn hồn.

-Mệt quá, lên triển khai hộ đi!-Nhật Hạ vẫy vẫy tên lớp phó rồi đủng đỉnh về chỗ ngồi mặc cho cả lớp đang nhìn mình với ánh mắt ngạc nhiên. Tên lớp phó vừa triển khai giờ sinh hoạt vừa liếc nhìn Nhật Hạ đang lơ mơ nhìn ra cửa.

Haizzz..... đây là buổi sinh hoạt yên bình nhất trong 1 năm rưỡi qua....

***

Giờ ra chơi....

Nhật Hạ nhẹ nhàng đi dọc hành lang đến căng tin.

-Ê mày ơi con nhỏ kia xinh quá trời!-Nữ sinh 1.

-Nhìn quen quen!-Nữ sinh 2.

-Kia chẳng phải là thiên tài Nhật Hạ của lớp chọn nhất khối 11 sao??-Nam sinh 1.

-Bỏ kính tháo tóc ra trông xinh hẳn nhỉ?-Nam sinh 2.

Nhật Hạ đi đến đâu, những lời xì xầm bàn tán theo tới đó. Có đứa còn bật luôn 3G, chụp hình Nhật Hạ để up lên trang web của trường. Trong vòng 2 tiếng, bài viết đạt lượt view, like và comment cao nhất từ trước đến nay. Lượt shade chóng mặt và con số ở phía dưới vẫn không ngừng tăng theo cấp số nhân. Uầy, làm gái xinh thì luôn có lợi mà!

Nhật Hạ bước vào căng tin, mọi tiếng ồn đều ngừng lại. Cô đi đến đâu, mọi ánh mắt đều hướng về phía đó. Nhật Hạ chỉ lấy một cốc nước miễn phí đóng hộp rồi quay lại lớp. Tuy nhiên, quãng đường lên lớp của cô không được yên bình như lúc đi cho lắm!

-Ây ây cô em, hôm nay vịt đen lại lột xác thành thiên nga hả?

-Mọi hôm bọn anh ghét bỏ em, cho xin lỗi nhé!

-Đi theo bọn anh, em sẽ “sung sướng” vô cùng!

Đây, chính đây là lí do Nhật Hạ che đi vẻ ngoài của mình. Đẹp quá sẽ gặp nhiều rắc rối.

Nhật Hạ mút rột rột cốc nước lọc đá, nhìn chằm chằm ba đứa kia(xem hình để biết bạn ý lúc đó thế nào).

Bọn kia thấy Nhật Hạ cứ bình thản nhìn mình mà luống ca luống cuống. Bình thường các cô gái thấy thế thì sẽ phản ứng rất mạnh mẽ chứ nhỉ?

-E hèm, thế em có đồng ý đi với bọn anh không?

Nhật Hạ một tay vẫn cầm cốc mút, một tay chỉ chỉ phía sau ba tên kia. Bọn kia quay đầu lại thì thấy Sukei và Shiki đang nhìn họ với ánh mắt ăn tươi nuốt sống. Hoảng sợ, ba tên cúi đầu xin lỗi hai anh em người Nhật, xong quay sang rối rít xin lỗi Nhật Hạ rồi cắp mô-ng chạy thẳng về lớp.

Nhật Hạ nhìn thấy thế quay qua cười rạng rỡ với hai anh em nhà kia rồi kéo tuột họ ra ghế đá. Shiki thì cười vui vẻ, Sukei thì đỏ hết cả mặt còn ai đó thì đứng ở một góc khuất mà tức điên lên. Hờ hờ, Nhật Hạ từ ngày mai sẽ được yêu chiều lắm đấy!

A... quả nhiên trong giờ học hôm đó, thành viên trong lớp nể Nhật Hạ ra mặt. Cô sai gì thì làm đấy, không dám cãi nửa lời. Đến giáo viên chủ nhiệm vào thấy lớp hôm nay chăm chỉ khác thường thì trên đầu hiện ra 3 dấu hỏi chấm, đến khi nhìn thấy lớp trưởng Nhật Hạ thì mới “à” một cái rõ dài rồi ngồi vào chỗ. Cô giáo chủ nhiệm cười hì hì. Cô từ đầu đã bảo Nhật Hạ tháo tóc bỏ kính ra mà Nhật Hạ không nghe! Đừng coi thường, tuy là cô giáo nhưng không phải là cô không có mắt nhìn người nha!

Đột nhiên, cửa lớp bị đá sầm một cái. Dạ Thiên bước vào lớp. Vừa nãy Jane đưa cho cậu một bức thư nói là bên công ti 2S gửi. Lúc đọc thư Dạ Thiên đã khóc, lần đầu tiên cậu khóc kể từ khi học cấp 2. Dạ Thiên tiến đến, ôm ghì cô gái mang mùi trà la hán vào lòng, luôn miệng nói xin lỗi mặc Thụ Cẩm và Ngôn Thanh đang cắn rách cả áo. Nhật Hạ cũng mỉm cười không nói gì, rúc đầu vào người Dạ Thiên ngửi mùi bạc hà dịu nhẹ....

E hèm, ôm nhau giữa lớp thế này hơi bị lố à nghen!!!~~~