Vũ Vương

Chương 42: Mộ Thanh Long mời​



- Tốt, rất tốt, Mộ Hàn, ngươi đã làm ta bị thương!

Trên mặt Mộ Thiên Phong bình tĩnh tiêu tán đi rồi, ánh mắt hung ác nhìn chằm chằm vào Mộ Hàn. Khi đang nói chuyện thì hắn giơ tay lên lau máu tươi trên khóe miệng, đặt trên miệng liếm liếm, thần sắc lại trở nên điên cuồng lên, hai con mắt giống như biến thành màu đen hoàn toàn.

Đây là dấu hiệu "Ám Thần U Nguyệt Quyết" vận hành đến mức tận cùng.

Hô!

Ngay sau đó quanh người Mộ Thiên Phong giống như nhấc lên phong bạo mạnh mẽ, thiên địa linh khí chung quanh dùng tốc độ kinh người hội tụ lại một chỗ.

Cơ hồ cùng thời khắc đó từng đạo khí tức màu đen từ trong người Mộ Thiên Phong bắn ra ngoài, lập tức co rút vào trong, giống như linh xà vậy. Mà lúc này Mộ Thiên Phong ở trong gió lốc khuôn mặt vặn vẹo, thần sắc vô cùng dữ tợn, giống như thừa nhận thống khổ tới cực điểm.

Nhìn thấy hình ảnh quỷ dị này, Mộ Hàn nhíu mày, bước chân bỗng nhiên dừng lại, giật mình một chút và biến sắc, Mộ Thiên Phong đang trùng kích Vũ Cảnh ngũ trọng Yên Hà Cảnh!

Ngay sau đó Mộ Hàn phán đoán đã được nghiệm chứng.

Trong cơ thể Mộ Thiên Phong đã có khói đen ti tí bay ra ngoài, đều trở nên tráng kiện vài phần. Nương theo đó là khí tức mạnh mẽ hiện ra, đang tăng lên với tốc độ kinh người, chỉ trong khoảng khắc đã sinh trướng gấp ba lần.

- Hắn... Hắn đang trùng kích Yên Hà Cảnh?

Mộ Tinh Viêm mở to hai mắt ra nhìn, khó có thể tin nghẹn ngào kinh hô:

- Nghe nói hắn đã sớm có năng lực đột phá lên Yên Hà Cảnh rồi, nhưng mà hắn vẫn cực lực áp chế thực lực của mình lại, không nghĩ tới lại là thực... Ha ha, Mộ Hàn thảm, Yên Hà Cảnh Mộ Thiên Phong cũng không phải hắn có thể ngăn cản được.

Bốn tên thiếu niên ở bên cạnh bừng tỉnh đại ngộ, nhìn qua Mộ Hàn cách đó vài chục thước mà hả hê thật nhiều.

- Cho rằng đột phá thì có thể thực hiện được sao? Nằm mơ!

Mộ Hàn chỉ hơi cả kinh mà thôi, nhưng mà nghĩ tới trong người của mình có "Tử Hư Thần Cung" và chân khí cao thủ Không Cốc Cảnh Mộ Phi Hổ cũng có thể hấp thu, tâm thần của hắn đại định, âm thầm cười lạnh một tiếng, chân phải đạp mạnh về phía trước, thân hình như mủi tên lao thẳng về phía Mộ Thiên Phong.

Trong chốc lát nắm đấm của Mộ Hàn đã va chạm với tầng phong bạo quanh người của Mộ Thiên Phong, sau đó tao ngộ lực cản thật lớn, thoáng cái đã ngăn cản nắm đấm của Mộ Hàn, ngay sau đó một đạo lực lượng bắn ngược trở về, như muốn làm nắm đấm của Mộ Hàn sụp đổ.

Rầm rầm rầm!

Ba tiếng lôi âm liên tục nổ vang, kình khí bá đạo bắn mạnh ra ngoài, trực tiếp đánh ra một tầng lỗ hỏng trên chân khí, nắm đấm của Mộ Hàn tấn công cực nhanh, bọn người Mộ Tinh Viêm kinh ngạc nhìn chằm chằm vào một màn này, nắm đấm rắn chắc đã đánh lên ngực trái của Mộ Thiên Phong.

Phanh!

Mộ Hàn cảm giác nắm đấm của mình như va chạm mạnh mẽ với khối sắt vậy, nắm đấm tê liệt, lại cảm giác có lực đạo cường hoành đang phản kích vào nắm đấm của hắn.

Lúc này linh khí phong bạo đột nhiên truyền vào trong người của Mộ Thiên Phong liên tục không ngừng, hắc khí cuồn cuộn từ ngực của hắn hiện ra ngoài.

Mộ Hàn chỉ cảm thấy có đạo lực lượng mạnh mẽ truyền tới, không tự chủ được liên tục lui ra sau mười bước mới đứng vững thân hình, nắm đấm của hắn như bị kim châm, cảm giác đau đớn truyền vào trong não, cánh tay và nửa người dưới có cảm giác tê liệt.

- Yên Hà Cảnh! Đây là Yên Hà Cảnh! Ta áp chế lực lượng tới ngày hôm nay mới đột phá được, quả nhiên là đúng, tối đa qua ba tháng ta có thể đạt tới Yên Hà Cảnh đỉnh phong.

Khí thế của hắn tăng lên gấp mấy lần, linh khí phong bạo lúc này đã tan thành mây khói, vẻ mặt của Mộ Thiên Phong kinh hỉ cảm thụ được chân khí trong người đang tăng lên thật nhiều, giờ phút này chẳng những thương thế lúc trước đã khỏi hẳn, thậm chí khí thế trong người biến hóa nghiêng trời lệch đất.

Nhưng mà ánh mắt của Mộ Thiên Phong nhìn qua phía Mộ Hàn thì vui vẻ trên mặt không còn chút che dấu nào cả, trêu tức nói:

- Mộ Hàn, tư vị như thế nào? Cho dù lực lượng của ngươi có mạnh hơn nữa cũng chỉ là Chân Khí Cảnh mà thôi, bằng vào chút chân khí của Chân Khí Cảnh còn có thể ngăn cản ta vừa mới tấn chức Yên Hà Cảnh hay sao?

Không chờ Mộ Hàn mở miệng, ánh mắt Mộ Thiên Phong lạnh lẽo:

- Trò chơi này nên chấm dứt!

Dứt lời một đạo khí kình như sóng triều bắn mạnh ra bên ngoài, tay phải của Mộ Thiên Phong lúc này ngưng tụ thành trường kiếm màu đen, lập tức quét qua Mộ Hàn, kiếm khí vô cùng lăng lệ ác liệt. Những nơi mũi nhọn của nó đi qua hư giống như bị cắt thành hai nửa, tiếng xé gió chói tai làm người ta hoảng sợ.

Trong nội tâm Mộ Hàn chấn động, quả nhiên Yên Hà Cảnh cùng Đại Thông Cảnh chênh lệch quá lớn, đơn thuần cường độ chân khí thì cái trước gấp năm lần cái sau. Mộ Hàn có thể ngăn cản được một kích toàn lực của tu sĩ Đại Thông Cảnh đỉnh phong, nhưng mà không thể thừa nhận thế công của tu sĩ Yên Hà Cảnh.

Tay phải của hắn phất qua bên hông, ngón cái của Mộ Hàn và ngón trỏ đột nhiên nhiều ra một dao găm sắc bén. Con dao găm này chính là đạo khí thấp phẩm mà Mộ Hàn luyện chế lần thứ hai.

Ông!

Bỗng nhiên tiếng vang thanh thúy vang vọng, dao găm phát ra hào quang sáng ngời, chợt chúng như bông tuyết lưu lại, không chút do dự chém thẳng vào thanh kiếm của Mộ Thiên Phong.

Nhìn thấy cử động của Mộ Hàn, khóe môi của Mộ Thiên Phong hơi nhếch lên, hình như có chút ít xem thường, ý niệm khẽ động, cái chân khí ngưng tụ lại như là vu xà du động, không chỉ biến hóa kỳ lạ, tốc độ xẹt qua hư không càng tăng lên trong phạm vi lớn, càng nhanh chóng khiến dao găm của Mộ Hàn chẳng bắt kịp.

- Dừng tay!

Lúc này một tiếng gầm lên như sấm sét vang vọng khắp tầng hai Tuyển Phong Viện, thân ảnh của Mộ Thiết Sơn giống như gió lốc thổi qua, hắn dùng thời gian cực nhắn ngăn cản trường kiếm đen như mực của Mộ Thiên Phong, một tay nắm dao găm của Mộ Hàn, triệt để trừ khử thế công của hai người.

Hai tay của Mộ Thiết Sơn nhoáng một cái, Mộ Hàn cùng Mộ Thiên Phong hai người toàn bộ không tự chủ được lui ra phía sau.

- Mộ Hàn, Mộ Thiên Phong, các ngươi dám tư đấu trong Tuyển Phong Viện, thật lớn mật!

Mộ Thiết Sơn trừng mắt, sắc mặt âm trầm, quát:

- Tất cả phải quét dọn Tuyển Phong Viện một tháng.

- Thiết Sơn, tiểu bối chỉ luận bàn mà thôi, không cần phải quá chăm chú.

Tiếng cười khàn khàn vang lên, một nam tử trung niên khoảng bốn mươi tuổi xuất hiện, mỉm cười nhìn qua Mộ Thiên Phong và trường kiếm đen như mực của hắn, trên mặt tràn đầy tán thưởng, nói:

- Không tệ, không tệ, rốt cục đột phá đến Yên Hà Cảnh, so với tu sĩ Yên Hà Cảnh bình thường thì mạnh hơn rất nhiều. Nhưng mà tiểu gia hỏa ngươi sau này muốn luận bàn cũng phải tìm tu sĩ Yên Hà Cảnh, hiểu chưa?

- Vâng, Thiết Tiên sư phó.

Mộ Thiên Phong vội vàng khom người thi lễ, bộ dáng rất thành tâm, nhưng mà ánh mắt dài nhỏ của hắn liếc xéo Mộ Hàn mang theo trêu tức.

- Mộ Hàn, các ngươi thật sự luận bàn hay sao?