Vu Sư Chi Lữ

Quyển 1 - Chương 43: Hỏa Diễm Tụ Biến châu



Dịch giả: Tiny soul
Biên: trongkimtrn

“Bale Rod đại ca, chúng ta có cơ hội lấy được bảo vật không nhỉ?” Một nữ vu sư học đồ với bộ dáng ngoan ngoãn lanh lợi, ánh mắt kỳ vọng nhìn về Bale Rod hỏi.

Khi thấy ánh mắt đầy vẻ chờ mong nhìn mình của cô nàng này, nhất thời trong lòng hắn ta tràn ngập sự thõa mãn và tự kiêu.

Trước đây, khi Bale Rod còn chưa có tiếng tăm gì, người trong tiểu đội vốn không một ai thèm để ý đến hắn ta, chứ đừng nói chi đến chuyện được một cô nàng xinh đẹp như minh châu trong tiểu đội hỏi ý kiến chứ, chỉ việc nhìn một cái cũng không thèm nữa là. Thế mà giờ đây… Cô nàng này ở trước mặt hắn ta lại bày ra cái bộ dáng ngoan ngoãn vâng lời thế đấy.

“Đúng đấy, Bale Rod đại ca, ca nói xem chúng ta có thể cướp được bảo vật hay không?” Như là một người tùy tùng trung thành, một kẻ bên cạnh phối hợp diễn trò lặp lại câu hỏi. Điều này càng thỏa mãn lòng hư vinh rất lớn của Bale Rod, giống như đang ở trời đông giá rét được tắm trong ôn tuyền ấm áp thoải mái vậy.

“Khục khục…” Bale Rod cúi đầu ho khan hai cái.

Mỗi lần nói chuyện với đồng bạn, hắn ta bao giờ cũng cúi đầu ho hai cái như vậy, ngụ ý là khiến người khác yên lặng, tập trung sự chú ý vào mình. Đồng thời bản thân hắn ta cũng bày ra bộ dáng khiêm tốn, cơ trí mỉm cười, giống như một thiên tài hoàn mỹ đang trải qua phân tích một cách sâu sắc, tự nhiên nói ra.

“Việc tranh cướp ở bí cảnh lần này, độ khó đương nhiên là gấp mười mấy lần trước, người bình thường tham gia cũng chỉ như Thiêu Thân lao vào lửa mà thôi. Chẳng qua là…” Nhìn mấy người bên cạnh một chút, trông thấy ánh mắt kỳ vọng của những người này, Bale Rod không khỏi cười nói: “Chẳng qua là lấy thực lực đội ngũ chúng ta, nếu như chỗ bí cảnh tranh cướp may mắn gặp mấy tên vu sư học đồ thực lực yếu, thì cơ hội của chúng ta tất nhiên rất lớn.”

Nói xong, hắn ta mỉm cười, lần thứ hai bày ra vẻ “Khiêm tốn”, tựa hồ vừa nhắc đến một vấn đề bé nhỏ không đáng kể.

Chỉ là, cũng không thế không nói, trong mười đại cao thủ của học viện Ám Cảnh thì Bale Rod được xếp vị thứ chín, nhưng thực lực thực sự của hắn ta đã sớm vượt qua xếp hạng. Tựa như… Lúc này, giá trị ấn ký trên người Bale Rod đã vượt qua mười điểm! Hắn quả thực có một ít tiền vốn để kiêu ngạo.

Dưới sự lãnh đạo của Bale Rod, nhóm năm người bọn họ rốt cuộc cũng đi đến phạm vi khu vực, nơi bí cảnh gần nhất mà họ cảm ứng được.

Đột nhiên, sau khi tiểu đội Bale Rod đến gần bí cảnh, thì trong nháy mắt họ cảm ứng được một luồng dao động ấn ký khủng bố. Cả đám ngơ ngác nhìn về một chỗ cực xa nơi có một quái nhân kim loại đang ngồi, mồ hôi lạnh tuôn ra, “Ô…ô…n…g” một thoáng. Cái tên “Cơ Giới Tâm” rất nhanh hiện ra trong đầu mỗi người, đồng thời trong đầu bọn họ cũng hỗn loạn như ong vỡ tổ.

Ở nơi này, trong phạm vi một trăm mét xung quanh Cơ Giới Tâm, không có bất luận một tiểu đội nào dám ở bên cạnh hắn ta đóng quân. Đây chính là lực chấn nhiếp của Tuyệt Vọng giả!

Mà ở những chỗ khác thì lại có chừng khoảng ba mươi, bốn mươi người lẻ loi tản mạn tụ tập theo từng nhóm. Khí tức những người này phần lớn đều rất mạnh, trong đó có ít nhất mười người có giá trị ấn ký không dưới mười điểm. Ví như tiểu đội của Grimm, thì có Grimm, Rafi, Robin cũng đã có dao động ấn ký từ mười trở lên. (Trước đó, Robin và Rafi đã hợp lại, dựa vào Rafi mà có thu hoạch. Yord Rees lại không có muội muội trợ giúp, sức chiến đấu lại như vậy, nên cậu ta cũng không dám sử dụng vu thuật kiểu bạo phát.)

Mấy người thuộc tiểu đội Bale Rod cẩn thận khống chế bước chân của mình, không dám phát ra âm thanh quá lớn, để tránh việc trêu chọc vị Tuyệt Vọng giả khủng bố ở xa xa kia, chậm rãi lui lại.

“Phù phù…” Nữ vu sư học đồ được xem như là minh châu trong đội lánh há miệng thở hổn hển; vừa rồi khi đối mặt áp lực Tuyệt Vọng giả, quả thật đã khiến một số người trong đội cảm thấy rất kinh hãi. Lúc này, cô nàng này lại nhìn về phía Bale Rod, trên gương mặt ngập nước toát lên vẻ đáng thương làm cho người ta thương xót, hỏi: “Bale Rod ca ca, bây giờ chúng ta nên làm gì?”

Bale Rod lặng lẽ cắn răng.

Không để hình tượng tự tin, cơ trí bị phá đổ, hắn ta nỗ lực bày ra một bộ mặt như đã lường trước, không có việc gì, đáp: “Không có gì cả đâu, có mười địa điểm bí cảnh mà lại có bảy Tuyệt Vọng giả, cho nên nơi bí cảnh này có một người cũng là việc rất bình thường thôi! Chẳng qua là, cho dù là Tuyệt Vọng giả, nhưng nơi này vẫn còn nhiều vu sư học đồ có dao động ấn ký vượt qua mười điểm mà, vì thế y cũng không dám xằng bậy, chúng ta vẫn còn có cơ hội…”

Thuyết phục xong, đám tùy tùng ở phía sau Bale Rod dùng ánh mắt đầy sùng bái nhìn hắn ta. mấy người bọn họ theo hắn ta đi đến một đầu khác của bí cảnh, cách xa Tuyệt Vọng giả này.

“Bale Rod ca ca, đội ngũ kia có ba vu sư học đồ mang giá trị ấn ký hơn mười điểm, bây giờ nên làm gì?” Nữ Vu sư học đồ theo thói quen tiếp tục hỏi Bale Rod. Thấy hắn ta không nói gì, lúc ngẩng đầu lên thì cô ta đột nhiên phát hiện, lúc này Bale Rod đang ngơ ngác đứng như trời trồng, một bộ dáng kinh hãi như gặp quỷ, thậm chí hai chân hắn ta còn hơi run rẩy.

Điều này khiến mấy người ở phía sau hắn ta đều biến sắc. Phải biết rằng cho dù vừa nhìn thấy Tuyệt Vọng giả như Cơ Giới Tâm, thì hắn ta cũng không có biểu hiện như vậy nha!

Đương nhiên những người này đều không biết rằng, thời điểm khi nhìn thấy người mang mặt nạ trắng xám ở đằng kia thì trong lòng hắn ta có bao chấn động và sợ hãi?! Mười ngày trước, ngày thứ nhất hắn ta đến sân thí luyện, vốn nơi này chính là thiên đường để hắn ta quật khởi, trải qua một quá trình thông thuận đại khai sát giới để kiếm lượng lớn Ma pháp thạch, sau đó thì…

Nhưng tất cả mộng tưởng đó, đều bị vị vu sư học đồ thần bí ở trước mặt này phá hủy không một chút lưu tình.

Hắn không chỉ mạnh mẽ bóp nát mộng tưởng của Bale Rod, càng khiến cho hắn ta một đường chạy trốn bị đánh về hiện thực. Từ đó, trong lòng hắn ta đã lưu lại hồi ức giống như ác mộng.

Lúc này, Bale Rod không biết sắc mặt mình trắng bệch, đổ mồ hôi lạnh vì sợ đến dường nào, những điều này hiện ra một cách không thể nào khống chế. Cánh tay không ngừng ruy rẩy, giọng run run nói: “Đi… Rời xa nơi này mau!” Thanh âm mang giọng điệu không cho phép chất vấn.

Năm người ảo não rời đi bí cảnh này, tựa như rất nhiều vu sư học đồ không biết tự lượng sức mình trước đây và sau này.

Một nơi khác, đeo Mặt Nạ trắng xám, Grimm vừa vặn nhìn thấy Bale Rod rời đi, đối với kẻ từng chạy thoát trong tay mình vào ngày đầu tiên, Grimm đương nhiên có chút ấn tượng. Lắc đầu nở nụ cười, không để ý đến chuyện này nữa, Grimm tiếp tục “lơ đãng” ném một tảng đá vào trong Ma pháp trận, “Thăm dò” tình huống ở trong đó.

… …

Ba ngày sau, đêm khuya, ánh trăng mông lung trải lên phiến đại địa.

Nơi bí cảnh này ngoại trừ tình cờ phát sinh mấy lần xung đột ra, bởi do đông đảo vu sư học đồ quả thực là không có cách nào dò xét ra, một ít vu sư học đồ thất vọng rời đi; cho nên lúc này, nhóm vu sư học đồ ở nơi này còn có khoảng chừng mười mấy người mang bộ dáng khác nhau.

Grimm yên lặng quan sát thấy thể tích Hư Không Nhuyễn Trùng chỉ còn lại không tới một phần trăm, lặng lẽ quay về mấy người Rafi, York Rees ở bên cạnh rồi gật đầu. Sau đó mấy người bọn hắn dồn dập mang theo một lượng lớn hòn đá, cành cây các thứ, rồi nhanh nhẹn tiến vào Ma pháp trận cầm cố, lao thẳng đến tận tế đàn ở trung tâm Ma pháp trận.

Cùng lúc đó, ở bên ngoài Ma pháp trận, Cơ Giới Tâm đột nhiên mở hai mắt, lẩm bẩm lạnh lùng nói: “Hừ! Rốt cuộc cũng có vu sư học đồ phá giải Người thủ hộ ở bên trong sao?” Sau đó bóng người y lóe lên, không chút do dự vọt vào Ma pháp trận.

Về phần các tiểu đội khác, ngoại trừ đội viên canh gác, đa số đều còn đang mê muội.

Bên trong Ma pháp trận; theo việc tích góp lượng lớn “Vật chất” do mấy người Grimm, Rafi mang theo sau khi bọn hắn dồn dập bỏ vào sinh vật Hư Không Nhuyễn Trùng đang ẩn hình; trong sự cảm ứng của Grimm, thì sinh vật Hư Không đang thu nhỏ lại với tốc độ kinh người, chỉ cần qua vài giây nữa, nó sẽ hoàn toàn biến mất.

Mấy người bọn Grimm không kiềm chế nổi vui sướng trong lòng.

Chỉ cần chiếm được bảo vật ở tế đàn kia, với uy lực cực lớn của nó, thì cho dù là Tuyệt Vọng giả như Cơ Giới Tâm cũng tuyệt đối không dám tranh chấp với tiểu đội bọn hắn. Bời đây là hành vi phí sức không có kết quả!

Lại nói về bảo vật trên tế đàn kia, tính uy hiếp của nó xa xa muốn lớn hơn nhiều so với tác dụng thực tế. Thậm chí có thể nói, chỉ cần chiếm được bảo vật này, không cần đi tranh cướp bí cảnh mở ra lần thứ ba và đợi đến lúc thí luyện kết thúc, và không có sự tình khác thường nào phát sinh, thì bọn hắn chắc chắn có thể yên ổn vượt qua thí luyện lần này.

“Hừ hừ! Xin lỗi, viên Hỏa Diễm Tụ Biến châu này không thể thuộc về các ngươi rồi.” Thuận theo giọng nói lạnh lùng vang lên, Cơ Giới Tâm bỗng xuất hiện trong tầm nhìn, và cùng lúc đó, một cái La Bàn thật lớn xoay tròn cấp tốc bay tới mấy người bọn Grimm.

“Cẩn thận!” York Rees quát to một tiếng, hầu như trong nháy mát liền biến thành Người Sói đồng thời vu thuật trong cơ thể cũng bạo phát. Giẫm chân một cái, thân thể cậu ta hóa thành tàn ảnh, Chiến Phủ mạnh mẽ bổ lên La Bàn đang xoay tròn bay tới.

Ầm một tiếng vang lên!

Lực lượng mạnh mẽ mà York Rees bạo phát trong nháy mắt vậy mà có thể chặn lại cái La Bàn này.

Cơ Giới Tâm hơi hơi kinh ngạc, tựa hồ đang nhìn một chuyện cười, chỉ bĩu môi nói một tiếng ngu xuẩn, cũng không thèm để ý York Rees chút nào. Lúc này trong thân thể y vậy mà bay ra bảy, tám con bọ cánh cứng máy. Chúng bay thằng đến gần Bin Johnson, người chỉ cách đỉnh tế đàn có vài bước là tới.

Còn bên này, York Rees biến sắc, cậu ta cảm thấy cái La Bàn xoay tròn vậy mà truyền đến một luồng lực từ mạnh mẽ không thể chống đỡ. Không riêng gì Chiến Phủ trong tay, kể cả móng vuốt kim loại vốn được khảm vào tay mà cậu ta vẫn luôn lấy làm kiêu ngạo, oành một tiếng cũng bị hút đi. Chúng trái lại đã trở thành thứ trói buộc cậu ta lại.

Trọng lượng cái La Bàn này không nhẹ, trong lúc nhất thời York Ress liền mất đi năng lực tái chiến.

Một bên khác, cách tể đàn chỉ vài bước, bên người Bin Johnson đột nhiên phát sinh từng chuỗi tiếng nổ liên tục. Cậu ta cực kỳ kinh hãi, thân thể trong nháy mắt hóa thành một đoàn hắc vụ (Sương màu đen), bắn nhanh ra mấy chục mét đến bên rìa Ma pháp trận.

Rafi khép kín một mắt, một mắt hóa thành Ưng Nhãn, khuôn mặt tinh mỹ thành thục lúc này đã tràn ngập lãnh khốc, giương cây cung Mãn Nguyệt Sinh Mệnh lên rồi “Băng” một tiếng, một đạo năng lượng Phong nguyên tố cô đọng đến đáng sợ và năng lượng Sinh Mệnh kết hợp cùngng nhau lóe lên, trong nháy mắt liền phóng về phía Cơ Giới Tâm. Cô cười lạnh một tiếng hô: “Chết đi!”

Ầm!

Cuồng phong bạo vũ cuốn theo vô số phiến lá Sinh Mệnh, tầng tầng cắt chém bao vây Cơ Giới Tâm vào bên trong. Tự mình cảm thụ qua vu thuật cực kỳ đáng sợ của Rafi, khóe mắt Grimm không khỏi co giật.

Cùng lúc đó, bó tên Gió Lốc sau lưng Rafi lần thứ hai thiếu một cái, chỉ còn lại ba mũi.

Grimm không dám tùy ý hành động, nhìn chăm chú vào cơn lốc hình cầu to lớn cách đó không xa. York Liana hoảng sợ, chạy đến bên người York Rees muốn giúp hắn tách ra khỏi cái La Bàn. Rốt cuộc, Robin nhanh chân chạy lên tế đàn, cướp lấy vu khí mà Cơ Giới Tâm gọi là “Hỏa Diễm Tụ Biến châu”.

Đột nhiên, bên trong cơn lốc cuồng bạo, một chùm tia sáng màu váng óng phóng thẳng đến Rafi, ẩn chứa trong đó là sóng năng lượng khủng bố quả thực làm cho tất cả mọi người phải biến sắc!

Ngay lúc đó, một thân ảnh trần trụi đồng thời lao ra khỏi cơn lốc, lấy tốc độ kinh người vọt thẳng đến Robin, một cánh tay kim loại phát ra tiếng xoèn xoẹt do ma sát cũng duỗi ra.

Rafi vừa bắn ra mũi tên Gió Lốc, thân thể hầu như đang trong trạng thái hư nhược, cảm thụ chùm sáng màu vàng óng phóng tới, sắc mặt cô trắng bệch vô cùng. Tâm tình tuyệt vọng tới từ bản năng Linh Hồn khiến thân thể cô run rẩy không cách nào khống chế. Vào thời gian cuối cùng này, Ưng Nhãn của Rafi tựa hồ phát sinh một số biến hóa kỳ diệu, trong cảm giác thì chùm tia sáng đó vậy mà có xu thế chậm đi rất nhiều.

Thế nhưng, tuy rằng có thể cảm nhận được chùm tia sáng xác thực chậm hơn rất nhiều, nhưng thân thể Rafi lại không động đậy được, chỉ có thể trơ mắt nhìn chùm tia sáng trí mạng đánh úp về phía mình.

“Không! Không! Động a! Nhanh động đi!” Trong lòng cô liều mạng gào thét.

Đúng vào thời điểm này, một thân hình bước ra vững vàng che chắn ở trước người Rafi. Con ngươi hiện vẻ tuyệt vọng của Rafi cũng co cụt lại, đột nhiên nở nụ cười không hiểu.

Quả nhiên, bản thân mình vẫn chỉ tin tưởng người này thôi ư?

Dưới Mặt Nạ trắng xám, Grimm lẳng lặng cảm thụ uy lực kinh khủng của chùm tia sáng màu vàng. Chẳng trách, Cơ Giới Tâm vừa bắn ra chùm tia sáng đáng sợ này về phía Rafi, thì không thèm để ý đến nữa mà lập tức phóng về phía Robin. Có lẽ y cực kỳ tin tưởng vào uy lực vu thuật của mình.

Mái tóc dài màu vàng óng bị cơn lốc thổi tung ra sau, áo choàng trên người vi vu phất phới, Grimm bình tĩnh duỗi ra một cái tay chặn lại chùm tia sáng màu vàng mang lực lượng cuồng bạo như bão cấp mười hai. Trong nháy mắt, hắn kích phát Ma lực toàn thân đổ vào trong Mặt Nạ.

Ô…ô…n…g!

Đồng thời, một luồng dao động ấn ký vượt qua ba mươi vô thanh vô tức tỏa ra, ngay cả Cơ Giới Tâm đang đánh úp Robin cũng phải đột nhiên dừng lại. Thân hình nhanh đến mức chỉ thấy một cái bóng mơ hồ, y chậm rãi xoay người nhìn về phía Grimm.

Ầm!

Chùm sáng màu vàng óng đánh lên lồng phòng hộ của Grimm, chỉ thấy một luồng sáng chói mắt chiếu rọi, lồng phòng hộ bắt đầu xuất hiện sự biến dạng kinh người, từng chỗ từng chỗ không ngừng hóp vào bên trong, tựa hồ một khắc sau nó sẽ bị phá nát.

Grimm vẫn bình tĩnh như trước.

Không biết sự bình tĩnh này là do sự tự tin của bản thân hắn; hay là vì Mặt Nạ che mất khuôn mặt; hoặc là bởi phía sau có một người mà hắn nhất định phải bảo vệ nên không thể lùi về sau một bước, chỉ có thể duy trì bộ dáng tự tin như vậy.

Ầm!

Một tia sáng chói mắt không thể nhìn thẳng vào cuối cùng cũng tan đi, Grimm vẫn vững vàng đứng tại chỗ như trước, mái tóc dài màu vàng óng đang tung bay theo việc cơn lốc tiêu tán chậm rãi rơi xuống. Thời khắc này, thân ảnh của Grimm như một tòa núi lớn cổ xưa bất động, ngăn cản bất kỳ công kích gì.

Mở Ưng Nhãn, lần thứ hai Rafi kéo dây cung Mãn Nguyệt Sinh Mệnh, mũi tên Gió Lốc tích tụ sóng năng lượng làm cho người ta kinh hãi chấn động. Chẳng qua là, lần này, mũi tên này không có được thả ra, tựa hồ cô chỉ dùng nó để uy hiếp.

“Tới tay rồi!” Trên đỉnh tế đàn, Robin cầm viên Hỏa Diễm Tụ Biến châu đáng phát ra ánh sáng rực rỡ, hưng phấn kêu to.

Toàn bộ thời gian chiến đấu nói thì lâu, nhưng thực tế lại chỉ diễn ra trong vòng ba giây ngắn ngủi mà thôi. Thẳng đến lúc này, ở ngoài Ma pháp trận, các vu sư học đồ khác mới có phản ứng, dồn dập lao nhanh vào Ma pháp trận, nhưng hết thảy đều đã kết thúc.

Có Hỏa Diễm Tụ Biến chây uy hiếp, không có bất luận vu sư học đồ nào dám đần độn xông lên cướp đoạt.

Lúc này, Cơ Giới Tâm bởi do bị Rafi công kích trước đó, không chỉ hết thảy y phục của y đều biến mất, ngay cái đuôi kim loại ở phía sau dường như cũng bị thương nghiêm trọng, vô lực rủ trên đất. Nơi sườn phải, bên trong đó mơ hồ bốc lên hoa lửa, có lẽ một số tính năng máy móc đã bị hư tổn, mảng lớn da thịt huyết nhục nhìn vô cùng thê thảm.

Cơ Giới Tâm nhìn về nam tử thần bí bạo phát cường độ dao động ấn ký như mình ở xa xa. Trên khuôn mặt hắn lúc này, nhìn vào đôi mắt bình tĩnh dưới tấm mặt nạ trắng xám kia, y biết, người này tuyệt đối không phải là một trong các Tuyệt Vọng giả!

Cơ Giới Tâm và Grimm cơ hồ đứng đối diện nhau, dường như trở thành trung tâm của hết thảy ánh mắt ở đây. Một luồng hơi thở mịt mờ nhưng kịch liệt chậm rãi lan tràn ra xung quanh.