Võng Du Chi Sư Phó Biệt Náo (Sư Phụ Đừng Nháo)

Chương 24



Nhã Hà là một người thực nhiệt tình, nhưng người cảm thấy như vậy, giống như chỉ có Ninh Hòamột người mà thôi, việc này, Ninh Hòanghi hoặc thật sâu.

Vì cái gì? Chẳng lẽ không đúng sao? Các ngươi cho là như thế nào?

Ninh Hòa nhớ rõ cơ hội chính mình cùng Nhã Hà nhận thức, chính là bởi vì đối phương giải vâykhẩn cấp của hắn, tuy rằng thật lâu thật lâu về sau Ninh Hòamới biết được Nhã Hà chính là mượn việc rửa sạch kho hàng mà thôi, nhưng mặc kệ thế nào, Nhã Hà đã lưu lại cho Ninh Hòa ấn tượng: một hảo cô nương giỏi công việc quản gia.

Mọi người đối với Ninh Hòa lại có biểu tình nghi hoặc, Quân Lâm cười lạnh một tiếng, Quần Rớt cười lạnh hai tiếng, Buông ra Hoa cô nương ý đồ cười lạnh, Dĩ Phụ Chi Danh liền dùng một loại ngữ khí hỏi hắn: “Ngươi có ý tứ với hắn?”

“A, như thế nào khả năng, chúng ta đều là nữ hào.” Ý Ninh Hòa là hắn không có ý định tìm tình duyên ở trò chơi, dù có muốn cũng không thể ở trò chơi kết hôn, lại càng không thể tạo lập nhân vật khác.

Nhưng ý tứ này trong tai DĨ Phụ Chi Danh lại biến đổi, hắn hỏi lại: “Ý của ngươi là nếu hắn là nam hào, người liền cùng hắn.”(Nguyệt: =))) )

“Sư phụ, ngươi không cần hiểu lầm.” Ninh Hòa khoát tay, thuận tiện nhặt lên vật phẩm vừa rớt ra từ người tiểu quái, cũng là lam trang bị. Khiến Ninh Hòa thầm than một tiếng.

Hôm nay Dĩ Phụ Chi Danh hiếm khi rảnh rỗi dẫn hắn hạ bản sao, khiến Ninh Hòa thụ sủng nhược kinh, mà hắn lúc đầu đã hẹn đi cùng Nhã Hà, hiện tại từ 2 người chuyển thành 3 người cùng đi. Mà bọn Quân Lâm khi vừa xong việc cũng lại đây giúp đỡ, tuy rằng bọn họ đến khiến Dĩ Phụ Chi Danh phi thường khinh bỉ, dù phải chia bớt giá trị kinh nghiệm Ninh Hòa cũng không để ý. Hắn giờ cũng gần lên đến cấp 65, muốn thăng cấp cũng cần số lượng lớn kinh nghiệm, ít nhiều vẫn cần tài năng của Nhã Hà hỗ trợ để vượt qua cửa ải khó khăn này.

Lại nói, Ninh Hòa cảm thấy Nhã Hà là một người nhiệt tình, ngày ấy sau khi 2 người kết thúc buổi nói chuyện ở cửa thành, Ninh Hòa đã biết Nhã Hà với sư phụ có ý tứ mà Nhã Hà cũng hết sức chiếu cố hắn, mỗi ngày login dù cho Ninh Hòa làm gì, dù cho Dĩ Phụ có dẫn hắn đi hay không, Nhã Hà cũng đều gửi cho hắn 1 lời mời tổ đội sau đó cùng nhau đi hạ phụ bản.

Ninh Hòa biết Nhã Hà hạ mấy phụ bản này tuy kinh nghiệm không cao nhưng có vật phẩm đặc thù. Ninh Hòa nghĩ hẳn là nàng muốn thu thập đem bán, dù sao mấy loại vật phẩm này hay rơi ở phụ bản cấp thấp, tỷ lệ rơi tinh thạch cũng không cao, nên các ngoạn gia lúc bình thường cũng không có kiên nhẫn mỗi ngày đều đi xoát. Nhưng sau Ninh Hòa mới biết, Nhã Hà đi cũng là để luyện tập kĩ năng cuộc sống, còn đâu là lưu lại vật phẩm cho người trong bang.

Điều đó khiến Ninh Hòa lại càng cảm động. Chính là Ninh Hòa có một chút không hiểu, Nhã Hà không phải thích sư phụ sao, như thế nào lại thích dẫn hắn đi luyện cấp, thật có điểm không đúng, dù thế nào cũng là nên đi tìm sư phụ hắn chứ. Nhưng hắn lập tức lại nghĩ thông suốt, Nhã Hà đây là đang vì giúp Dĩ Phụ Chi Danh giảm bớt gánh nặng a!(hầy ~ nên nói em ngây thơ hay ngốc đây).Cho nên hắn nhất định phải cố gắng thăng cấp, sau đó tạo cơ hội tác hợp cho Nhã Hà cùng sư phụ. Ninh Hòa trong lòng khoái trá quyết định liền càng ra sức hạ bản sao, tuy là pháp sư, lại luôn không cẩn thận chạy quá xa… Xông vào phía trước đội ngũ, ngược lại Nhã Hà thân là thích khách lại bị hắn bỏ xa xa ở phía sau, nhìn thấy Ninh Hoa đánh ra cáibiểu tình hắc hắc cười, trong lòng một trận cuồng tiếu.

“Ngươi nói với hắn cái gì?”, trên kênh YY thanh âm của Dĩ Phụ Chi Danh nghe có điểm lạnh như băng, hoặc là nói, có chứa chút hờn giận, chính là bởi vì ngại là người một nhà, mới không có biểu lộ quá mức rõ ràng, nhưng đủ để cho Nhã Hà phát hiện.

Nhã Hà một tay chống cằm một tay điều khiển nhân vật, cách một hồi lâu mới rốt cục buông tha cho Dĩ Phụ Chi Danh, vòng vo đề tài hỏi hắn: “Ngươi thích đồ đệ của ngươi.”

“Dùng cái gì thấy được?” Dĩ Phụ Chi Danh hồi tưởng hành vi của bản thân dạo gần đây, giống như trước kia không sai biệt lắm. Hắn cảm thấy, chính mình che giấu khá tốt, Nhã Hà như thế nào cảm thấy sự khác thường.

Từ trong tai nghe, Nhã Hà truyền đến một trận cười âm hiểm: “Còn chưa đủ rõ ràng, ta với ngươi quen biết lâu như vậy mà chưa từng thấy ngươi thu đồ đệ, lại còn dẫn người mới đi hạ phụ bản. Hai ngày qua ngươi thật giống như cũ, đối với cái gì cũng không nghe không thấy không hỏi, nhưng đến hôm nay ngươi lại tự thân đi dẫn đồ đệ, sao có thể không khiến ta hoài nghi a.”

“Thu đồ đệ đệ chính là bởi vì……” Dĩ Phụ Chi Danh sửng sốt một chút, hắn cư nhiên còn muốn trả lời Nhã Hà về chuyện này, đây thực sự không giống tác phong của hắn. Nhưng vài giây sau, hắn vẫn là tiếp tục nói: “Là vì đối phương bái ta làm thầy, ta chỉ đơn giản tiếp nhận mà thôi.”

“Ngươi có thể đem lý do này nói cho hắn sau đó giải trừ quan hệ thầy trò, không cần nói cho ta biết, ngươi là sợ người ta thương tâm, ta cho tới bây giờ không cảm thấy ngươi thương hoa tiếc ngọc.”

Dĩ Phụ Chi Danh không còn gì để nói, trên thực tế lúc ấy hắn thật là nghĩ nói cho đối phương sau đó giải trừ quan hệ thầy trò, dù sao hắn cho tới bây giờ vốn không có nghĩ tới việc thu đồ đệ, thật là chưa từng có, bởi vì……giống như việc vì dạy đồ đệ mà xem nhẹ người bên cạnh. Cho nên hắn lựa chọn không thu cũng để giảm bớt phiền toái. Nhưng ngày đó bởi vì có việc gấp, đối phương lại cùng hắn hẹn thời gian gặp mặt vào hôm khác. Hắn sau khi logout đột nhiên nghĩ đến, có hay không có đồ đệ cũng không quá ảnh hưởng, vì thế quan hệ liền tạm thời duy trì rồi sau đó hắn lại bởi vì không thể nói ra nguyên nhân mà tính bảo trì mối quan hệ này.

Nhã Hà mặc dù có phát hiện nhưng việc này cũng không thể nói với người khác, vì thế Dĩ Phụ Chi Danh nhịn xuống, không có nói cái gì nữa, chính là chua nói: “Ngươi cẩn thận hắn yêu thương ngươi.”

“Yên tâm đi, ta nói với hắn là ta thích ngươi.”

“……”

Dĩ Phụ Chi Danh rốt cục phát hiện chỗ không ổn. Vì cái gì mỗi lần bọn họ 3 người tiến cùng tiến vào, Tịch Thập đều hướng bên cạnh để hoạt động, cố ý lưu lại không gian cho hắn cùng Nhã Hà, hắn liền cảm thấy kỳ quái, mục sư cùng pháp sư, 2 chức nghiệp tấn công tầm xa đáng lý phải nhượng thích khách Nhã Hà lên trước, Tịch Thập cũng không phải không hiểu. Dĩ Phụ cảm thấy Ninh Hòa giống như phi thường chán ghét cùng hắn đứng chung một chỗ. Dĩ Phụ Chi Danh mới đầu còn vì thế mà cảm thấy mất mát một trận, nhưng hiện tại cuối cùng đã biết nguyên nhân, hắn quyết đoán……đem Nhã Hà khai trừ khỏi đội ngũ.

“Uy uy uy uy…ngươi làm cái gì, ngươi sẽ không cho ta thực thích ngươi đi, ngươi cái gã chết tiệt, cho dù ngươi có cho ta cũng không thèm để ý tới ngươi, mau đưa ta thêm trở về.” Nhã Hàở YY liên tục hô, bọn họ đã giết đến Boss cuối, hơn nữa cũng sắp đánh xong rồi, giờ bị đá ra đội ngũ không phải chết chắc sao. Một bên oang oang thanh âm oán giận nhưng Dĩ Phụ Chi Danh làm bộ không có nghe đến, bình tĩnh rời khỏi phòng YY.

Về phần trò chơi, bởi vì còn có mấy người Quân Lâm hiệp lực, nên dù Ninh Hòa chưa mãn cấp nhưng đối phó BOSS cũng không khó khăn, mới vài phần thời gian liền thuận lợi đẩy ngã BOSS, rớt ra thứ gì đó. Thường thì vật phẩm đều là do Nhã Hà kiểm, nhưng hôm nay nàng cũng là đứng ở bên kia mà không có chạy đến. Ninh Hòa trong lúc vô tình nhìn thoáng qua đội ngũ kênh, thế này mới phát hiện Nhã Hà không biết từ khi nào thì đã bị đá ra đội ngũ. Bởi vì bất đồng tổ tự nhiên không thể nhặt đồ, hiện tại chỉ có thể chạy tới chạy lui lo lắng suông, đỉnh đầu liên tiếp không ngừng: “Tào tào tào tào tào tào!!!”

Đội trưởng là Dĩ Phụ Chi Danh nên hẳn là anh ta động thủ, chứ Nhã Hà sẽ không điên đem mình rời khỏi đội ngũ đi. Ninh Hòa đoán rằng bọn họ có hiểu lầm, liền mật Dĩ Phụ Chi Danh hỏi: “Sư phụ, ngươi làm sao vậy?”

“Ngươi đừng quản.”

“Nhưng là Nhã Hà tỷ…nàng…” Ninh Hòa không biết câu kế tiếp có nên nói hay không, bởi vì hắn đáp ứng Nhã Hàsẽ không nói. Nhưng Dĩ Phụ Chi Danh là không để ý liền hồi phục bộ dáng nói: “Ngươi không cần phải xen vào việc hắn thế nào, hảo hảo quản chính mình là được.” Ý thức được ngữ khí có chút nghiêm trọng, Dĩ Phụ Chi Danh lại bổ sung một câu: “Thật có lỗi. Ý của ta là ngươi không cần phải xen vào việc của hắn.”

Được rồi, Ninh Hòa cảm thấy chính mình có điểm nhiều chuyện, đây vốn là việc riêng của bọn họ, hắn không có quyền nhúng tay vào, chỉ sợ còn bởi vì hắn làm cản trở quan hệ giữa hai người, liền tỉnh táo nói: “Ta đã hiểu, về sau ta sẽ một mình đi hạ bản sao.”

Ngươi biết cái gì! Ta hoàn toàn không có ý này, Dĩ Phụ Chi Danh vò đầu, sau đó liền nhìn đến câu tiếp theo của Tịch Thập, thật khiến hắn muốn đi đập Nhã Hà một trận.

Ninh Hòa nói: “Về sau ta sẽ để không gian cho hai người.”(Nguyệt: haha)