Võng Du Chi Đảo Môi Thôi Đích

Chương 32: Địa lao đảo môi thôi [ trung ] …



Vấn đề này mặc kệ là đáp đúng hay sai, đáp cùng không đáp đều là chết nha! Khác nhau chỉ ở kiểu chết như thế nào mà thôi, những vẫn là chết.

Xin Theo Ta Đàm Tiền đem cảnh ngộ của mình phân tích phi thường rõ ràng, cho nên hắn rất nhanh tìm thấy mấu chốt vấn đề nha, đó là — Huyết Đồng – Tình Hỏa.

Vì cái gì mấu chốt là Huyết Đồng – Tình Hỏa chứ?

Không trả lời khẳng định là trực tiếp đi giẫm lên cạm bẫy, nhưng một khi trả lời mặc kệ đáp án là sai, Huyết Đồng – Tình Hỏa tuyệt đối sẽ làm hắn chết thật sự có tiết tấu cảm.

Mà nếu như đáp án là do Huyết Đồng – Tình Hỏa cho, vậy bất đồng.

Xin Theo Ta Đàm Tiền nghiêm mặt đối Huyết Đồng – Tình Hỏa nói:“Tiểu đệ có một chuyện không rõ, không biết Huyết Đồng huynh có thể giải đáp không?”

Huyết Đồng – Tình Hỏa từ chối cho ý kiến, cười nhìn hắn.

Xin Theo Ta Đàm Tiền hít sâu một hơi “Cái kia…… Trên thí thí Tiểu Đạt rốt cuộc có bao nhiêu nốt ruồi?”

Khóe miệng Huyết Đồng – Tình Hỏa hơi hơi cong lên “Ngươi cảm thấy rằng ta là cái loại người rỗi việc đi lật thí thí của người ta lên để đếm nốt ruồi sao?”

“Giống.”

“……” Huyết Đồng – Tình Hỏa đang cong khóe miệng nhất thời trầm xuống.

Lô Vượng Đạt thực sùng bái nói:“Tử đòi tiền, thực dũng cảm.”

Xin Theo Ta Đàm Tiền lúc này mới phát hiện bản thân nói điều mê sảng, vội vàng “Mới là lạ.”

Huyết Đồng – Tình Hỏa hẩy hẩy mấy sợi tóc vương trên trán, một bộ đại nhân rộng lượng không thèm so đo tiểu nhân “Loại sự tình này hẳn phải hỏi bản nhân.”

“Đúng à nha……” Xin Theo Ta Đàm Tiền nhìn Huyết Đồng – Tình Hỏa, lại nhìn tiểu hồ ly trên đỉnh đầu hắn.

Huyết Đồng – Tình Hỏa vỗ vỗ bờ vai của hắn “Yên tâm đi, nhổ tóc ngươi, hắn còn không ngại mà.”

Xin Theo Ta Đàm Tiền 囧 “…… Nên để ý không phải là ta sao?”

Lô Vượng Đạt vẻ mặt mau tới hỏi ta đi, nói với Xin Theo Ta Đàm Tiền “Ta nhất định sẽ tri vô bất ngôn, ngôn vô bất tẫn(1), bất quá điều kiện tiên quyết là đem mười kim kia trả ta.”

Xin Theo Ta Đàm Tiền nội ngưu đầy mặt(2) nhìn Huyết Đồng – Tình Hỏa “…… Thật đúng là rất không ngại.”

“Tiểu Đạt, đệ đệ của ta hắn chính là kẻ có chết cũng có thể từ trong quan tài vươn tay ra đòi tiền, ngươi muốn tiền của hắn là buộc hắn đi chết đấy.” Đừng Đối Ta Đạn Cầm có phần nghèn nghẹn nói ra.

Chỉ thấy Xin Theo Ta Đàm Tiền ngọc thể nằm vắt ngang trên mặt đất, xem ra đã rất có giác ngộ làm máy ủi đất, bi phẫn nhắm mắt, vung tay hô to “Sinh là tiền gia nhân, tử là tiền gia quỷ.”

“……”

“Nhà của chúng ta không có loại người này.” Đinh Linh Linh sâu kín nói.

Hô xong, Xin Theo Ta Đàm Tiền anh dũng lăn ngang qua.

Có lẽ là hắn giác ngộ làm cảm động trời xanh, con đường hắn lăn không hề vướng phải cái bẫy nào, hữu kinh vô hiểm.

Lô Vượng Đạt từ trên đỉnh đầu Huyết Đồng – Tình Hỏa, chạy đến trung gian Vô Gian cùng Nhàn Ngữ Lạc Hoa, tiểu trảo đang muốn múa may pháp trượng, đột nhiên thực thần kỳ tiêu thất ở trên địa phương đó.

Đoàn người chạy tới thì thấy, bởi vì thi thể của Vô Gian cùng Nhàn Ngữ Lạc Hoa che khuất, khiến bọn họ cũng chưa phát hiện có một cái động.

Nhìn vào trong động thì thấy, một đầu quái thú đang ở dưới nhắm mắt dưỡng thần, tiểu hồ ly rơi thành hình chữ đại (大) nằm úp sấp ngay bên cạnh nó.

Lô Vượng Đạt vừa nhấc đầu cùng quái thú mắt đưa mày lại một hồi.

Đừng Đối Ta Đạn Cầm đối quái thú quăng một cái giám định thuật, hô to không tốt “Quái thú này không giống bình thường, thế nhưng cùng trong phó bản tháp Khắc Nhĩ Long giống nhau như đúc.”

“A?” Đinh Linh Linh cùng mấy nữ hài tử đều giật mình không nhỏ.

Bởi vì tháp Khắc Nhĩ Long là phó bản đại hình trên bốn mươi người, bên trong đều là tinh anh quái từ chín mươi lăm đến một trăm cấp.

Hơn nữa tình thế so với bọn họ tưởng tượng còn ác liệt hơn, Huyết Đồng – Tình Hỏa phát hiện hắn thế nhưng không truyền tống xuống được, giống như có pháp thuật nào đó bắn ngược hắn trở về.

Tuy rằng nói một khi đường huyết của Lô Vượng Đạt chỉ còn lại ba mươi phần trăm, hệ thống sẽ cưỡng chế truyền tống hắn đi xuống. Nhưng lực công kích của tinh anh quái này Huyết Đồng – Tình Hỏa là kẻ tối rõ ràng, vừa ra tay chắc chắn đường huyết của Lô Vượng Đạt sẽ về 0, tuyệt đối không đợi được hệ thống truyền tống liền thăng.

Nhưng hiện tại tạm thời hữu kinh vô hiểm, có thể là quái thú mới vừa nếm qua nên còn no, cũng có thể là Lô Vượng Đạt không hợp khẩu vị của nó, nó chỉ cùng Lô Vượng Đạt mắt đi mày lại mà thôi.

“Tiểu Đạt chịu đựng.” Đừng Đối Ta Đạn Cầm cổ vũ.

Lô Vượng Đạt khóc “Chịu đựng? Dưới loại khoảng cách thế này, một người trong các ngươi xuống với ta đi.”

“Đừng nóng vội, trước ổn định tâm tình của quái thú đã.” Huyết Đồng – Tình Hỏa nói.

“Ổn định? Ổn định như thế nào?” Lô Vượng Đạt không dám di động cùng quái thú đối mắt.

“Nhuyễn ngữ khinh thanh cùng nó nói chuyện phiếm, hoặc là ca hát hống hống nó.”

Lô Vượng Đạt 囧 囧 nhìn quái thú, run run rẩy rẩy “…… Cái kia…… Mụ.”

Đoàn người:“……”

Huyết Đồng – Tình Hỏa lau mồ hôi trên trán “…… Ngươi đừng gọi nó là mụ mụ.”

“Nếu có thể, kêu nó tổ tông cũng được.” Lô Vượng Đạt dùng sức nuốt xuống, cùng quái thú nói “Ngài…… Lão ngài ngàn vạn đừng sợ.”

Đoàn người:“……” Rốt cuộc ai đang sợ.

“Ta không phải người tốt đâu.”

“……”

“A…… Không, nói sai rồi, ta không phải người.”

“……”

“Ta là một con tiểu hồ ly. Xem tại phân thượng ngươi không phải người, ta cũng không phải người, chúng ta thương lượng được không?”

“……”

“Ngươi và ta đều là thú, chỉ cần ngươi không ăn ta, ta tuyệt đối cũng không ăn ngươi.”

“……”

Huyết Đồng – Tình Hỏa phát hiện huyệt thái dương đã lâu không đau nay lại bắt đầu nhức nhối “Tiểu Đạt…… Ngươi…… Vẫn là ca hát hống nó đi.”

“Nha” Lô Vượng Đạt thanh thanh yết hầu “Ta là Ultraman(3), chuyên môn đánh quái thú……”

“……”

Lô Vượng Đạt càng xướng càng nhỏ tiếng lại, bởi vì quái thú bị hắn hống đến trừng mắt.

Xin Theo Ta Đàm Tiền mau chóng đổi ca “Ngủ đi, ngủ đi, thân ái bảo bối của ta……”

Rốt cục quái thú lại nhắm mắt lại.

Lô Vượng Đạt tạm thời nhẹ nhàng thở ra, lau mồ hôi trên trán, nhỏ giọng đối người ở trên hô lên:“Các ngươi mau nghĩ biện pháp cứu ta nha.”

Xin Theo Ta Đàm Tiền đem đại rìu của mình ném xuống dưới “Ngươi trước dùng phòng thân, chúng ta ở trên đây thương lượng đối sách.”

Lô Vượng Đạt dùng móng vuốt đo đạc cái rìu, sau đó lại dùng thân thể đo chiều dài cái rìu, rìu so với hắn còn dài hơn gấp ba, để quái thú dùng còn thích hợp hơn so với hắn “Ngươi xác định là cho ta đánh quái thú? Không phải cho quái thú đánh ta chứ?”

“Vậy dùng cái này nhé?” Druid Thủy Trung Nguyệt thực khẳng khái đem trâm gài tóc của mình bỏ xuống “Trâm gài tóc này tốt xấu cũng là vật phẩm trang sức nổi danh trên bảng, ngươi cầm cho thêm can đảm.”

Lô Vượng Đạt nhặt lên trâm gài tóc, quả nhiên chỉ có tác dụng tiếp thêm can đảm mà thôi, bởi vì cái này nhỏ y như cái tăm xỉa răng, chọc bao nhiêu lỗ thì quái thú mới chết nổi đây?

Sau khi người bên trên tụ lại một vòng tròn cùng thương nghị, bỏ xuống một cây bút.

Lô Vượng Đạt nhìn cây bút kia “Đừng nói cho ta biết, các ngươi chuẩn bị để ta thừa dịp nó ngủ, ở trên mặt nó vẽ ba ba hoặc rùa đen đó nha.”

Ngắt Hạnh Đầu Tường thực trịnh trọng “Ngươi còn có cái gì để nói, liền thừa dịp hiện tại viết hết đi thôi.”

Lô Vượng Đạt:“……” Cái này là phải viết di chúc?!

Lô Vượng Đạt khóc thút thít, trên mặt đất run rẩy viết ra “Lô Vượng Đạt chết ở nơi đây.”

“……”

Ngay tại khi Lô Vượng Đạt tuyệt vọng, Huyết Đồng – Tình Hỏa nói:“Tiểu Đạt, nhìn bốn phía xem có cái gì khác không đi.”

Lô Vượng Đạt lúc này mới xem khắp bốn phía, ba mặt đụng tường, duy độc trên tường phía sau hắn có một cánh cửa.

Lô Vượng Đạt phóng nhẹ trảo, bước hướng cánh cửa kia đi đến.

Cánh cửa là một cửa sắt dày, bên trên còn có một cái cửa sổ nhỏ.

Từ cửa sổ nhỏ truyền đến tiếng động xiềng xích di chuyển, còn có tiếng rên rỉ thống khổ trầm thấp.

Lô Vượng Đạt nghĩ muốn mở cửa, nhưng thậm chí dùng tất cả sức mạnh cũng kéo không ra, vì thế lại ngẩng đầu lên hô:“Có một cánh cửa, nhưng kéo không ra.”

“Ngươi chết tâm nhãn nha, kéo không ra thì không biết đẩy ra sao hả?”

“……”

Lô Vượng Đạt sửng sốt, mới vừa buông tay “Ken két’ cánh cửa hướng bên trong mở ra.



Chú thích:

(1)Tri vô bất ngôn, ngôn vô bất tẫn 知无不言, 言无不尽: Phàm là những chuyện đã biết thì sẽ không giấu giếm mà nói hết ra

(2) Nội ngưu đầy mặt 内牛满面:Từ gần âm của “Rơi lệ đầy mặt “, biểu thị một loại khóc, tâm tình bi thương. Kỳ thực nội ngưu đầy mặt chân chính xuất phát từ hình ảnh một con ma thú truyền thuyết 《 như quả, trạch 》 rơi lệ đầy mặt, lúc đầu ở trong miệng người chơi Ma Thú Thế Giới cũng là rơi lệ đầy mặt, lúc truyền bá rộng khắp tại các ứng dụng internet, lại nảy ra từ đồng âm: nội ngưu đầy mặt. Thông thường khi online trên mạng thì đương nhiên không có nhiều chuyện tình làm cho thực sự khóc bi thương dữ như vậy. Nội ngưu đầy mặt được dùng khá thông thường với một nghĩa rằng để biểu thị một loại châm chọc thiện ý, hoặc là muốn nói rằng bản thân rất kích động vì một việc nào đó.

Kỳ thực vì sao viết “Nội ngưu đầy mặt” chủ yếu là do có một vài người ghép vần “n” “l” cũng chẳng phân biệt được, mới đánh ra “Nội ngưu đầy mặt”, ngay từ đầu cũng không phải là để chỉ đang giả khả ái, sau lại phát hiện như vậy rất man Q ( khả ái), vì thế mọi người liền viết thành “Nội ngưu đầy mặt “

Hình ảnh minh họa

(3) Ultraman: Siêu nhân GAO