Võng Du Chi Đảo Môi Thôi Đích

Chương 19: Rình coi đảo môi thôi…



Mang theo tự trách cùng chán ghét đối chính mình, còn có lo lắng về tương lai, Lô Vượng Đạt trở về trò chơi.

Huyết Đồng – Tình Hỏa online liền thấy một con tiểu hồ ly nằm úp sấp trên ngực mình, biểu tình thảm hề hề, tựa như tiểu tức phụ mới vừa bị chà đạp qua, nhưng nghĩ đến tối hôm qua mình bị leo cây, tất cả đồng tình lại hôi phi yên diệt.

Kéo lấy lỗ tai đang cụp của Lô Vượng Đạt “Tối hôm qua làm gì sao không login, hại ta đợi trắng cả đêm.”

Lô Vượng Đạt nâng lên đôi mắt hồ ly đang lệ nóng lưng tròng, trên cái mũi hồ ly thật dài có một giọt nước đang hờ hững đọng lại đó mà không muốn rơi xuống, bị hắn khẽ hấp lại đi trở về.

Nhìn bộ dáng này của hắn, Huyết Đồng – Tình Hỏa lại không đành lòng trách cứ hắn “Thất tình?”

Lô Vượng Đạt lắc đầu “So với chuyện này thảm hại hơn.” Dù sao hắn cảm thấy thất nghiệp thảm hơn so với thất tình.

Huyết Đồng – Tình Hỏa suy nghĩ “Chẳng lẽ là thất tình lại thất thân?”

Lô Vượng Đạt sợ run, sau đó thực tức giận xoay người dùng tiểu cúc hoa đối mặt với Huyết Đồng – Tình Hỏa.

Huyết Đồng – Tình Hỏa:“……”

Huyết Đồng – Tình Hỏa dùng đầu ngón tay trạc trạc tiểu thí thí của hắn “Rốt cuộc làm sao vậy?”

Lô Vượng Đạt dùng hai trảo chặn lại lỗ tai, không để ý tới.

“Chuyển lại đây nhìn ta, bằng không ta tìm quả dưa chuột qua đây đấy.”

Lô Vượng Đạt toàn thân cứng đờ, chậm rãi vươn 1 trảo che cúc hoa.

“……”

Huyết Đồng – Tình Hỏa dứt khoát xoay người nằm nghiêng, cũng không để ý đến hắn nữa.

Lô Vượng Đạt lộc cộc lộc cộc từ trên ngực Huyết Đồng – Tình Hỏa lăn xuống dưới, nhưng hắn lại ý chí kiên định tứ trảo cùng bò, lại leo lên.

Nhưng Huyết Đồng – Tình Hỏa nằm nghiêng, nằm úp sấp bên sườn thì không thoải mái, chỉ có thể thí điên thí điên chạy tới, hai trảo đem mặt Huyết Đồng – Tình Hỏa lôi lại đây, đáng thương hề hề “Ta bị tạm thời đình chỉ công tác rồi.”

Huyết Đồng – Tình Hỏa miễn cưỡng dùng một tay đỡ đầu, tiếp tục tư thế nằm nghiêng, hai ngón tay khẽ búng lên ót Lô Vượng Đạt “Vậy đâu có gì.”

Lô Vượng Đạt hai trảo che lại cái ót bị búng đau “Chính là ta thực thích phân công tác này.”

“Làm nghề gì thế?”

Lô Vượng Đạt suy nghĩ, thực chần chờ “…… Đốt sấy.”

Ly Sa – Cửu Vĩ:“……”

Huyết Đồng – Tình Hỏa không rõ cho nên lại nói:“ Nấu ăn?”

“…… Phỏng chừng không ai dám ăn.”

“Vậy rốt cuộc là cái gì?”

“Nhà hỏa táng.”

“……”

“Ngươi biết không?” Lô Vượng Đạt bắt đầu nói “Ta từ nhỏ đã rất xui xẻo, hơn nữa môi vận của ta là thường xuyên, nói cái ứng nghiệm liền, cho nên tất cả mọi người đều không thích ta, cũng chưa từng có ai nghe ta nói chuyện. Nhưng ở nơi đó, mặc kệ ta nói với bọn họ cái gì bọn họ cũng chỉ biết lẳng lặng nằm nghe, chưa bao giờ làm ra phản ứng ghét bỏ ta.”

Huyết Đồng – Tình Hỏa 囧 “…… Có phản ứng thì thành truyện liêu trai rồi.”

“Cho nên ta thực thích thực thích phân công tác này.”

Huyết Đồng – Tình Hỏa đứng dậy, một tay xách Lô Vượng Đạt phóng lên trên đỉnh đầu “Vậy ngươi thích trò chơi này không?”

Lô Vượng Đạt dùng sức gật đầu “Thích.”

“Vậy làm người chơi chức nghiệp đi.” Huyết Đồng – Tình Hỏa chỉ cho Lô Vượng Đạt.

“Cái gì kêu người chơi chức nghiệp?”

“Người chơi chức nghiệp phân thành hai loại, một loại là quan phương, một loại là dân gian.” Huyết Đồng – Tình Hỏa đi vào đại điện ngồi trên vương tọa “Phía quan phương, tính chất công việc của người chơi chức nghiệp giống như là việc mở rộng cùng xác định và đánh giá trò chơi. Ở Âu Mĩ được gọi là interactive entertainment consultant, tên gọi tắt IEC, chính là hỗ động cố vấn giải trí.”

Xé khối thịt đưa cho Lô Vượng Đạt, Lô Vượng Đạt hai trảo vừa ôm vừa gặm, Huyết Đồng – Tình Hỏa tiếp tục nói “Một loại khác là người chơi chức nghiệp dân gian, chính là người chơi dựa vào việc bán tài sản ảo cùng tham gia trận đấu thu tiền thưởng mà sống. Trong trò chơi này có sàn giao dịch công khai, bảo đảm giao dịch giữa các người chơi an toàn hợp pháp. Ngươi ở trong trò chơi, hoàn toàn có thể trở thành loại người chơi này.”

“Thu nhập thế nào?” Lô Vượng Đạt thực quan tâm chuyện này, bởi vì ba ba hắn thu nhập không cao, hắn làm việc ở nhà hỏa táng tuy rằng thực làm cho người ta kiêng kị, nhưng tiền lương rất cao, cả nhà cơ hồ phải dựa vào tiền lương của hắn mà chống đỡ.

“Xin Theo Ta Đàm Tiền chính là người chơi chức nghiệp, ngươi có thể hỏi hắn.”

Lô Vượng Đạt vỗ trảo “Hắn ngay cả bàn tính đều là vàng, nhất định rất có tiền.”

Huyết Đồng – Tình Hỏa đưa hắn kéo xuống dưới phóng lên bàn “Ta đi thay đồ đã, sau đó sẽ cùng ngươi đi tìm bọn họ.”

“Ân.”

Chờ Huyết Đồng – Tình Hỏa đi rồi, Ly Sa – Cửu Vĩ nói chuyện “Cơ hội khó được, thừa dịp hắn thay quần áo nhìn thí thí hắn.”

“Ly Sa, ta biết ngươi bị giam mấy trăm năm, cơ khát thật sự, thiếu nữ đã sớm nghẹn thành *** phụ, nhưng đãng cũng phải đãng xuất cách điều lai, đãng xuất phẩm vị lai, loại nhìn lén người ta thay quần áo này thật sự là, ai.” Lô Vượng Đạt lời nói thấm thía.

Ly Sa – Cửu Vĩ:“……”

Nếu Ly Sa – Cửu Vĩ ở đây, Lô Vượng Đạt nhất định nhìn thấy nàng giơ chân xù lông “Ngươi này ngu ngốc, nếu không phải vì ‘Ngân châm độ tuyến’ của ngươi thì ai sẽ mạo hiểm đi nhìn lén thí thí người khác chứ.”

“Nga, đúng nga, ta đã quên.” Lô Vượng Đạt lúc này mới giật mình nhớ tới.

Vì thế không ít NPC thị vệ nhìn thấy, một con tiểu hồ ly lăn lông lốc liên tục vào tẩm cung Huyết Đồng – Tình Hỏa.

Một đội cung tì mỗi người tay nâng một cái khay, xếp hàng đi vào tẩm cung Huyết Đồng – Tình Hỏa.

Lô Vượng Đạt ỷ vào thân thể bé tý, thừa dịp người ta không chú ý liền lăn vào.

Theo phương hướng đội cung tì kia đi tới, rất nhanh tìm thấy nơi ở của Huyết Đồng – Tình Hỏa.

Lô Vượng Đạt nhanh trí trốn được sau cánh cửa.

“Khụ khụ……” Ly Sa – Cửu Vĩ làm trong cổ họng “Làm một thục nữ, là không thể làm chuyện nhìn lén không có tý giáo dưỡng này, cho nên ngươi xem, ta giúp ngươi canh chừng.”

Lô Vượng Đạt:“……” Loại chuyện canh chừng này cũng là có giáo dưỡng hả?

Xuyên qua kẽ hở cánh cửa, Lô Vượng Đạt nhìn bằng vẻ mặt ý vị sâu xa.

Ly Sa – Cửu Vĩ không biết vì cái gì hưng phấn lên “Thế nào? Thế nào? Lớn không?”

Lớn không? 囧……

Lô Vượng Đạt thiếu chút nữa thì bị sặc nước miếng “Ngươi nói là phía trước hay là mặt sau?”

“Vậy ngươi nhìn thấy phía trước hay sau?”

“Ta sao có thể nhìn được đó là trước hay sau chứ nha, dù sao thì cũng thấy hai đà thịt, tròn đĩnh, hồng, phỏng chừng có thể làm hồng đăng, bên ngoài còn có bạch mao.”

“…… Tròn, hồng, còn có lông…… Đó là cái gì vậy?”

Lô Vượng Đạt cắn móng vuốt suy nghĩ “Nói thật, đĩnh cứ như thí thí hầu tử.”

Ly Sa – Cửu Vĩ nhịn không được “Ta tự mình đến xem.”

Lô Vượng Đạt:“……” Cái gì giáo dưỡng, cái gì thục nữ, đều là phù vân.

Sau khi xem xong. “Chúc mừng ngươi đoán đúng.” Ly Sa – Cửu Vĩ đối Lô Vượng Đạt nói.

“Sặc?”

Thanh âm Ly Sa – Cửu Vĩ đột nhiên nâng lên tám độ “Ngươi thật giỏi nha, xem thí thí con hồ hầu mà vẫn có thể nhìn say sưa như vậy.”

“……”

“Mau đổi địa phương đi, nơi này nhìn không tới.”

Oạch oạch, một con tiểu hồ ly lại chạy tới sau góc bình phong, dùng móng vuốt tiểu trảo sắc nhọn chọc ra một lỗ nhỏ.

Ly Sa – Cửu Vĩ lại lần nữa quay về trạng thái thục nữ “Thế nào? Thế nào? Nhìn đến cái gì?”

Lô Vượng Đạt vừa ngắm, vừa nói:“Màu sắc trắng nõn, bề ngoài trơn bóng, hình dạng tròn mượt, hơn nữa toàn thể đều thực vểnh.”

“Ừ, hảo thí thí. Còn có gì?”

“Còn có một căn chíp bông nhung ……”

“Cái gì?” Ly Sa – kích động.

“Cái đuôi.”

“……”

“Xem bằng mắt, nhìn không ra một bên lớn một bên nhỏ nha.”

“……”

“Xem ra xúc cảm cùng xem bằng mắt vẫn có khác biệt.”

“Vậy trên thí thí có gì không?” Ly Sa – Cửu Vĩ đột nhiên hưng trí dào dạt nói.

“Cái đuôi nha.”

“…… Trừ bỏ cái đuôi?”

Lô Vượng Đạt thực dùng sức tái nhìn kỹ một hồi “Trĩ nội không biết, trước mắt còn chưa thấy có trĩ ngoại.”

Ly Sa – Cửu Vĩ:“……”

“A…… Chuyển lại đây, chuyển lại đây.” Lô Vượng Đạt nhẹ giọng kêu lên.

“Chuyển lại? Phía trước đồ sộ không?” Ly Sa – Cửu Vĩ hưng trí lại tới nữa.

Lô Vượng Đạt cảm khái “Quả nhiên cua đồng vô xử bất tại.”

“Ừm?”

“Gạch men.”

Ly Sa – Cửu Vĩ tức giận “Quả nhiên, gạch men là chướng ngại lớn nhất của phát triển nghệ thuật nhân thể.”

“……”

“Quên đi, ngươi xem trên thí thí hắn có phải có một tiểu nhân hay không, chữ đại trên đỉnh một vòng tròn đó.”

Lô Vượng Đạt để sát mắt vào lỗ nhỏ kia, nhìn tới mức tròng mắt đều nhanh rớt xuống đây “Phỏng chừng đến gần mới xem được, bằng không thấy không rõ.”

“Vậy ngươi muốn gần tới bao nhiêu?”

Lô Vượng Đạt cảm giác bị người nhấc lên, chống lại một đôi đồng mâu yêu hồng, vội vàng xua móng vuốt “Ta tuyệt đối không phải đến rình coi thí thí ngươi đâu.”

Ly Sa – Cửu Vĩ hãn, cái gì kêu không đánh đã khai.

Huyết Đồng – Tình Hỏa chọn chọn mi “Vậy ngươi tới để làm chi?”

“Tìm tiểu nhân.” Lô Vượng Đạt vẻ mặt ta là chính nhân quân tử, nhìn không chớp mắt nhìn…… cơ bụng Huyết Đồng – Tình Hỏa, nước miếng……

“Vậy tìm được rồi sao?”

“Vậy trên người ngươi có nơi nào có đồ án hình tròn có chữ ‘ Đại ‘ trên đầu không?”

“Có, trên quần chip.”

“Thật sự?” Lô Vượng Đạt hủy bỏ trạng thái hồ ly, khôi phục hình người giãy khỏi tay Huyết Đồng – Tình Hỏa, chạy đến phía sau hắn “Thật sự, tìm được rồi tìm được rồi.”

Huyết Đồng – Tình Hỏa xoay người lại “Vậy chúc mừng ngươi.” Thực ôn nhu, chính là tươi cười kia có điểm dọa người.

Ngày đó, rất nhiều người trong cung nghe được tiếng kêu rên thảm đến không đành lòng “Nghe”.

Khi Nhàn Ngữ Lạc Hoa bọn họ ở ngoài phó bản tái kiến Lô Vượng Đạt, trên đầu hồ ly của hắn là một mảnh quần chip, tiểu thí thí sưng vù, hai mắt lệ nóng lưng tròng, vẻ mặt ủy khuất nằm úp sấp trên đầu Huyết Đồng – Tình Hỏa.

“Tiểu Đạt trưởng thành.” Xin Theo Ta Đàm Tiền sợ hãi kêu to, vạch vạch trên tiểu thí thí của Lô Vượng Đạt “Một đêm không gặp mà lớn lên nhiều như thế à.”

Lô Vượng Đạt:“……”

“Nhưng ngươi không biết là lớn hai thứ trước ngực sẽ tốt hơn lớn hai thứ trên thí thí sao?”

“……”

Lô Vượng Đạt một móng vuốt cào đầu dưới quần chip, trừng mắt Xin Theo Ta Đàm Tiền “Ngươi có máu mũi không, cho ta chút đi.”

“Cáp?” Xin Theo Ta Đàm Tiền sửng sốt.

“Nếu không xuất huyết lợi cũng được.”

Xin Theo Ta Đàm Tiền cợt nhả “Tiểu Đạt, ngươi muốn để làm chi?”

“Ta muốn dùng để đâm tên tiểu nhân này.” Lô Vượng Đạt quơ móng vuốt trong quần chip mà rít gào.

————————–

Chú thích:

Vô xử bất tại: Ở khắp mọi nơi, không chỗ nào không có

Gạch men: Là thứ dùng để che vật 18+ hoặc mặt ai đó thường xuất hiện trên tivi hoặc truyện nhạy cảm:#