Võng Du Chi Đảo Môi Thôi Đích

Chương 11: Khế ước đảo môi thôi…



Huyết Đồng – Tình Hỏa bỗng nhiên đem mặt tới gần Lô Vượng Đạt “Hay là ngươi muốn làm vương hậu?”

“Không…… Không phải, không…… Không phải.” Lô Vượng Đạt chân tay luống cuống xua tay lắc đầu.

“Cũng không phải không được, nhưng vương hậu của ta ít nhất còn có thể sống thêm trăm năm nữa, nếu ngươi muốn đi lên hậu vị thì phải thu được mạng nàng ta mới được.” Huyết Đồng – Tình Hỏa ẩn nhẫn ý cười, giết được mới có chuyện lạ.

“Ta không muốn.” Lô Vượng Đạt nóng nảy “Ta chỉ muốn nói là, ta từng nhìn thấy danh hiệu của người khác ở đại sảnh, tất cả đều là cái gì thám hiểm giả, cái gì dũng sĩ và linh tinh, vì cái gì của ta lại là…… Cái gì cái gì nãi?”

“Nga, loại danh hiệu này, cũng được.”

Hệ thống lại truyền đến thông báo: Ngươi đạt được danh hiệu “Dũng sĩ Huyết Hồ vương ái phi”.

Lô Vượng Đạt:“……”

Huyết Đồng – Tình Hỏa chọn chọn mi “Không hài lòng, vậy đổi cái khác.”

Hệ thống thông báo lại vang lên: Ngươi đạt được danh hiệu “Thám hiểm giả Huyết Hồ vương ái phi”.

“……”

“Quên đi ” Ly Sa – Cửu Vĩ có chút nóng vội “Danh hiệu có thể che dấu. Ngươi thử hỏi mượn hắn ‘Viễn cổ tịnh ma chi nhãn’, xem hắn có chịu cho mượn hay không, nếu như đồng ý thì đỡ phiền phức đi chôm.”

“Cái kia…… Danh hiệu bỏ qua đi.” Lô Vượng Đạt thực thất bại “Ngươi có thể cho ta mượn một vài đồ vật linh tinh hay không.”

Huyết Đồng – Tình Hỏa rũ mắt nhìn Lô Vượng Đạt, trêu tức trên mặt cũng hơi hơi thu liễm đôi chút.

Quả nhiên là tiểu nha đầu ngươi, rốt cục mở miệng hỏi mượn pháp khí phong ấn. Huyết Đồng – Tình Hỏa ngả ngớn dùng ngón trỏ đẩy cằm Lô Vượng Đạt “Ái phi, muốn mượn cái gì?”

Lô Vượng Đạt thực nể tình mà gai ốc sởn khắp toàn thân, run run rẩy rẩy nói “Ta…… Muốn mượn……‘Viễn cổ tịnh ma chi nhãn’.”

Huyết Đồng – Tình Hỏa sửng sốt, thực kinh ngạc “ ‘Viễn cổ tịnh ma chi nhãn’?” Thanh âm đều cất cao đến tám độ “Không phải ‘Nguyệt chi ai thương’ cùng ‘Ly hỏa chi hoàn’ sao?”

Lô Vượng Đạt mờ mịt “‘Nguyệt chi ai thương’ cùng ‘Ly hỏa chi hoàn’? Cái gì vậy?”

“‘Nguyệt chi ai thương’ là pháp khí của Ngân Hồ vương Ngân Đồng – Tuyết Nhiễm,‘Ly hỏa chi hoàn’ là vương miện của Huyết Đồng – Tình Hỏa, hai cái này đều là pháp khí phong ấn của ta.” Ly Sa – Cửu Vĩ nói cho hắn “Xem ra hắn nghĩ rằng ngươi là người nhận nhiệm vụ giải trừ phong ấn.”

Lô Vượng Đạt liên tục lắc đầu “Không không, nhiệm vụ của ta là ‘Viễn cổ tịnh ma chi nhãn’.”

Chẳng lẽ người nhận nhiệm vụ giải trừ phong ấn không phải nàng? Nhưng theo diện mạo bên ngoài của nàng, nàng hẳn đã gặp qua Ly Sa – Cửu Vĩ, nhưng vì cái gì không nhận được nhiệm vụ phong ấn chứ?

Huyết Đồng – Tình Hỏa hai hàng lông mày hơi hơi nhăn lại, ánh mắt sâu xa mà mờ ảo, một trận gió nổi lên, khiến tóc dài cùng hỏa hồng y bào của hắn vũ động, đỏ và đen rõ ràng rồi lại xen lẫn, đưa phân mê hoặc mị mà tà khí kia của hắn nổi bật đến mức tận cùng.

“Có thể…… Có thể cho ta mượn không?” Lô Vượng Đạt đột nhiên thực khẩn trương.

Bởi vì không biết vì cái gì, Huyết Đồng – Tình Hỏa nghiêm trang như vậy làm cho tâm Lô Vượng Đạt không lý do rung động.

Huyết Đồng – Tình Hỏa mặt có chút đăm chiêu, đối Lô Vượng Đạt nói chuyện cũng chỉ như lầm bầm lầu bầu “Kê nhãn kia đã bị kẻ sa đọa Khuê Nhĩ Tát trộm đi rồi, ngươi không thấy thông cáo treo giải thưởng sao?”

Lô Vượng Đạt hàn “…… Tịnh ma chi nhãn là bệnh mụn cơm? Trên chân ai?” ( Kê nhãn còn chỉ bệnh mụn cơm)

Huyết Đồng – Tình Hỏa:“……”

Ly Sa – Cửu Vĩ lau mồ hôi “Tịnh ma chi nhãn tương truyền là mắt của viễn cổ thần thú Phượng Vĩ Kê.”

“Nga.”

Huyết Đồng – Tình Hỏa nhìn Lô Vượng Đạt từ mạc danh kỳ diệu bừng tỉnh đại ngộ thì thực nghi hoặc, nhưng hắn hiện tại có chuyện trọng yếu hơn cần phải điều tra nên không để ý nhiều, phất tay liền đi.

Ly Sa – Cửu Vĩ giải thích cho Lô Vượng Đạt “Kẻ sa đọa Khuê Nhĩ Tát nguyên lai là lang nhân, nhưng hắn đã bỏ đi linh hồn, lấy ma thần thành tín ngưỡng thần linh, đã trở thành ác ma.Sau khi hắn trở thành ác ma, hắn ở ngay trong phế tích của Nhật Đan Vương thành, tụ tập một đám đám ô hợp xây dựng một thần miếu thờ cúng ma thần Tula Casar. Tuy rằng phó bản này bất quá là một phó bản nhỏ mười người, nhưng nếu không đủ năm-sáu mươi cấp thì vào không được.”

“Lại luyện cấp?” Lô Vượng Đạt thống khổ rên rỉ.

“Không, nhiệm vụ hiện tại hàng đầu của ngươi là chuyển chức, sau đó tìm đồng bạn tổ đội để luyện cấp.”

Ra hoàng cung sau, phát hiện cái danh hiệu danh vọng kia cũng không phải tồi tệ.

Rất nhiều NPC nhìn thấy hắn đều cúi đầu chào, còn tôn xưng hắn thành điện hạ, trọng yếu hơn là bất luận là mua đồ hay học kỹ năng,NPC cũng không thu tiền của hắn, còn cao hứng kêu hắn lần sau quang lâm.

Lô Vượng Đạt không biết, tiền đương nhiên sẽ không đòi hắn, cuối tháng sau khi tính tiền sẽ chuyển hết đến vương cung để Huyết Đồng – Tình Hỏa chi trả.

Hắn càng không biết, đệ nhất mỹ nhân trên Mỹ Nhân bảng – Nhàn Ngữ Lạc Hoa,NPC cũng bất quá cho cái phong hào [ thải nữ ] mà thôi, mấy chức vụ do quan cai quản phong sao so được với phong hào trong hoàng cung.

Thánh quang minh giáo đường giáo chủ Sứ Đồ – Tuyết Nhiễm, chẳng những miễn đi nhiệm vụ chuyển chức theo trình tự của Lô Vượng Đạt, còn tự mình vì Lô Vượng Đạt chuyển chức.

Sứ Đồ – Tuyết Nhiễm một bộ mặt già nhăn nhèo, cười đến mức chỉ thấy ló răng vàng chứ chả thấy mắt đâu “Vương phi điện hạ, không biết ngài muốn chuyển chức thành trừng giới mục sư, hay là quang minh mục sư?”

Thấy Sứ Đồ – Tuyết Nhiễm kia nhe răng vàng, Lô Vượng Đạt có chút sợ hãi “Có…… Có…… Cái gì khác nhau?”

“Trừng giới mục sư lấy duy hộ giáo lí ( dạy bảo) làm nhiệm vụ, lấy chủ công ( tiến công là chính) làm chủ yếu. Mà quang minh mục sư lại lấy việc cứu tử phù thương ( cứu sống + chăm sóc người bị thương) làm nhiệm vụ, lấy trị liệu làm chủ.” Sứ Đồ – Tuyết Nhiễm thấy Lô Vượng Đạt có chút do dự không biết nên tuyển loại nào, liền nói tiếp “Không biết vương phi điện hạ là đơn luyện hay là có đội ngũ luyện cấp cố định?”

“Như vậy thì sao?”

“Nếu vương phi điện hạ có đội ngũ cố định, vậy chuyển chức thành quang minh mục sư, để nhóm đội hữu xông pha chiến đấu ở phía trước an tâm đánh quái, ngài ở sau bảo đảm an toàn cho bọn họ. Nếu vương phi điện hạ là đơn luyện, vậy chuyển chức thành trừng giới mục sư, vừa có thể đánh quái luyện cấp lại có năng lực tự mình trị liệu.”

“Chuyển thành quang minh mục sư.” Ly Sa – Cửu Vĩ giúp Lô Vượng Đạt quyết định “Ngươi đánh quái coi như hết, hơn nữa quang minh mục sư ở thời kì sau sẽ rất cần cho đội ngũ, so với trừng giới mục sư thì tốt hơn nhiều lắm.”

“Nga ” Lô Vượng Đạt nghe được mà như lọt vào trong sương mù, nhưng Ly Sa – Cửu Vĩ đã nói như vậy thì “Vậy quang minh mục sư đi.”

“Hảo, thỉnh chờ.”

Sứ Đồ – Tuyết Nhiễm ngâm xướng một phen sau, một ngón tay chỉ lên hồ hỏa văn trên trán Lô Vượng Đạt, Lô Vượng Đạt chỉ cảm thấy được một trận quang mang ấm áp bao phủ.

“Chuyển chức thành công.” Sứ Đồ – Tuyết Nhiễm lại nhe răng vàng đối Lô Vượng Đạt nói “Bởi vì vương phi điện hạ ngài cấp bậc còn thấp, cho nên kỹ năng có thể truyền thụ cho ngài rất hữu hạn, nhưng bản nhân lén có một phần lễ ra mắt, thỉnh vương phi điện hạ xin vui lòng nhận cho.”

Lô Vượng Đạt thấy Sứ Đồ – Tuyết Nhiễm vụng trộm đưa cho hắn một cây pháp trượng ngắn màu bạc — phục hoạt chi quang.

“Cái này tuy rằng không phải pháp trượng cao nhất, nhưng đối với cấp bậc hiện tại của vương phi điện hạ mà nói, tuyệt đối là thứ cần dùng để luyện cấp.” Sứ Đồ – Tuyết Nhiễm cười đến cong chân chó.

“Ừm, đối với ngươi mà nói đích thật là thứ tốt.” Ly Sa – Cửu Vĩ đồng ý với lời Sứ Đồ – Tuyết Nhiễm nói.

Pháp trượng này chợt thấy thì ngay cả thuộc tính cơ bản cũng không có, ngay cả pháp thương cũng không mang, nhưng nó có công năng phục hoạt ( phục sinh / phục hồi hoạt động), miễn bàn tới việc tăng sức mạnh pháp trượng của người chơi, dù là đội hữu đều được hưởng công năng hiệu quả.

Hơn nữa một lần có thể phục hoạt năm người, kỹ năng đóng băng thời gian cũng không tính dài chỉ trong chốc lát mà thôi, cho nên mặc dù kê lặc ( – việc làm vô bổ ‘ăn thì vô vị, vứt thì tiếc, ví với những việc làm vô bổ, không mang lại lợi ích gì) nhưng cũng là một kiện vũ khí không tồi.

Sứ Đồ – Tuyết Nhiễm thực rất biết tùy mặt gửi lời, thấy Lô Vượng Đạt mặt mày mang theo sắc thái vui vẻ tiếp nhận, liền đánh xà trên gậy (1) “Vương phi điện hạ, không biết Huyết Hồ vương điện hạ khi nào thì đem kinh phí tu sửa giáo đường chúng ta cấp xuống?”

“Phí tu sửa?” Lô Vượng Đạt sửng sốt, cái này sao hắn biết?

Lại ngẩng đầu nhìn giáo đường này, nơi nơi một mảnh vàng son lộng lẫy, cũng sắp đuổi kịp có khi còn vượt qua hoàng cung của Huyết Đồng – Tình Hỏa, ngay cả không ít mục sư cùng thị tăng trong giáo đường, răng đều kim quang chói lóa.

Lô Vượng Đạt chỉa chỉa bốn phía “Làm sao phải tu sửa?”

“Điện hạ ngài có điều không biết rồi ” Sứ Đồ – Tuyết Nhiễm bỗng nhiên thay thành vẻ ưu sầu “Chúng ta bên ngoài dù tô vàng nạm ngọc nhưng đã nhiều năm chưa tu sửa, chỉ cần lấy một tay gẩy gẩy thì cũng lộ ra cả một đống gạch ấy chứ.”

Lô Vượng Đạt 囧, đúng là lấy tay gẩy ra cũng lộ cả đống gạch, nhưng là lộ cả đống gạch vàng nha.

“Điện hạ, ở nơi như thế này sẽ gặp nhiều nguy hiểm lắm.” Sứ Đồ – Tuyết Nhiễm vừa nói vừa gẩy gẩy đẩy đẩy một khối gạch vàng vào bên trong góc.

Lô Vượng Đạt đột nhiên thực dũng cảm bước ra nửa bước về phía trước, cầm tay Sứ Đồ – Tuyết Nhiễm, thực thành khẩn thỉnh cầu “Vậy để ta trụ đi. Phật viết ta không vào địa ngục, ai vào địa ngục, loại nguy hiểm này xin để cho dang viên chúng ta lên trước.” ( Dang là Đảng viên)

Sứ Đồ – Tuyết Nhiễm:“……” Lão có loại cảm giác, dẫn sói vào nhà.

Cuối cùng địa ngục này Lô Vượng Đạt đương nhiên không vào thành công.

Cho nên khi Lô Vượng Đạt thử nghiệm xong xuôi món quà mới thì lại phát hiện tâm tình nhất thời bi thôi ( buồn, cực kì buồn mà lại do tự thân sinh ra buồn chứ không ai tác động), ở trên cánh đồng tuyết rộng lớn cùng Vẫn Là Trư thâm tình nhìn nhau khoảng một giờ, mạnh mẽ đứng lên, khí vũ hiên ngang, chính nghĩa lẫm nhiên chỉ vào ma hóa trư hùng ở xa xa “Đi thôi Vẫn Là Trư, ta sẽ cho ngươi nhặt xác.”

Vẫn Là Trư:“……”

Ly Sa – Cửu Vĩ:“……”

Mà ngày cực khổ của Huyết Đồng – Tình Hỏa cũng từ câu tuyên ngôn này của Lô Vượng Đạt mà bắt đầu rồi.

Đúng lúc Huyết Đồng – Tình Hỏa dùng bữa, món ngon trước mắt phong phú chọc người thèm nhỏ dãi.

Huyết Đồng – Tình Hỏa tao nhã cầm lấy dĩa ăn, hướng miếng thịt bò mọng nước sốt tươi ngon xiên qua, cảnh tượng trước mắt một trận chuyển biến, tảng thịt bò không thấy, thủ nhi đại chi gì đó có điểm nhìn quen mắt.

“Có điểm giống ‘cúc hoa.” Huyết Đồng – Tình Hỏa lầm bầm lầu bầu.

Nhưng không hổ là Huyết Hồ vương, nhẹ nhàng tung một cái dĩa ăn liền đem một đầu trư hùng xiên chết.

Lô Vượng Đạt chạy tới nhìn thấy Huyết Đồng – Tình Hỏa trên tay còn cầm dĩa ăn, dĩa ăn cắm lên trên con trư hùng “Chẳng lẽ đây là bạo cúc trong truyền thuyết?”

Huyết Đồng – Tình Hỏa:“……”

Lại nhìn lượng máu của Lô Vượng Đạt, chỉ còn lại có ba mươi phần trăm.

Sau khi khế ước, một khi lượng máu của người chơi thấp hơn ba mươi phần trăm,NPC sẽ tự động truyền tống đến bên người người chơi.

Huyết Đồng – Tình Hỏa một chưởng đem Vẫn Là Trư đang phi lại đây ném thẳng về phía sau, vẽ ra một pháp trận đem chính mình truyền tống đi rồi.

Nhưng đây chỉ là mở màn cho cực khổ của hắn.

Qua một hồi, Lô Vượng Đạt đang đánh nhau kịch liệt thì thấy Huyết Đồng – Tình Hỏa cả người lẫn ngựa đột nhiên xuất hiện ở trước mặt.

Hai người chân thành thâm tình nhìn nhau, gò má phải của Huyết Đồng – Tình Hỏa cuồng run một lúc “Có giấy vệ sinh không?”

Lô Vượng Đạt xoay người lần toàn thân, chỉ tìm được một tiểu côn, đưa cho Huyết Đồng – Tình Hỏa “Dùng đỡ.”

Huyết Đồng – Tình Hỏa:“……”

Lô Vượng Đạt cảm giác mới vừa tiễn bước Huyết Đồng – Tình Hỏa không bao lâu, hắn lại xuất hiện, lần này thế nhưng còn xuất hiện ở trong vũng bùn của toản địa trư ( con heo chui lên từ dưới đất)

Từ cả người Huyết Đồng – Tình Hỏa xích luo ( nude / trần chuồng =))) cùng dáng ngồi, không khó nhìn ra hắn tựa hồ đang tắm rửa.

Huyết Đồng – Tình Hỏa hai tay nắm chặt thành quyền, sau khi cùng đầu toản địa trư kia mặt mày đưa tình, nghiến răng nghiến lợi đối Lô Vượng Đạt nói:“Ngươi không thể cách trư xa một chút sao?”

Lô Vượng Đạt cũng cảm thấy sâu sắc có lỗi vì thế đối Vẫn Là Trư nói “Vẫn Là Trư nhanh đi cứu hắn, cứu được ta cho ngươi hun hắn hai lần.”

Huyết Đồng – Tình Hỏa:“……”