Vô Tự Thiên Thư

Chương 44: Khách đến từ hoàng sơn



Trữ Tình bị nước lạnh tạt trúng, hiệu quả của xuân dược đã tan đi, đáng thương đứng lên, khoát áo của Tiểu Khai vào, thấp giọng nói: " Tiểu Khai ca, hôm nay quá muộn rồi...không về được đâu."

Tiểu Khai rùng mình, bây giờ mới nhớ đã nửa đêm: " Vậy trước tiên ngủ lại một đêm, ngày mai nói sau đi."

" Vậy..còn anh?" Màu hồng trên người Trữ Tình bây giờ mới chậm rãi hạ xuống, cắn đôi môi tiên diễm, mang theo vài phần chờ mong và vài phần ngượng ngùng nhẹ giọng nói: " Một mình..em sợ.."

Tiểu Khai thở dài, không thể do dự hươ tay: " Ta ở lại với cô."

" Ân.." Trữ Tình gật gật đầu, đột nhiên hắt hơi một cái.

" Nhanh đi tắm nước nóng đi." Tiểu Khai luống cuống tay chân cầm lấy cánh tay tiểu mỹ nữ đẩy nàng vào phòng tắm, vì dùng sức, chợt cảm giác được thân thể tiểu mỹ nữ mềm mại thì nhanh như tia chớp rụt trở về, ấp úng nói: " Ta...ta giúp cô lấy khăn tắm."

Tiểu mỹ nữ cắn môi, một hình dáng không cam lòng, chậm rãi đi vào phòng tắm, đợi đến khi cửa phòng " ba tháp" một tiếng rồi khép lại, Tiểu Khai mới phảng phất thở ra một hơi dài, đặt mông ngồi xuống cái ghế chỗ hỗn loạn. Ngồi chừng năm phút, mới đứng dậy, có khí vô lực đi tới trước tủ quần áo, đưa tay mở cửa tủ.

Tiêu Vận đang trốn trong tủ nhất thời khẩn trương " Xoát" thụt sâu hơn vào trong tủ, trong tay cầm chặt hai cái khăn tắm, không dám cử động.

Đã có nhắc qua, ngọn đèn trong phòng có màu phấn hồng, không khí lãng mạn tình điệu cũng quá đủ, nhưng để chiếu sáng thì vẫn còn kém một chút, Tiểu Khai lại đứng ngay cửa tủ, dùng tay cầm lấy một cái khăn tắm kéo mạnh ra ngoài.

" Di, sao lại lấy không ra?" Tiểu Khai kinh ngạc " y" một tiếng, lại dùng sức kéo, lúc này khăn tắm bị kéo r một nửa, Tiểu Khai vừa buông tay, " Sưu" một tiếng khăn tắm lại rụt trở về.

Hắc, thật là kỳ quái, Tiểu Khai không nghĩ suy nghĩ, lại dùng lực kéo ra ngoài, lúc này đây khăn tắm cơ hồ đã kéo ra khỏi cửa tủ, mà lại mơ hồ nghe được bên trong truyền đến " Nha" một thanh âm kinh hô nhỏ xíu.

" Chẳng lẽ ở trong đó có người?" Tiểu Khai lại càng hoảng sợ, vội buông tay, chiếc khăn tắm kia lại nghe lời " sưu" một tiếng lại rụt trở về, Tiểu Khai lui về phía sau ba bước, cẩn thận nhìn cửa tủ thật lâu, lúc này mới đưa tay " ba" một tiếng mở tung hai cánh cửa tủ, cẩn thận nhìn vào trong.

Trong ngăn tủ ngoại trừ khăn tắm, cũng chỉ là khăn tắm, căn bản nhìn không ra có cái gì khác thường, Tiểu Khai nghiêng ngó cẩn thận đánh giá cái khăn tắm khi nãy kéo không ra, cẩn thận lấy tay giữ chặt, chậm rãi kéo ra ngoài, lúc này thì hoàn hảo, chỉ là hơi có chút lực cản, sau đó thì không cần dùng lực đã kéo ra.

Ở phía sau khăn tắm cũng vẫn trống không, nhìn không ra có chuyện gì khác thường.

" Kỳ quái, chẳng lẽ ta bị tiểu nha đầu khiêu khích đến thần kinh suy yếu?" Tiểu Khai cắn răng suy nghĩ.

Tiêu Vận khẩn trương đến không dám thở một hơi, theo bản năng bảo vệ thân thể của phụ nữ, nàng và Tiểu Khai giằng co hai lần, sau đó lập tức phát hiện mình đã làm sai, vì vậy nàng mới chịu buông tay, mặc cho Tiểu Khai kéo khăn tắm ra ngoài. Bây giờ, nàng đang đứng ngay trước mặt Tiểu Khai, cả người trần như nhộng, trần truồng không mảnh vải che thân, mặc dù toàn thân vẫn trong trạng thái trong suốt, nhưng mắt nhìn thấy có một người đàn ông đang đứng trước mặt mình chỉ khoảng nửa thước giương mắt nhìn ngay những bộ vị thân thể bí ẩn của mình, vô luận là cô gái nào cũng sẽ cảm thấy không được tự nhiên, trong tích tắc này, gương mặt Tiêu Vận cũng giống như lửa thiêu đỏ rực, chỉ cảm thấy cả lỗ tai cũng bị nóng bỏng như thiêu.

Tiểu Khai nhìn thật lâu cũng không cảm thấy có gì khác thường, mang theo điểm nghi hoặc vẫn còn trong lòng, đưa tay ra sờ vào trong tủ.

Bàn tay mềm mại và ấm áp, ân, ngăn tủ này thật là rất tốt, không biết là tài liệu gì làm ra, Tiểu Khai một bên chậm rãi suy nghĩ, bàn tay vẫn tiếp tục sờ xuống, chỉ cảm thấy ngăn tủ không hề bằng phẳng, nhưng cũng tuyệt đối mềm nhẵn, tay cảm thấy thật dễ chịu.

" Ân, không thể nghi ngờ, vật này đúng là cao cấp, trước kia ta còn chưa thấy qua." Tiểu Khai âm thầm gật đầu, lại không biết ngay trước mặt mình, Tiêu Vận đã hoàn toàn sợ hãi.

Nàng đứng ở nơi đó, không dám có một cử động, chỉ cảm thấy bàn tay của Tiểu Khai đang lướt theo bụng và tay của nàng rồi đi xuống, theo cặp đùi thon dài thẳng tắp sờ xuống tiếp, cuối cùng dừng lại nơi mắc cá chân, vuốt ve tới lui, hoàn hảo vẫn không có sờ tới bộ vị mẫn cảm nhất, coi như là phúc trời cho, Tiêu Vận vốn cũng là một hoàng hoa đại khuê nữ thanh thanh bạch bạch, mặc dù bình thường người đeo đuổi vô số, nhưng vẫn giữ thân trong sạch, làm sao chịu được bàn tay nam nhân sờ soạng như vậy, chỉ cảm thấy cả người nóng rực lên, một cỗ nóng ấm từ bàn tay Tiểu Khai truyền tới, phát tán ra các nơi, nàng nắm chặt nắm tay cắn chặt răng cố nén, Tiểu Khai chậm rãi đứng lên, bàn tay kia còn không có lấy trở về, theo đùi sờ ngược lên, dần dần hướng tới đôi gò ngực cao vút của nàng, sờ soạng một lát, còn vô ý thức xoa cả hai tay, dưới hai bàn tay này, Tiêu Vận rốt cuộc chịu không được, cả người chợt run run lên. Cảm thấy ở chỗ kín trong cơ thể mình, bắt đầu lặng lẽ ươn ướt.

" Trời ạ, ta đang làm cái gì?" Tiêu Vận nhắm chặt đôi mắt đẹp, hai dòng nước mắt đang lặng lẽ chảy xuống, trong lòng có tám phần cảm thấy phẫn nộ uất ức đến muốn chết, lại còn mang theo hai phần bí ẩn không nói ra lời khoái cảm, trong lòng nàng liều mạng hò hét: " Nghiêm Tiểu Khai, bổn tiểu thư nhất định phải giết ngươi!"

Nhưng Tiểu Khai đứng phía trước, một chút thanh âm nàng cũng không dám phát ra. Nguồn: http://thegioitruyen.com

Hoàn hảo thời gian do dự của Tiểu Khai cũng không dài, hắn nhanh chóng thu tay lại rồi đóng cửa tủ, bởi vì trong phòng tắm đã truyền đến tiếng thúc giục làm cho Tiểu Khai run sợ: " Tiểu Khai ca, mau giúp em đem khăn tắm đến đây, chẳng lẽ anh muốn em tự mình đi ra lấy?" Thanh âm thanh thúy lại kèm theo tiếng cửa mở, làm Tiểu Khai sợ tới mức không còn tâm tư tìm hiểu ngăn tủ cổ quái nữa.

Trong tủ, Tiêu Vận thở ra một hơi thật dài, chỉ cảm thấy toàn thân không còn một chút sức lực, chậm rãi xụi lơ trên mặt đất, giờ phút này nếu nhìn thấy nàng, chỉ là một khuôn mặt hồng rực, có chút thở gấp, có chút rối loạn mái tóc, ánh mắt mê ly, tuyệt đối có thể làm cho bất cứ nam nhân nào trên thế giới cũng phải gây ra thất thố nghiêm trọng.

Không lâu chợt nghe bên ngoài vang lên thanh âm của Trữ Tình: " Khai ca, em đi ra đây."

Những lời này nói xong, bên ngoài đột nhiên yên tĩnh, một chút thanh âm cũng không nghe được nữa.

Vừa rồi Trữ Tình kiều mỵ vô hạn, biểu hiện ra một mặt gợi cảm, hôm nay đã đến bước này, vừa đi ra đứng trong phòng khách, mái tóc đen nhánh xõa trên vai, còn điểm thêm đôi mắt long lanh, sắc như thanh đao, làn da trắng như tuyết, khuôn mặt hồng hào, mang theo hương thơm ngát vừa mới tắm rửa, rõ ràng là một cô gái siêu cấp mỹ nữ, giờ phút này chỉ bọc một chiếc khăn tắm, lộ ra vẻ thanh xuân mơn mởn, nhất thời làm Tiểu Khai lại trợn mắt há hốc mồm, không nói ra lời.

" Tách" Một giọt nước bọt rơi xuống mặt bàn, trong sự yên tĩnh lặng lẽ của căn phòng vô cùng thanh thúy. Nhất thời đã làm Tiểu Khai bừng tỉnh.

Trong lòng Trữ Tình có tư vị ngọt ngào, nở nụ cười trộm, cũng không nói chuyện, chỉ có khuôn mặt thuần khiết thanh lệ đang đỏ ửng, trong lòng nghĩ: " Tiểu Khai ca quả nhiên là có thích ta, hắn chỉ là không thừa dịp người gặp nguy mà thôi, hắn quả thật là một nam tử hán chân chính a..."

Một đêm hỗn loạn vô hạn, tiểu nha đầu khi xem ti vi thì lại nói đói bụng, nửa đêm còn nói ngủ không được, quấn quýt lấy Tiểu Khai bắt hắn phải nói chuyện phiếm, Tiểu Khai cũng không ngốc, hắn hiển nhiên nhìn ra được tiểu nha đầu có ý với hắn, nhưng cho dù có chết hắn cũng không nghĩ ra một người vốn khinh bỉ hắn vô cùng như tiểu mỹ nữ này lại vì cái gì bỗng nhiên lại thích hắn, hắn mang theo nghi vấn đầy mình, hắn vẫn cố gắng tự chủ cho đến bốn giờ sáng mới ngủ tại sô pha, vì thế Tiêu đại tiểu thư của chúng ta đến lúc này mới lặng lẽ rời đi, theo nàng xem xét, biểu hiện hôm nay của Tiểu Khai đúng là hợp cách.

Cho nên chuyện mình bị chiếm tiện nghi...Ai, kẻ không biết không tội, dù sao trước kia cũng đã bị hắn chiếm tiện nghi qua rồi mà...Tiêu đại tiểu thư cắn răng nghĩ: " Ta sẽ nhẫn nhịn."

Gần đây Cổ Chánh Kinh phát hiện, có thể mình đang xảy ra những chuyện thật là kỳ lạ, mà bây giờ hắn đã phát hiện ra chân tướng của sự việc.

Đầu tiên, Nghiêm Tiểu Khai chính là vị tam công tử thần bí nhất của Tư Mã gia tộc Tư Mã Thính Phong, nếu không sẽ không khiến cho Trì Tiểu Trúc và Tiêu tổng giám hai đại mỹ nữ đối xử tốt với hắn, Tư Mã Thính Phong hiển nhiên cũng không phải người thường, nếu không sẽ không để cho mình khi dễ hắn, không hay ho rồi, có thể tưởng tượng, vị công tử ca có nhiều tiền mà lại thần bí này lại có một lực lượng kỳ quái mà người thường không thể có.

Tiếp theo, Trì Tiểu Trúc và Tiêu tổng giám đã trải qua chuyện đối mặt trong tình trường, cuối cùng là Tiêu tổng giám chiến thắng, vì thế Trì Tiểu Trúc mới từ chức mặc kệ mọi việc, mà Nghiêm Tiểu Khai hai lần ngồi trên xe Tiêu tổng giám ra ngoài, bị hắn nhìn thấy.

Thứ ba, gần đây Nghiêm Tiểu Khai và Tiêu tổng giám xuất hiện một ít vấn đề, bởi vì ngày hôm qua trên đường Cổ Chánh Kinh đã nhìn thấy xe của Tiêu tổng giám, nhưng lại thấy Nghiêm Tiểu Khai chạy tới, nhưng chỉ mới chạy được một nửa thì chiếc xe đã bỏ chạy, điều này chứng minh Tiêu tổng giám đang trốn tránh Nghiêm Tiểu Khai.

Dựa theo câu nói ai đúng ai sai, lời vàng lời ngọc, chẳng lẽ là nàng thay lòng đổi dạ? Đối với nữ nhân xinh đẹp mà nói, nàng thay nam nhân khác cũng không có chuyện gì kỳ quái.

Thứ tư, Nghiêm Tiểu Khai có người mới, bởi vì gần đây mỗi khi tan sở, Cổ Chánh Kinh thường nhìn thấy một cô gái đáng yêu tràn đầy vẻ thanh xuân đứng dưới lầu chờ hắn tan sở, nếu hắn không nhìn lầm, cô gái kia chính là tiểu công chúa của Trung Hành địa sản. Ân, nếu Trung Hành địa sản muốn hợp tác với Tư Mã gia tộc, điều này hoàn toàn hợp lý.

Cổ Chánh Kinh bây giờ đã hoàn toàn ngoan ngoãn làm quản lý bộ vệ sinh, bởi vì vô luận là tổng giám Thiên Dật, hay là tiểu công chúa của Trung Hành địa sản, hoặc là thiếu gia của Tư Mã gia, đều là những người hắn không thể đắc tội được.

" Ai..." Một tiếng thở dài tang thương, vị Cổ quản lý tham lam của năm đó khi nhìn thấy Tần Trăn đại mỹ nữ đi ngang thì nuốt ngụm nước bọt, đành nhận mệnh cầm sọt rác đi vào trong nhà vệ sinh.