Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường (Lão Bà Của Ka Là Hoa Hậu Giảng Đường)

Chương 50: Cô sẽ chết vì ngu ngốc!



Tần Thủy Dao lại hoàn toàn coi thường những lời này của Đường Kim, nàng quay đầu nhìn Tiểu Đậu Nha, thản nhiên cười:

- Chính thức với thiệu với cậu, tớ là Tần Thủy Dao, học ở lớp 10/1, cậu học lớp nào thế?

- Hả, tớ học ở lớp 10/9, tên tớ là Tiếu Ngọc Đình, anh Đường Tinh luôn kêu tớ là Tiểu Đậu Nha, cậu cũng có thể giống anh ấy, có thể gọi tớ là Tiểu Đậu Nha cũng được.

Tiểu Đậu Nha có cảm giác được sủng ái mà lo sợ.

- Tốt, sau này tớ sẽ gọi cậu là Tiểu Đậu Nha.

Tần Thủy Dao hoàn toàn xem Đường Kim không có tồn tại, nàng bắt đầu nói chuyện cùng với Tiểu Đậu Nha:

- Đúng rồi, Tiểu Đậu Nha, quê quán của cậu ở nơi nào thế?

Hiển nhiên là đối với Tần Thủy Dao thì Tiểu Đậu Nha có một loại cảm giác sùng bái không hiểu rõ, cho nên mặc kệ Tần Thủy Dao hỏi nàng cái gì thì nàng cũng đều trả lời cả. Cái này cũng khó trách, Tần Thủy Dao là một nữ sinh xinh đẹp như thế, chứng thật là một người có thể khiến cho người khác mê mẩn không kể là nam sinh hay nữ sinh, mặc dù là các nữ sinh có ghen tỵ sắc đẹp và gia thế của Tần Thủy Dao nhưng mà nếu như Tần Thủy Dao chủ động kết giao cùng với các nàng thì các nàng cũng có cảm giác được sủng ái mà lo sợ.

Rất nhanh, Tần Thủy Dao từ trong miệng của Tiểu Đậu Nha hỏi một ít tin tức, tỷ như là Tiểu Đậu Nha cùng với Đường Kim đều đến từ huyện Cát Dương, hai người bọn họ đúng thật là bạn học chung trung học, bất quá bọn họ chỉ học chung với nhau có một năm. Giữa tháng ba thì Đường Kim mới chuyển đến trường Tiểu Đậu Nha học, còn về phần trước đây Đường Kim học ở đâu thì Tiểu Đậu Nha cũng không có biết.

Nghe được Tần Thủy Dao dám ở bên cạnh mình, công khai hỏi thăm tin tức của mình thì Đường Kim cũng không để ý, dù sao thì Tiểu Đậu Nha biết về mình cũng không nhiều, mà những chuyện Tiểu Đậu Nha biết, cho dù có nói cho Tần Thủy Dao biết cũng không sao.

Lúc này đây, thức ăn đã dọn lên bàn, Đường Kim cũng không có quản người khác có ăn hay không, thấy thức ăn dọn lên thì hắn liền cầm đũa lên tấn công.

Lúc này đây Tần Thủy Dao vào Tiểu Đậu Nha vẫn đang nói chuyện với nhau, Trương Ny ngồi ở một bên có chút cô đơn, cuối cùng nàng không chịu được mà chủ động hướng về phía Đường Kim nói chuyện: Nguồn tại http://Truyện FULL

- Đường Kim, tớ là Trương Ny, là bạn học ngồi chung bàn với Tần Thủy Dao.

Đường Kim liên tục gấp hơn mười viên thịt bỏ vào miệng, sau đó mới nhìn lên Trương Ny, nói:

- Cô thật sự là một người rất đáng thương.

- Đáng thương?

Trương Ny có chút choáng váng:

- Tại sao cậu lại nói tớ có chút đáng thương?

- Có một người ngốc như vậy ngồi cùng bàn, chẳng lẽ cô lại không có đáng thương sao?

Vẻ mặt của Đường Kim tỏ ra đồng tình, nhìn vào Trương Ny:

- Gần mực thì đen, gần đèn thì sáng, nếu cô cùng ngồi với Tần Thủy Dao lau ngày thì chỉ số thông minh của cô sẽ bị giảm xuống.

Nhất thời thì Trương Ny liền dở khóc dở cười mà lúc này Tần Thủy Dao đang nói chuyện vui vẻ với Tiểu Đậu Nha, nghe được Đường Kim nói như thế thì Tần Thủy Dao liền nhất thời tức giận:

- Đường Kim chết tiệt, cậu nói ai ngu ngốc đó? Cậu chính là một tên ngu ngốc, từ đầu đến chân cậu chính là một tên đần.

- Tần Thủy Dao, cô có biết, hiểu rõ bản thân tôi nhất là ba người nào không?

Đường Kim không chút hoang mang hỏi Tần Thủy Dao.

- Ba của cậu, mẹ của cậu và còn có cậu nữa.

Tần Thủy Dao tức giận mà trả lời.

- Sai rồi.

Đường Kim lắc lắc đầu:

- Là tôi, sư phụ của tôi, còn có mẹ của cô nữa.

- Mẹ của ta ư?

Tần Thủy Dao ngẩn ra.

- Đúng vậy, chính là mẹ của cô, còn về phần Tiểu Đậu Nha thì tối đa cũng chỉ có thể xếp vào hàng thứ tư mà thôi. Cô muốn biết chuyện của tôi, coi như cô không muốn mở miệng để hỏi tôi thì cũng có thể hỏi mẹ của cô, nhưng mà cô lại cố tình nói bóng nói gió đi hỏi Tiểu Đậu Nha, đây không phải là ngu ngốc thì là cái gì đây?

Đường Kim lắc lắc đầu, cảm khái:

- Tuy rằng nữ nhân ngu ngốc thì có điểm đáng yêu, có thể chỉ số thông minh sẽ chênh lệch, tuyệt đối sẽ ảnh hưởng đến cảm tình của vợ chồng. Tôi thì quá thông minh, còn cô thì lại ngu ngốc cho nên a, chúng ta nhất định phải từ hôn.

- Đường Kim chết tiết, cậu mới là người ngu ngốc, cậu chính là đại ngu ngốc.

Tần Thủy Dao lại bị những lời nói của Đường Kim chọc tức:

- Cậu mà chết nhật định là chết vì quá ngu ngốc.

- Mỗi lần gặp lại cô thì tôi đều cảm thấy được chỉ số thông minh của cô đang giảm xuống, mà sự ưu việt của tôi lại tăng lên.

Đường Kim nhìn vào Tần Thủy Dao:

- Nếu thật sự mà có người nào chết như lời cô nói thì khẳng định người đó sẽ là cô a.

- Cậu.

Tần Thủy Dao tức giận đến mức mặt của nàng đỏ bừng lên:

- Đường Kim, cậu chính là một tên hỗn đản, đại lưu manh, đại ngu ngốc, cậu ăn lẩu sẽ bị cay mà sặc chết, cậu uống nước sẽ bị sặc mà chết, cậu đi bơi sẽ bị chết đuối….

- Cô sẽ ngu ngốc mà chết.

Không đợi cho Tần Thủy Dao mắng xong thì đột nhiên Đường Kim hờ hững nói ra mấy chữ.

- Ách…Khụ khụ…

Đáng thương cho Tần Thủy Dao, một câu nói còn chưa dứt lời thì đột nhiên lại bị Đường Kim cắt ngang, sau đó nàng liền ho sặc sụa.

Dường như đối với Đường Kim thì đây cũng không ảnh hưởng đến tâm hồn ăn uống của hắn, đồng thời hắn liền nhìn sang Tiểu Đậu Nha rồi nói một câu:

- Tiểu Đậu Nha, ăn nhanh đi, đừng tìm Tần Thủy Dao kia nói chuyện phiếm nữa, sẽ biến thành người ngu ngốc đó.

Tiểu Đậu Nha thè lưỡi, bộ dạng có chút đáng yêu nhưng mà nàng cũng nghe lời của Đường Kim, nàng liền cầm lấy đũa lên để gắp thức ăn. Thực hiển nhiên, tuy rằng nàng rất có hảo cảm đối với Tần Thủy Dao nhưng mà nàng lại càng nghe lời của Đường Kim hơn.

- Tần Thủy Dao, cậu không sao chứ?

Trương Ny thấy Tần Thủy Dao như thế thì liền ân cần hỏi thăm một câu.

Rốt cuộc thì cơn ho của Tần Thủy Dao cũng dừng lại nhưng mà mặt của nàng vẫn đỏ bừng, không biết là vì tức giận hay là vì ho đây.

Tần Thủy Dao cũng không nói gì nhưng mà đôi mắt của nàng hung hăng nhìn chằm chằm vào Đường Kim, nếu ánh mắt có thể giết người được thì tuyệt đối nàng đã giết Đường Kim vô số lần rồi. Đáng tiếc cho nàng chính là ánh mắt của nàng tuy rằng nhìn qua rất có lực sát thương nhưng mà vấn đề là ở chỗ, từ đầu đến cuối Đường Kim lại hoàn toàn không thèm liếc nhìn nàng một cái, hắn vẫn toàn tâm toàn ý ăn lẩu.

- Phục vụ.

Tần Thủy Dao liền vẫy vẫy tay lên.

- Thưa cô, cô cần gì?

Một người phục vụ liền đi tới.

- Đưa cho tôi cái menu, tôi còn muốn gọi thức ăn.

Tần Thủy Dao nói.

- Vâng, thưa cô.

Người phục vụ nữ liền đáp ứng, lập tức đưa menu cho Tần Thủy Dao.

Tần Thủy Dao cầm lấy bút rồi liền khoanh vào trong đó mấy chục vòng, nhưng mà những món ăn nàng chọn đều là những món ăn đắt tiền, ít nhất cũng là gần một ngàn sáu rồi. Tần Thủy Dao thầm tính toán ở trong lòng một chút, sau đó liền đưa menu lại cho nữ phục vụ kia, nàng có chút đắc ý mà nhìn vào Đường Kim.

Đường Kim không khỏi thở dài:

- Muốn ăn uống điều độ cũng thật sự rất khó a.

Dừng lại một chút, hắn lại nhìn vào Tần Thủy Dao, bộ dạng có chút thỏa mãn:

- Tần Thủy Dao, kỳ thật thì hiện tại cô mới miễn cưỡng tính là đủ tư cách để làm một vị hôn thê của tôi, biết tôi ăn không no cho nên cô lại gọi thêm nhiều món như vậy.

Cuối cùng hắn lại thở dài:

- Bất quá, cô lấy lòng tôi như thế cũng vô dụng mà thôi, hôn ước này thì nhất định tôi cần phải từ bỏ.

- Thúi lắm, là ai lấy lòng cậu hả?

Nghe Đường Kim tự sướng như thế thì vẻ đắc ý trên mặt Tần Thủy Dao liền biến mất, chuyển sang thức giận:

- Tôi một đem hết tiền của cậu mua thịt, làm cho cậu chết luôn.

- Tần Thủy Dao, hình như thì Trương Tiểu Bàn cũng thu được rất nhiều tiền của phí báo danh đó.

Ở một bên, Trương Ny nhịn không được mà nhắc Tần Thủy Dao một câu.

Nghe Trương Ny nói như thế thì Tần Thủy Dao liền cảm thấy buồn bực, tại sao nàng lại quên được chuyện này? Tên hỗn đản này hiện giờ không thiếu tiền a.

- Thật là ngu ngốc a.

Đường Kim lại lắc đầu.

- Đường Kim chết tiệt, nếu sau này cậu còn nói tôi ngu ngốc thì tôi thật sự sẽ trở mặt với cậu.

Rốt cuộc thì Tần Thủy Dao cũng bị chọc giận, lớn tiếng kêu lên, khiến cho những người khách ngồi ăn trong quán liền nhìn về phía này.

Cũng khó trách Tần Thủy Dao lại trở nên tức giận như vậy, từ nhỏ đến lớn thì luôn luôn chỉ có người khác khen nàng thông minh, cũng chưa từng có ai nói nàng ngu ngốc, có thể Đường Kim người này khen ngược nhưng mà lại lặp đi lặp lại nhiều lần như thế, nói là nàng ngu ngốc, điều này càng làm cho nàng trở nên tức giận. Hơn nữa nhìn vào vẻ mặt của Đường Kim thì giống như thật sự nàng cảm thấy được hắn đang ám chỉ nàng là ngu ngốc.

- Nè, tiểu muội muội, em bị người nào khi dễ sao?

Đột nhiên vào lúc này truyền đến một giọng nói:

- Có muốn các ca ca giúp em trút giận không?