Vợ Ngoan Muốn Bắt Đầu Nuôi Từ Nhỏ

Chương 22



Buổi trưa, trở lại lớp học, Ngô Diệu Hàm tới gần nhỏ giọng hỏi “Vũ Huy, cậu không sao chứ?”

“Sao gì?”

Mắt Ngô Diệu Hàm liếc qua Trương Vĩ Đông đang ngồi phía sau một cái “Hôm nay mình ngồi ăn cơm thấy tụi nó vây quanh cậu, tụi nó không bắt cậu làm gì chứ hả?”

Tống Vũ Huy lắc lắc đầu “Không có chuyện gì đâu”

“Về sau thấy tụi nó thì cậu nên tránh xa ra một chút, mấy đứa tụi nó toàn là một đám con nhà giàu mới nổi, rảnh không có gì làm nên cứ thích đi gây sự bắt nạt người khác. Cậu càng đối nghịch với tụi nó, tụi nó lại càng thích thú”

“Mình biết”

Từ nhỏ Tống Vũ Huy đã được nuôi dạy tính tốt, mới năm, sáu tuổi đã rất hiểu chuyện mà giúp đỡ những công việc nhà đơn giản, lúc mấy đứa trẻ con khác đi nghịch phá gây sự thì cậu ở nhà làm việc nhà nông, khi đến ở với ông bà nội, cơ hội làm nũng hay nổi loạn đều không có.

Có thể đi học ở một ngôi trường tốt như vậy, có thể mỗi ngày được đi học, tiếp thu những tri thức mới, đối với cậu đó là niềm hạnh phúc lớn lao nhất. Cậu rất dễ thỏa mãn với những điều mình đang có, trên thế gian này, đã có ông nội bà nội cùng với ca ca đối xử tốt với cậu như vậy, đám người Trương Vĩ Đông kia có gây khó dễ cho cậu thì cậu cũng không bận tâm.

Chuyển vào căn hộ mới ở được nửa tháng, những lúc Tống Vũ Huy không có ở nhà thì Lâm Hạo Hi cũng không ở lại luôn. Nhà chỉ được gọi là nhà khi có hai người cùng ở, còn lúc chỉ có một người thì đó chỉ là một căn hộ bình thường mà thôi.

Thứ bảy tan học, Tống Vũ Huy về nhà, Lâm Hạo Hi đã sớm làm mấy món ăn đơn giản chờ cậu về ăn. Tài nghệ bếp núc của Lâm Hạo Hi chỉ có thể xem là ăn được, so với Tống Vũ Huy thì khoảng cách còn rất xa.

Có điều, đối với người mới vừa bắt đầu học nấu ăn như hắn, làm được thế này đã là tiến bộ rất lớn rồi.

Tống Vũ Huy lúc ở trường ăn rất ít thịt, vừa về tới nhà, nhìn thấy trên bàn ít nhất đã có ba món ăn đều có thịt. Lý Nghị tình cờ mà cố ý cũng tới ăn ké, ăn cơm xong, liền bị Lâm Hạo Hi đẩy vào nhà bếp bắt rửa chén.

Sau bữa ăn, Lâm Hạo Hi cùng với Tống Vũ Huy nói về kỳ nghỉ Quốc khánh sắp tới. Quốc khánh năm nay trùng ngày với tết Trung Thu, ngày 6 tháng 10 là ngày tết Trung Thu. Lâm Hạo Hi dự định trước tiên là đi du lịch, tiện đường cùng Tống Vũ Huy ghé thăm gia gia nãi nãi, vừa vặn đúng dịp Trung Thu.

Đợt thi định kỳ cao trung lần thứ nhất diễn ra trước ngày Quốc khánh, thi chín môn trong vòng ba ngày, thi xong là được nghỉ.

Vì ngày thi thật đầu tiên mà Tống Vũ Huy gần như học tới độ mất ăn mất ngủ, đem sách đọc đi đọc lại một lần lại thêm một lần, bài tập luyện tập trên sách làm đi làm lại nhiều lần. Giờ ăn cơm buổi trưa, cậu còn ở lại lớp học thêm nửa giờ để học bài, cách được thời gian ăn cơm với đám người Trương Vĩ Đông.

Ăn cơm xong trở lại ký túc xá, phát hiện ký túc xá có một bạn học nam đang chăm chỉ học bài, tựa hồ cũng rất chú tâm tới kỳ thi lần này. Tống Vũ Huy cũng không cam lòng tụt lại phía sau, lập tức lấy sách Vật lý ra nghiên cứu các chương.

Trong phòng thi, mỗi người ngồi một bàn, lúc thi hai môn Văn, Toán, Tống Vũ Huy làm được thuận buồm xuôi gió, tới môn Anh văn thì có điểm bối rối. Nghe đoạn văn không được rõ lắm, dịch ra thì chẳng rõ nghĩa, quá nhiều từ vựng không biết có nghĩa là gì, tới điền vào chỗ trống thì cảm giác A B C D câu nào cũng đúng lại có cảm giác chọn câu nào cũng sai, tới phần viết đoạn văn thì miễn miễn cưỡng cưỡng viết được tám mươi mấy từ.

Ngô Diệu Hàm nâng từ điển Anh ngữ hét lớn “Trời ạ, mình viết sai từ này mất rồi, lúc nãy đã sửa đi sửa lại mấy lần, lúc đầu viết đúng rồi mà sau đó lại đi sửa lại”

Tống Vũ Huy muốn an ủi cô, nói cậu bản thân rất nhiều từ vựng đều viết sai chính tả, đặc biệt phần nghe gần như toàn bộ đều sai.

Còn thi mỗi môn Sinh nữa là xong, sắp tới Quốc khánh được nghỉ dài đến bảy ngày. Nghe các đàn anh đàn chị lớp trên nói lễ Quốc khánh năm nay được nghỉ lâu nhất, trước đây bọn họ chỉ được nghỉ có ba ngày, vì năm nay ngày lễ Quốc khánh với tết Trung Thu trùng nhau nên thời gian nghỉ mới được kéo dài.

Tống Vũ Huy về đến nhà, thấy Lâm Hạo Hi đang định vào nhà bếp nấu ăn. Tống Vũ Huy cất cặp sách với quần áo bỏ vào phòng mình rồi đi vào nhà bếp “Ca, để em làm cho”

Lâm Hạo Hi buộc tạp dề vào người “Cậu đi vo gạo nấu cơm đi, đồ ăn để tôi làm” (Jian: huhu ngừi đàn ông lên được phòng khách xuống được nhà bếp là đây ~ )

“Dạ”

Lâm Hạo Hi đem cá mới mua về bỏ vào bồn nước, bật công tắc mở vòi sen “Tiểu Huy, cậu muốn ăn cá luộc hay cá kho?”

“Cái nào em cũng ăn, ca, anh thích ăn là được rồi”

“Vậy thì cá luộc đi, có thể bỏ vào một chút ớt” Bởi vì Tống Vũ Huy khá thích ăn ớt.

Tống Vũ Huy vo gạo xong, bỏ vào nồi cơm điện ấn nút, tiếp theo là giúp rửa rau rửa nồi, Lâm Hạo Hi làm sạch cá xong thì Tống Vũ Huy đã đem mọi thứ chuẩn bị kỹ càng, chỉ chờ bỏ cá vào nồi.

Hai người ở trong gian bếp không quá lớn cùng nhau bận rộn làm cơm tối, phối hợp một cách ăn ý. Lâm Hạo Hi luộc cá thì Tống Vũ Huy thái hành, đem những nguyên liệu cần dùng đến rửa sạch cắt gọn để sang một bên.

Bữa ăn hôm nay gồm hai món, một đĩa cá luộc, một đĩa thịt kho cà tím. Lần trước Lâm Hạo Hi làm đến ba, bốn món ăn, chỉ có hai người ăn không hết, Tống Vũ Huy lại không nỡ đem đi đổ, đành để lại ngày hôm sau ăn lại đồ ăn thừa. Sau đó Lâm Hạo Hi biết điều, lúc có hai người thì chỉ cần nấu hai món là đủ, nhiều nhất là nấu thêm nồi canh.

Hai người ngồi quanh bàn cơm, trên TV phát ra các chương trình tin tức về tình hình tắc nghẽn giao thông. Năm nay ngày Quốc khánh và tết Trung Thu trùng nhau, dân đi làm xa thì gấp gáp muốn về nhà, dân sở tại thì muốn đi tham quan đến các điểm du lịch, nhà giàu đồng thời cũng đi ra ngoài, hậu quả cuối cùng là giao thông tắc nghẽn.

Lâm Hạo Hi lên kế hoạch muốn đi ra ngoài du lịch không thể không dời tới ngày mùng 2 tháng 10, ngày 1 tháng 10 thì vẫn đành phải ở nhà.

Tới ngày 2 tháng 10, trời vừa sáng đã xuất phát bắt đầu đi, mỗi người trên vai đeo hai cái balo, bắt xe bus du lịch đến thành phố Z. Mặc dù trên đường đi không bị kẹt xe, nhưng đến địa điểm khu du lịch, khách tham quan qua lại tấp nập, tiếng người ồn ã huyên náo.

Khu phong cảnh vốn yên tĩnh hiện tại đâu đâu cũng có người, đi cầu treo bằng dây cap giữa không trung thì người người chen chúc nhau, mà cầu treo bằng dây cáp cứ loạng choạng, luôn có ảo giác bất cứ lúc nào cũng sẽ bị rơi xuống.

Con đường nhỏ lên núi tắc nghẽn nghiêm trọng, những người phía sau cứ ồn ào réo lên “Người ở phía trước đi nhanh lên một chút coi! Đừng có chắn hết đường chớ!”

Lâm Hạo Hi với Tống Vũ Huy bị kẹt ở giữa, muốn lên núi cũng không được mà xuống núi cũng không xong.

Một ngày tham quan quanh khu du lịch so với đi làm ruộng một ngày còn mệt hơn. Đêm đó Lâm Hạo Hi quyết định ngày mai sẽ đi đến Lâm Thôn, nơi đó so với khu du lịch tuyệt đối chơi còn vui hơn.

Hai người vừa về đến nhà, hai ông bà già vô cùng cao hứng, lập tức đi ra ruộng đào một ít khoai lang đem về, làm khoai lang nướng, bánh khoai lang, khoai lang sấy, ăn không hết thì để cho bọn họ mang đi.

Lúc này vừa vặn vào mùa thu hoạch hạt dẻ, ở sau núi, cây hạt dẻ lớn đầy rẫy những quả hạt dẻ, quả hạt dẻ trên cây đã mở miệng trống rỗng, hạt dẻ rơi đầy trên mặt đất, trong bụi cây hoặc bị đám cỏ xanh che lấp đi, phải chú ý tìm mới có thể tìm được.

Ban đầu ở phía sau trên đấy Tống gia có hai cây hạt dẻ cười lớn, nhưng sau đó chia một gốc cây cho đại bá của Tống Vũ Huy nên giờ chỉ còn lại một cây. Hạt dẻ xung quanh cây đã được hái hết, trên cây chỉ còn lại lá, có có một cây gậy trúc.

Hái hạt dẻ là công việc cần tới kỹ thuật, không thể dựa vào tay không mà hái xuống, chỉ có thể dùng gậy trúc đánh nó rớt xuống. Người đứng dưới mặt đất, đội mũ rơm, mặc quần áo dày, hai tay cầm một cây gậy trúc dài mười mét chọc lên cây đánh đánh, đám hạt dẻ ở trên cây sẽ rào rào rớt xuống.

Vỏ ngoài hạt dẻ có gai dài hai, ba centimet, nếu không mang mũ rơm, để nó rớt trúng đâm vào đầu thì sẽ rất phiền phức.

Lâm Hạo Hi cầm cây gậy trúc chọc lên cây, Tống Vũ Huy phụ trách việc nhớ kỹ vị trí hạt dẻ rơi xuống đấy, chờ quả hạt dẻ bị chọc rớt xuống thì mang găng tay vào đi nhặt nó.

Bỏ ra một buổi trưa để hái xong hạt dẻ trên cây, hái được hai sọt.

Thật ra một cây hạt dẻ có thể hái được tới ba, bốn sọt hạt dẻ đầy, thế nhưng trước đó đã bị người khác tới hái trộm không ít. Mà Tống gia gia Tống nãi nãi cũng không chấp nhất, hai người bọn họ đều đã già cả rồi, không ăn được hạt dẻ, tất cả đều để cho Tống Vũ Huy cùng với Lâm Hạo Hi ăn đủ là được.

Tống gia gia đi một chuyến lên trấn, mua một túi bánh Trung thu đem về. Bánh Trung thu ở nông thôn với bánh Trung thu dùng để biếu tặng ở thành phố không giống nhau, bánh Trung thu ở nông thô đóng gói đơn giản hơn, cũng rẻ hơn rất nhiều, bỏ ra mấy đồng là mua được bánh Trung thu to bằng mâm lớn.

Tống nãi nãi ra ruộng hái thức ăn trở về, bên trong cái sọt chứa đầy lá xanh điểm vài loại quả đen thui, bề ngoài nhìn trông như trái nho, quả này được gọi là nho rừng, chua chua ngọt ngọt, ngon miệng, hương vị so với loại nho được bán ngoài chợ còn ngon hơn.

Nhân lúc Tống Vũ Huy với Lâm Hạo Hi có ở đây, hai vị lão nhân gia hận không thể đem hết thảy toàn bộ đồ ăn ngon lấy ra.

Tống Vũ Huy thì nhân lúc có mặt ở nhà, liền mang dao đốn củi đi đốn củi, phía ngoài nhà kho chỉ còn mười mấy bó củi, cậu sợ tới mấy ngày trời lạnh, hai vị lão nhân gia ở nhà không đủ củi để đốt.

Tống Vũ Huy lên núi đốn củi, Lâm Hạo Hi đi theo gánh củi về. Mấy ngày hai người ở nhà, ngày nào cũng chạy lên núi một chuyến, vừa đốn củi vừa chơi đùa. Chẳng mấy ngày mà nhà kho bên cạnh đã chất đầy lên một ngọn núi củi đốt nhỏ.

Ruộng đồng sau khi thu gặt, rơm rạ chất thành bó gác ở trên ruộng, nước trong ruộng bắt đầu cạn dần, tạo thành đầm lầy. Lúc này, đem rơm rạ gác trên ruộng xốc lên, cảnh tượng sẽ rất đáng ngạc nhiên. Cá lươn cá chạch màu đen trên người bám đầy bùn nhão giãy giãy quẫy quẫy thân mình, đưa tay chộp một cái, trên bàn ăn tối liền có một món mĩ vị.

Phần đất bùn ở bờ ruộng là nơi lươn thích nhất. Nếu như nhìn thấy có một cái lỗ nhỏ cỡ ngón tay, đào theo lỗ đấy thường sẽ nhìn thấy một thứ uốn lượn giãy giụa, đó là lươn hoặc là cá chạch.

Bắt lươn cũng cần có kỹ thuật, bắt được liền phải bỏ ngay vào bên trong sọt nếu không lươn lập tức sẽ trượt ngay khỏi tay lẩn trốn đi.

Lươn thích hợp nhất là nấu canh, vừa bổ dưỡng vừa ngon miệng. Còn cá chạch thì thích hợp dùng dầu chiên vàng giòn, tẩm vào chút bột ớt hoặc thêm ớt chua cay với tỏi vào chiên lên.