Vô Lại Kim Tiên

Chương 23: Bát Bảo Kim Thân



Long kị sĩ tuyệt vọng, ban đầu là vì pháp sư thánh cấp đó vắng mặt, bắt lấy nữ nhân đó chỉ bất quá giơ tay là có, căn bản không cần hắn thánh cấp này ra mặt, tính là một pháp sư thánh cấp, hắn cũng có đủ lòng tin ngăn trở pháp sư thánh cấp này, ba vị kiếm thần còn lại cùng một vong linh pháp sư đại ma đạo sư biệt cấp đối phó bọn tôm cá nhãi nhép đấy căn bản không có khó khăn gì.

Trước không nghĩ được Khải Lâm Na trong mấy tháng ngắn ngủi lại biến thành một kiếm thần ma võ song tu, sau đó tiếu tử đó của Lâm gia triệu gọi ra một cường đại ma thú chưa từng được thấy qua, hiện tại đổi thành là tam đại thánh giai đều tới.

Như quả không phải tinh thần cùng tôn nghiêm của vị kị sĩ quấy phá, hắn đã chạy trốn hết sức (tâm đô hữu?), chỉ là dưới hợp vây của tam đại thánh giai, hắn còn cơ hội sao?

Tính không có kiếm thánh cùng pháp sư thánh cấp, hắn cưỡi hoàng kim cự long cấp 4 cũng không có nửa điểm khả năng dưới mắt hoàng kim cự long cấp 6 cường hoành vô bỉ đó đào thoát. truyện được lấy tại TruyenFull.vn

Hơn nữa chỉ có kị sĩ cự long cấp 5 mới có thể đủ tính chân chính là thánh cấp, ngài long kị sĩ này cưỡi cự long này mới vượt qua đến cấp 4, đối đầu với thánh cấp chân chính căn bản không có khả năng thắng.

Không quản phía trên, Lâm Phong phía dưới thực sự là giận gần như quắp cuồng.

Bát bảo kim thân cường hoành đến cực điểm đem một vị kiếm thánh xé thành tám mảnh, máu thịt tung bay, kim thân đã phóng đến, Thánh quang kiếm thần Bát Khắc Tát cùng vị kiếm thần còn lại sợ đến hồn phi thiên ngoại, chỉnh tề nhảy tới, hai tay cầm kiếm, kiếm khí vô kiên bất tồi hung ác hướng tới kim thân bổ xuống.

Đấu khí kim sắc lập lòe quang mang chói mắt, sát khí cường đại rung động tâm linh mỗi người tại trường.

Lâm Phong trực tiếp coi thường, nguyên thần điều khiển kim thân chịu lấy một kiếm tụ tập đấu khí toàn thân của hai vị kiếm thần, kim thân cường hoành đến cực điểm cọng lông cũng không thương tổn, bàn tay to như cối xay giống như bắt gà nhỏ quắp lấy các vị kiếm thần, rống giận một tiếng, đem hai vị cường giả cấp kiếm thần trực tiếp nặn thành bánh thịt.

Tiếng kêu thảm thiết xé rách mây xanh vang xuyên đáy lớn, tất cả mọi người đều sợ hãi mặt mày tái mét, cả Khải Lâm Na sắc mặt cũng chuyển trắng, vẻ mặt kinh khủng trông quái vật khủng bố này run bần bật.

Trong lúc này trấn định nhất là ba lão già, bọn họ biết rõ nội tình của Lâm Phong tuy chưa thấy qua bát bảo kim thân, nhưng bọn họ sớm đã tự mình kiến thức qua thực lực cường đại hủy thiên diệt địa đó của Thanh Vân lão đạo, đồng thời bị phong ấn trên vạn năm, thành thử tịnh không có xuất hiện nửa điểm kinh ngạc, hơn nữa giống như mèo đùa giỡn chuột vây quanh thằng nhóc khốn này.

Đều là long kị sĩ như nhau, nhưng vị long kị sĩ này trong hỏa nhãn của ba lão già đã trải qua Chúng thần đại chiến này không nghi ngờ gì là cái rắm thúi mà thôi, Kha La Đa thay đổi dùng thượng cổ long ngữ tối nghĩa khó hiểu đem hậu bối đồng tộc này răn dạy quở mắng không dám ngẩng đầu, đối mặt với một vị trưởng bối đồng tộc thời kì viễn cổ, cự long cấp 4 này giống như một tiểu hài tử làm sai chuyện, lại cũng không có nửa điểm long uy.

Một tiếng rống giận, Lâm Phong phóng lên trên không, bát bảo kim thân cường hoành vô thất trảo giống như điều khiển quắp lấy hoàng kim cự long cấp 4 đó người mang theo kị sĩ trong tay, hung ác ném tới trên đầu núi ngoài vài trăm mét, một trận địa động sơn diêu, hoàng kim cự long đó trực tiếp bị đập tiến vào trong lòng núi vài trăm mét, phát ra một tiếng kêu thảm thiết đau xuyên nội tâm (thống triệt tâm phi).

Ba lão già cuối cùng cũng biến sắc, đều không biết đây là ma thú gì, lại có thể cường hãn như thế.

Nếu Lâm Phong biết mọi người đều đem bát bảo kim thân của hắn lầm thành ma thú, ước chừng không thổ 3 thăng máu (3/10 của đấu) thì không được.

Kim quan thu liễm, Lâm Phong thu lại kim thân, nghiến răng nghiến lợi chửi: "Ba thứ già bọn ngươi, ta để các ngươi ở đây bảo vệ trấn, ai để các ngươi chạy ra ngoài, như quả Toa Lị Na có chuyện không may, ta đem bọn ngươi đánh về nguyên hình!"

Ba lão già nhìn mặt nhau, một cỗ ý lạnh từ đáy lòng dâng lên, rắm cũng không dám đánh một cái, nhìn được, lĩnh chủ đại nhân lần này là thực sự động nộ, Lâm Phong động nộ hỏa giống như một mãnh thú phải tìm người mà cắn, quả thực khiến bọn họ không nhịn được từ trong trong sâu thẳm đáy lòng dâng lên một tia khủng bố, ngay cả Kha Đa La cự long vượt qua cấp 6 cũng không ngoại lệ, ngoan ngoãn cúi thấp đầu.

Tình trạng Toa Lị Na đích xác có chút không hay, ai cũng không liệu được vong linh pháp sư đó lại có thể dùng loại trớ chú tà ác bị liệt vào cấm chú này, như quả khiến tiểu Toa Lị Na thiên sứ khả ái này hương tiêu ngọc vẫn, Lâm Phong tuyệt đối là không cách nào tha thứ việc này.

Kiếp trước trải qua trong truy sát không ngừng, đến cuối lại còn gần như tiển đưa tiểu mệnh, có thể nói Lâm Phong bất luận người như thế nào đều tin tưởng vào sức mạnh, có kí ức lưỡng thế, Lâm Phong bất luận người như thế nào đều phải quý trọng tất cả mọi thứ có trước mắt, như quả tiểu Toa Lị Na có chuyện bất trắc, tuyệt đối có thể mang lại đả kích rất lớn cho hắn.

Không khí trong phòng kiềm nén đến cực điểm, ba lão già đó cùng Khải Lâm Na đều cảm giác được cỗ sát khí cường liệt đó trên người Lâm Phong không ngừng phát tiết ra ngoài, loại sát khí này chỉ có người thực sự trải qua huyết tinh sát lục mới có thể có, tính như ba lão già này sống mạnh khỏe trên vạn năm, lúc này cũng không nhịn được trong lòng nhảy thẳng lên.

Duy nhất chỉ có Khải Lâm Na không chịu ảnh hưởng, nàng có thông cảm cảm thụ được khí tức thần bí từ trên dưới toàn thân của tiểu nam nhân lộ ra lúc này.

"Tạp Lạp Kì học sâu hiểu rộng, hay ngươi để ông ta nhìn qua!" Khải Lâm Na tiến tới giọng nói nhẹ nhàng an ủi: "Vạn độc huyết chú tuy lợi hại, nhưng cũng có biện pháp giải khai, hoặc giả Quang Minh thần có thể phù hộ cho Toa Lị Na!"

"Phù hộ cái rắm đó!" Lâm Phong nghiến răng nghiến lợi chửi: "Như quả các điểu nhân đó có thể bảo hộ Toa Lị Na, Toa Lị Na thế nào có thể trúng vạn độc huyết độc chứ!"

Khải Lâm Na nghẹn họng, không biết nói gì mới phải!"

Nàng tuy tu luyện ma pháp thánh quang hệ, nhưng tịnh không phải tín đồ, chỉ là nhất thời nhanh miệng mà thôi, Quang Minh thần nếu nói vĩ đại như thế, năm đó gia đình nàng cũng không thể bị hủy diệt.

Mà ba lão già đó cũng trong lòng thầm kêu: "Chửi tốt!" Năm đấy Chúng thần đại chiến là bởi vì bọn điểu nhân đó không thể dung lại tồn tại cường đại hơn bọn chúng, mới dẫn dụ liên quân tám tộc vây công Thanh Vân lão đạo, tới cuối lại lâm trận triệt thoái, khiến cho liên quân chùng tộc trên trăm vạn chôn sống trong biển lửa, ba lão già này hận nhất chính là điểu nhân.

Tạp Lạp Kì nói: "Vạn độc huyết chú trừ người thi triển ra không có người nào có đủ khả năng giải khai được, thuộc hạ tuy là pháp sư thánh cấp, nhưng cũng không cách nào giải khai được loại trớ chú ác độc ma tộc di lưu lại này, chỉ có thần khí "Nguyệt chi quyền trượng" của Nguyệt Linh nhất tộc cùng "Thần thánh quyền trượng" của giáo hoàng mới đủa khả năng giải khải!"

"Nguyệt tinh linh?" Lâm Phong vừa nghe được tức thì lấy lại tinh thần, hỏi: "Không phải Nguyệt tinh linh nhất tộc trong Lạc Nhật chiểu trạch chứ?"

Tạp Lạp Kì đáp: "Không sai, tương truyền Nguyệt chi quyền trượng được Nguyệt thần Ai Lệ Ti Á tự tay mình gia trì qua "Nguyệt quang lễ tán", đủ khả năng xóa đi mọi linh hồn tà ác, nên có thể khư tán vạn độc huyết chú!"

Khải Lâm Na nói: "Chúng ta cùng Nguyệt tinh linh nhất tộc tịnh không quen biết, cũng chưa từng đi qua Lạc Nhật đại chiểu trạch, làm sao mới có thể khiến bọn họ giải khai vạn độc huyết chú cho Toa Lị Na chứ!"

Gia Đức Tây liếc nhìn Lâm Phong, Lâm Phong ngẩn ra, lập tức hướng tới Khải Lâm Na nói: "Nàng đi lấy chén trà lại cho ta!"

Khải Lâm Na thấy bọn họ liếc ngang liếc dọc, còn không minh bạch là ý tứ gì, đáp lại một tiếng lui ra.

Đợi Khải Lâm Na ra khỏi cửa phòng, Gia Đức Tây tiểu bạch diện này mới trên mặt cười hèn hạ nói: "Ngài chỉ cần đem Nguyệt tinh linh nữ vương thả ra, muốn mượn Nguyệt chi quyền trượng không phải giơ tay mà lấy sao, không những thế còn có thể cùng bọn tinh linh đó tạo lập quan hệ tốt, với lại … hì hì, tinh linh nhất tộc thực sự đều là mĩ nữ, tinh linh nữ vương càng là mĩ nữ trong mĩ nữ!"

Lâm Phong lúc này nào còn có tâm tình cùng hắn đùa giỡn, lạnh lẽo liếc nhìn tiểu bạch diện này.

Hai lão già cũng sắc mặt khinh bỉ liếc nhìn tên già bẩn thỉu này.

Đề cập tới Nguyệt tinh linh, tất cả bọn người mạo hiểm đều không hẹn mà gặp nghĩ tới Lạc Nhật chiểu trạch, nơi này so với tam đại cấm địa còn hung hiểm hơn, bên trong quanh năm bị độc vụ bao phủ, các loại độc trùng độc thú qua lại, phạm vi trên ngàn dặm, hình thành một đường tử vong trời kê không thể vượt qua, như quả không có tinh linh dẫn đường, tính là thánh cấp, cũng không dám nói có đủ khả năng đến được thủ đô của tinh linh.

Rất khó tưởng tưởng tinh linh yêu đẹp làm thế nào có thể cư trú trong chiểu trạch được.

Lần này đi tới tinh linh chi đô của Lạc Nhật chiểu trạch, Lâm Phong chỉ mang theo một Gia Đức Tây, đồng hành ngoài Nguyệt tinh linh nữ vương 1 vạn năm trước Ngải Lị Thiến mới được trùng sinh còn có một tiểu Toa Lị Na hôn mê bất tỉnh.

Vị Nguyệt tinh linh nữ vương nhìn còn chưa đến 20 tuổi này trầm mặc phi thường, từ sau khi Lâm Phong mang nàng ta từ trong Thất bảo linh lung tháp thả ra, từ đầu tới cuối đều không nói qua một câu, như quả không phải đanh nóng lòng vì sự an nguy của tiểu Toa Lị Na, Lâm Phong thế nào cũng phải cùng vị tuyệt sắc mĩ nữ không phân cao thấp với Khải Lâm Na lôi kéo cảm tình.

Một vạn năm trôi qua, bất luận là ai xuyên qua thời không đến 1 vạn năm sau, đều khẳng định không thể có tâm tình tốt được, dựa theo thọ mệnh trung bình 1000 năm của tinh linh, Nguyệt tinh linh nữ vương của Lạc Nhật chiểu trạch chí ít đều đã truyền qua mười đời, hiện nhiệm tinh linh nữ vương có nhận thức vị tiên hiền này hay không ai cũng không dám bảo chứng.

Lâm Phong đối với vị tinh linh nữ vương tiền nhiệm cũng không mong đợi quá nhiều hi vọng, chỉ cần Ngải Lị Thiến có thể dẫn hắn tới tinh linh chi đô là được.

Tuy chở theo bốn người, nhưng chút tỉ ti này không ảnh hưởng đến tốc độ phi hành của Kha La Đa, không thẹn là cự long cấp 6.

Từ trên không nhìn tới, phạm vi ngàn dặm đều một đường trời sương, căn bản nhìn không được đầu cuối, tính như lấy theo khu rừng trong tầm nhìn, cũng chỉ có thể xuyên qua độc chướng dày đặc đó lờ mờ nhìn được hoàn cảnh ác liệt bên trong, như quả nói không có người dẫn đường, sợ rằng Lâm Phong muốn tìm đến tinh linh chi đô cũng phải đem cả cái Lạc Nhật chiểu trạch lật ngược lại mới làm được.

"Lạc Nhật chiểu trạch đích xác so với Hồng Thập Tự sâm lâm còn hung hiểm hơn!" Gia Đức Tây nói: "Bất quá , thuộc hạ tuy là lần đầu tới Lạc Nhật đại chiểu trạch, nhưng thuộc hạ dám khẳng định Hỏa Diễm sâm lâm mới là đại lục đệ nhất cấm địa!"

1 vạn năm trước tịnh không có Hỏa Diễm sâm lâm, sau khi qua Chúng thần đại chiến mới có cấm địa này, lão già này là bị thiêu chết trong Hỏa Diễm sâm lâm, nguyên linh bị Thanh Vân lão đạo phong ấn, đối với Hỏa Diễm sâm lâm thực sự nghĩ tới còn sợ, suy cho cùng trong đó thực sự là thiêu chết trăm vạn liên quân chủng tộc, cường giả mạnh hơn so với hắn càng là nhiều không đếm được.

"Lạc Nhật chiểu trạch kì thật cũng tịnh không có cái hung hiểm như bên ngoài nghe đồn!" Nguyệt tinh linh nữ vương Ngải Lị Thiến một mực chưa nói câu nào đột nhiên mở miệng nói: "Tinh linh chúng ta không có dã tâm gì, như quả nhân loại các người có thể xuất ra đủ thành tâm, tinh linh chúng ta kì thật rất vui lòng cùng các người trở thành bằng hữu, chỉ cần là bằng hữu, kì thật tinh linh chúng ta rất hoang nghênh nhân loại các người tới tinh linh chi đô của bọn ta làm khách!"

"Oa khoa!" Gia Đức Tây lập tức nóng nảy kêu lên: "Ngải Lị Thiến, ta còn cho rằng nàng là người câm chứ, 1 vạn năm trước chúng ta không nói chuyện qua như thế, hiện tại chúng ta đều là mấy người già, sau này có thể cũng nên thường xuyên tới lui, đi lại với nhau, cũng tiện giao lưu tình cảm, nếu không thực sự là tịch mịch chết được!"

"Ngươi cũng có thể tịch mịch sao?" Lâm Phong liếc nhìn tiểu bạch diện này, "Nếu luận tuổi tác chân thực, ngươi cũng mới 20 tuổi thôi, đừng cho rằng ta không biết ngươi cùng La Đế Phong cái đồ già đó bên ngoài đều làm các mánh khóe gì đó, như quả ngươi cũng có thể tịch mịch, ta dám đánh cược hôm nay heo mẹ cũng có thể leo cây!"

"Hì hì!" Gia Đức Tây sắc mặc tang khóc nói: "Tha cho thuộc hạ đi, lưu lại chút thể diện cho thuộc hạ không được sao?"

Ngải Lị Thiến cười nhẹ nói: "Hoan nghênh các người sau này thường tới tinh linh chi đô làm khách!"

Lâm Phong vội vàng hỏi: "Đây đều đã 1 vạn năm, nàng hiện tại quay về nói bọn hậu bối đó của nàng còn có nhận thức nàng hay không?"

Ngải Lị Thiến đáp: "Tinh linh chúng ta có truyền thống của tinh linh chúng ta, mỗi một đời tinh linh vương đều có thể tiếp thụ kiến thức của các đời tinh linh vương trước truyền thừa, lại tính qua 1 vạn năm, như quả nói ta quay về tinh linh vương cũng có thể nhận biết được ta, nói cho cùng ta cũng là tổ tiên của bọn họ!"

"Đấy thì tốt!" Lâm Phong lúc này mới hoàn toàn yên tâm, cúi đầu nhìn tiểu Toa Lị Na trong lòng, sau khi bị hắn phong ấn nguyên linh, tạm thời đem cách li với cỗ lực lượng nguyên tố thần bí đó, tiểu nha đầu không cần phải chịu đựng nỗi thống khổ ác linh phệ hồn, ngủ rất là bình thản.

Tuy Thái thanh tiên pháp là khắc tinh của vong linh, nhưng lực lượng nguyên tố ma pháp thần bí của cái thế giới này Lâm Phong thật sự hiểu biết nông cạn, lực lượng nguyên tố của 300 tà ác nguyên linh đó Lâm Phong liên tiếp thay đổi mấy loại phương pháp cũng chỉ có thể phong ấn nguyên linh của Toa Lị Na, tạm thời cách li, nhưng không thể vĩnh cửu giải trừ, chỉ có thể đến tinh linh chi đô rồi nói tiếp.