Vô Địch Hắc Thương

Chương 12: Võ sĩ mặt nạ



Bản đồ cung Thương Mang vừa mở, đầu tiên là quái vật sẽ lao ra, nếu người chơi có thể tiêu diệt những quái vật này, thì BOSS thứ nhất sẽ sinh ra, nếu tiêu diệt được BOSS thì pháp bảo sẽ rơi ra. Thời còn bản Beta, Tinh Tinh và bạn của nàng ở chổ này bị về thành không dưới mười lần, cuối cùng mới tìm được biện pháp leo lên trụ để khắc chế địch từ xa. Nhưng lần này nàng lại sơ sót một điều, đừng xem Diệp Sảng và Mao Đại cô là người mới, nhưng hệ thống trung tâm vẫn xét rằng thực lực của họ không hề yếu, bởi vì hai người bọn họ phòng thủ tuy kém nhưng vũ khí công kích rất mạnh, cho nên quái vật cũng phải mạnh tương ứng.

Cửa vừa mở ra, Diệp Sảng còn chưa thấy bên trong cung tròn méo thế nào, đã thấy một đống võ sĩ mặc giáp sắt đen, mang mặt nạ, tay cầm trường kích đứng chình ình. Một đám võ sĩ bị kích hoạt, từ hai hốc mắt đen thui trên mặt nạ xạ ra hai đạo ánh sáng đỏ sẫm rất dọa người.

Tinh Tinh hết hồn, sao lần này lại xuất hiện “Võ sĩ mặt nạ”?

Diệp Sảng càng hoảng sợ hơn cả nàng, bởi vì võ sĩ mặt nạ đứng đầu đã vung trường kích đâm tới. Nếu là người khác, trúng nhát kích này là chết chắc, nhưng Diệp Sảng thời chơi bản Beta đã chết bao nhiều lần? Cái gì khác thì không được, chứ phản ứng với nguy hiểm là số một, mà chạy cứu mạng lại càng hơn số một. Tinh Tinh nhìn thấy Diệp Sảng như một tấm thép rơi xuống đất đánh bịch, nằm thẳng tắp trên mặt đất, trong lòng cả kinh “Chết rồi! Tên tiểu tử này chết oan uổng quá!”
Nhưng tựa như bị kích đâm trúng lại không hề có một trị số thương tổn nào bay lên, lần này Diệp Sảng không dám dùng động tác “Thiết bản kiều” nữa, lỡ mà dùng nó tới lúc bật người lên thì chính mình sẽ bị đâm thành tổ ong vò vẽ. Cho nên hắn nằm trên mặt đất liều mạng lăn ngược về sau, chỉ thấy sáu bảy cây trường kích cắm phập phập xuống những chỗ mà hắn lăn qua.

“Đinh đang đinh đang!!”

Hoa lửa bay tung tóe, vụn đá văng rào rào, tấm đá bị đánh cho tan tành. Bản đồ này thiết kế vô cùng âm hiểm, ai mở cửa cũng không có kết cục tốt, may là lần này là bạn Diệp Sảng mở cửa. Trong lòng Tinh Tinh thầm hổ thẹn, ai dám nói người ta mới cấp 7, ngay cả mình còn khuya mới tránh được, lỡ người ta có về thành chẳng phải là ảnh hưởng đến danh tiếng hiệp nghĩa của mình sao. Mao Đại Cô nhìn mà hoảng hồn, nàng biết rằng mình không có được phản ứng và thân thủ nhạy cảm như Diệp Sảng. Nhưng dù Diệp Sảng có khéo tránh đến mấy thì với 7 tên võ sĩ mặt nạ lao tới, khả năng hắn trở thành cái bao rách là rất lớn.ột tiếng choang vang giòn, Diệp Sảng vung tay lên, cái cuốc cũ xuất hiện, đánh lệch mũi kích chỉ trong gang tấc. Cái mạng nhỏ của Diệp Sảng lại được cầm về, có điều thanh kích đó vẫn đâm sượt qua bả vai của hắn.

Trị số thương tổn : “-15!”

Trong trò chơi trúng mục tiêu cùng bị thương rất khác nhau, võ sĩ mặt nạ chỉ cần đánh sượt ngươi một cái đã là 15 điểm thương hại, nếu như bị đánh trúng, phỏng chừng cũng phải là 70- 80 điểm thương tổn, cho dù là Mao Đại Cô cũng chỉ chịu được hai phát, chứ đừng nói gì đến Diệp Sảng. Ngay lúc đó, hai tiếng choang choang vang lên, nhị liên tiễn của Tinh Tinh kịp thời bắn tới, trên ngực của võ sĩ mặt nạ đó cắm hai mũi tên lông chim, hai trị số thương tổn “-40” bay lên.

- Mau lên đây!
Tiếng của Tinh Tinh vọng tới, Diệp Sảng vội thẳng người lên cắm đầu mà chạy.

Chỉ thấy hai mươi mấy võ sĩ mặt nạ ầm ầm đi tới, đám quái vật này công kích tuy mạnh nhưng tốc độ thì như rùa bò. Diệp Sảng vuốt ngực cố hoàn hồn, mồ hôi lạnh túa ra như tắm. Chỉ cần sai một ly là suýt chết cũng may là nhờ có cái cuốc nên thoát được một mạng. Phù phù!!

Dây cung Chu Tước của vang lên những tiếng tưng tưng dồn dập, Nhị liên tiễn nối tiếp bay ra, cứ ba mũi là hạ được 1 em. Hệ thống thông báo Diệp Sảng được chia 20 điểm kinh nghiệm, ây da, giết võ sĩ mặt nạ được Exp cao ghê ta. Tinh Tinh là mũi tấn công chủ lực nên điểm kinh nghiệm càng nhiều, nếu có thể giết hết hai mươi mấy võ sĩ mặt nạ này, Diệp Sảng có khả năng đạt cấp 8.

Nhưng cuộc sống không như là giấc mơ, có đôi lúc cứ tưởng mọi chuyện xuôi chèo mát mái, ai ngờ chỉ không cẩn thận một chút đã hóa bi kịch. Diệp Sảng bởi sợ chết nên lao đến quá nhanh, kết quả là một chiếc giày đạp vào chân thang. Cái trụ khắc biểu tượng đầu rồng là trụ tròn, đầu thang chỉ gá hờ vào trụ, chỉ cần đụng nhẹ là thang đã ngã chổng kềnh.

Mao Đại Cô hoảng đến nỗi tim muốn vọt ra ngoài, hét lớn:
- Nhanh! Mau lên!

Khi Diệp Sảng dựng được thang lên, một đống quái vật đã bu đầy.

- Mẹ ơi, ta lại phải né nữa rồi!
Diệp Sảng cũng còn tỉnh táo, ném cái thang xuống, chạy vòng quanh cây trụ rồi lao về phía cửa chính. Hai tay của Tinh Tinh cũng không nằm yên, cung Chu Tước bắn liên tục. May là những võ sĩ mặt nạ này không tấn công trên không được, AI cũng khá thấp, chỉ biết vác trường kích chọt loạn xạ sau mông Diệp Sảng. Tinh Tinh vừa mừng vừa lo, bạn Hà Kim Ngân di chuyển cũng quá khéo léo, cứ chạy theo hình chữ Z, kéo một đám võ sĩ chạy đến cửa trước rồi lại vòng quanh cây trụ hai vòng, cho đến khi đám quái vật tập trung một chổ thì giở tốc độ cạy 100m ra mà dzọt.

Nhân sinh như thể cái bàn trà lại cố tình đâm bạn Sảng Sảng thêm một cú nữa, lần này là khi Diệp Sảng dựng được thang lên, leo được một nữa bỗng hai đạo hàn quang vụt tới, hai võ sĩ mặt nạ từ hơn 30m phóng vũ khí sang. Diệp Sảng lại rơi đánh phịch xuống đất. Tinh Tinh giật bắn mình, kiểu này Trung Quốc cổ quyền pháp từ đây sẽ biến mất trên trái đất này. Ai ngờ Diệp Sảng lại như con cá chép búng vọt lên khiến Tinh Tinh mừng rỡ không thôi: “Đúng là một tên trời đánh không chết a!”

Một đống quái vật lại lao lên, Diệp Sảng ngửa mặt nhìn trời thở dài rồi lại vắt giò lên cổ mà chạy. Một lúc sau Tinh Tinh hạ gục được 8 võ sĩ mặt nạ, trên đất tiền ngổn ngang nhưng mà cũng chỉ có thể nhìn, không dám dừng lại mà nhặt. Việc đánh quái để tăng điểm kinh nghiệm trong Đệ Nhị Thế Giới cũng có một hệ thống trung tâm chuyên bình xét. Nó căn cứ vào người chơi, quái vật, và hoàn cảnh xuất hiện BOSS mà bình cấp, ví dụ như một người chơi đơn độc khiêu chiến với một đám quái vật thành công, hay một nhóm nhỏ vẫn còn một người cuối cùng làm gọn một đám quái vật tạo thành bầy, có nhiều chức nghiệp phối hợp, nhiều tuyệt chiêu vận dụng hợp lý, tấn công mạnh, ngăn đỡ, hiểu ý phối hợp với nhau tốt, nói tóm lại là lấy ít thắng nhiều, lấy yếu thắng mạnh, chiến thắng hoàn mỹ, hệ thống trung tâm sẽ dựa vào trận chiến đó mà bình cấp, người chơi có cấp bậc cao thấp khác nhau sẽ nhận được vật phẩm, kim tiền và điểm thưởng Exp khác nhau.

Tiêu chuẩn bình cấp là cấp 1-10, cấp 1 tỷ lệ thưởng là 10%, cấp 2 là 20%, cấp 3 là 40%, cấp 4 là 60% cứ thế cho đến cấp 9 là 160%, còn cấp 10 là 200% nhưng chỉ có trong truyền thuyết. Ngoài ra cũng có những tặng phẩm đặc biệt đi kèm, điều này làm cho hệ thống luyện cấp không quá khô khan. Đặc biệt là phần thưởng thêm khiến cho nhiều người chơi đỏ mắt tìm kiếm. Bạch Độc Đại Năng đã nói về vấn đề rơi đồ trên diễn đàn rằng cho đến giờ Đệ Nhị Thế Giới chỉ xuất hiên cao nhất là cấp 6, cho nên phương pháp luyện cấp nguyên thủy là vừa uống dược thủy vừa đấu tay đôi với quái vật là vô cùng lãng phí thời gian, lãng phí tiền bạc, và lãng phí cơ hội. Chỉ có đánh vượt cấp mới là con đường tắt nhanh nhất. Nhưng mà đánh vươt cấp, nguy hiểm cũng vô cùng lớn, ví dụ như tình hình của cung Thương Mang bây giờ, tuy ba người Diệp Sảng không nghĩ đến chuyện bình cấp nhưng do hắn mạo hiểm dẫn quái, tỷ lệ bắn trúng của Tinh Tinh hơn 80% nên vô hình chung sinh ra việc vượt cấp.

Diệp Sảng liên tiếp hai lần leo lên thang thất bại, nhưng không thể nào có lần thứ ba. Bởi vì lần thứ hai hắn chạy về cửa chính do nền đất bị mấp mô vì loạn kích đâm cộng với hơi nước mờ mịt, hắn lại đang ngó quanh ngó quất nên ngã cắm đầu xuống đất, cái cuốc cũng bay khỏi tay. Nhưng khổ một nỗi, cái cuốc bay ra lại nện trúng cái móc kéo trên cửa, một tiếng rắc thật to vang lên. Diệp Sảng trợn trắng mắt, Tinh Tinh cũng trợn trắng mắt, Mao Đại Cô lại càng trợn trắng mắt, lẩm bẩm thốt lên:
- A Ngân, ngươi cứ yên lòng nhắm mắt. Nếu ngươi có rơi hết đồ, ta sẽ cố nhặt về cho ngươi.