Vợ Đẹp Trộm Tim: Đại Thiếu Phúc Hắc Đừng Phách Lối

Quyển 1 - Chương 17: Đây Không Phải Là Tô Tô Sao?



Ngồi ở bên trong phòng trên lầu ba , xuyên thấu qua cửa kính nhìn phía dưới đã ngồi đầy người , Hạ Toa không khỏi ngã phía sau lui lại mấy bước, cô không hiểu tại sao những người đó có thể điên cuồng như vậy , chẳng qua là một ca sĩ mà thôi có cần đến mức như vậy sao?

“Lần đầu tiên đi xem ca nhạc?”

Nhìn Hạ Toa vẻ mặt không hiểu , Tần Lạc đi lên trước hỏi thăm.

” Vâng, em đối với minh tinh không có cảm giác.”

Hạ Toa nhàn nhạt nói một câu, xoay người ngồi trở lại trên ghế.

“Có lẽ hôm nay em xem xong sẽ hiểu.” Trước kia quan điểm của hắn và Hạ Toa là giống nhau , nhưng kể từ khi trong một buổi tụ họp hắn biết Tô Mạc sau, hắn đối với nghề nghiệp của ca sĩ cũng có một ít cải biến. Dĩ nhiên hắn và Tô Mạc cũng không quen thuộc nhiều , nếu không sao mình lại phải bỏ tiền mua vé vào cửa .

” Còn ai đến nữa ?”

Nhìn hai vị trí trống không , Hạ Toa không khỏi mở miệng hỏi thăm .

“Là Hàn Dạ cùng bạn của cậu ấy.”

Tần Lạc vì Hạ Toa rót một ly nước trái cây, nhàn nhạt nói qua.

” à .” Hạ Toa cầm lên ly nước trái cây uống một hớp.

“Nhanh lên một chút, đã bắt đầu rồi á.”

Nhìn dáng vẻ chậm rì rì của Tuyết Thiếu , Hàn Dạ có chút nóng nảy thúc giục,

“Gấp gáp cái gì, còn có mười phút mới bắt đầu đấy.”

Tuyết Thiếu không chút hoang mang từ trên xe bước xuống.

” Dang Kiệt Con lừa ngu ngốc , cậu là đang cố tình phải không? về sau tôi không mang theo cậu đi nữa .”

Hàn Dạ lẩm bẩm bước nhanh hướng lầu ba đi.

“Tôi cảnh cáo cậu , đừng gọi tôi như vậy nữa , nếu không tôi sẽ không khách khí.”

Nghe được Hàn Dạ lại gọi mình như vậy , Tuyết Thiếu có chút cả giận nói.

“Hắc hắc, tôi thích gọi cậu như vậy đấy , đăng Kiệt con lừa ngu ngốc , đăng Kiệt con lừa ngu ngốc .”

Hàn Dạ quay đầu hướng Tuyết Thiếu làm cái mặt quỷ tiếp tục kêu. Thật ra thì Tuyết Thiếu vốn tên là Thuần Vu đăng Kiệt, cùng nhà của Thượng Quan Hàn Dạ là có giao tình , hai người từ nhỏ có thể nói là cởi truồng cùng nhau lớn lên, ban đầu hai nhà còn có ước định sẽ kết thông gia , ai biết sinh ra đều là hai tiểu trọc đầu, cách đọc của Thuần Vu gần giống con lừa ngu ngốc , cho nên Thượng Quan Hàn Dạ mỗi lần tức giận sẽ gọi hắn như vậy . Dĩ nhiên nếu như người khác dám gọi như vậy hắn sẽ không đồng ý, bởi vì đây là bí mật giữa huynh đệ bọn họ .

Hai người gay gắt, quyết liệt đi vào phòng đặt , thấy Hạ Toa, Tuyết Thiếu cười chào hỏi.

“Hạ Toa, lại gặp mặt.”

“Tuyết Thiếu , anh cũng tới xem ca nhạc ?”

Thấy Tuyết Thiếu, Hạ Toa đột nhiên đối với Tô Mạc có chút ngạc nhiên .

” Hai người biết nhau ?” Tần Lạc liếc mắt nhìn Hạ Toa hỏi.

“A, để em giới thiệu một chút, đây là bạn tốt của em Tuyết Thiếu , đây là Tần Lạc.”

Hàn Dạ đứng lên giới thiệu.

” Xin chào.”

” Xin chào. Có rãnh rỗi tới quán của tôi uống cà phê . Quán của tôi ở cạnh cửa hàng của Hàn Dạ.”

“Đây là cái gì à?”

Hạ Toa nhìn Hàn Dạ để một quyển sách thật dầy ở trên bàn nói.

“Cái này là tất cả hình ảnh của Tô Mạc từ ngày bắt đầu đi hát.”

Hàn Dạ có chút hả hê nhìn mình sửa sang lại quyển sách thật dầy .

Hạ Toa tò mò cầm tới, mở ra vừa nhìn, sợ hãi kêu ra tiếng.

“Tô Tô, Tô Tô. Tần Lạc, ngươi nhớ sao Tô Tô.”

Thấy Tần Lạc dáng vẻ cau mày không nhớ nổi , Hạ Toa còn nói.” Không phải là Tô Tô học chung lớp hồi cấp 3 với em sao? Đã tới nhà em rồi . Năm lớp 11 thì chuyển trường đó a.”

“Là cô ấy?”

Tần Lạc không tin hỏi, sự khác biệt có chút lớn hơn mà thôi.

” Lát nữa có thể đi vào hậu trường không , em muốn đi xem một chút.”

“Được rồi, đến lúc đó anh sẽ hỏi một chút . Trước xem hát đã.”

Hàn Dạ vốn là còn muốn nói thêm cái gì , nghe được tiếng nhạc truyền đến, không có mở miệng, chuyên tâm nhìn buổi biểu diễn.

Ba giờ sau, buổi biểu diễn rốt cuộc kết thúc , Tần Lạc gọi điện thoại mấy lần , mới được cho phép đi vào hậu trường .” Tô Tô, đi vào đằng sau Tô Mạc đang tháo trang sức , Hạ Toa không khỏi bật thốt lên.

“Hạ Toa?” Tô Tô nhìn người trong gương sửng sốt một hồi rốt cuộc nghĩ tới.

“Tô Tô, cậu thật lợi hại.”

“Đây là điện thoại của mình , mình sẽ ở S thị một thời gian, lát nữa cùng đi chúc mừng nhé ?”

Đối với Hạ Toa đã thật nhiều năm không thấy , Tô Mạc nhiệt tình nói ,

“Có thể ảnh hưởng tới cậu không ?”

Hạ Toa có chút do dự nhìn Tô Mạc.

” Cô Tô , có thể cho tôi xin chữ ký được không ?”

Nhìn dáng vẻ thân thiết của Tô Mạc như vậy , Hàn Dạ vội mở miệng.

” được , không thành vấn đề.”

Tô Mạc nhận lấy sách mà Hàn Dạ đưa , lật lên xem.

Thừa cơ hội này Hàn Dạ cũng muốn đưa số điện thoại của mình cho Tô Mạc . Điều này làm cho hắn vui mừng không dứt.