Vô Củ

Chương 280: Làm diễn viên kiếm tiền nuôi Nhị ca



Bởi vì Tề Hầu đồng ý lời mời của Thiệu Hốt gia nhập công ty giải trí Thiệu thị, Ngô Củ trước đây đang suy nghĩ có nên vào làm việc trong công ty của Thiệu gia hay không, hiện tại quá tốt rồi, không cần suy nghĩ thêm. Coi như vì lo cho Tiểu Bạch còn chưa hiểu chuyện, Ngô Củ cũng dự định ở bên cạnh canh chừng hắn, đương nhiên muốn vào công ty giải trí của Thiệu Hốt.

Thiệu Hốt cho người đến đón, Ngô Củ cùng Tề Hầu ngày hôm nay vừa vặn cùng nhau đi công ty Thiệu Hốt ký hợp đồng.

Đến công ty, vệ sĩ Hổ Tử nói xin lỗi và làm phiền hai người Ngô Củ phải chờ. Thiếu gia nhà bọn họ tối hôm qua uống say, còn mượn rượu làm càn, sáng hôm nay không dậy nổi, có thể sẽ đến muộn một chút.

Ngô Củ cũng không để ý, liền dự định cùng Tề Hầu ký hợp đồng. Tề Hầu không phải người hiện đại, hợp đồng này điều khoản nghiêm ngặt, khả năng hắn xem không hiểu, bởi vậy Ngô Củ không thế nào yên tâm để hắn một mình.

Trước đây công ty quản lý của Lữ Bạch là cái công ty nhỏ, hết thảy điều khoản đều vô cùng hà khắc: không thể tự ý chấm dứt hợp đồng, không thể kết bạn, hơn nữa không có một chút riêng tư, còn quy định nhất định phải nghe theo người quản lý, dù cho bắt đi tiếp rượu hay yêu cầu quá đáng hơn cũng không được cãi lại, vân vân...

Ngô Củ sợ Tề Hầu bị mắc bẫy, bởi vậy đi theo sẽ tương đối yên tâm.

Vệ sĩ này cũng gọi là Hổ Tử. Hắn rất nhiệt tình. Vì hắn thân hình cao lớn khỏe mạnh, thiếu gia gọi hắn là Hổ Tử, nên Ngô Củ cùng Tề Hầu cứ gọi như vậy. Còn cụ thể họ gì tên gì không biết. Hổ Tử dẫn bọn họ đi vào thang máy, một đường giới thiệu về công ty, mấy tầng, mỗi tầng theo thứ tự là bộ phận gì.

Khi Tề Hầu nghe đến hai chữ "nhà ăn" đôi mắt liền sáng lên. Bởi vì hắn biết nhà ăn là chỗ ăn cơm.

Hổ Tử dẫn bọn họ lên tầng cao nhất, cười nói:

"Thiếu gia tự mình sắp xếp người quản lý và trợ lý, ngày hôm nay trước tiên ký hợp đồng. Ngô tiên sinh cùng Lữ tiên sinh yên tâm đi, anh Phong là người quản lí có tiếng chỗ chúng tôi. Người được anh ấy dìu dắt sẽ rất thuận lợi và tiếng nhanh trong hoạt động nghệ thuật. Còn nữa, Lữ tiên sinh năng lực tốt như vậy, sẽ không thành vấn đề."

Mọi người đi một đường. Tầng này rất yên tĩnh, hẳn là phòng hội thảo phòng họp các loại, đều có cửa kính mờ, nhiệt độ cũng thấp, sàn nhà đều lót thảm dày, bước đi không một tiếng động.

Hổ Tử nói chuyện thẳng thắn, giọng rất lớn.

"Cạch!"

Một cánh cửa kính bị đẩy ra, có người cười nói:

"Nghe giọng của Hổ Tử liền biết Ngô tiên sinh cùng Lữ tiên sinh đã đến."

Hắn nói đi ra, Ngô Củ cùng Tề Hầu nhất thời cằm đều phải rớt xuống. Vừa nãy Hổ Tử nói anh Phong, bọn họ đều chưa kịp nghĩ đến cái gì, bây giờ vừa nhìn thấy không khỏi.... thốt lên:

Phong Thư!

Anh Phong này là người quản lý trong giới giải trí. Hơn nữa nghe nói là quản lý rất lợi hại, chính là Kim Bài của công ty. Hắn mặc bộ vest trắng, dáng người cao gầy rất chỉnh chu thanh lịch, còn để tóc dài. Tóc buộc phân nửa, đuôi tóc tán xuống đáp trên bờ vai. Nhìn người quản lý tên Phong này thật giống Vương Tử trong truyện cổ tích bước ra đời thực. Vừa sáng ngời khiến người ngưỡng mộ vừa có uy quyền khiến người nể sợ, thanh tú tao nhã. HunhHn786

Hổ Tử cười nói:

"Anh Phong, đây là Ngô tiên sinh cùng Lữ tiên sinh, vậy các người nói chuyện đi, tôi đi ra ngoài chờ."

Phong quản lý gật gật đầu, cười nói với Ngô Củ cùng Tề Hầu.

"Ngô tiên sinh, Lữ tiên sinh, mời ngồi. Đây là hợp đồng, hai vị xem qua một chút."

Ngô Củ cùng Tề Hầu đều kinh ngạc, cũng đã từng trải nhiều cho không có phản ứng quá lớn. Huống hồ đã lường trước được sẽ gặp người giống Phong Thư bởi vậy tất cả ngồi xuống, yên lặng cúi đầu xem hợp đồng.

Trong đầu suy nghĩ xoay chuyển mấy trăm ngàn lần. Cách đây không bao lâu còn nói có thể nhìn thấy những người khác hay không, không nghĩ tới nhanh như vậy liền gặp được Phong Thư.

Phong quản lý tự mang nước đến cho hai người, cười nói:

"Tự giới thiệu mình một chút. Tôi tên là Phong Thư. Nếu như Lữ tiên sinh cảm thấy hợp đồng không thành vấn đề, cùng công ty chúng tôi ký hợp đồng. Nếu như không có gì thay đổi, tôi chính là người quản lý của Lữ tiên sinh."

Tề Hầu xem không hiểu hợp đồng, Ngô Củ liền thay hắn xem một chút. Không có nội dung gì kỳ quái, điều kiện cũng không tính khắc nghiệt, đều rất hợp lý. Hơn nữa hợp đồng này cũng không phải khế ước bán thân thời gian dài.

Phong Thư cười cười, nói:

"Công ty chúng tôi cũng không tính dùng hợp đồng khóa lại Lữ tiên sinh. Mỗi người khẳng định có quyền tự do cá nhân, khẳng định có suy xét riêng. Một công ty tốt cũng sẽ không dùng một tờ hợp đồng trói buộc cuộc sống nghệ sĩ, không phải sao?"

Phong Thư còn rất nhiều. Ngô Củ đưa ra mấy nghi vấn, Phong Thư giải đáp từng chút. Hai bên đều không có bất kỳ ý kiến gì. Tề Hầu không có ý kiến. Ngô Củ gật đầu, hắn liền sảng khoái đem hợp đồng tới trước mặt, cầm lấy bút bên cạnh.

"Loạch xoạch!"

Tề Hầu ký vào tên phần của mình.

Tề Hầu đã được trải qua tìm hiểu chuẩn bị sẵn sàng làm diễn viên. Hắn biết phải ký hợp đồng, cũng luyện tập ký tên, bởi vậy vô cùng thông thuận. Chữ ký của Tề Hầu khá đẹp, viết vô cùng chuẩn mực, hơn nữa có lực, cho cảm giác sắc sảo như người biết viết thư pháp.

Phong Thư cầm hợp đồng, nói:

"Như vậy mong Lữ tiên sinh sau này giúp đỡ. Những ngày này Lữ tiên sinh không cần quá gấp nhận công tác. Tôi tự nhiên sẽ tìm công tác tốt nhất, thích hợp nhất để cho Lữ tiên sinh phát triển năng lực, đồng thời thông báo và tới đón. Lữ tiên sinh ở nhà nghỉ ngơi vài ngày. Tuần sau đến công ty, tôi sắp xếp cho Lữ tiên sinh tham gia mấy lớp học."

Tề Hầu có chút không hiểu.

Đi học? Không phải đi diễn sao?

Tề Hầu quyết định làm diễn viên kiếm tiền nuôi Nhị ca, nên đã chuẩn bị tất cả. Nghe nói thời đại này làm diễn viên danh tiếng rất lớn. Không nghĩ tới trước khi đi làm diễn viên còn phải đi học nữa?

Bất quá nghĩ đi nghĩ lại cũng có lý. Trước khi muốn làm nghề gì cũng phải đi học nghề mới được.

Tề Hầu không có bất kỳ ý kiến gì. Phong Thư còn nói:

"Vấn đề trợ lý..."

Nghe Phong Thư nói, Tề Hầu nói:

"Lúc trước tôi có người trợ lý cũng không tệ, tôi muốn mang tới."

Tề Hầu nói là Miêu Hâm. Miêu Hâm xác thực là người thành thật chịu khó, lúc trước luôn bị chị Trương bắt nạt. Tề Hầu cảm thấy Miêu Hâm làm trợ lý rất tốt, muốn mang theo Miêu Hâm.

Phong Thư cũng không có ngăn cản, nói:

"Vậy thì vừa vặn, phía bên này đang không đủ nhân lực, đang lo không biết một người làm trợ lý cho Lữ tiên sinh có đủ không. Tuần sau Tiểu Yến sẽ đến, các người thời điểm đó gặp mặt làm quen."

Tề Hầu gật gật đầu, chỉ có Ngô Củ nhất thời đối với hai chữ "Tiểu Yến" có chút ngờ vực, trong nghĩ.

Sẽ không phải là...

Phong Thư liền chuyển hướng sang vấn đề khác.

"Đúng rồi, công ty sẽ sắp xếp nơi ở cho nhân viên. Lữ tiên sinh yên tâm, là phòng riêng cho một người, trong nội thành, rất yên tĩnh, paparazi không thể quấy rầy."

Tề Hầu vốn ở cùng Ngô Củ, đối với chỗ ở công ty sắp xếp không thèm để ý. Phong Thư nói xong chuyện cá nhân, còn nói đến vấn đề công việc:

"Trước đây chắc Thiệu tổng có nói một chút với các vị về bộ phim công ty đầu tư sẽ khởi quay trong thời gian tới, chủ đề nói về Tề Hoàn Công. Tuần sau công ty chuẩn bị đưa Lữ tiên sinh đi thử vai, tuyển chọn diễn viên đều là người trong nhà, Lữ tiên sinh không cần sốt ruột, đi tham gia một chút. Buổi tối nhà đầu tư, đạo diễn, cùng mọi người trong đoàn làm phim đi ăn một bữa cơm, thời điểm đó Lữ tiên sinh trình diện là được rồi."

Ngô Củ nghe nói Tề Hầu phải đi ăn cơm, có chút không yên lòng, bất quá cũng không nói gì. Tề Hầu sau này phải lăn lộn trong vòng giải trí, đi tham gia mấy bữa ăn như thế là chuyện không thể thiếu. Coi như làm ngành nghề khác, xã giao cũng là nhất định phải có.

Hợp đồng được ký kết rất nhanh rất sảng khoái.

Thiệu Hốt đến trễ, vô cùng ngại ngùng nói xin lỗi Ngô Củ. Hai người cũng sảng khoái ký hợp đồng. Vừa vặn Ngô Củ sẽ được bổ nhiệm quản lý dự án phim sắp tới từ đầu đến cuối. Xem như là để Ngô Củ thử nghiệm, cũng bởi vì nam chính là Tề Hầu.

Bộ phim là đề tài lịch sử, Thiệu gia bỏ kinh phí đầu tư. Thiệu gia là nhà đầu tư lớn nhất, đương nhiên còn có nhà đầu tư khác. Mọi người hẹn nhau cùng ăn một bữa cơm, để nhà đầu tư và đoàn làm phim giới thiệu chào hỏi lẫn nhau, cũng là theo lễ phép, cũng dễ dàng hỗ trợ qua lại.

Ngô Củ vốn rất lo lắng Tề Hầu đi ăn cơm một mình. Thế nhưng hiện tại tốt rồi, Thiệu Hốt để Ngô Củ nắm dự án bộ phim truyền hình lần này. Ngô Củ đại diện cho công ty, có thể nói là đại diện nhà đầu tư lớn nhất, bởi vậy cũng sẽ cùng đi ăn cơm lần này.

Vào buổi sáng ngày Tề Hầu đi thử vai, Ngô Củ vừa vặn cũng đi giám sát. Miêu Hâm lái xe đưa bọn họ đến nơi thử vai. Tề Hầu cũng không mất nhiều thời gian, chỉ khoảng mười phút là xong. Tề Hầu không cần đọc lời thoại kịch bản. Bởi vì là người trong nhà, đạo diễn khách khí chào đón Tề Hầu, trao đổi một chút, rồi tiễn hắn ra ngoài.

Thử vai xong, buổi chiều mọi người sẽ đi ăn cơm. Đạo diễn cũng là người công ty Thiệu thị. Nơi ăn cơm là một nhà hàng cao cấp, phòng ăn là loại phòng lớn chuyên tổ chức tiệc, hình thức rất trang trọng. Cũng không phải câu lạc bộ đêm ăn chơi ồn ào hỗn loạn như lần trước.

Ngô Củ cùng Tề Hầu không còn chuyện gì làm ra xe đi trước.

Buổi chiều Miêu Hâm lại đến đưa bọn họ đi nhà hàng. Trước khi rời khỏi, cô nói bọn họ buổi tối tan tiệc gọi điện nói một tiếng, sẽ lại tới đón.

Ngô Củ cùng Tề Hầu đến hơi sớm. Hai người tiến vào phòng riêng, đạo diễn lập tức liền chào đón, cười nói:

"Ngô tổng! Ngô tổng, mời ngồi!"

Bởi vì Ngô Củ bây giờ là quản lý cấp cao của Thiệu thị, so với thời điểm ở tại công ty Bao gia thân phận còn cao hơn một ít. Mấy người chủ đạo đoàn làm phim, bất kể là đạo diễn, hay là diễn viên đều phải nhìn sắc mặt Ngô Củ làm việc.

Trong phòng đã có rất nhiều người, nam chính là Tề Hầu, nữ chính, nữ phụ, nữ thứ, còn có nam phụ, nam thứ, toàn bộ đều đã tới, cũng đều đến rất sớm chờ. Nhìn thấy Ngô Củ lập tức tất cả đều đứng lên bắt tay chào hỏi.

May mà Ngô Củ từng thấy cảnh tượng hoành tráng. Từng người từng người chào hỏi Ngô Củ, cuối cùng là một cô gái trẻ. Cô gái tuổi chừng hai mươi, cũng không phải diễn viên hay người đoàn làm phim. Ngô Củ vừa nhìn thấy cô gái, liền sửng sốt.

Là Yến Nga!

Cô gái nhìn thấy Ngô Củ cùng Tề Hầu, lập tức chào hỏi.

"Ngô tiên sinh, anh Lữ, em là Tiểu Yến, là trợ lí của anh Lữ."

Ngô Củ cùng Tề Hầu trong lòng đều hiểu rõ, nghĩ thầm.

À... Quả nhiên...!

Mọi người đến đã khá đầy đủ, nhà đầu tư khác còn chưa tới. Đạo diễn muốn mở chai rượu tây mời Ngô Củ.

Ngô Củ rất sợ uống rượu, nhanh chóng muốn tránh. Tề Hầu cũng sợ Ngô Củ uống rượu. Bởi vì hắn biết Nhị ca nhà hắn say rượu tính cách rất quái. Sau khi uống rượu say sẽ buông thả bản thân cho phép tự do hoành hành, thực sự rất là đáng sợ. Tuy rằng trong phòng này mọi người đều phải nhìn sắc mặt Ngô Củ làm việc, bất quá Tề Hầu sợ lúc đó bọn họ nhìn thấy Ngô Củ say đều sẽ sợ hãi!

Ngô Củ vội vã muốn đi rửa tay. Tề Hầu lập tức đứng lên, cũng chuẩn bị cùng Ngô Củ chạy trốn.

Lãnh đạo muốn đi rửa tay, ai dám nói không. Ngô Củ cùng Tề Hầu liền đường đường chính chính đi ra khỏi phòng tiệc. Đóng lại cửa phòng, Tề Hầu mới nói:

"Qua mấy ngàn năm, mọi người vẫn là dùng tiệc rượu giải quyết vấn đề?"

Ngô Củ cười cười, nói:

"Đúng vậy."

Cổ đại là bày buổi tiệc giải quyết vấn đề, hiện đại là xã giao giải quyết vấn đề, chính là chạy không thoát phải uống rượu. Nói thật ra kỳ thực cách thức không thay đổi nhiều lắm. Tề Hầu trước đây thường tham gia các bữa tiệc chính trị, hiện tại xã giao trong giới cũng thấy bình thường.

Hai người đi ra chính là hóng mát một chút, cũng không có ý định đi phòng vệ sinh rửa tay. Bọn họ đi không bao xa, liền nghe giọng Tiểu Yến, tựa hồ gặp phiền toái gì đó.

"Sái tiên sinh, thực sự không tiện. Chuyện này... Tôi đang cần đi gấp."

"Không được!! Cô làm bẩn áo đắt tiền của tôi, bồi thường đi! Không cho đi, cô không thể đi!"

Ngô Củ cùng Tề Hầu nghe, nhíu nhíu mày, bước nhanh tới muốn nhìn xem chuyện gì xảy ra.

Tiểu Yến chỉ là trợ lý, ở đây đều là đạo diễn cùng diễn viên, chân chạy việc đương nhiên phải giao cho Tiểu Yến. Tiểu Yến đi ra ngoài gặp nhân viên phục vụ lấy đến một chai rượu. Đang vội đi trở về, Tiểu Yến cầm chai rượu vừa vặn bị một người khách đụng vào, rượu cũng bị đổ.

Sái tiên sinh này cũng nổi danh trong giới giải trí, ăn chơi trác táng, danh tiếng đặc biệt không tốt. Tiểu Yến nhìn thấy người say rượu đương nhiên phải tránh, nào có biết Sái tiên sinh tự mình đụng vào người khác không xin lỗi, còn nói là Tiểu Yến đụng hắn. Nói bị đổ rượu trên người, hắn nhất định muốn bồi thường, không thì không cho Tiểu Yến đi!

Ngô Củ cùng Tề Hầu đi tới nhìn tình huống. Thực sự là oan gia ngõ hẹp, vừa ra khỏi cửa là gặp người quen. Sái tiên sinh còn tưởng là ai, lại là người giống hệt quốc quân Sái quốc Hiến Vũ. Quốc quân Sái quốc năm xưa phản bội theo địch, đem địa bàn của chính mình cho Tấn Hầu mượn đường xuôi nam. Món nợ này Ngô Củ cùng Tề Hầu còn nhớ. Vừa vặn hai người tương đối thù dai, nhìn khuôn mặt này thì tức giận. Không quan tâm hắn rốt cuộc có phải là Hiến Vũ hay không.

Sái tiên sinh trên người không hề có chỗ nào ướt, ngược lại là Tiểu Yến bị ướt một mảng. Sái tiên sinh còn kêu gào, nói:

"Không được, tôi không quan tâm. Bộ âu phục này của tôi mua tốn mấy trăm ngàn, cô nhất định phải bồi thường! Không đền nổi, khà khà liền..."

Hắn nói, đưa tay sang sờ mặt Tiểu Yến. Tiểu Yến sợ hết hồn, co rụt lui về sau. Vào lúc này Ngô Củ lập tức bước về phía trước một bước, đứng chắn giữa Tiểu Yến và Sái tiên sinh.

Ngô Củ trước đây không phải người trong giải trí, bởi vậy Sái tiên sinh không biết mặt. Đột nhiên hắn nhìn thấy một thanh niên trẻ đẹp đi ra. Hắn sửng sốt một chút, lập tức vẻ mặt xem thường, nói:

"Cậu là ai?"

Ngô Củ không để ý tới hắn hỏi câu này, chỉ là đánh giá Sái tiên sinh.

"Sái tiên sinh, thứ lỗi cho tôi đôi mắt kém, thật sự không nhìn thấy trên người ngài có tí rượu ướt nào?"

Sái tiên sinh lập tức nói:

"Tôi nói có! Chính là có! Cậu muốn thế nào?"

Sái tiên sinh đỏ mặt tía tai, vừa nhìn thấy đã biết uống say rồi. Hắn gọi một tiếng, cửa phòng bên cạnh mở cửa, có mấy vệ sĩ xuất hiện. Sái tiên sinh càng đắc ý, chỉ vào Ngô Củ nói:

"Không biết từ đâu nhảy ra một tiểu bạch kiểm lẳng lơ? Thế nào, cậu muốn thay thế cô gái bồi thường cho tôi? Cũng không phải, không được, thế nhưng phải xem cậu lẳng lơ đến mức nào, nhàm chán cũng không... Ai ui!!!"

Hắn nói lời khó nghe, Tề Hầu từ phía sau đi tới, trực tiếp đấm một cái, đánh cho Sái tiên sinh ngửa mặt lên.

"Bịch!"

Sái tiên sinh trực tiếp ngả ngồi trên mặt đất, rất lâu vẫn chưa tỉnh táo, thiếu chút bị đánh ngất xỉu.

"Tiên sinh!?"

"Sái tiên sinh!"

"Ông chủ, ngài không có chuyện gì chứ?!"

Vệ sĩ xông tới đỡ Sái tiên sinh. Sái tiên sinh lúc này mới chậm rãi từ dưới đất bò dậy. Trong nháy mắt một bên mắt Sái tiên sinh bầm đen như gấu trúc. Thế nhưng hắn vẫn không thấy rõ là ai ra tay.

Sái tiên sinh gào thét lớn:

"Là ai? Ai đánh tao? Ai dám đánh tao?"

Tề Hầu cười lạnh, nói:

"Tôi đánh đó. Tôi chuyên môn đánh những kẻ dùng miệng thả rắm."

Hắn vừa nói như thế, quá thô tục trần trụi. Tiểu Yến cố nhịn, còn nhìn thấy Sái tiên sinh một bên mắt thành gấu trúc, liền không nhịn được phì cười.

"Xì xì."

Bật cười một tiếng, Tiểu Yến sau đó mới phát giác không đúng, nhanh chóng che miệng mình.

Tề Hầu tính khí vốn là âm trầm hung bạo. Ngày thường hắn giả dạng thành chó cỡ lớn đáng yêu là bởi vì có thức ăn. Hiện tại không có gì ăn, còn có người sỉ nhục Nhị ca nhà hắn, đáng bị đánh.

Sái tiên sinh bị mắng, tức giận chỉ vào mũi Tề Hầu, nói:

"Mày là thứ gì!? Mày là thứ gì! Hay lắm, hay lắm! Bọn mày đổ rượu ướt hết quần áo tao, bây giờ còn đánh tao?!"

Ngô Củ nhàn nhạt nói:

"Sái tiên sinh, rượu đổ ướt ở chỗ nào? Ngài nói đàng hoàng một chút. Nếu quả thật cô gái này đổ rượu ướt âu phục của ngài, tôi bồi thường thay cô ấy. Thế nhưng Sái tiên sinh trợn tròn mắt nói bừa. Không thì có thể đi điều tra camera một chút, xem đến cùng chuyện gì đã xảy ra."

Sái tiên sinh vừa nghe, cười lạnh, nói:

"Điều tra camera? Tao chính là pháp luật! Mày điều tra cái gì cũng không được. Tao hôm nay liền đấu tới cùng với bọn mày! Hoặc là cô gái ngủ với tao, hoặc là thằng mặt trắng này ngủ với tao. Bằng không liền kêu hắn quỳ xuống đất dập đầu lạy tao ba cái, liếm giày tao. Bằng không... Ai ui!!!"

Hắn nói chưa xong, con mắt thứ hai cũng bị Tề Hầu đấm một cái. Rõ ràng vệ sĩ ở bên cạnh, thế nhưng sững sờ không phản ứng kịp. HunhHn786 Sái tiên sinh đột nhiên ngã trên mặt đất, vệ sĩ mới giật mình hô to hành động vẫn là vô ích.

Ngô Củ sợ Tề Hầu đánh chết người, vội vã ngăn cản Tề Hầu. Tề Hầu cũng không phải muốn tiếp tục đánh người, chỉ là lấy điện thoại di động ra, mở phần mềm phát sóng trực tiếp. Hắn cười nói:

"Mày không phải muốn nổi danh sao? Tao cho mày nổi danh."

Tề Hầu mở ra phần mềm phát sóng trực tiếp, thật nhiều người đang chờ đợi thấy thông báo liền nhảy vào xem.

Nhìn thấy Lữ ca mở phát sóng trực tiếp, rất nhiều người hâm mộ nhảy vào xem. Chỉ là còn chưa kịp tung hoa, liền thấy trong màn ảnh xuất hiện một gương mặt xấu xí hai mắt bầm đen, hơn nữa đỏ mặt tía tai.

Sái tiên sinh trong màng hình chỉ thẳng phía trước rống to:

"Mày đanh làm gì? Ai cho mày quay phim? Đem điện thoại đi chỗ khác! Mày có tin tao giết chết mày hay không? Tao cho mày biết, mày coi như đáng sợ, lão tử cũng không sợ mày. Tao chính là ông nội mày. Tao chính là pháp luật. Ngày hôm nay mày không để cô gái cùng thằng mặt trắng đồng thời hầu hạ tao, tao liền cho mày thân bại danh liệt!"

Quần chúng vào xem vốn định xem Tiểu Bạch đáng yêu ăn uống, không nghĩ tới vừa vào đã thấy vỡ kịch lớn của năm. Bởi vì quá nhiều người xem, cho nên có nhiều người nhận ra ông chủ Sái kia. Hắn scandal vốn rất nhiều, còn là những chuyện xấu xa, nhưng bởi vì có tiền, luôn đè xuống hết.

Thế nhưng hiện tại không giống trước đây. Đang phát sóng trực tiếp, Sái tiên sinh đưa gương mặt xấu xí lên màn ảnh, miệng còn nói lời thật là đáng sợ. Cho dù có cả quân đoàn tẩy trắng áp chế, cũng cần hoạt động rất lâu. Mặt mũi Sái tiên sinh đã sớm bị vứt sạch.

Tề Hầu không để ý tới hắn, chỉ là cầm điện thoại hướng về Sái tiên sinh. Trên màn ảnh lập tức bùng nổ tin nhắn trong thời gian cực ngắn đã chuyển đến Weibo.

Người qua đường A:

"Tôi muốn xem mặt ông xã, lại cho tôi xem cái mặt này, còn xấu xí như thế!"

Người qua đường B:

"Đây không phải là họ Sái xấu xa có tiếng sao?"

Người qua đường C:

"Ao cạn rùa ốc nhiều, khắp nơi là đại ca!"

Người qua đường D:

"Bạn là ánh sáng, bạn là tia chóp, bạn là ngòi bút sắc bén nhất thế giới."

Người qua đường E:

"Ái chà chà, trước bàn dân thiên hạ giữa thanh thiên bạch ngày, mà quá đáng như thế. Tự cho mình là Thượng Đế à? Làm tốt lắm, người xấu như vậy cần bị vạch trần đưa ra ánh sáng!"

Người qua đường F:

"Chư vị thần thánh, mau đến xem Thượng Đế....."

- ----------------------

Tiểu kịch trường:

Chó lông xù Tiểu Bạch: Làm diễn viên rồi! Làm diễn viên rồi! Làm diễn viên kiếm tiền nuôi Nhị ca!

Tác giả ngu dốt: (dũng cảm) đưa hai cục tiền, không cần thối lại!

Gấu trúc Củ Củ: ▼-▼

Nhóm tiểu thiên sứ: cầu nạp thêm dinh dưỡng, Tiểu Bạch đáng yêu đi làm diễn viên cần nạp năng lượng nha!