Vợ Chồng Hào Môn Thật Ngọt

Chương 16: Hiền thê lương mẫu



Ở nhà nghỉ ngơi mấy ngày, đôi vợ chồng trẻ lại tiếp tục bận rộn với công việc.

Mấy ngày ở nhà, lão sói xám vẫn chưa lừa được bé dê con vào ngủ trong phòng ngủ chính với mình.

"Giang tổng, cậu như thế này là không được rồi!"

Nguyên Viễn cười ha ha trêu anhỞ bên cạnh, An Vũ vừa mở nút chai rượi vừa bát quái, "Không hiểu vì sao anh em lại ở trước mặt Hứa tiểu thư, à không, Giang thiếu phu nhân giả làm quân tử đứng đắn rụt rè".

Phó Tư Quyền Nghe xong, ngước mắt nhìn Giang Cảnh Di. Nhớ ngày trước, anh ta theo đuổi vợ anh cũng rất gian nan, anh ta có thể cảm thông cho Giang Cảnh Di.

Hôm nay mấy người bạn của anh tụ tập, nói muốn chúc mừng hai người đính hôn. Nhưng thực ra bọn họ không biết, đôi vợ chồng trẻ đã lĩnh chứng từ lâu.

Nghe mấy đứa bạn trêu chọc, Giang Cảnh Di lại nghĩ đến Hứa Tinh xinh xắn đáng yêu, mềm mại nằm trong lòng anh, mặc anh bắt nạt cô.

Khuôn mặt không tự chủ được mà ôn nhu hơn.

Âm thanh ly rượu va vào nhau, từng câu chuyện vui vẻ cứ thế mà được lan tỏa khắp nơi trong căn phòng kia...

- -------------------------

Hứa Tinh và Dương Tĩnh cùng nhau đi đến phòng làm việc mới.

Phòng làm việc này nằm ở ngoại thành, chiếm một diện tích lớn. Hai người trang trí theo phong cách cổ đại, rất hợp với không khí của cổ phục truyền thống.

Hứa Tinh cởi áo khoác. Thời tiết thành phố G và Yến Thành rất khác nhau. Cô theo thói quen, ra khỏi nhà thì khoác thêm áo khoác, nhưng lại quên mất mình đang ở thành phố khác, thế là bị nóng sắp hun thành khói rồi.

Hứa Tinh hôm nay mặc một cái váy đen ôm sát người.

Ngày trước hẹn hò với Giang Cảnh Di, cô đều mặc nhưng bộ váy không quá bó, màu sắc trang nhã. Ngẫu nhiên có một lần cô mặc váy đỏ. Giang Cảnh Di lại nói anh rất thích cô mặc những bộ kiểu như vậy.

Từ đó, Hứa Tinh liền thay đổi phong cách ăn mặc. Mặc nhiều, tự bản thân cô cũng thích nhưng bộ váy như vậy.

*

Hứa Tinh xoay người đi xem xét một lượt. Diện tích quá lớn làm cho người ta cảm giác có chút cô đơn.

Đây sẽ là nơi cô làm việc. Hơi nhàm chán, Hứa Tinh ngồi trên ghế chống cằm nhìn quanh.

May cho cô chỉ là người thiết kế, công việc có thể mang về nhà làm.

Cô không thể chịu nổi cảnh sáng 9 chiều 5. Không hiểu sao Giang Cảnh Di có thể tuân thủ giờ giấc nghiêm ngặt như vậy được. Chắc là do anh cuồng công việc quá mức?

Mấy ngày vừa rồi, hai người chỉ ở nhà nhìn nhau, Hứa Tinh có chút sợ hãi. May là bây giờ anh thả người, để cô bắt đầu công việc của mình. Nếu cứ tiếp tục ở nhà, cô sợ cô không ứng phó được với anh nữa.

Cô cảm giác, chỉ cần ở nhà thêm với anh một ngày nữa thôi, cô sẽ bị an sạch sẽ, đến một mẩu xương cũng không còn QAQ

Tuy rằng hai người chỉ thiếu một bước cuối cùng, nhưng cô vẫn sợ hãi. Uổng công bao nhiêu năm nay đọc tiểu thuyết ngôn tình!!!

Hứa Tinh thở dài.

Trong đầu lại nghĩ đến cảnh tượng Giang Cảnh Di nhìn cô cười khẽ.

Hứa Tinh che mặt. Xấu hổ quá đi thôi~

Vừa hay, Giang Cảnh Di nhắn tin qua đây.

[Giang Cảnh Di]: Xong việc chưa? Anh qua đón em nhé?

[Trúc thanh]: *mèo nhỏ lắc đầu.jpg*

[Trúc thanh]: Chiều nay em còn có việc, không cần đâu.

[Giang Cảnh Di]: Không cần vội vàng *nắm tay chúc cố lên.jpg*

- ---------------------------

Mấy ngày sau đó, Hứa Tinh điên cuồng tham gia đủ loại yến tiệc của các phu nhân hào môn.

Mỗi lần tham gia buổi tiệc nào, cô cũng phải cẩn thận xưng hô, nhớ kỹ thân phận từng người, sợ người ta phật lòng.

Tuy cô tiểu thư giàu có nhất Yến Thành, nhưng đến thành phố G xa xôi này, tiếng nói không có uy lực như xưa. Cô cần phải cố gắng hơn nữa, nhanh chóng làm quen với các phu nhân ở đây, mở rộng mối quan hệ, tốt cho cả cô lẫn Giang gia.

*

Nhìn tài liệu trong tay, Hứa Tinh thở dài. Cô nghĩ, ngày trước Giang Cảnh Di đến Yến Thành, cũng giống cô, điên cuồng tiếp thu kiến thức, mệt mỏi xã giao như thế này.

Giang Cảnh Di nhìn bộ dạng buồn rầu của cô, nhẹ nhàng cong khóe môi, "Tinh Tinh à.... Em thật giống hiền thê lương mẫu đó~"

Hứa Tinh khó hiểu ngẩng mặt lên từ đống tài liệu, an an tĩnh tĩnh mà nhìn anh.

Trong cổ họng bật ra một tiếng cười khẽ. Giang Cảnh Di đặt lên trán cô một nụ hôn như chuồn chuồn lướt nước. Rất nhẹ nhàng ôn nhu.

Đồng hồ tích tắc tích tắc chậm rãi quay tròn, Hứa Tinh đã học thuộc xong, sẵn sàng nghênh chiến vào ngày mai.

Hứa Tinh đến gần người đàn ông đeo gọng kính vàng kia, ôm anh nói chúc ngủ ngon, sau đó liền chạy như bay về phòng.