Vô Biên Đại Lục Phiêu Lưu Ký

Chương 12: Luyện dược sư



Thời gian trôi qua cũng đã khoảng vài tiếng đồng hồ kể từ sau khi Kim Hậu tỉnh lại. Hắn cũng đã tranh thủ tĩnh dưỡng điều thức thêm một chút, cho nên tinh lực của Kim Hậu đã hồi phục lai như cũ. Nhưng việc hắn cả đêm biến mât làm Mevissen hiện giờ cực kỳ lo lắng, bất quá, trước lúc nó định đi tìm Kim Hậu thì hắn đã tự mình quay trở lại.

Thấy Kim Hậu cả người quần áo rách rưới, Mevissen gầm gừ một tiếng, như thể rất tức giận chuyện hắn đi cả đêm không về.

Kim Hậu cũng chỉ cười gượng rồi biện hộ bằng một lý do tùy tiện. Trước lúc ly khai, hắncũng không quên tới bên bia mộ của cha mẹ hắn hành lễ rồi mới cưỡi Mevissen bay về tháp của lão Ezio.

Lúc cả hai quay về đến nơi thì trời đã xế chiều, Mevissen đáp cánh hạ xuống bãi đất trống, mà trước cửa ngọn tháp là lão Ezio đã tự lúc nào đứng chờ Kim Hậu trở về.

Khi Kim Hậu đi tới trước mặt thì lão Ezio liền ngay lập tức cốc cho hắn một cái cốc đau điếng vào đầu, đồng thời trong đáy mắt của lão cũng hiện lên một tia sáng kỳ dị lóe qua, rất khó có thể nhận biết.

“Tên nhóc cháu thật là làm cho người khác lo lắng. Ông thông qua Mevissen cảm ứng tinh thần, tại sao đêm qua cháu không có về sớm? Có chuyện gì xảy ra sao?”

“Dạ… cháu chỉ mải ngắm cảnh quá rồi ngủ quên thôi mà ông, đúng là cháu chỉ ngắm cảnh thật mà.” Kim Hậu tùy tiện biện ra lý do như lúc trước với Mevissen.

Lão Ezio thâm thúy nhìn Kim Hậu một lúc, nhưng cũng không có hỏi gì thêm bởi vì lão biết rõ hắn là một đứa trẻ trung thực. Nếu là đã nói dối thì tất có lý do của nó.

Lão liền xoay người đi thẳng vào trong tháp, chỉ thản nhiên bỏ lại một câu:

“Vào chuẩn bị ăn tối thôi, rồi sáng mai còn luyện kiếm thuật một lúc để còn củng cố thêm cảnh giới”.
__________________________________________

“Keng! ”

Kim Hậu xoay người, chém dọc xuống một đường kiếm, mà lão Ezio chỉ nhàn nhã một tay nhẹ nhàng vừa đỡ, vừa đốc thúc chỉ điểm:

“ Tốt lắm, kiếm thuật kỵ sĩ của ông không có gì là tinh thâm, ảo diệu .Nhưng quan trọng là cháu phải điều khiển đấu khí khi phát ra công kích làm sao cho thật chuẩn xác, tránh lãng phí lực lượng không cần thiết, bình thường người đời chỉ cho rằng kỹ xảo chỉ là một cái trò tiêu khiển vô dụng khi đứng trước những vũ kỹ cường đại. Nhưng cháu hãy nhớ, không phải lúc nào cháu cũng có sẵn đấu khí để thi trển vũ kỹ đâu, nếu là có kỹ xảo tốt thì cháu sẽ là người nắm quyền chủ động trong trận chiến. Không những vậy, sau này học thêm kiếm kỹ (vũ kỹ) lúc đó thi triển sẽ là dễ dàng hơn rất nhiều… đường kiếm này quá thừa thãi, đúng rồi phải như thế…”

Sau một lúc thao luyện với lão Ezio, Kim Hậu nhanh chóng điều thức chấn chỉnh lại năng lượng trong cơ thể hắn một lượt. Sau đó thì lén lút chạy ra chỗ bí mật của hắn ở sau núi để bắt đầu tu luyện ma lực.

Trong đan điền Kim Hậu bây giờ vòng xoáy đỏ thẫm đang xoay chuyển cuồn cuộn, thiên địa linh khí được hắn luyện hóa, xuôi theo kinh mạch đưa vào vòng xoáy liên tục không dứt.

“Phù! cuối cùng cũng bước chân vào con đường pháp sư, hiện mình đã là hạ cấp học đồ” Kim Hậu khẽ thở ra một ngụm trọc khí.

“Tinh thần lực của ngươi rất cường đại, đến cả ta hồi trẻ ngày đó cũng không thể bằng ngươi. Tên nhóc ngươi đích thật là có thiên phú tu luyện ma lực. Ừm, rất tốt, chờ ngươi tu luyện đến cao cấp học đồ, ta tựu sẽ hướng dẫn kỹ năng cho ngươi học”. Bạch lão từ trong chiếc nhẫn màu đen trên cổ Kim Hậu hiện ra, phiêu phù trước ở mặt hắn.

“Sư phụ,con liệu sau này có thể học luyện dược thuật được không ạ?" bỗng Kim Hậu liền hỏi một câu không có liên quan.

Bạch lão híp mắt nhìn hắn nói:

“Ngươi thực sự muốn sao?”

Kim Hậu hung hăng gật gật cái đầu, ánh mắt hăng hái nhìn bạch lão.

Đùa sao? Trở thành luyện dược sư đây là loại chuyện không thể tưởng tượng được cỡ nào chứ?

Ở trên đại lục Vô biên ngoài đa dạng chức nghiệp và hệ thống tu luyện thì hệ thống nghề nghiệp cũng khổng lồ không kém. Đặc biệt là cao quý nhất đại lục hai loại nghề nghiệp: Luyện dược sư và Luyện khí sư

Luyện dược sư là những người chuyên luyện chế các loại đan dược, dược tề với công hiệu cực kỳ nghịch thiên. Đan dược hay dược tề của họ luôn luôn làm đại lục nhân sĩ phải đỏ mắt tranh giành nhau. Tuy nhiên điều kiện để có thể trở thành luyện dược sư thì lại cực kỳ ngặt nghèo.

Trên đại lục có tồn tại một loại cực kỳ hiếm thể chất đó là song hệ nguyên tố thể chất. Những người có loại song hệ thể chất đều là những thế hệ thiên tài, kinh tài tuyệt diễm, có thể thi triển ra hai loại nguyên tố năng lượng khác nhau cực kỳ cường hãn.

Tuy nhiên, song hệ thể chất đã hiếm như vậy thì thể chất có pha tạp thuộc tính lại còn hiếm hơn.

Loại thể chất này mặc dù rất hiếm nhưng tạp nguyên tố thực sự mà nói, cũng không có tác dụng gì đối với người tu luyện, chỉ riêng trừ một loại:

Đó là trong hỏa có tạp mộc thuộc tính.

Điều kiện để làm một luyện dược sư là cần có ma lực và thể chất hỏa thuộc tính, nhưng trong ngọn lửa đó lại bắt buộc phải cần thêm chút pha tạp mộc thuộc tính. Nói ngắn gọn là hỏa ma pháp sư, hơn nữa phải là loại trong hỏa có mộc.

Đại lục Vô biên người song hệ thể chất và đơn hệ tất cả đều là tinh thuần nguyên tố. Nhưng nếu là có chút tạp nguyên (tố) thì lại là hiếm có hơn cả song hệ thể chất.

Thế nên pháp sư thể chất trong hỏa có mộc thì mới có thể luyện dược. Nhưng nếu như người có thể chất hỏa và mộc tinh thuần song hệ nguyên tố riêng biệt thì ngược lại là không thể trở thành luyện dược sư được.

Cho nên để trở thành một luyện dược sư thật không dễ, có thể nói là loại trong vạn người mới may ra mới có một người cũng không ngoa.

Tinh thần lực dùng để khống chế phản ứng dung hợp giữa các dược liệu khi luyện chế, cho nên tinh thần càng cường đại, độ khống chế sẽ càng tốt hơn, cơ hội thành đan cũng sẽ cao hơn.

Đưa ra kết luận mấu chốt thì luyện dược sư cũng cần phải có tinh thần lực cường đại cùng ma lực năng lượng. Cho nên họ đều có thể là pháp sư, vu sư, mục sư, hay thậm chí là thuật sĩ chức nghiệp người, miễn là trong người có hỏa tạp mộc thuộc tính là được.

Luyện dược sư chức nghiệp người loại này đi tới đâu cũng được mọi người tôn kính và thiết đãi nhiệt tình. Dẫu sao thì tạo ra những thứ đan dược, dược tề nghịch thiên là điều không phải ai cũng làm được.

Luyện dược thuật chia thành cửu phẩm đẳng cấp, thực lực theo từng phẩm cũng cần đòi hỏi tương đối. Chỉ là trăm năm qua luyện dược sư bát phẩm cũng chưa ai từng chứng kiến qua chứ đừng nói là cửu phẩm.

Bởi tất cả những lẽ đó cũng có thể hiểu được tại sao Kim Hậu lại kích động như hiện giờ. Trở thành luyện dược sư thì hắn lại có thêm một cái thân phận, có thể tự mình luyện chế ra những loại công hiệu đan dược làm người người đỏ mắt thì sao lại không phấn khích?

Vuốt vuốt cằm suy tư, Bạch lão cũng chỉ có thể thở ra một hơi nhìn Kim Hậu, sau đó rút ra từ trong ống tay áo một chiếc cầu thủy tinh nói:

“Trước tiên cho ta xem ngươi thể chất như thế nào đã, đặt tay vào quả cầu thủy tinh này đi”.

Kim Hậu cũng không nói dài dòng, liền ngay lập tức đặt tay vào quả cầu thủy tinh, dần dần một đoàn hỏa diễm đỏ lừ, ẩn ẩn có chút màu xanh lục hiển thị trong quả cầu.

“Ồ!, ngươi vậy mà là trong hỏa có mộc, không tồi, hoàn toàn thừa điều kiện để làm luyện dược sư rồi, thật đúng là may mắn…”

Bạch lão thấy Kim Hậu có thiên phú làm luyện dược sư cũng vui mừng không thôi, dù sao đệ tử càng ưu tú, sư phụ càng mát mặt là chuyện đương nhiên.

Nhưng đang là quả cầu hiển thị ngọn lửa đỏ bừng thì chợt có biến dị liền xảy ra. Chỉ thấy một tràng lôi điện từ đâu bỗng nhiên nổi lên, loẹt xoẹt chiếm ngang một nửa quả cầu hiển thị.

Hỏa-Lôi hệ? Ta Hôn Mê! (bạch lão)

Song tu hai hệ năng lượng, lại còn song tu hai hệ nguyên tố thể chất? Đã thế nguyên tố thể chất lại là có tạp nguyên (tố)? thế này thì hai từ yêu nghiệt đã không thể dùng để chỉ tên quái vật này nữa rồi.

Bạch lão trợn mắt há mồm, mắt lồi ra tới nỗi chỉ trực rớt xuống đất, kinh hãi nhìn vào quả cầu thủy tinh.

Kim Hậu rất nghi hoặc nhìn Bạch lão, song hệ thể chất thì có phải bất ngờ vậy không?

Có thể Kim Hậu đã đọc qua nhiều cuốn sách, biết rõ song hệ thể chất hay là tạp nguyên tố thể chất hiếm có, nhưng dù sao hắn vẫn chỉ là có nhận thức trong sách mà thôi, so với người từng trải chốn nhân gian như Bạch lão thì mới hiểu thực sự Kim Hậu là một quái vật loại như thế nào. Sự thật thì lão lúc đầu cũng không quá chú ý kiểm tra nguyên tố hệ trong người Kim Hậu, tưởng hắn chỉ có hỏa thuộc tính cho nên mới bị một trận bất ngờ như hiện tại.

Kim Hậu nhìu mày nhìn Bạch lão đổi thái độ liên tục như đổi mặt nạ. Lão vùa từ kinh ngạc, rồi chuyển sang kinh hãi, cuối cùng là trèo tới kinh hỉ, thậm chí còn cười phá lên sung sướng, như thể so với việc lão được sống lại cũng là vui vẻ không bằng.

Qua một hồi vui sướng, thấy mình có chút thất thố, Bạch lão liền nhanh chóng thu lại xúc động, ra vẻ trấn tĩnh mà nói:

“Tốt! Ngươi thiên phú cũng gọi là… tạm được, rất tốt! Sau này cần phải chăm chỉ hơn nữa bởi vì ngươi còn phải cố gắng nhiều lắm!”.

Kim Hậu mặt mày có chút bán tính bán nghi mà nhìn Bạch lão, có quỷ mới tin hai chữ tạm được. Thái độ thất thố kia của Bạch lão đã chứng minh ngược lại lời nói của lão. Nhưng dù sao Kim Hậu cũng không muốn vạch trần ra hết mọi việc, nên hắn bèn “lái” cuộc đối thoại sang hướng khác.

“Nhưng mà sư phụ, nếu con cứ tu luyện như thế này thì chí ít cần một năm mới đột phá đến cao cấp ma pháp sư học đồ, ngoài ra còn tu luyện đấu khí nữa. Con cảm thấy tốc độ thế này vẫn chậm lắm.” Kim Hậu mặt mày giả bộ ủ rũ nói.

“Aiz~ Đứa nhỏ này thật là phiền phúc, vậy ngày mai ngươi đi hái một chút linh dược, ta luyện chế cho ngươi nước thuốc ngâm người để cải tạo thân thể, không những vậy còn trợ giúp học đồ tăng tiến tu vi”.Bạch lão lắc đầu ngán ngẩm.

Ngày hôm sau, Kim Hậu hưng phấn dậy rất sớm, tất nhiên là không có quên một tràng luyện tập buổi sáng, sau đó mới xách giỏ đeo vào lưng, thẳng tiến vào rừng rậm.

Khu vực rừng rậm xung quanh tháp tất nhiên là được lão Ezio động tay , động chân cho nên cũng không có ma thú gì nguy hiểm, nhiều nhất cũng chỉ là một vài đầu gà rừng hay thỏ rừng mà thôi.

Đi được vào sâu một đoạn, bỗng trong đầu Kim Hậu vang lên giọng nói của Bạch lão:

“Trước tiên ngươi cần đại lượng linh dược này để làm nước thuốc ngâm mình: nhân sâm, linh chi, lam thanh quả, diệp trúc thảo, còn lại vấn đề làm sao tìm được ma hạch mộc thuộc tính mà thôi”

Ma hạch là sở hữu tinh hoa cả cuộc đời của ma thú, ma hạch chứa đựng một nguồn năng lượng thiên địa linh khí thuộc tính khổng lồ, tùy theo ma thú thể chất thuộc tính mà quyết định nguyên tố của ma hạch. Người tu luyện cũng có thể dùng trực tiếp hấp thu, chỉ là việc hấp thu trực tiếp so với để làm thành phần luyện chế dược tề hay đan dược thì kém hơn rất nhiều.

Ngoài ra ma hạch còn dùng để khảm nạm vào vũ khí, áo giáp, giúp người sở hữu tăng cường lực lượng một cách đáng kể. Ma hạch cấp càng cao, độ khảm nạp thành công càng thấp, nhưng uy lực cũng không phải để ma hạch cấp thấp có thể so sánh được. Ma hạch cũng không hẳn là có thể dễ kiếm như vậy, ma hạch cấp cao tất nhiên ma thú cũng sẽ có thực lực tương xứng, không những vậy tỉ lệ cấp cao ma hạch cũng không nhiều. Cho nên vì tính chất thông dụng như vậy mà ma hạch rất được đại lục nhân sĩ quý trọng.

“Nhưng mà tại sao lại là ma hạch mộc thuộc tính?”

Kim Hậu lập tức đặt câu hỏi. Hắn là đấu – ma lưỡng hệ năng lượng thể chất, lại còn là Lôi, Hỏa tạp Mộc thuộc tính. Bởi vì tạp mộc không có ích gì nhiều cả nên hắn mới khó hiểu hỏi như vậy.

Bạch lão tất nhiên nhìn ra được tâm tư của Kim Hậu, bèn giải thích cho hắn nói:

“Mộc thuộc tính và Thủy thuộc tính là hai chủng nguyên tố rất ôn hòa. Chúng còn có tác dụng trị thương rất lớn. Tuy nhiên, Mộc thuộc tính trong tường hợp của ngươi thì có thể giúp cải thiện được kinh mạch tốt nhất. Cho nên ta mới dùng ma hạch hệ mộc.”
_________

…..“Bộp! bộp! bộp”

Kim Hậu vừa dùng quốc nhỏ đào, vừa lấy tay lôi từ dưới đất lấy lên một cây diệp trúc thảo.

“Phù! Ngần này cõ lẽ đủ rồi chứ sư phụ?”. Vừa thở ra một hơi mệt nhọc, Kim Hậu vừa tiện tay ném gốc diệp trúc thảo vào chiếc rỏ sau lưng.

“Cũng tạm đủ dùng trong một tuần, may mà xung quanh nơi này linh dược rât dồi dào, ít nhất cho ngươi cầm cự một năm là được rồi.”

Bạch lão ngược lại là khá nhàn nhã, lão vừa chỉ đạo vừa phiêu du lơ lửng nằm ngửa trước mắt Kim Hậu.
Ta chấn động!

Kim Hậu nghe xong cũng là mặt đầy hắc tuyến, bất quá, sau rồi cũng là thở dài, đành phải kiên trì tiếp cho tới khi đột phá rồi tính sau vậy. Vẫn là cái đạo lý có công cày cuốc có ngày lên level mà.