Vạn Thú Triều Hoàng

Chương 48: Đầu Bếp Nấu Ăn, Đắng Thêm Đường



"Đã đến mức vậy rồi, chẳng lẽ còn muốn luyện một lần thành đan luôn sao? Qủa thực là chuyện hoang đường!"

Nhất Tự Mi và Lục Chỉ Nhi của Liên Sơn Phái chỉ cảm thấy vô cùng buồn cười, khi nhập môn nữ thần Tử Hoàn của bọn họ cũng dùng tới hai phần dược liệu mới luyện ra được một viên Tứ Đan.

Đan này có yêu cầu cực kỳ cao về kiểm soát nhiệt độ, nếu lửa đã tắt, bất kể thêm thứ gì vào đều sẽ nổ lò!

Nếu trước đó Chân Tiểu Tiểu biết Tứ Đan có đặc tính không ổn định, nói không chừng trong lòng còn do dự.

Nhưng lúc này, không biết nên không sợ, điều duy nhất nàng nghĩ, là nhất định phải đạp nát mục tiêu!

Không hiểu những loại dược liệu khác, nàng chỉ quen thuộc với nguyên liệu của ba loại Thất Phàm Đan trước đó, vào thời khắc mấu chốt này, đầu óc nàng thanh tỉnh hơn bao giờ hết, Chân Tiểu Tiểu muốn cố hết sức cứu lấy viên đan dược thứ tư đã huỷ một nửa!

Có lẽ bị khí thế quyết tuyệt trong lời nói của Chân Tiểu Tiểu làm cho khiếp sợ, lúc này Tương Khiêm thậm chí không thèm nhìn sắc mặt sư phụ, nhanh chóng đưa ba loại dược liệu đến trước mặt nàng.

Hành động đầu tiên của Chân Tiểu Tiểu không phải là nhóm lửa lò. Thay vào đó, nàng cầm lên bột sừng tê giác, mở lò, rắc một lớp vào trong.

"Lại là cách đầu bếp nấu ăn! Đắng còn thêm đường sao?" Nhất Tự Mi cười ha hả, chưa bao giờ thấy cách làm quái lạ như vậy.

“Câm miệng, nghiệt đồ nhà ngươi!” Trước đó Cao Bất Ly chưa từng để ý tới Chân Tiểu Tiểu, lúc này trái tim đang nhảy thình thịch!

Thân là một vị Tông đan sư, Cao Bất Ly đương nhiên hiểu được ý định của Chân Tiểu Tiểu!

Bột sừng tê giác có thành phần chính là Hoàng Đan, nó có tác dụng kìm hãm hoạt tính của Nha Kim Diệp trong Tứ Đan, nếu trước tiên hoà bột sừng tê giác vào nước, quả thực sẽ làm giảm đáng kể khả năng nổ lò.

Ý tưởng này có thể nói là vụng về, thậm chí còn ảnh hưởng rất lớn đến phẩm chất của đan dược, phần lớn đan sư không áp dụng cách này, nếu chính mình hoặc Hoàng mũi to ra tay, chắc chắn sẽ sử dụng phương pháp tinh diệu hơn.

Nhưng hiện tại, tất cả đều do chính Chân Tiểu Tiểu sáng tạo ra, với một người mới lần đầu tiếp xúc với đan đạo, thì nàng đang dùng kinh nghiệm ít ỏi của mình, tạo lập kỳ tích.

Dù sao, tất cả những kiến thức về dược liệu của nàng, cũng chỉ là một tờ đan phương mỏng manh, ghi chú dược liệu chính của Thất Phàm Đan mà thôi!



Sau khi rắc bột sừng tê giác, Chân Tiểu Tiểu bắt đầu nhóm lửa, cách nàng đốt lửa cũng rất kỳ lạ, không phải tuỳ ý đốt hết đống gỗ thông, mà ngồi xổm trên mặt đất, chậm rãi ném vào lò từng que củi.

Đây là tay nghề nàng luyện được khi quan sát cha nuôi nấu những món tủ của quán trọ, thông qua việc nắm chắc số lượng củi cháy, điều khiển lửa bốc lên từ từ đều đặn, từ đó giữ được hương vị thơm ngon và tự nhiên nhất của nguyên liệu nấu ăn.

Mặc dù đan dược không phải đồ ăn, nhưng dưới sự chăm sóc cẩn thận của Chân Tiểu Tiểu, lò luyện đan thế mà không tiếp tục phát ra tiếng 'két két' sắp nổ, do đó nàng có thể sử dụng hai loại dược thảo mới, hỗ trợ tiêu trừ nguy hiểm tiềm ẩn vì nhiệt độ thay đổi đột ngột.

Sau một nén hương, lửa dưới đỉnh sáng rực, dù nhóm lại lửa nhưng đỉnh không nổ!

Hương thơm tỏa ra, trong ánh mắt đờ đẫn của mọi người, một viên đan xanh lá khó khăn bay ra khỏi dược đỉnh.

Mặc dù ngoài đan dược đầy vết nứt, dược tính chỉ còn khoảng một phần, nhưng nó vẫn là một viên. . .

Tứ Đan trong Thất Phàm Đan !

Khiếp sợ!

Tất cả đệ tử Dược Các đều quên hô hấp.

Nếu ba viên đan trước được luyện ra thể hiện thiên phú học tập xuất sắc của Chân Tiểu Tiểu, thì lần cứu đan này, hoàn toàn xuất phát từ bản năng của đan sư!

“Kiêu nữ. . . đan đạo!” Giọng Lạc Nhĩ khàn khàn.

Chưa có bất kỳ đan đồ nào nghe thấy lời đánh giá này từ miệng ông lão râu tóc bạc trắng.

Nhìn đũng quần mình, Nhất Tự Mi và Lục Chỉ Nhi tính toán sẽ quên luôn những lời đã nói trước đó.

"Tiểu Tiểu! Tiềm lực của ngươi, còn mạnh hơn ta tưởng!" Ánh sao trong mắt Tử Hoàn sáng chói!