Truyền Nhân Thiên Y

Chương 34



Chương 34

“Để tao nói cho mày biết, sai lầm mà đàn ông không nên phạm phải nhất, chính là tán gái không nên tán!”

“Anh Kim Hùng của bọn tao đã sớm tuyên bố Tần Liên là người phụ nữ của anh ấy, vậy mà một tên yếu đuối như mày còn dám sờ tới, sai lầm này chỉ có cho mày chết mới hết tội!”

Vừa dứt lời, người đàn ông vung tay ra hiệu.

Lập tức có mười lăm, mười sáu tên côn đồ vẻ mặt hung tợn xông tới gần Lương Siêu!

Tên nào cũng hầm hầm sát khí, bộ dạng nhất định phải lấy mạng của Lương Siêu cho bằng được.

“Răng rắc…”

Lương Siêu hơi hoạt động thân thể, một giây sau cả người hắn biến mất trong nháy mắt. Không nhìn thấy người đâu, mười mấy tên côn đồ kia hơi khựng lại một chút.

Nhưng bọn họ không thấy rõ, không có nghĩa là người đàn ông ngồi ở phía sau hậu trường cũng không thấy rõ.

Làm sao có chuyện người biến mất trong nháy mắt được, chẳng qua là tốc độ quá nhanh, nhanh đến khó tin vọt tới phía sau mười mấy tên côn đồ kia!

“Cẩn thận phía sau!”

Gã ta vừa mới hô to một tiếng nhắc nhở, mười mấy tên côn đồ kia chưa kịp xoay người phản ứng lại, đã bị Lương Siêu tung quyền cước kết hợp đánh văng tất cả ra ngoài.

Thịch!

Bốp! Thịch…

Sau một loạt tiếng đấm đá, mười mấy tên côn đồ đã bị đánh bay ra xa, lần lượt nằm sấp bên ngoài biệt thự, ngay cả đứng cũng không đứng dậy nổi.

Thấy thế, đồng tử người đàn ông lập tức co rút lại, trong lòng đã sinh ra một cảm giác không lành.

Mẹ kiếp, tình báo sai!

Tên này thì yếu đuối chỗ nào chứ, rõ ràng là một tên côn đồ chính hiệu!

Hơn nữa thông qua mấy đòn đánh nãy giờ hắn tung ra, gã đã phỏng đoán được sức mạnh của hắn không hề thua kém mình!

“Đến lượt mày rồi.”

Lương Siêu lạnh lùng nói: “Tao cho mày hai lựa chọn: Một, là tự sát.”

“Hai, bị tao đánh tàn phế, nửa đời sau chỉ có thể nằm ở trên giường, sống không bằng chết.”

“Nhưng mà, tao đề nghị mày vẫn nên chọn cái đầu tiên, dù sao thì đau dài cũng không bằng đau ngắn mà.”

“Phi!”

Người đàn ông nghe xong hung hăng nhổ nước bọt, máu điên triệt để bị Lương Siêu khiêu khích ra.

Gã ta chậm rãi đứng lên, mạnh mẽ xé áo ném sang một bên, lộ ra hình xăm đầu sói màu xanh thoạt nhìn rất hung ác trước ngực.

“Ngược lại tao cũng rất muốn nhìn xem, hôm nay tên nhóc như mày làm sao có thể đánh tao tàn phế đây!”

“Grừ!”

Gã ta giận dữ quát một tiếng, cả người trực tiếp phóng ra ngoài, khí thế cũng có vài phần áp bách làm tên côn đồ đang kề dao trên cổ Lương Nghiên không khỏi tấm tắc khen ngợi.

“Anh Thanh Lang tuyệt vời!”