Trùng Sinh Chi Quỷ Nhãn Thương Nữ

Quyển 2 - Chương 7: Ôm cây đợi thỏ



Edit: Heidi_Nhược Vũ Các

Đường Linh nằm trong phòng khách sạn, trong lòng không ngừng nguyền rủa thiếu niên kia lần thứ một trăm hai mươi tám! Nắm chặt áo khoác của thiếu niên kia trong tay, trông thấy nơi ống tay áo dùng sợi vàng tuyến thêu chữ “Thập Nhất”, khẽ cau mày một cái, trong miệng lẩm bẩm nói, “Thập Nhất …”

Cô bị đánh ngất xỉu tỉnh lại, đã là chuyện sau nửa giờ! Đường Linh xoa sau gáy chậm rãi đứng dậy, nhớ tới một khắc kia bị thiếu niên chém ngất, Đường Linh cảm thấy muốn đạp thêm anh ta vài cái nữa, thật sự tiện lợi cho anh ta quá rồi!

Lúc nhìn thấy dưới đầu cô là áo khoác của tên kia làm gối cho mình, trong lòng cô có đủ mùi vị lẫn lộn, vẫn xem như có chút nhân tính! Nhưng để cô một một mình nằm trên đất giữa mùa đông hơn nửa canh giờ! Lửa giận của cô rất khó tiêu a!

Mà lúc nhìn thấy chân phải trơ trụi, cô tức khắc nổi nóng! Anh ta không những đánh ngất cô, còn lấy đi giày của cô! Ngất thành như vậy, vẫn còn biết cô đạp anh ta! Đây tính là gì? Cô đạp anh ta, anh ta lấy đi giày của cô coi như bồi thường?

Thời điểm quay trở về khách sạn, nhân viên phục vụ tại đại sảnh lộ vẻ mặt quái dị nhìn cô! Làm cho cô có chút nén giận, một thân dơ dáy bẩn thỉu, quê mùa cục mịch, nếu không phải nhân viên phục vụ kia đã từng gặp qua Đường Linh, thật không dám cho cô bước vào khách sạn.

Trở về phòng, vọt vào phòng tắm tắm trước một cái, sau đó gọi điện thoại cho quầy tiếp tân, muốn họ hỗ trợ nối máy đến phòng Lưu Triển Bằng, nhưng đáng tiếc phòng của chú Lưu không có ai, Đường Linh gác máy, xem ra Lưu Triển Bằng còn đang bận thu mua cửa hàng đồ cổ, vẫn chưa về!

Đường Linh suy nghĩ, nằm ở trên giường, chuẩn bị nghỉ ngơi!

Côc cốc cốc! Một tràng tiếng gõ cửa!

“Đường Linh! Tôi là thầy hiệu trưởng Lý, nên đi phòng ăn ăn cơm tối rồi!”

Đường Linh đứng dậy, đi ra mở cửa, cửa mở ra, nhìn thấy hiệu trưởng Lý đang đứng ở cửa, “Đi xuống ăn cơm thôi, trưởng khoa Mã đã ở phòng ăn đợi rồi!”

Bị giày vò nguyên một ngày cô quả thực cũng đói bụng rồi, rút thẻ từ trong phòng ra, tiện tay đóng cửa, theo hiệu trưởng Lý cùng đi xuống lầu!

“Hiệu trưởng, cuộc thi ngày mai địa điểm thi ở đâu ạ?”

“Ngày mai thi tại Nhị Trung của thành phố Ninh, em thi tại trường thi số 5, hai giờ rưỡi chiều bắt đầu cuộc thi! Cuộc thi ngày mai chớ có khẩn trương, nghiêm túc làm bài, phát huy như ngày thường là được!”

Hiệu trưởng Lý dặn dò vài câu, ngẫm nghĩ lại mở miệng nói, “Thầy biết lúc ở tiểu học em đã từng đạt được hạng nhất với số điểm tuyệt đối, lần tranh tài này nếu như có thể giành được xếp hạng thứ nhất, danh ngạch được nhà trường cử đi học khẳng định sẽ có một chỉ tiêu cho em, em phải biết quý trọng!”

Đường Linh gật đầu, “Hiệu trưởng Lý, ngày mai buổi sáng chú của em muốn dẫn em dạo, cuộc thi buổi chiều để chú em đưa đi là được ạ!”

Sáng ngày mai cô còn có rất nhiều chuyện phải làm, đi cùng hiệu trưởng Lý bọn họ đến Nhị Trung, chỉ sợ là không kịp!

“ Chú? Em có chú ở tại thành phố Ninh?”

“ Dạ, chú ấy đến thành phố Ninh công tác, thuận tiện dẫn em đi dạo.”

Hiệu trưởng Lý cau mày suy tư hồi lâu, vẫn không yên lòng, ông không phải e ngại an toàn của Đường Linh, mà là lo lắng cô làm trễ nãi cuộc thi, “Hay là chờ em thi xong sẽ đi ra ngoài chơi với chú! Cuộc thi quan trọng hơn!”

Đường Linh chỉ cười, bộ dáng khéo léo nói, “Hiệu trưởng yên tâm, sẽ không chậm trễ cuộc thi!”

“Không được, cuộc thi lần này cũng không thể có sai lầm! Thành phố rất coi trọng cuộc thi lần này, hơn nữa trưởng khoa Mã cũng không thể đồng ý!”

Đường Linh nghe xong cũng không phản bác, hiệu trưởng không làm chủ được, cô trực tiếp nới với thầy trưởng khoa Mã, tránh nói nhiều!

Món ăn của khách sạn mùi vị cũng ổn. lúc ăn cơm, Đường Linh đem yêu cầu của cô nói với trưởng khoa Mã, hiển nhiên trưởng khoa Mã cũng không đồng ý! Cuối cùng Đường Linh phải dùng chiếu với lí do “ra ngoài đi dạo là phương thức giảm áp lực của cô, trước khi thi áp lực quá lớn sẽ ảnh hưởng đến phong độ phát huy”, thành công đạt được mục đích!

Dùng cơm xong, Đường Linh nói cần nghỉ ngơi, không để ý mọi người, trở về phòng sớm!

Lúc gần mười giờ, cửa phòng Đường Linh có tiếng gõ cửa, cô biết Lưu Triển Bằng đã trở lại, mở cửa mời Lưu Triển Bằng vào phòng, ông nhìn Đường Linh với vẻ mặt hưng phấn.

Đường Linh thấy Lưu Triển Bằng như vậy, tươi cười, đầu tiên đi qua bàn rót cho chú ấy một cốc nước, Lưu Triển Bằng nhận lấy, uống một hơi cạn sạch, sau đó tự mình đi rót thêm cốc nữa, sau khi uống xong mới ngồi vào một bên trên ghế sofa

“ Đường tổng, mười ba cửa hàng đồ cổ đều dẹp xong xuôi, tiêu tốn vừa phải, tổng cộng 800 vạn!”

“800 vạn?” Đường Linh gật đầu, “Quả thực không đắt! Chú Lưu, còn chuyện kia làm thế nào rồi?”

Lưu Triển Bằng tươi cười, “Đường tổng yên tâm, đều làm xong xuôi, không xài bao nhiêu tiền, tôi đều có chút không đợi nổi ngày mai làm một trận lớn!”

Trong lòng Lưu Triển Bằng vạn phần mong đợi ngày mai đến! Nghĩ tới kế hoạch của cô chủ nhỏ, ông liền thấy hưng phấn! Thì ra sự tình còn có thể giải quyết như thế!

Âm hiểm a! Thật quá âm hiểm!

Con mắt liếc Đường Linh, trong lòng cảm thán! Mấy năm qua đi theo Đường Linh, càng phát giác xông pha trong sự nghiệp, cũng có thể là một chuyện lạc thú!

Ngày hôm sau lúc trời còn sớm, Lưu Triển Bằng đã gõ vang cửa phòng Đường Linh, Đường Linh có chút bật cười, lúc này mới mấy giờ?

Mở cửa trông thấy vẻ mặt hứng thú nôn nóng của Lưu Triển Bằng, khóe miệng co giật!

Đón xe đến phố đồ cổ, Đường Linh và Lưu Triển Bằng trước tiên phải đi tới cửa hàng của Thích Khải Bình, tiến vào cửa hàng Đường Linh mới phát hiện, cô đến thật sự không tính là sớm!

Trong phòng đứng đầy người, đợi Đường Linh và Lưu Triển Bằng tiến vào cửa hàng, Thích Khải Bình liền đem cửa cuốn kéo xuống, thuận tiện bật đèn trong phòng lên.

Lúc này Đường Linh mới nhìn rõ người trong phòng, không tính Đường Linh cùng Lưu Triển Bằng, tổng cộng có 11 người, vốn Đường Linh đã mua 13 cửa hàng đồ cổ, chỉ là kế hoạch kế tiếp, có hai cửa hàng không đồng ý gia nhập, vội vã đem toàn bộ đồ cổ trong cửa hàng bán cho Đường Linh, vì để tránh việc để lộ tin tức, đêm ấy họ liền rời đi!

Còn lại 10 cửa hàng cộng thêm cửa hàng của Thích Khải Bình nữa, đều hận thấu xương tên Vương Chí Viễn kia, nên đồng ý phối hợp kế hoạch tiếp theo, chẳng qua là người luôn liên lạc bàn bạc với họ là Lưu Triển Bằng, chính bọn họ cũng không biết người sau lưng Lưu Triển Bằng, lại chính là thiếu nữ nhìn có vẻ thập phần xinh xắn trước mắt họ đây!

“Ông chủ Lưu, chúng ta đều chuẩn bị xong hết rồi, trước mắt liền bắt đầu sao?”

Trong đó một ông già lớn tuổi mở miệng trước nói, ông lớn tuổi nhất trong đám người này, cũng được mọi người kính trọng, cho nên ông liền trở thành đại biểu cho mọi người.

“ Đúng! Hôm nay liền bắt đầu!”

Lưu Triển Bằng hướng về phía lão nhân gật đầu, “Mọi người chỉ cần như bình thường, đừng để bọn chúng hoài nghi!”

Mọi người gật đầu dồn dập, người ở đây ai cũng cảm kích Lưu Triển Bằng, Lưu Triển Bằng vừa ra tay, liền tiếp nhận toàn bộ đồ cổ trong tay bọn họ đang nóng lòng muốn bán đi, giá cả mặc dù không bằng giá thị trường, thế nhưng so với bọn họ “ phá giá”

thì cao hơn rất nhiều, phải biết Vương Chí Viễn kia giở thủ đoạn, đồ cổ của bọn họ vẫn luôn không bán ra được, Lưu Triển Bằng một lượt mua sang tay hết, đây đối với bọn họ mà nói quả thực chính là lúc hạn hán gặp mưa rào!

Lưu Triển Bằng đưa ra yêu cầu chính là, hi vọng bọn họ buôn bán bình thường, coi như không có chuyện hắn đã mua hết đồ cổ rồi!

Lưu Triển Bằng nhìn mọi người một chút, lại dặn dò vài câu, rồi kêu bọn họ đều đi về, mọi người rời khỏi cửa hàng của Thích Khải Bình, chỉ trong chốc lát, người trong cửa hàng tất cả đã giải tán hết, chỉ còn lại Đường Linh, Lưu Triển Bằng cùng Thích Khải Bình ba người!

Đường Linh tìm cái ghế ngồi xuống, Thích Khải Bình nhìn cô một cái, quay đầu hỏi Lưu Triển Bằng, “Anh Lưu, chúng ta bây giờ làm gì?”

Lưu Triển Bằng không nói gì, ánh mắt xin ý kiến nhìn về phía Đường Linh, chỉ thấy một đôi môi đỏ mọng khẽ mở, trong mắt kèm theo vẻ đăm chiêu, nhàn nhạt phun ra bốn chữ, “ôm cây đợi thỏ!”

Lưu Triển Bằng nghe thấy, khuôn mặt vui vẻ kèm theo chút gian xảo cũng tìm cái ghế ngồi bên cạnh Đường Linh.

Thích Khải Bình vốn cũng là một người thông minh, từ hôm qua hắn liền nhìn ra, chẳng phải thiếu nữ này đi theo Lưu Triển Bằng, mà là Lưu Triển Bằng đi theo cô!

Tuy rằng cảm thấy khó mà tin nổi, nhưng sự thực đúng là thế! Mấy năm trước, Trân Bảo Trai của Lưu Triển Bằng trong vòng một đêm bật dậy tại thành phố S, mấy năm qua phát triển càng như thế chẻ tre! Hắn biết chuyện Lưu Triển Bằng trước kia phá sản, đột nhiên không những giải quyết được chuyện phá sản kia, còn nâng cao phát triển một bậc! Nhất định là có quý nhân giúp đỡ!

Cho nên…

Thích Khải Bình nhìn về thiếu nữ ngồi trên ghế, đang đùa chơi với cái giá bút kia!

Lai lịch của thiếu nữ này nhất định là không cạn!