Trùng Sinh Chi Đích Thân Quý Nữ

Chương 16: Kỹ xảo hắt nước bẩn



Đinh Tử khóe miệng lộ độ cong nhàn nhạt, tựa như cười lại mang theo vài phần lãnh ý, nhìn đám người tụ tập ở nhị đường, trong lòng hơi trầm xuống.

Tuy nói ngũ đường đều có phân cách ra, nhưng bởi vì chế độ đẳng cấp, dướitình huống bình thường không người nào dám tới nháo loạn, nhưng giờ nàng dâng hương lại bị gãy đứt, những người này liền lập tức chạy tới xemnáo nhiệt, các nàng cũng có thiên lý nhãn, thuật phong nhĩ, hay là sớmbiết hôm nay gặp chuyện không may, hoặc là có người cố ý dẫn những người này qua đây, đáp án không nói cũng rõ!

Lúc này bàtử kia còn nói không ngừng, các phu nhân, tiểu thư, nha hoàn, bà tử củanhị, tam, tứ đường toàn bộ bắt đầu nghị luận sôi nổi, thanh âm càng lúccàng lớn, một hồi nói cái gì cũng có, toàn bộ nhị đường giống như chợbán thức ăn, tranh cãi ầm ĩ.

Nhưng mà Đinh Tử vẫn im lặng quỳ gối tại chỗ, không nói một lời, ánh mắt chuyên chú nhìn bài vị Vân Tề Nhu trên bàn thờ, nàng như vậy, ngược lại làm cho người nhìnthập phần khó hiểu, thế nào liền giải thích cũng không có, không phải là thật tâm bất hiếu sao?

Nhìn Đinh Tử rất nghiêm túc, hai chân thẳng tắp, tư thế quỳ lạy không kém chút nào, hơi ngửa đầutĩnh ngưng, trong con ngươi đen ẩn ẩn một tia trong suốt, như ánh sángngọc, người nhìn trong lòng căng thẳng, trên nhị đường nhất thời an tĩnh lại.

“Khai hương!” Đinh Tử thanh âm lành lạnh vanglên, Hỉ nhi cung kính hành lễ, theo một góc trên mặt đất gần bàn thờ lấy ra hương mới, lại lấy ra, mở ra, lấy ra ba nén hương đưa cho Đinh Tử,sau đó, cùng Linh nhi phân ra mỗi ba nén hương đưa cho các di nương cùng các vị thứ nữ, vốn ma ma đang đứng ở bên cạnh bàn thờ nói thầm khôngngừng, lại ngây ngẩn cả người.

Theo lý thuyết mộtngười bị chỉ trích bất hiếu, lúc dâng hương bị dứt đoạn như vầy, họaviệc này xảy ra nên bị thất kinh, sau đó giải thích mới đúng, đại tiểuthư này làm sao có thể bình tĩnh như vậy?

Đinh Tửhành sự như vậy, ma ma không ngừng tranh cãi ầm ĩ này, cùng những ngườibị đưa tới xem náo nhiệt này cũng ngây ngẩn cả người, Đinh Tử dập đầuquỳ lạy, tự mình dâng hương cắm vào lư hương, phía sau Mã di nương, Đinh Tĩnh thần sắc rõ ràng không đúng, được người đỡ đứng lên, đều lăng lăng nhìn Đinh Tử, trong lòng thầm suy nghĩ, lại không biết nàng đánh cáichủ ý gì?

Đinh Tử đứng lên, bình tĩnh đứng trước bàn thờ, nhìn hai ma ma tranh cãi ầm ĩ kia không biết phải làm sao khaihương, không nói một lời, trong mắt lóe ra ánh sáng yếu ớt, như hàn đàmliệt thủy, nhìn tâm phát lạnh.

Tiết ma ma, Ninh mama bị nhìn cả người run run, hai người thế nào cũng sẽ không nghĩ đếnmột tiểu cô nương mười hai tuổi, có loại khí thế bức nhân bật này, tròng mắt loạn chuyển, cũng không biết đại tiểu thư này lại có tâm tư gì,nhìn nàng thầ sắc không biểu tình, căn bản nhìn không ra tâm tư khác,này ngược lại, càng làm tâm lý người bồn chồn.

“Ngày gần đây vội vàng lo ngày giỗ mẫu thân, còn chưa tới kịp hỏi tuổi táchai vị ma ma, ở trong phủ đã bao nhiêu năm?” Đinh Tử hỏi như vậy rấtkhông đạo lý, chuyện vừa rồi không có giải thích, tế hương này kết thúclại ở hương đường hỏi này, đối với Vân Tề Nhu có chút bất kính, đoànngười vây xem sắc mặt khác nhau, nhưng không thấy rõ biểu tình.

Mã di nương mặc dù không biết Đinh Tử ngoạn hoa chiêu gì, nhưng thấy trong đám người, ánh mắt xông thẳng hướng Tiết ma ma, ra ánh mắt, không ngừng nhìn về phía Ninh ma ma đoạn hương trong tay, muốn làm cho các nàngtiếp tục nói chuyện về đoạn hương, hai ma ma kia vốn là người của Mã dinương, trước sớm chuẩn bị tốt, chỗ nào còn dùng nàng nói.

“Hồi đại tiểu thư, bọn nô tỳ cùng tuổi, cũng đã hơn bốn mươi bảy rồi, ởtrong phủ đã hai mươi mấy năm, luôn tận trung, theo cương vị mà làmviệc, nhưng không ngờ vào hôm nay phạm vào sai lầm này.” Ninh ma ma mộttrận sợ hãi, nhìn đoạn hương trong tay nàng, kinh nghi bất định nhìnĐinh Tử, như trên người nàng mang theo sát dọa người.

“Các ngươi xác thực phạm sai lầm, hồi phủ tự hành lĩnh tội đi.” Nói xongĐinh Tử xoay người ly khai, mọi người kinh ngạc, do lấy hai ma ma làmcuộc, các nàng chẳng qua là hư thanh một câu, đại tiểu thư này thế nàoliền thuận tiện hắt nước bẩn.

Tiết ma ma quýnh lên,lại nói: “Lão nô thẹn với chủ mẫu a, là việc của chính mẫu lại làm rađiểm ấy gây kết quả thiên họa, chủ mẫu nếu muốn trách tội, liền tráchtội lão nô, lão nô nguyện ý gánh tất cả tức giận của chủ mẫu.” Tiết mama vừa nói như vậy, không chỉ thành nô tài tận tâm hộ chủ, càng nhậnđịnh Đinh Tử là người bất hiếu, mẹ đẻ ở trên trời trách tội a.

Khách hành hương vây quanh ở nhị đường lại nhỏ giọng nói, những câu chỉ trích Đinh Tử, ích kỷ bất hiếu đối nô tài tân tâm lại còn khắt khe, chỉ vìmuốn che lấp lỗi của nàng.

Lui qua một bên, Mã dinương, Đinh Tĩnh liếc mắt nhìn, đều từ trong mắt đối phương nhìn thấygiải hận, lần này, Đinh Tử thế nào cũng không trở mình được, đoạn hươngkia chuyện rành rành trước mắt mọi người, thanh danh nàng bất hiếu cũngkhông phải truyền một ngày, hôm nay thanh danh nàng hủy càng triệt để,sau đó nàng sẽ cho nàng ta một lễ vật lớn nhất!

Đinh Tử, chết chắc rồi!

“Thiên họa, cái gì thiên họa?” Đinh Tử thanh âm lạnh nhạt nói.

Tiết ma ma lau nước mắt, đau lòng nhìn Đinh Tử liếc mắt một cái, thở dàinói: “Đại tiểu thư, lão nô biết trong lòng ngươi cũng không muốn, ngươitừ khi sinh ra đến bây giờ rất ít xuất phủ, trước đây không có một lầndâng hương chính mẫu, toàn do di nương phụ trách, lần này quan tâm, vậymà lại làm chủ mẫu tức giận, lão nô nguyện bị đại tiểu thư thỉnh trách.” Nói xong “Phanh” một tiếng hướng hương án quỳ xuống, trọng trọng dậpđầu, trong lời nói không chỉ tất cả đều chỉ trích Đinh Tử không có mộtchút hiếu tâm, càng vì Mã di nương nói tốt.

Mã dinương chẳng qua là tiểu thiếp, lại biết hiếu kính chủ mẫu, Đinh Tử nàylà nữ nhi ruột thịt lại như vậy, thực sự là cực đại châm chọc, trênthượng đường thanh âm lập tức nổi lên, những câu mắng Đinh Tử chư tâm,phải gặp báo ứng.

Đinh Tử khóe miệng lại chậm rãiquyến rũ ra, quay đầu lại nhìn phía Mã di nương, dị thường yên lặng:“Đại Tề trong nhất là hiếu tang, hiếu là người lấy làm căn bản, nếukhông có hiếu không hiểu hiếu, vậy người này cùng chó lợn không có gìkhác nhau!” Mọi người ngây ngốc kinh ngạc, Đinh Tử không có bệnh đi,không giải thích trái lại mắng chính mình, nàng sẽ không cho rằng cáinày có thể làm cho mọi người không oán nàng chứ, nằm mơ a.

“Mẫu thân hoài thai ta mười tháng mới sinh, ta mặc dù không có tận mắt thấyqua, lại nhìn tận mắt thấy tình cảnh người ôm đệ đệ, khi đó, người luônlo lắng, trong lòng lúc nào cũng suy nghĩ, lại luôn nôn khan khôngngừng, ai đều không thể giúp chịu khổ. Ta nhìn trong lòng giống như kimđâm, ta từng suy nghĩ lúc mẫu thân ôm ta có phải cũng là thống khổ nhưvậy, nhưng mỗi khi nhìn mẫu thân cười với ta nói ‘Nha đầu ngốc, khóc cái gì, ngươi là máu thịt của nương, lại khổ nương đều ăn được, tương laingươi cùng đệ hoặc muội trong bụng hảo hảo ở chung, hài lòng sống, nương liền thỏa mãn’ khi đó ta chỉ biết rơi lệ, lại không biết phần tìnhthương này của mẹ ta nhưng lại không có phúc khí hưởng thụ.” Nói đến chỗ này, Đinh Tử động tình chảy nước mắt, lại cắn môi không muốn làm chomình yếu đuối rơi nước mắt, nhưng trong mắt lệ lại không ngừng chảy đầmđìa. Đó là bản năng Đinh Tử thực tình bộc lộ, lấy khăn tay gạt lệ, trong lòng thật cảm động, này đã sinh đứa nhỏ, càng cảm xúc rất nhiều.

Mã di nương lại lo lắng, Đinh Tử nói như vậy, chẳng phải là muốn ngườiđồng tình sao: “Đại tiểu thư cũng đừng thương tâm, ngươi khi đó chẳngqua là đứa nhỏ, kia hiểu được… Lúc cách lâu như vậy, ngươi… Ngươi là nữnhi ruột thịt của phu nhân, nàng trên trời có linh thiêng cũng sẽ khôngtrách ngươi.” Nói trong mắt mang u oán nhìn Đinh Tử, có chút muốn nóilại thôi, coi như trách nàng bất hiếu, là một mặt của nàng, mặt bất hiếu không thể không che lấp.

Đinh Tử lại cười, trongmắt nước mắt càng sâu: “Không sai, mẫu thân nhất định là không hi vọngta khổ sở, ta muốn cười, ta muốn hài lòng sống, này là nguyện vọng mẫuthân. Chỉ bất quá, người đang làm trời đang nhìn, thân là thân nữ, tanếu không hiếu đã bị trừng phạt, họa ngày đó, nên vị ngũ mã phanh thây!Thiên đao vạn quả! Huyết nhục uy cẩu! Trọn đời không thể siêu sinh!”

“Phanh!” Đinh Tử hung hăng quỳ, “Mẫu thân, ngươi nếu thật oán, liền mở mắt xemthật kỹ đi, phàm là con bất hiếu làm cho con nhận hết khổ sở đi, mẫuthân oán nữ nhi vô năng, liền hận ta phạt ta đi.” “Bang bang phanh” dậpđầu lạy ba cái, Đinh Tử lau lệ được Hỉ nhi nâng dậy.

“Đây là ta sai, mẫu thân oán ta, năm rồi Mã di nương xử lý trên dưới cũngkhông có xảy ra việc gì, mà lại năm nay nàng khuyên ta tới dâng hương,lại phát sinh loại sự tình này, nương thế nào không oán ta chứ? Thực sựxin lỗi Mã di nương đã hiếu tâm, ngươi biết ta không nhúng tay vàochuyện trong phủ, đối việc này cũng không hiểu, phái ba ma ma cho ta,lại xảy ra loại sự tình này, là lỗi của ta a, mẫu thân đây là oán ta a,lỗi của ta a!“

Đinh Tử nói vừa rơi xuống, Mã dinương cảm thấy đầu trầm xuống, thân thể chao đảo muốn ngất đi, mà trongđại đường lại trầm mặc, vốn ánh mắt nhìn phía Đinh Tử lúc này toàn tậptrung ở trên người hai mẹ con Mã di nương, Đinh Tĩnh.

Đinh Tử nói thập phân rõ ràng, Mã di nương này quanh năm nắm giữ việc trongphủ, lần này dâng hương cũng là nàng khuyên trưởng nữ tới, trên tay Đinh Tử không có được người, nàng cố ý phái ba ma ma giúp đỡ việc, nhưng bangười này lại thêu dệt chuyện, nói gặp chuyện không may! Này còn có cáigì không rõ, di nương này là muốn thuần tâm thiết kế đích nữ là mộtngười bất hiếu, thiết kế hủy thanh danh nàng a!

Trong đám người còn có mấy người ngày trước ở ngoại Bạch Vân am thỉnh hươngcũng không rời đi, lúc nghị luận, tự nhiên lại đem chuyện Đinh Tĩnh lúcđó nhục mạ đích nữ, nói, mọi người nhìn Mã di nương cùng Đinh Tĩnh ánhmắt đều giống như đang nhìn mãnh thú, trong mắt chán ghét có thể ở trênngười đâm ra vô số động.

Mã di nương cùng Đinh Tĩnhbị nhìn toàn thân không được tự nhiên, giận khó dằn nổi, mặt Mã di nương chợt trầm xuống, chỉ vào Ninh ma ma nhân tiện nói: “Ngươi điêu nô, tacho ngươi tận tâm giúp đỡ đại tiểu thư làm tốt tế hương lần này, lại làm ra ngoài ý muốn bậc này, nói, ngươi có phải hay không lười biếng dùngmánh lới không nghiêm túc làm việc!”

Ninh ma ma sửng sốt, những người khác lại âm thầm cười, ai đều không phải đồ ngốc, Mãdi nương này bất quá ở trong lũ, muốn cho mình bậc thềm, chỉ là bậc thềm này cũng không dễ dàng xuống như vậy a!