Trọng Sinh Long Kỵ Lãnh Chúa

Chương 8: Du hí ngày thứ hai



Thời gian trôi cực nhanh.

Lý Lạc hết sức chuyên chú luyện tập kỹ xảo xạ kích, bỗng truyền đến âm thanh bao tử biểu tình, hắn dừng động tác trên tay lại.

Xem xét bản kĩ năng, tiễn thuật sơ cấp độ thuần thục: 0252, Lý Lạc lắc đầu thở dài, đem cung để xuống, kỹ năng vẫn chưa lên cấp, bụng đói cồn cào cảnh báo hắn phải logout ăn uống.

Lý Lạc hô ra bảng trạng thái, khởi động chương trình logout, chợt, trước mắt xảy ra một hồi biến hóa, ý thức lập tức trở về hiện thực.

Lý Lạc tháo mũ giáp, vươn tay duỗi thẳng lưng, xoay xoay cái cổ, động tác hơi cứng ngắc.

Trong phòng đen kịt, Lý Lạc kêu lên: "Vi Đức, báo thời gian, mở đèn và máy nước nóng lên."

Âm thanh máy móc vang lên, nói: "Vâng, chủ nhân, hiện tại là 20h32’ giờ Bắc Kinh."

Lời chưa dứt, "Ba" một tiếng nhỏ, đèn trên trần cũng bật sáng.

Thoát khỏi trò chơi, đối mặt với gian phòng mấy mét vuông, cảm giác tịch mịch lại lùa về, Lý Lạc rời khỏi giường đi vào nhà bếp, chuẩn bị ăn tối.

Sống một mình 5 năm, Lý Lạc đã thích nghi với sự cô độc này rồi.

Lý Lạc rất nhanh xử lý tô mỳ vừa nấu và đi vệ sinh cá nhân, sau đó hắn về gường, đội mũ đăng nhập trò chơi, toàn bộ quá trình dùng chưa tới 20 phút thời gian.

Vào game, Lý Lạc như cũ vẫn ở phòng luyện tập. Hắn lập tức kiểm tra nhân vật, thấy không có thay đổi gì mới thở phào nhẹ nhõm.(èo, trên người toàn trang bị free mà cũng sợ :D)

Để tiết kiệm thời gian và kim tệ, Lý Lạc không có đi lữ quán logout, hoàn hảo hiện tại không có người chơi chịu bỏ 1 kim để đến tiễn trường, sau này không thể làm như vậy, nếu không đồ đạc trên người dễ bị đánh cắp.

"Văn minh và chiến tranh" có thể logout tại chỗ nhưng nhân vật sẽ rơi vào trạng thái được công kích. Ngoài ra thế giới này có cùng thời gian với thế giới hiện thực, 7 đại lục chênh lệch múi giờ cũng giống như 7 châu trên Địa Cầu.

Lần thứ hai login, Lý Lạc tiếp tục tập bắn để gia tăng độ thuần thục kỹ năng, mỗi một mũi tên bay ra đều chuyển thành một điểm thuần thục.

Khi Lý Lạc rời khỏi trại huấn luyện thì tiễn thuật độ thuần thục đã đạt 1522.

Nếu không phải nhân vật thể lực chống đỡ hết nỗi , trị mệt nhọc: 75, Lý Lạc cũng sẽ không chấm dứt huấn luyện, không phải hắn tiếc 1 kim đã nộp mà do luyện tập trong trại thuộc về hoạt động cường độ cao, trị mệt nhọc tăng gấp đôi kéo theo độ đói tăng nhanh mà trị mệt nhọc sau khi vượt qua 70 độ thuần thục thu được bị giảm phân nữa.

Lý Lạc tìm một lữ điếm dùng 10 ngân mua 5 đơn vị thịt để xóa độ đói và 20 ngân mướn một căn phòng cao cấp để nghỉ ngơi.

Trò chơi giống với hiện thực phải ăn uống và ngủ đủ giấc mới là cách tốt nhất để phục hồi tinh lực, làm ít công to.

Lý Lạc lần thứ hai lấy mũ giáp xuống, lúc này, đã là một giờ sáng.

Lý Lạc lệnh Vi Đức tắt đèn, nằm trên giường, đem lập kế hoạch chỉnh lý một lần nữa.

Hiện tại phải tranh thủ nghỉ ngơi sau này trở thành lãnh chúa thời điểm thoải mái như bây giờ sẽ ít đi nhiều, nhắm hai mắt lại, Lý Lạc âm thầm nóng ruột.

Các lãnh chúa thích nhất là đánh lén kẻ địch vào ban đêm, lãnh chúa bị tấn công nếu ngủ quên hoặc không cài đặt cảnh báo, khi đăng nhập phát hiện mình khổ sở mấy năm, trong một đêm tài sản của cải đều mất hết, do đó lãnh chúa trước hết phải chiêu mộ anh hùng, cài đặt báo động, hoặc ở hiện thực thuê người thủ thành.

Quy luật nghỉ ngơi bị đảo lộn, ngày đêm không phân biệt, ai để cho mình tin tưởng được đây, Lý Lạc cười khổ một cái, không nghĩ nhiều nữa.

Ngày kế, đồng hồ reo đánh thức Lý Lạc từ giấc ngủ.

Hắn mở mắt rời giường đi rửa mặt, ăn vài cái bánh ngọt và uống ít sữa, sau đó trở về đội mũ giáp, login "Văn minh và chiến tranh" tiếp tục chiến đấu hăng hái.

Trải qua một đêm dưỡng sức, dù là Lý Lạc hay nhân vật game đều dư thừa tinh lực.

Đi ra lữ quán.

Tiểu trấn bị màn sương mờ ảo bao phủ, mặt trời vừa mới nhú lên, nhiệt độ vẫn không đủ xua tan sương đêm.

Trấn tuy nhỏ nhưng có đầy đủ nghành nghề như tiệm may, lò mổ, lò rèn, tiệm vũ khí, lò luyện kim, giáo đường, dược tề điếm, trại huấn luyện, chợ, phủ lãnh chúa. . ., chứa nhiều cửa hàng và kiến, người chơi muốn xây dựng công trình như vậy, không tốn 3 đến 5 năm là không xong.

Trời càng sáng con đường Khố Nhĩ Tư trấn càng đông đúc, Lý Lạc đi lò mổ lấy số da đã gửi đem đến tiệm may để ủy thác làm bì giáp.

Kết thúc đàm phán giá cả thuận lơi, Lý Lạc dùng 2 kim tệ làm tiền cọc, sau đó tiệm xe thuê vài chiếc ba gác tiếp tục đi tải hàng.

Đến tiệm xe Lý Lạc nhận được tin khá là đau đầu, phần lớn xe nơi này đã bị người chơi khác mướn, chỉ còn thừa lại một chiếc duy nhất.

Người chơi ‘’học hỏi’’ cũng quá là mạnh mẽ a, xem ra đường tài lộ này phải dừng rồi, Lý Lạc gượng cười đem chiếc cuối cùng thuê, quyết định tiêu thêm tiền để nhanh hoàn thành nhiệm vụ chuyển 10 xe xác thú để học kỹ năng giết mổ, lột da, rồi rút lui khỏi cái nghề này. 
Lý Lạc như cũ mua 3000 túi tên rồi lái xe đến địa điểm buôn bán cũ, vừa đến nơi một khung cảnh huyên náo rơi vào mắt.

"15 ngân thu loại nhỏ, 30 ngân thu loại lớn, ai muốn bán mời đến, ta là 'Huyễn Nguyệt Nhất Kiếm' ."Một kiếm thủ vác thiết kiếm sau lưng, đứng ở trước xe ba gác, rống cổ về phía khu hoang dã hô lớn.

"Giá cao nhất, giá cao nhất, mua thú săn với giá cao nhất nhất đây, tiền trao cháo múc, công bình nhất, an toàn nhất!" Một người bán vừa hô vừa quơ quơ tay đảm bảo

"Thu hàng, thu hàng, thu giá cao nhất, ai so với ta cao, XXXXX."Một tên buôn thần kinh vừa la vừa mắng chửi.

". . ."

". . ."

Cảnh tượng giống y có vô số người bán hàng rong tập trung một chỗ buôn bán, hơn mười chiếc ba gác để ngang để dọc dựng hai bên đường, cùng nhau hò hét kêu gọi, lác đác, có vài người chơi vác thi thể thú săn trở về cùng họ trả giá, cả khu vực ồn ào, náo nhiệt cực kỳ.

Trong khoảng thời gian ngắn, Lý Lạc xem choáng váng cả mắt.

Lý Lạc dắt xe đến, liền mang tới nhiều ánh mắt xẹt lửa, bởi vì lại có kẻ khác đến cướp thức ăn trong miệng họ, song khi họ thấy thân ảnh kia là Lý Lạc, là người đầu tiên khởi xướng việc làm ăn này, nhiều người chơi da mặt mỏng bắt đầu đỏ lên, âm thanh hô gọi bất tri bất giác nhỏ đi.