Trọng Sinh Đô Thị Cuồng Long

Chương 49: Lang tâm



<!-- --> Bộ Xà phản bội, tin tức này Thiết Huyết Đoàn đã nhận được. Cùng với tin tức này chính là tin Lôi Bạo và cấp dưới đã tự dưng mất tích.

"Bộ Xà chó chết. Tao muốn mày chết không có chỗ chôn" Lão già tức giận phát tiết lên chiếc bàn, "Bốp" một tiếng vang lên.

Một người vừa đi tới cửa, một người mà người ta tuyệt đối không thể nghĩ ra. Đó chính là Hà Hướng Nam một trong tứ đại công tử của Đông Nam.

Thấy dáng vẻ tức giận của lão già, Hà Hướng Nam cũng không hề kinh ngạc. Nhưng vẻ lạnh lùng trên mặt hắn khiến người ta sợ hãi. Hắn nhẹ nhàng mở miệng khuyên bảo: " Ông già, ông tức giận thế có tác dụng gì, Bộ Xà sẽ trở về sao?"

Lão già uể oải ngồi xuống, thì thào nói: " Vì ngày hôm nay, tao đã nhẫn nhịn ba mươi năm. Tao sẽ không cho bất cứ ai cướp đi của mình".

Hắn chính là Thử vương, mà Hà Hướng Nam chính là con trai hắn. Nhưng Vương thì sao chứ, vẫn chỉ là một con chuột mà thôi.

" Lôi Bạo đã chết ở Hoàng kim thủy thành, nghe nói tối hôm đó lão Tam cũng xuất hiện ở đấy" Hà Hướng Nam lạnh nhạt nói.

Lão già kinh hãi nói: "Mày nói thiếu gia Tiêu gia giết Lôi Bạo".

"Việc này thì không phải. Có rất nhiều người thấy lão Tam khi Lôi Bạo bị giết. Nó ở trong nhà hàng Hồng Lâu, một giờ sau mới đi ra".

Lão già gật đầu nói: "Tao đã nói rồi, thằng phế vật đó sao có thể đối phó Lôi Bạo chứ".

Hà Hướng Nam cũng nhướng mày nói: "Điều này cũng khó nói. Cha còn nhớ điều con nói cho cha biết chứ. Tiêu Thu Phong đã không phải Tiêu Thu Phong lúc trước. Không có chuyện gì mà thằng đó không thể làm".

Lão già sửng sốt hỏi: "Mày hoài nghi thằng đó giết Lôi Bạo. Mà Bộ Xà phản bội cũng liên quan đến nó?"

"Điều này con không thể xác định, nhưng rất có thể. Tiêu Thu Phong nếu như dễ dàng đi vào Hồng Lâu lại có thể bình yên đi ra. Vậy hành động của chúng ta, hắn biết cũng không có gì kỳ quái. Cho nên đối với Lôi Bạo cũng không thể chắc được"

Phượng tỷ là ai, bọn họ đương nhiên biết. Nếu có sự hỗ trợ của nàng thì cho dù hành động của Thiết Huyết Đoàn bí mật đến đâu cũng không nhất định có thể tránh được ánh mắt của nàng. Huống chi hành động lần này bọn họ cũng không hề che giấu.

"Hơn nữa Bộ Xà đã phản bội. Nếu không có ai chống lưng cho hắn, thì sợ rằng hắn không có gan này".

Hà Hướng Nam tuy trẻ tuổi nhưng tâm kế của hắn khác hẳn với người bình thường. Rất nhiều kế hoạch của lão già đều là do hắn vạch ra. Ví dụ như bắt cóc Tiêu Viễn Hà, đề nghị công kích tập đoàn Phong Chính đều là do hắn đề ra. Nhưng không ngờ được rằng lần nào cũng thất bại.

Đặc biệt là Khôn ca. Vì đề phòng hắn rơi vào tay cảnh sát, nên Hà Hướng Nam không thể không hy sinh một quân cờ.

Lão già trầm ngâm suy nghĩ, trên mặt hiện lên vẻ độc ác. Đương nhiên lão đứng lên, lạnh lùng nói: "Một khi bọn họ đã muốn kiến thức một chút lực lượng của Thiết Huyết Đoàn, vậy tao sẽ thỏa mãn bọn chúng. Làm cho bọn chúng biết sự lạnh lùng của tổ Huyết Sát đi".

Tổ Huyết Sát là một lực lượng tinh nhuệ nhất của Thiết Huyết Đoàn. Xếp hạng thứ mười hai, có những cao thủ xuất sắc nhất kết hợp với những vũ khí lợi hại nhất. Mà bọn họ mỗi lần hành động đến gà chó cũng không lưu lại.

Nhưng người có thể ra lệnh cho bọn họ cũng chỉ có một người, đó chính là Đoàn trưởng của Thiết Huyết Đoàn.

"Ông ngoại sẽ đồng ý sao cha?"

Hà Hướng Nam cũng biết cha con hắn làm chuyện khuất tất không để người khác thấy. Cho nên hai cha con hắn rất sợ đoàn trưởng.

Lão già tức giận mắng.

" Không cần nhắc đến cái lão già bất tử đó làm gì. Đã già như vậy còn không giao quyền lực ra, chẳng lẽ muốn ôm nó vào quan tài sao".

Năm đó chỉ là vì quyền lực của Thiết Huyết Đoàn nên hắn mới cưới con gái của lão già này. Nhưng bao năm qua, hắn vẫn luôn nhân nhịn nhưng vẫn không được trọng dụng. Nếu không có thân phận con rể đoàn trưởng thì sợ rằng hắn sớm bị đuổi ra ngoài.

Mấy năm nay, sức khỏe lão già càng lúc càng yếu mới cho hắn cơ hội. Tuy rằng bây giờ hắn đang là Phó đoàn trưởng nhưng tất cả mọi chuyện trong Đoàn gần như đều do một tay hắn che trời.

Nhưng cả Thiết Huyết Đoàn thực không ai biết thân phận thực sự của hắn chỉ là một con chuột.

Lão già mắng xong mới ngẩng đầu lên trừng mắt nhìn con trai hắn. Mở miệng dạy bảo: " Đại trượng phu muốn thành đại sự phải có tâm địa tàn độc, không thể giống như đàn bà được. Nếu không, mày không xứng làm con tao, hiểu không?"

Hà Hướng Nam vội vàng gật đầu. Nhưng trong mắt hắn lóe lên một tia hàn quang, tâm địa tàn độc bất chấp thủ đoạn, những lời này rất hợp ý hắn. Nếu ngày nào đó, ông già không muốn giao quyền lực cho hắn. Hắn nhất định sẽ làm như vậy, có lẽ còn ác hơn ông già.

**************

Tây thi công chúa vội vã chạy vào, nhìn thấy Phượng tỷ đang say mê nghe nhạc liền thở dài một hơi. Vị chị cả này thật biết hưởng thụ, phiền phức tìm tới cửa rồi mà còn ngồi đây mà nghe nhạc.

Nghĩ thì nghĩ nhưng nào dám nói ra. Nàng tiện tay tắt nhạc, âm thanh lập tức ngừng lại.

" Bài hát này nghe rất hay, nghe trăm lần cũng không chán. Lúc nào được trực tiếp nghe hát, mới là sự hưởng thụ lớn nhất".

Phượng tỷ thì thào tự nói, dường như vẫn còn đang mê say chưa tỉnh.

Thi Diễm dở khóc dở cười, nhẹ nhàng nói: "Phượng tỷ, tên Cổ thiếu gia lại đến đây. Ngọc Hoàn đang tiếp đón hắn. Tên này có lẽ đã nổi cơn dê, dám đòi Ngọc Hoàn ngủ qua đêm".

Trong mắt người bình thường, tứ đại yêu cơ là chiêu bài của Hoàng Kim thủy thành, giá rất đắt. Nhưng cho tới bây giờ chưa có ai nghĩ được rằng các nàng sẽ không tiếp khách. Tối đa nhất cũng chỉ là uống vài chén rượu với khách mà thôi, mà điều này còn phải xem tư cách của khách nữa.

Phượng thoáng cái từ tư thế nửa nằm nửa ngồi đứng lên, bởi vì nàng quá kích động nên chiếc váy dài tốc lên lộ ra cặp đùi thon dài trắng nõn. Có thể tưởng tượng được khi cặp đùi này kẹp vào bên hông đàn ông thì thật mê hồn, đúng là hấp dẫn không chịu nổi.

Lúc Lý Cường Binh đi vào vừa lúc thấy cảnh này, hắn hơi hốn hận đáng lẽ nên tới muộn một chút thì thôi. Nhưng Tiêu thiếu gia đã nói hắn cần phải dùng tốc độ nhanh nhất để cho người đàn bà này biết.

Chỉ ở đây có một dịp cuối tuần nhưng đã làm cho Lý Cường Binh cảm thấy như cả năm. Mặc dù anh em cấp dưới đều đã thưởng thức tiên vị, chỉ duy nhất hắn là không. Cũng không phải hắn là Liễu Hạ Huệ, mà bởi vì trong Hoàng Kim thủy thành này không có cô gái nào dám khiêu khích hắn.

"Đàn ông như thế này, anh nghĩ rằng bọn em không nghĩ tới sao. Nhưng bà chủ đã có lệnh là người đàn ông này là của bà chủ. Cho nên chị em em dám có ý đồ gì sao?"

Đây là một người anh em của hắn sau khi làm mê mệt một cô nàng mới nghe được tin tức này. Nguồn truyện: Truyện FULL

Không ai tìm tới cửa, Lý Cường Binh cũng không dám làm xằng làm bậy. Nhưng đối với Phượng tỷ hắn rất e ngại. Hắn hiểu rõ hơn bất cứ ai nếu như không toàn sức chống cự nàng ta, nếu như mê mẩn vì nàng ta thì mình sẽ không thể thoát ra nổi.

"Tiêu thiếu gia để tôi nói cho cô, Thiết Huyết Đoàn gần đây có hành động lớn, phải mật thiết chú ý hành động của bọn chúng. Còn có, để cô cẩn thận một chút".

Không có một câu nói thừa, Lý Cường Binh nhắn đúng những từ mà Tiêu Thu Phong truyền đạt.

Vẻ mặt kích động trong nháy mắt đã biến mất, thân hình Phượng tỷ khẽ giãy dụa vài cái đã đến trước mặt Lý Cường Binh. Một vẻ hấp dẫn đã từ từ khởi động.

"Ồ, cục sắt đã tới rồi à. Vậy đi cùng tôi ra xử lý mấy tên phá rối ngoài kia. Thực sự làm tôi tức điên lên rồi".

Đối với đám con cháu nhà thế lực khổng lồ này, nàng có thể nhịn thì cố nhịn. Nhưng tứ đại yêu cơ chính là chị em tốt nhất của nàng, không cho phép bất cứ thằng đàn ông nào khi dễ.

Vẻ mặt Lý Cường Binh lạnh như băng, khẽ xoay người nói: "Xin lỗi, tôi không phải thuộc hạ của cô. Tiêu thiếu gia ra lệnh chỉ là bảo vệ. Chỉ cần cô không chết là được, còn về phần cô tức giận hay không tức giận không liên quan gì đến tôi".

Mặt Phượng trở nên xám xanh, cục sắt này đúng là đồ máu lạnh. Ngay cả cơ hội anh hùng cứu mỹ nhân cũng không biết nắm bắt.

Ba ngày trước, Lý Cường Binh bị gọi là đầu gỗ. Nhưng Phượng tỷ cảm thấy người đàn ông này mặc dù không hề có tình cảm nhưng thân thủ không tệ, thân thể còn cứng rắn hơn cả gỗ. Cho nên nàng liền coi như hắn là kim loại, gọi là cục sắt.

"Nghe nói tên Cổ thiếu gia kia có không ít tay chân. Anh nói nếu như tôi đến gây chuyện với thằng đó nếu như bị đánh thì làm sao bây giờ. Hơn nữa tôi dạo này rất mệt mỏi, ốm yếu liên miên không khác gì Lâm Đại Ngọc. Chỉ cần không cẩn thận một chút có lẽ ngọc lát hương tan. Ài, số mệnh của tôi sao khổ như vậy chứ".

Lời này nàng cũng không nói với Lý Cường Binh mà giống như đang thầm than vãn thở dài. Nhưng khi nàng cùng với công chúa Tây Thi đi ra ngoài, thì Lý Cường Binh đã đi sát ngay sau.

Công chúa Tây Thi quay đầu lại nhìn thấy vậy, không khỏi che miệng cười trộm một cái.

" Chị Phượng, chị thật là có bản lãnh, Tiểu Diễm phục chị đó".

Đối phó với người như thế này, có lẽ cũng chỉ có chị Phượng là có cách mà thôi.