Trọng Sinh Chi Vườn Trường Nam Thần

Chương 47



Phó đạo diễn nói xong nhượng đạo diễn cả người đều bực tức, Thượng Quan Ngưng ngươi nghĩ ngươi là ai? Nếu không phải vì sếp bên trên nhất định muốn Thượng Quan Ngưng đến diễn, hắn cũng sẽ không bao nhượng một nữ nhân như thế đến diễn. Đạo diễn chỉ cảm thấy Thượng Quang Ngưng không vừa mắt, không giống Ngôn Thanh lúc trước, một nữ nhân ưu tú nhưng lại không kiêu ngạo...

"Quên đi, chúng ta trước bắt đầu đi..." Đạo diễn bất đắc dĩ, dù sao đổng sự nói là do Mặc gia đại tiểu thư yêu cầu, không có biện pháp cự tuyệt... Chỉ có thể kiên trì cắn răng mà làm.

Số một tuyển thủ tương đối lo lắng, ấp úng biểu diễn nhượng đạo diễn nhìn không vừa mắt, nhanh lên xua tay "Vị bạn học này, biểu diễn như vậy là được rồi, nếu có cơ hội lần sau lại gặp lại" đạo diễn nói nhượng bạn học viền mắt đỏ lên, cắn răng, khom người chào sau rời khỏi cái này nơi sân.

Kế tiếp vị thứ hai, vị thứ ba, vị thứ tư đều nhượng đạo diễn thật là muốn lật bàn! Mẹ nó, diễn gì mà như chơi đồ hàng vậy!! Còn có Thượng Quan Ngưng nữ nhân này còn chưa đến!!

Bên này đạo diễn bực mình ghê gớm, bên kia Thượng Quan Ngưng mới vừa "chiến" xong, được nam nhân ôm vào trong ngực tắm rửa một hồi, quả nhiên cùng nam nhân này lên giường không sai.

Chậm rì rì thay đổi quần áo, hai người một trước một sau ra khách sạn, dù sao hiện tại Thượng Quan Ngưng là nữ nhân đã có đính hôn, nếu như đi chung sẽ bị cẩu tử phát hiện thì sẽ không tốt...

Hai người ngồi ở trên xe bảo mẫu, Thượng Quan Ngưng thật sự không muốn đi, nhưng mà vẫn phải đi, thật vất vả mới có thể cùng một vị Mặc gia lén lút quan hệ, nếu làm không tốt có thể bị đá đi, sẽ mất đi cái giàu có hiện tại.

Bên này Bình Thanh Dương biểu diễn nhượng đạo diễn tán thưởng, thiếu niên này thật sự là một hạt giống mới a!! Trường học này quả nhiên vẫn có những hạt giống tốt!! Phó đạo diễn vội vã chạy tới, ghé vào bên tai đạo diễn nói một đoạn nhượng đạo diễn sắc mặt biến kém... Còn không biết xấu hổ mà bây giờ mới đến? Nữ nhân kia thực biết đùa giỡn đến lợi hại!

"Vị bạn học tiếp theo chuẩn bị một chút, nữ nhân vật chính sẽ cùng ngươi diễn chung" Đạo diễn nói nhượng các học sinh sửng sốt một hồi, không phải nữ nhân vật chính không đến sao? Vì sao bây giờ lại tới rồi?

Ngôn Thanh Nhiên cũng sờ sờ đầu, nữ nhân vật chính là ai đây? Không biết cô có quen biết không nhỉ...

Lúc này Thượng Quan Ngưng đi đến, các học sinh đều sôi trào, oa nga, Thượng Quan Ngưng!! Là một thiên hậu a!! Đã từng có chuyện xấu cùng Ngôn Thanh đã chết kia, sau mở một cái họp báo với phóng viên nói là Ngôn Thanh quyến rũ nàng, cưỡng bức nàng... Chính mình bất đắc dĩ mới phải thuận theo, nói xong khóc thật đáng thương, thực sự khiến người nghe rơi lệ, người nghe sầu não.

Thượng Quan Ngưng quả thực không biết xấu hổ, để có được thành công mà trực tiếp chà đạp lên thanh danh của Ngôn Thanh, hiện tại có tiền có danh còn sắp gả cho phú nhị đại, thực sự là để người ta hâm mộ a!!

Thượng Quan Ngưng lộ ra một mạt cười, nụ cười kia rất ngạo mạn, lại làm một đám fan mê luyến điên cuồng...

Ngôn Thanh Nhiên ánh mắt liền nhìn hình dáng quen thuộc trước mặt!! Một chút cũng không có biến hóa, chỉ thấy nàng hiện tại thật xấu xí! Ánh mắt chợt lóe lên một trận khinh miệt, Thượng Quan Ngưng, chúng ta lại gặp mặt nhau rồi...

Thượng Quan Ngưng chỉ là đột nhiên cảm giác được có một đạo ánh mắt hướng về mình, nhưng đạo ánh mắt này không giống với loại fan cuồng mê luyến... Chỉ làm cho nàng cảm giác được toàn thân lạnh lẽo, một loại rét thấu xương lãnh ý nhượng nàng đánh cái rùng mình, rõ ràng đang là mùa hè tại sao nàng lại thấy lạnh như vậy chứ...

Sờ sờ cánh tay tiếp tục đi qua, đứng ngạo mạn trước mặt đạo diễn nói "Có thể bắt đầu rồi sao?" Thượng Quan Ngưng một điểm ý tứ xin lỗi cũng không có, trực tiếp không nhìn đạo diễn... Đạo diễn nhéo nhéo lòng bàn tay chính mình... thầm nghĩ phải nhẫn nại...

"Ân, bắt đầu đi, lão Lưu, nói vị bạn học kia bắt đầu đi" đạo diễn gọi tới phó đạo diễn nói, một ánh mắt cũng không nhìn đến Thượng Quan Ngưng. Điều này làm cho Thượng Quan Ngưng tức giận không ngớt... Ngươi cứ chờ xem, lão vương bát đản này, đợi đến khi nàng tiến vào Mặc gia định không sẽ không bỏ qua cho hắn!

Ngôn Thanh Nhiên hơi chút thu thập sau đó lên biểu diễn, Thượng Quan Ngưng đã ở bên kia sân khấu... Nhìn thiếu niên trước mắt mà ngạo mạn, chỉ bằng ngươi một cái vô danh tiểu tốt muốn cùng Thượng Quan Ngưng ta diễn chung? Ha ha, thật là không biết tự lượng sức mình.

Ngôn Thanh Nhiên ánh mắt thực lãnh đạm, một chút không có đem Thượng Quan Ngưng để vào mắt, cô nhất định sẽ đem tất cả những thứ đã mất trở về, cũng sẽ đưa nàng xuống địa ngục.

Ngôn Thanh Nhiên cao hơn Thượng Quan Ngưng một cái đầu, như thế liền cúi đầu nhìn Thượng Quan Ngưng... Đôi mắt sâu thẳm, Thượng Quan Ngưng ngẩng đầu nhìn này hai tròng mắt mà kinh hoảng!! Bởi vì hai mắt rất giống với nữ nhân Ngôn Thanh kia! Đặc biệt là ánh mắt! Sâu thẳm đáng sợ như nhau!! Âm thầm trấn định bản thân, nữ nhân Ngôn Thanh kia là người đã chết!!

Màn đối kịch này có nội dung như sau, nữ nhân vật chính bị nam phụ cường hôn, sau đó nam nhân vật chính đi ngang qua nhìn thấy, giữa hai người xảy ra cãi nhau, nữ nhân vật chính liền cường hôn nam nhân vật chính, lại bị nam nhân vật chính một phen đẩy ra té ngã xuống đất.

Ngôn Thanh Nhiên trước đó ngồi dưới đài đã xem qua đoạn kịch này sau đó đã nhớ kỹ trong lòng, chỉ là khóe miệng kia một mạc cười tràn ngập ma cảm, nhượng Thượng Quan Ngưng tâm thắt chặt...

Hai người bắt đầu đối kịch, toàn trường đều an tĩnh.

"Cảnh Uyên! Không phải như ngươi nghĩ đâu!!" Thượng Quan Ngưng nũng nịu trong thanh âm có một chút cấp bách cùng bất đắc dĩ, tay dắt tay Ngôn Thanh Nhiên, muốn đem tay mình bỏ vào lòng bàn tay ấm áp kia.

"Ha ha, ta đã tận mắt nhìn thấy" Ngôn Thanh Nhiên nhàn nhạt nói đến câu này, trong ánh mắt chợt lóe một chút phẫn nộ, ngữ khí vẻ mặt nắm chặt vô cùng hoàn mỹ.

"Ô ô ô, là Dương Hoả cường hôn ta, ngươi có thể tha thứ cho ta được không?" Thượng Quan Ngưng tiếp tục làm nũng, dù sao diễn xuất đối với nàng giống như ăn một bữa ăn sáng.

"Phải không? Ta tận mắt thấy hắn hôn ngươi! Ngươi còn thực hưởng thụ a!!" Ngôn Thanh Nhiên phẫn nộ vùng tay nàng ra, ngữ khí hung ác đến cực điểm, nhượng Thượng Quan Ngưng lại càng hoảng sợ... Vì sao không giống với kịch bản!

"... Cảnh Uyên" Thượng Quan Ngưng không biết kế tiếp nên làm cái gì đây, nam sinh chết tiệt này cư nhiên lợi hại như vậy! Nghĩ có thể làm khó Thượng Quan Ngưng ta sao? Quá non!

"Cảnh Uyên ngươi phải tin tưởng ta" Thượng Quan Ngưng giải thích, hai tay cố sức ôm chặt thắt lưng Ngôn Thanh Nhiên...

Ngôn Thanh Nhiên bị nàng ôm được mất tự nhiên, vươn tay khơi mào nàng cằm, hơi hơi cố sức, Thượng Quan Ngưng cằm đỏ lên... Hai mắt bài trừ nước mắt liền như thế nhìn Ngôn Thanh Nhiên...

"Viên Nguyệt, ngươi thật bẩn..." Ngôn Thanh Nhiên nói một lời nhưng mang rất nhiều hàm ý nhượng Thượng Quan Ngưng cứng đờ, sau đó Ngôn Thanh Nhiên cố sức đẩy... Thượng Quan Ngưng một chút không có chuẩn bị, bùm một cái té ngã xuống đất, thật sự đau quá!!

Thượng Quan Ngưng duyên dáng gọi to một tiếng, trong mắt nước mắt lạch cạch lạch cạch rớt, nhượng rất nhiều người đều tâm sinh thương tiếc. Ngơ ngác nhìn Ngôn Thanh Nhiên, khó có thể tin ánh mắt nhìn thấy Ngôn Thanh Nhiên khóe miệng nhẹ nhàng nổi lên một mạt cười.

"Chúng ta chia tay đi!" Thượng Quan Ngưng ngồi trên mặt đất nghe như vậy càng thêm hận, vì sao nàng sẽ dễ như vậy hận? Bởi vì nàng đang xem thiếu niên trước mắt thành Ngôn Thanh!! Trong lòng tràn ngập hận ý không nhịn được...

Thượng Quan Ngưng muốn đứng lên nhưng không được, chỉ có thể nhìn bóng lưng người kia đi xa...

"Cắt" đạo diễn một tiếng cắt vang lên, Thượng Quan Ngưng xoa xoa nước mắt, trong mắt nổi lên hận ý, nam sinh chết tiệt này... Nàng nhất định sẽ không để hắn yên ổn!

"Vị bạn học này! Ngươi diễn quả thực quá tuyệt vời!! Chúng ta hiện tại có thể ký hợp đồng ngay không!!" Đạo diễn thật là quá kích động, đặc biệt khi thấy Thượng Quan Ngưng bị khi dễ như vậy, quá phấn khích rồi a!

Thượng Quan Ngưng trực tiếp ngây người! Một đám người chết tiệt tại sao có ai đến đỡ nàng! Không biết là nàng bị thương sao? Chết tiệt!! Một đám người này nhất định nàng sẽ không bỏ qua, nhất là cái nam sinh giống hệt Ngôn Thanh kia.

Ngôn Thanh Nhiên như thế liền được đạo diễn chọn trở thành nam nhân vật chính, kế tiếp chính là bạn nữ xinh xắn khi nãy bị xem thường còn có Bình Thanh Dương làm nam nữ phụ.

- -- TA LÀ MỘT CÁI ĐƯỜNG RANH GIỚI ---

"Nam sinh kia lai lịch như thế nào? Giúp ta tra ra!" Thượng Quan Ngưng sắc mặt xấu xí cực kỳ, ôm nam nhân kia liền bắt đầu làm nũng, nam nhân này từ hai năm trước chính nàng là người đề cử hắn làm người đại diện cho mình... Kỳ thực là nàng với hắn có tình ý với nhau, hai người liền đóng giả thành người đại diện của nghệ sĩ để yêu đương vụng trộm...

"Nam sinh kia ta đã sớm cho người điều tra, gọi là Ngôn Thanh Nhiên, trong nhà cũng là phú hào trong thành phố, bất quá phụ thân sớm mất... Không có bối cảnh gì, chỉ là bối cảnh của mẫu thân hắn thì cũng rất lợi hại..." Vương Tuấn thời điểm này cảm thấy không nên trêu chọc Thượng Quan Ngưng.

"Chỉ có như vậy sao! Ta còn tưởng ai ghê gớm hơn được Mặc gia!" Thượng Quan Ngưng ngữ khí phi thường tự đại, giống như Mặc gia là nhà của nàng vậy.

"Gia tộc của mẫu thân hắn chính là Dương gia trong kinh thành". Lời này nói ra Thượng Quan Ngưng sửng sốt, chết tiệt như thế nào sẽ là Dương gia. Dương gia cùng Mặc gia nổi danh thế gia, quan trọng nhất là Dương lão gia tử cùng Mặc gia lão gia tử cũng là quen biết... Gia tộc bối cảnh vô cùng cường đại, Dương gia có ba con trai thân cư địa vị cao, ngoài ra mấy vị chúa trai công tử nhà này cũng là đẳng cấp nhân tài a.

"Vậy thì có sao? Chỉ bằng Dương gia mà muốn Thượng Quan Ngưng ta e ngại?" Thượng Quan Ngưng ảo tưởng rằng bối cảnh của mình rất cường đại, đối với này đó thế gia không chỗ nào sợ hãi. Kỳ thực vị Mặc gia đang che chở cho nàng cũng chỉ là cháu trai mà thôi, nếu không có nhị Mặc lão gia che chở cho thì đã sớm bị đá ra khỏi Mặc gia... Nhưng mà vẫn không biết ngại mà kiêu ngạo.

Thượng Quan Ngưng chuông điện thoại vang lên, tiếp điện thoại, trong mắt chán ghét để người ta tò mò là ai..."Uy, thân ái~" Thượng Quan Ngưng nũng nịu hô hoán, âm thanh cùng ánh mắt hoàn toàn không phù hợp...

"Ta buổi tối liền đến, chờ ta nga~" chịu đựng trong lòng chán ghét làm nũng, cúp điện thoại sau đó quăng điện thoại qua một bên "Hắn cũng chỉ là một cái phế vật vô dụng mà thôi, chờ ta đem Mặc gia thu phục liền đem hắn một chân đạp đi!" Thượng Quan Ngưng ngữ khí chán ghét đến cực điểm, Vương Tuấn tiến lên một phen ôm chặt nàng nhẹ giọng thoải mái.

Thượng Quan Ngưng cười một thoáng, nhượng nam nhân về trước đi, xoay người lên xe... Xe chậm rãi khai hướng một tòa câu lạc bộ xa hoa.

"Thượng Quan tiểu thư, ngài đã tới, Mặc gia ở trên lầu đã chờ ngươi lâu" người phục vụ nhiệt tình đón đi lên, Thượng Quan Ngưng gật gật đầu, theo đi vào một gian ghế cấu tạo hình tròn.

Bên trong ghế có rất nhiều người, rất lớn, nam nhân dẫn đầu khôi ngô hùng tráng, trên mặt còn có một tiểu vết sẹo, nhưng mà không ảnh hưởng đến vẻ đẹp của hắn. Trong lòng ôm lấy mấy nữ nhân, nữ nhân kia ngực dính sát vào người nam nhân, nam nhân chọc chọc mấy cái sau đó nhìn hướng ngoài cửa Thượng Quan Ngưng đang đứng. Đẩy nữ nhân ra, vẫy tay nhượng Thượng Quan Ngưng đến đây...

Thượng Quan Ngưng vốn dĩ nét mặt đang xanh mét lập tức liền vung lên bộ dáng tươi cười, nhanh lên đi tới, đem tay đẩy mấy nữ nhân kế bên ra. Trực tiếp ngồi ở trên đùi nam nhân, hai tay ôm cái cổ hắn, vừa lúc hôn lên...

"Bảo Bối, tới rồi a? Phát sinh chuyện gì sao?" Nam nhân gắt gao ôm Thượng Quan Ngưng, tay còn không an phận vuốt vuốt. Nghe hương thơm trên người Thượng Quan Ngưng, thật muốn đem nàng ăn một ngụm...

"Mặc gia, ngươi phải làm chủ cho ta a~" Thượng Quan Ngưng rặn vài giọt nước mắt đáng thương nhìn nam nhân, đem nam nhân xem đến đều xung động, nhanh lên một phen ôm chặt..."Bảo Bối, người nào khi dễ ngươi, nói ra ta sẽ làm chủ cho ngươi!" Mặc Tranh thương tiếc cực kỳ, một cái mỹ nhân nũng nịu rơi lệ cũng thật là đẹp, không biết nếu trên giường có phải hay không càng mê người...

"Ngày hôm nay nhân gia bị người khi dễ, là một nam sinh trong Hoàng Lâm quý tộc trường học..." Thượng Quan Ngưng xoa xoa nước mắt bắt đầu kể từ đầu đến cuối, nói ra chính là đổi trắng thay đen, nói cho người khác nghe Ngôn Thanh Nhiên đã khi dễ nàng như thế nào...

"Tên gọi là gì, ta cho ngươi làm chủ, tìm vài người đi dạy dỗ hắn" Mặc Tranh cũng là phi thường kiêu ngạo, hắn là người của Mặc gia, nếu muốn ngươi chết ngươi còn không ngoan ngoãn nghe theo?

"Hắn gọi là Ngôn Thanh Nhiên... Mặc gia ngươi nhất định phải giúp ta giáo huấn tốt cái tên tiểu tử thối kia ngẩng ra!" Thượng Quan Ngưng tâm sinh vui mừng, chỉ cần là giống với nữ nhân Ngôn Thanh kia nàng cũng sẽ không bỏ qua cho ai!

Thượng Quan Ngưng vì sao hận Ngôn Thanh như vậy, chỉ là bởi vì nam nhân từ nhỏ đến lớn mà nàng ái mộ lại đem lòng đi yêu Ngôn Thanh, khiến cho trong mắt hắn Thượng Quan Ngưng nàng không là cái đinh gì. Trời biết lúc trước nàng chỉ đơn giản muốn chỉnh chết Ngôn Thanh, lại không nghĩ tới Ngôn Thanh nữ nhân này cư nhiên là đồng tính luyến ái.

Nàng đã phải mất mấy năm công phu mới có thể khiến Ngôn Thanh cùng mình ở một chỗ, nàng không hề thương Ngôn Thanh, chỉ là muốn trả thù nam nhân kia, trong thời gian cùng Ngôn Thanh ở cùng một chổ cũng chưa chạm qua cô một chút, không có hôn, không có lên giường, nàng hoài nghi Ngôn Thanh có phải hay không là có chuyện gì khó nói. Còn bên Ngôn Thanh kỳ thực là cô muốn cho Thượng Quan Ngưng một chút thời gian thích nghi, lại không nghĩ tới cuối cùng lại bị Thượng Quan Ngưng đâm một dao.

Thượng Quan Ngưng hận Ngôn Thanh, hận không thể giết chết cô, đối với cô cũng không có tình yêu! Chỉ là muốn làm cho nam nhân kia thống khổ! Nàng cho rằng Ngôn Thanh chết đi thì nam nhân kia cũng sẽ chết tâm, không ngờ tới nam nhân kia chỉ một lòng một dạ yêu Ngôn Thanh, một chút cũng không có đem Thượng Quan Ngưng để vào mắt, rời khỏi thành phố có Ngôn Thanh, rời khỏi Z quốc, đi tới nước Pháp.

Thượng Quan Ngưng hận a!! Loại tình cảm không thể cưỡng cầu, khiến nàng đối với nam nhân kia không còn ôm hy vọng, nàng hiện tại cần cái gì có cái đó, nhiều vui sướng nhiều hài lòng... Có quyền, có tiền, thì toàn bộ nam nhân sẽ liền quỳ dưới chân váy nàng, cho nên vì danh lợi, Thượng Quan Ngưng có thể hi sinh bất cứ cái gì, kể cả mạng sống của Ngôn Thanh...

Mặc Tranh cậy gia tộc mình đứng đầu nên không thèm tra rõ thân thế của Ngôn Thanh Nhiên, chỉ cho rằng Ngôn Thanh Nhiên là một nhân vật nhỏ, chỉ cần dạy dỗ cho Ngôn Thanh Nhiên ngẩn ra là được.

"Cường Tử, gọi các huynh đệ đi dạy dỗ tên Ngôn Thanh Nhiên này đi" Mặc Tranh có tiểu đệ cũng là thủ đệ đắc lực, đều là do lão gia tử ban cho hắn. Mặc Tranh không tranh chấp, Mặc Tranh biết vì sao lão gia tử đặt tên này cho hắn, là muốn hắn khi lớn lên không cần đi tranh chấp quyền lực. Bởi vì không cần nói, một cái gia sản lớn như vậy sẽ thuộc về hắn.

Mặc Tranh hai tay cố sức xoa nắn ngực Thượng Quan Ngưng, xung quanh người thấy thế sôi nổi rời khỏi.Thượng Quan Ngưng gắt gao ôm thắt lưng hắn, hai mắt khép hờ...

Trong ghế tròn truyền đến một trận một trận tiếng thở dốc yêu kiều rên rỉ.

- -- TA LÀ MỘT CÁI ĐƯỜNG RANH GIỚI ---

Ngôn Thanh Nhiên trở thành nam nhân vật chính, với mục đích của mình cũng gần một bước, mà điều cô không nghĩ tới là sẽ gặp lại Thượng Quan Ngưng, nữ nhân đã hại chết cô...

Hiện tại Thượng Quan Ngưng có bối cảnh rất cường đại, và có nhiều mối quan hệ, hiện tại Ngôn Thanh Nhiên không có biện pháp nào để giải quyết với nàng. Thời gian còn dài, Thượng Quan Ngưng ngươi nên quý trọng những gì ngươi đang có đi, Ngôn Thanh Nhiên ta sẽ một lần nữa đem tất cả những thứ ngươi đang có lấy hết đi.