Trọng Sinh Chi Vong Linh Pháp Sư

Chương 483: Biến Cố Trong Hiện Thực



- “Lưu dân chính là NPC thường dân, sống lưu vong trên ‘Chiến Trường Thế Giới’ này, phẩm chất được chia làm S, A, B, C và D là thấp nhất. Bọn họ có thể mang theo các kỹ năng thiên phú cơ bản như sản xuất, xây dựng hoặc chiến đấu, khả năng sẽ giúp ích cho sự phát triển cùng mở rộng của cứ điểm rất nhiều.

Các vị anh hùng như các ngươi, nếu như may mắn cũng có thể nhận được một số nhiệm vụ đặc biệt từ bọn họ, dĩ nhiên phần thưởng sẽ cao hơn so với nhiệm vụ nhận được ở nơi này của ta.”

Gã [NPC Hướng Dẫn] rất kiên nhẫn giải thích tường tận các chi tiết.

Ngoại trừ Đình Tấn, sở hữu những người còn lại ở đây đều bị lượng tin tức mới mẻ này làm cho bất ngờ không ngớt. Bọn họ nào có thể tưởng tượng được ở cái ‘Chiến Trường Thế Giới’ này lại có thêm nhiều chức năng mới mẻ như vậy.

- “Tốt, ta xin nhận nhiệm vụ của ngài.”

Trong khi mọi người còn đang mưu tính sâu xa, Ameerah đã hớn hở vội vàng tiếp nhận nhiệm vụ, mà không còn một chút điểm do dự nào nữa.

- “Xin lỗi, không biết chỗ của ngươi mỗi ngày có thể tiếp nhận bao nhiêu cái nhiệm vụ? Hoặc liệu có giới hạn nào cho việc tiếp nhận nhiệm vụ hay chăng?”

Đình Tấn chờ cho Ameerah nhận nhiệm vụ từ gã [NPC Hướng Dẫn] xong thì mới lên tiếng hỏi thăm.

Hắn đặc biệt quan tâm tới vấn đề này hơn hết, vì một khi có giới hạn nhiệm vụ, vậy thì bắt buộc phải ưu tiên vị trí tiếp nhận nhiệm vụ cho người của công hội [The Alliance], chứ không thể nào công khai cho toàn bộ người chơi đi tới cứ điểm được rồi.

- “Không có giới hạn nào cả, chỉ cần tới đây ta liền sẽ giới thiệu nhiệm vụ cho mọi người.”

Đáp lại câu hỏi của Đình Tấn, gã [NPC Hướng Dẫn] lắc đầu, cho ra một câu trả lời tiếp tục khiến mọi người chấn kinh.

Hiển nhiên, Đình Tấn cũng thật sự mừng rỡ vì không ngờ kết quả dĩ nhiên sẽ là như vậy. Phải biết trong EL thành lúc bấy giờ, con đường duy nhất để đi đến ‘Chiến Trường Thế Giới’ là nằm ở trong tay [The Alliance].

Một khi hàng triệu người chơi từ EL thành cùng đi qua nơi này làm nhiệm vụ, đó sẽ là một nguồn lực lượng thế nào thì không ai có thể lường được. Tích lũy càng lâu dài về sau, khả năng [The Alliance] thống trị toàn bộ địa vực của nước Entire Land trên ‘Chiến Trường Thế Giới’ đã là điều chắc chắn.

- “Ta cũng muốn nhận nhiệm vụ.”

- “Ta cũng vậy.”



Đã có Ameerah dẫn đầu, Terrell, Louis cùng với những người còn lại cũng nối tiếp nhau tiến lên yêu cầu gã [NPC Hướng Dẫn] bàn giao nhiệm vụ cho bọn họ.

- “Tốt, nhiệm vụ của ngươi sẽ là đi thu thập 250 cái vuốt của Gai Độc Thú. Công bố phần thưởng là 750.000 điểm kinh nghiệm.”

- “Còn ngươi thay ta đi giết chết 100 đầu Thực Thi Rết là được.”

[NPC Hướng Dẫn] lập tức hướng về Terrell dẫn đầu phát ra nhiệm vụ, tiếp đó lần lượt phân phát cho những người khác theo thứ tự trước sau rõ ràng.

Bất quá, mãi đến tận người cuối cùng nhận nhiệm vụ là Tiêu Phương thì [NPC Hướng Dẫn] lại không hề phát ra bất kì một nhiệm vụ nào có phần thưởng là ‘Lưu Dân’ cả.

- “Xin hỏi, tại sao trước đó cô bé này nhận được phần thưởng là ‘Lưu Dân’ mà những người khác thì lại không được vậy?”

Đình Tấn đã chú ý từ rất lâu, đến hiện giờ mới có cơ hội lên tiếng đặt câu hỏi. Rose cũng đồng dạng rất để tâm đến chuyện này, thần sắc chăm chú chờ đợi câu trả lời của [NPC Hướng Dẫn].

Nàng tiến vào trò chơi không phải chỉ là để vui chơi giải trí đơn giản, nhiệm vụ của nàng ngoài lãnh đạo một nhóm những thành viên đội đặc nhiệm ra, thì còn phải phụ trách thu thập thêm tình báo về trò chơi nữa.

- “Phần thưởng hệ thống là không thể đồng nhất, mỗi loại nhiệm vụ tùy theo độ khó chênh lệch mà sẽ thưởng khác nhau. Đối với phần thưởng ‘Lưu Dân’ sẽ chỉ tồn tại 10% tỉ lệ xuất hiện khi người chơi tiếp nhận nhiệm vụ của ta mà thôi.”

Thần thái [NPC Hướng Dẫn] vẫn là thong dong lễ độ như cũ, mỉm cười giải đáp câu hỏi của Đình Tấn.

- “Hóa ra là như vậy…”

Có được đáp án, trên gương mặt Đình Tấn biểu lộ vẻ hiểu ra một cái rồi thôi, không tiếp tục truy vấn [NPC Hướng Dẫn] nữa mà quay về mọi người nói.

- “Được rồi, các ngươi cũng nghe thấy rồi đấy, nơi này có thể nói là tiền lời mà chúng ta có được, sau lần bỏ vốn trong cuộc phòng thủ cứ điểm. Mọi người về sau cố gắng phấn đấu, tranh thủ tăng nhanh đẳng cấp lên 40 rồi đi chuyển cấp. Nghề nghiệp cấp hai có thể nói là một cái bước ngoặc rất lớn, các ngươi lên càng sớm thì càng có lợi.”



Nói đoạn, Đình Tấn đột nhiên chuyển hướng về phía David, bắt đầu phân phó.

- “David, ngươi phụ trách phân công người của mình tới nơi này quản lý canh giữ trật tự. Một khi tin tức này truyền đi sẽ hấp dẫn rất nhiều người tới đây tiếp nhận nhiệm vụ, ngươi cũng đừng để xảy ra hỗn loạn chen lấn làm ảnh hưởng đến người khác.

Nơi đây là địa bàn của chúng ta, ai không nghe lời thì cứ việc đưa vào danh sách đen. Nếu là người ngoài thì chủ động liên hệ với thế lực của bọn họ, để giải quyết. Ta cũng không tin bọn họ dám hó hé gì trước khi có cái cứ điểm thứ hai tại EL thành này.”

- “Hiểu rõ, Hội Trưởng yên tâm.”

David nghiêm nghị gật đầu đáp.

- “Tốt rồi, mọi người tản đi làm nhiệm vụ của mình đi.”

Làm xong hết thảy, Đình Tấn liền hạ lệnh giải tán.

Mọi người theo đó mà nhanh chóng rời đi, duy chỉ có Rose là vẫn đứng im bất động, mắt thì lại nhìn chăm chăm Đình Tấn không nói tiếng nào.

- “Ngươi… có chuyện gì hả?”

Đình Tấn chột dạ, ấp úng nói. Thật sự không hiểu sao, trải qua một hồi thân cận trên du thuyền ngày ấy, Đình Tấn nhìn Rose có hơi mất tự nhiên, lời nói cũng khó mà bình thản được.

Rose cũng thấy được biểu hiện bất thường của Đình Tấn, nội tâm cười trộm một hồi, nhưng ngoài mặt thì vẫn bình thường như không có gì.

- “Ta tới thông báo cho ngươi một vài chuyện quan trọng. Về vấn đề tin tức bị bại lộ, chúng ta đã tra ra được kết quả, người làm là Bộ Trưởng Bộ Tư Pháp - Jenny. Chính bà ta nhận hối lộ từ người của [Hồng Môn Hội] để bán tin tức cơ mật ra bên ngoài. Việc này chính phủ thật tình xin lỗi ngươi, chúng ta cũng không ngờ Jenny lại làm như vậy.”

Nàng nhỏ giọng lại mà nói, ngữ khí nhẹ nhàng, nhưng lại cực kì nghiêm túc.

- “Lại là con mụ đó?! Chẳng lẽ lần trước trở về Entire Land, các ngươi không có hành động trừng phạt gì với bà ta hay sao?”

Nghe được lời của Rose, Đình Tấn cũng quên béng đi mất mấy cảm giác ngại ngùng, một cơn tức giận, phẫn nộ trong lòng lại bùng cháy lên. Hắn nhớ kĩ, đây chính là người đã làm mất đi tài liệu bí mật của hắn và cả tiểu đội.

Có thể nói, ngày ấy nếu như không có hắn đi cùng, phỏng chừng dữ liệu đã rơi vào trong tay đám ác quỷ đó rồi. Nội một mình T.O.A thôi thì cũng đã đủ để cả nhóm đội đặc nhiệm có đi mà không có về, nói chi là đến những tên ác quỷ mạnh mẽ khác tại khu nghĩa trang và khu biệt thự kia chứ.

- “Thật xin lỗi, chúng ta thật sự không làm gì được, bà ta có gốc gác dây mơ rễ má, dính líu tới quá nhiều người trong quốc hội, muốn hoàn toàn cắt chức thì thật sự là rất khó mà làm được. Lần trước trở về cũng chỉ là kiểm điểm, rút kinh nghiệm sâu sắc mà thôi, không có bất kì trừng phạt quá khắc khe nào.”

Thấy Đình Tấn nổi bão, Rose càng nhỏ giọng hơn, đầu cúi thấp không dám nhìn thẳng vào mắt hắn, nội tâm thấp thỏm lo lắng, sợ rằng Đình Tấn sẽ trở mặt với quân đội chính phủ.

Bởi lẽ vẫn còn có một chuyện mà Rose chưa dám nói, chính là bà Jenny kia thuộc về một phe phái luôn ủng hộ ý kiến ép buộc Đình Tấn trở về phục vụ cho quốc gia.

Tại thời điểm giai đoạn đầu của trò chơi, khi Đình Tấn chỉ mới vừa thành lập [The Alliance], nếu như không phải vì có nhiều người bác bỏ đề nghị đó, mà đại diện là ông lão đại tướng Jack luôn duy trì, thì cơ hồ Đình Tấn đã bị quân đội bắt về giam giữ rồi.

Nàng hiểu rõ, một khi nói ra tin tức này, Đình Tấn chắc chắn trăm phần trăm sẽ cắt đứt liên hệ với chính phủ ngay tức khắc.

- “Hừ… còn chuyện gì khác nữa không?”

Sắc mặt trầm trọng lạnh lẽo, Đình Tấn không mặn mà hỏi lại, thái độ đối với Rose dường như lãnh đạm đi rất nhiều.

Rose thở ra một hơi dài, nàng biết lần này, thái độ của Đình Tấn đối với người của chính phủ coi như xong.

- “Điệp viên của chúng ta ở tại các quốc gia khác có truyền về tin tức, một số người ở các quốc gia lớn như Mỹ, Vương Quốc Anh, Trung Quốc, Việt Nam… đều đã bắt đầu lần mò ra được phương pháp đồng bộ hóa tu luyện tới hiện thực rồi. Chỉ là nó còn đang ở giai đoạn tìm hiểu, chưa được áp dụng phổ biến rộng rãi. Dự tính khoảng chừng một tháng nữa thôi thì bọn họ sẽ hiểu ra được hết.”

Theo từng lời nói ra, Rose lại tiếp tục quăng cho Đình Tấn một quả bom nặng ký.

- “Nhanh như vậy sao… xem ra thời gian cũng không còn nhiều, phải cố gắng nắm bắt được lợi thế vào tay mới được.”

Đình Tấn nghe xong liền rơi vào trầm tư, mưu tính kế hoạch sâu xa, làm sao để trong thời gian ngắn ngủi này có thể kéo dài lợi thế của mình lên tối đa nhất.

- “Ừm, còn một tin tức nữa. Ta nghe nói [Thiên Địa Hội] tổng bộ của [Hồng Môn Hội] đang có sắp xếp gì đó để đối phó với ngươi đấy. Trong thời gian này nhớ cẩn thận, cả trong trò chơi lẫn hiện thực. Bọn họ là một trong những thế lực đã thành công vượt qua thú triều, thành lập được cứ điểm của mình đấy.”

Đang lúc Đình Tấn im lặng suy nghĩ, giọng nói của Rose bất ngờ truyền tới.

Mà đôi chân mày của Đình Tấn liền nhíu chặt hơn khi nhận được tin tức này, mặc dù đám người đó vẫn còn chưa có bất kì hành động nào thực tế hướng tới hắn, nhưng cũng không thể không cẩn thận với những tên đó được.

Thế chiến thứ ba vì Trung Quốc mà khơi dậy, mặc dù nó đã trôi qua khá lâu nhưng Đình Tấn không thể không cẩn thận hơn với một thế lực đến từ quốc gia này.

Lại nói, [Thiên Địa Hội] cũng là một trong những thế lực xã hội đen ngầm nổi tiếng trên thế giới, có chi nhánh phân bố ở khắp các quốc gia, từ lớn đến nhỏ. Nghĩ tới bọn họ có thực lực như vậy, [Hồng Môn Hội] cho dù là một nhánh nhỏ ở Entire Land thì Đình Tấn cũng không thể không xem trọng.

- “Tốt, ta hiểu rồi. Ngươi trở về đi, có tin tức gì về đám người [Thiên Địa Hội] đó thì nhớ gọi báo cho ta biết sớm.”

Đình Tấn ngưng trọng gật đầu hướng về Rose hạ lệnh trục khách.

Rose đứng nhìn nhìn Đình Tấn một lúc, sau đó trong ánh mắt tràn ngập bất ngờ của Đình Tấn, nàng lại một lần nữa bạo dạng, chủ động tiến đến ôm cổ, đặt lên môi hắn một nụ hôn sâu.

- “Ngươi nhớ cẩn trọng.”

Môi dứt ra nhưng người lại không rời, đôi cánh tay ngọc của nàng siết chặt lấy cổ hắn, miệng thì thào vài chữ, hơi thở như hương lan ngọc khiến Đình Tấn có chút say.

Ôm một lúc, Rose mới buông tay, xoay người dứt khoát rời đi, phương hướng thẳng đến cổng ra cứ điểm, chuẩn bị đi làm nhiệm vụ vừa nhận được từ [NPC Hướng Dẫn].

Nhìn bóng lưng của Rose rời đi, Đình Tấn không khỏi âm thầm thở dài, trong lòng rối rắm không thôi.

Trải qua 10 năm tận thế, trái tim hắn tất nhiên đã từng chất chứa bóng hình của rất nhiều người. Nhưng mãi đến khi nó bị chai sạn đi vì sinh ly tử biệt, để rồi lưu lại một bóng hình duy nhất thì đó cũng là thời điểm sinh mệnh của hắn đến hồi kết.

Bây giờ hắn đã nhận được tân sinh, nhưng hắn cũng không biết rõ, liệu có phải vì nguyên nhân ấy mà trái tim của hắn không còn được cứng rắng tựa sắt đá như xưa nữa hay không.

Không sai, Đình Tấn cũng là con người, trước thật nhiều cô gái ưu tú chủ động sa ngã vào lòng mình như vậy, làm sao trái tim hắn có thể không bị rung động cho được.

Thế mà hắn không thể cho bọn họ được cái gì. Thời đại tận thế quá mức khốc liệt, đã từng trải qua nên hắn biết rõ, tại đó sinh mệnh không có gì bảo đảm, một ngày hôm nay nói cười, ngày mai lại nằm xuống làm thành một bộ tử thi.

Dù có đau khổ cùng cực khi nhìn xác chết của người thân yêu trước mặt thì cũng phải ráng mà chống lên tinh thần, chuẩn bị chiến đấu cho tương lai ngày mai nếu không muốn chết. Để rồi sau đó, dần dần bóng ảnh của người thân đó cũng phai nhạt đi theo thời gian.

Chỉ có không ngừng tăng cường thực lực lên mới có thể bảo đảm được tình cảm của mình không bị vướng bận. Bây giờ không phải là lúc để suy nghĩ về chuyện tình cảm, Đình Tấn thật sự không có quá nhiều thời gian cho chuyện đó.

Hoặc là nói, trước khi có thể nắm giữ được sức mạnh tuyệt đối có thể chống lại bất kì con quái vật dị không gian, hắn muốn cho mình một lý do để giữ vững vị trí độc nhất trong tim vì người con gái đó.

‘Haiz…’

Thở ra một hơi dài, lắc lắc đầu vứt bỏ mọi suy nghĩ tạp niệm ra ngoài, ánh mắt Đình Tấn lại trở về với vẻ bình tĩnh, sắc bén vẫn thường hiện hữu.

- “[Thiên Địa Hội], rất tốt… nếu đã không thể làm bạn, vậy thì liền trở thành đá kê chân của [The Alliance] đi!”

Đình Tấn vô thức siết chặt nắm tay, miệng lẩm bẩm thì thào, giọng nói tràn ngập khí tức sát phạt, cuồng ngạo lăng thiên.

Thanh âm chưa dứt, hắn đã vung tay mở ra bảng kỹ năng, bắt đầu nghiêm túc tiến hành kiểm tra thu hoạch của mình sau khi chuyển chức thành Vong Linh Ma Đạo Sư thành công.