Trọng Sinh Chi Vong Linh Pháp Sư

Chương 170: Hạ sát



Kỹ năng ‘Đánh Ngất’ thất bại, nhìn thấy dao găm của đối phương sẽ đâm trúng mình, David đôi mắt lóe lên một cái, lập tức bước về phía trước một bước rồi đột ngột gia tốc xoay người sang một bên, đối diện với tên Bò Cạp, tay phải xuất ra một kích, kèm theo kỹ năng "Róc Xương".

Đây chính là một loại kỹ năng cơ bản của nghề nghiệp đạo tặc nhưng lại rất khó sử dụng. Cũng bởi vì nó yêu cầu phải đánh trúng vào vị trí có xương hoặc ở giữa những khớp xương trên cơ thể của kẻ địch thì mới có tác dụng, gây ra tê liệt trong hai giây kèm theo gấp 2.5 lần sát thương bình thường.

David trước giờ được sự chỉ dạy của Đình Tấn vẫn luôn luyện tập kỹ năng này nhưng chưa có cơ hội sử dụng, đến nay thời điểm mấu chốt hắn mới kịp mang ra dùng.

Tên Bò Cạp cũng không nghĩ đến David trong tình huống như vậy mà còn có thể phản kích. Nhìn lấy thanh Nanh Độc nhanh như tia chớp, đang hướng về phía mặt của mình đâm xuống, hắn hoảng hồn lập tức đưa hai tay đang cầm ngược dao găm của mình ra, đan xéo FdIxKgi1 vào nhau rồi kích hoạt kỹ năng ‘Khóa công kích’.

‘Thịch’

-16 (Đón Đỡ)

-3 (Đổ Máu)

-1 (Bỏ Độc)

Công kích của David vừa gần đến người của tên Bò Cạp đã bị ngăn chặn lại bởi hai thanh dao găm. Mũi dao dừng sát ở ngay trước trán của tên Bò Cạp, làm cho hiệu quả tê liệt của kỹ năng "Róc Xương" không được kích hoạt.

Cũng chính vì vậy mà lượng sát thương chỉ tính ở một đòn công kích bình thường, lại thêm hệ thống phán định đã bị đón đỡ nên lập tức chỉ còn lại 20% sát thương ban đầu.

Những hiệu ứng thêm vào từ hai thanh vũ khí Nanh Độc của David cũng liên tục xuất hiện trên đầu của tên Bò Cạp. Bất quá sát thương cũng rất ít ỏi, không rút đi được bao nhiêu HP của hắn thì đã bị lượng HP khôi phục tự động lấp lại.

‘Khóa Công Kích’, đây cũng là một loại kỹ năng riêng của thích khách, chỉ áp dụng cho với người chơi, không có hiệu quả với quái vật. Nhưng dù vậy nhiều lúc kỹ năng này cũng tỏ ra rất hiệu quả, chẳng hạn như lúc này.

Đón đỡ được công kích của David, tên Bò Cạp lập tức né ra, cả hai người nhanh chóng kéo dài khoảng cách đến hơn 10 mét mới dừng lại. Ngực tên Bò Cạp liên tục thở phập phồng, vì tình huống nguy hiểm lúc nãy đã tiêu tốn không ít năng lượng của hắn.

Vừa rồi chỉ là thời gian dò xét, tên Bò Cạp ý thức được, đối thủ cũng không đơn giản nên ngay tức khắc thu hồi lại thái độ khinh miệt khi nãy.

Chỉ trong vài giây vừa qua, không biết hai người đã giao thủ mấy lần, chỉ thấy bóng ảnh liên tiếp chớp động, ba tên thích khách bên ngoài kia cũng chỉ nhìn thấy được hai cái bóng xáp lại rồi nhanh chóng tách ra.

- “Thân thủ thật nhanh!”

Một tên thích khách không khỏi thầm trầm trồ một tiếng. Nếu để hắn bước vào chiến đấu với một trong hai người này, có lẽ không biết sẽ chịu được bao nhiêu giây.

‘Tốc độ ngang nhau?!’

Trong đầu của hai tên thích khách còn lại cũng không khỏi xuất hiện ý nghĩ này. Một nghề nghiệp chuyên về khống chế và khả năng phản ứng, một nghề nghiệp lại chuyên về sát thương bạo phát và tốc độ làm cho bọn họ khó lòng phân thắng thua.

Phía sau hàng rào bảo vệ, Henry cũng nhìn thấy được trận chiến của hai người. Mặc dù chỉ là bóng ảnh mờ nhạt, thế nhưng cũng đã đủ để làm hắn hơi hơi sững người, có chút kinh ngạc, bởi vì mặc kệ là tốc độ di chuyển hay tốc độ công kích, David cũng không hề kém cạnh so với Bò Cạp.

Trong mắt Henry, Bò Cạp vốn lấy tốc độ làm gốc, nổi tiếng nhờ tốc độ, David thì theo hắn nghĩ bất quá chỉ là tay non, có thể bức tên Bò Cạp như vậy thì quả thật không đơn giản.

Đột nhiên có một ý nghĩ tiếc hận xuất hiện trong lòng Henry, bởi nếu trước đó hai người đã có hợp tác, nếu như hòa khí mời hắn về có lẽ bây giờ [The Throne] đã có thêm một mãnh tướng.

Bất quá ý nghĩ này cũng rất nhanh bị hắn dẹp bỏ bởi sự kiêu ngạo trong dòng máu đang chảy trong người không cho phép hắn có bất kỳ ý nghĩ nào như vậy.

Thế nhưng Henry lại không nghĩ ra rằng, tất cả những gì David làm được ngay lúc này đều là nhờ có bàn tay của hắn thúc đẩy.

Cũng vì nhờ có Henry mà David mới bắt gặp và đi theo được Đình Tấn, rồi được bồi dưỡng cho đến khi cường đại như bây giờ.

Từ lúc bắt đầu giao thủ, thực lực của David và Bò Cạp đã không phân cao thấp, thắng bại chỉ ở một ý nghĩ. David muốn thắng, trừ bỏ thực lực cũng cần một chút may mắn.

Sau một đợt tấn công, David liền hiểu được mình và tên đàn ông nghề nghiệp thích khách này ngang sức ngang tài. Tuy nhiên trong suy nghĩ của hắn, muốn phân thắng bại cũng không phải là chuyện khó khăn. Bởi hắn vẫn còn một con bài chưa lật.

Liền, David ánh mắt lạnh lùng, mở miệng bình tĩnh mà nói.

- “Ngươi chỉ có vậy thôi sao?!”

Giọng nói có chút khinh thường lại thêm đôi mắt lạnh cùng với gương mặt ẩn giấu trong chiếc khăn bịt mặt của David, làm cho tên Bò Cạp không khỏi tức giận lên.

Bất quá hắn cũng cố gắng giữ bình tĩnh mà đáp trả.

- “Đừng quá ngạo mạn, một hồi nữa thì ngươi sẽ thấy thôi!”

Nói xong hắn lập tức lao nhanh về phía David. Tốc độ dường như đã nhanh hơn lúc nãy.

David cũng có chút kinh ngạc khi thấy tên Bò Cạp lại có thể gia tăng tốc độ của mình lên nữa. Tuy nhiên điều đó cũng không ảnh hưởng đến hắn quá nhiều.

Nắm tay đưa lên, kéo ngón tay cái vòng quanh cổ mình, làm ra dấu hiệu cắt yết hầu. David khóe miệng nở một nụ cười, sau đó kích hoạt kỹ năng "Ngự Phong".

Tên Bò Cạp trông thấy David có hành động khiêu khích như vậy thì càng trở nên tức giận. Bước chân chạy ngay đến khi chỉ còn cách David năm mét thì giẫm mạnh xuống đất, bay lướt trên không mà tới.

Hai tay cũng nhanh chóng vung lấy dao găm hướng về đầu của David sử dụng một cái ‘Tạc Kích’ nữa.

Thế nhưng ở phía đối diện, David cũng không hề động tay động chân mà chỉ đứng im một chỗ, bởi vì trong mắt hắn lúc này, động tác của tên Bò Cạp quả thật rất chậm. Chậm đến nỗi không khác gì những cụ già đang tập dưỡng sinh.

Chờ cho đến khi tên Bò Cạp chỉ còn cách mình một mét, David mới quát lớn một tiếng, dậm chân tại chỗ nhảy lên cao về phía trước. Người ngoài trông thấy không khác gì hắn tự chủ động lao mình vào dao găm đang vung tới của tên Bò Cạp.

Hai thanh Nanh Độc trên tay cũng được hắn vung lên tựa như tia chớp, hướng về cái đầu, đang lộ ra không có gì để bảo vệ, của tên Bò Cạp.

"Bịch"

-20

David động thủ sau nhưng lại tới trước, cả người hắn lướt nhanh tới trước mặt của tên Bò Cạp, làm cho thanh dao găm đang vung ngang lập tức đánh vào khoảng không.

Chỉ có khuỷu tay của hắn là đánh lên bờ vai của David mà thôi, làm hệ thống phán định chỉ là một ít sát thương do va chạm. Thế nhưng tên Bò Cạp thì ngược lại.

"Tê Liệt"

‘Phập’

-420 (Chí Mạng)

-22 (Đổ Máu)

-11 (Bỏ Độc)



Đầu của hắn thì lại bị thanh Nanh Độc trên tay phải David đâm sâu vào, cả người lập tức cứng đờ. Chỉ có ánh mắt của hắn là đang trợn trừng lền, miệng thì cũng lẩm bẩm liên tục

- “Không thể nào! Làm sao có thể như vậy được?!”

Thế nhưng sự thật phũ phàng trước mắt làm hắn không thể chối bỏ. Thân thể tên Bò Cạp nặng nề rơi xuống đất, do hiệu ứng từ kỹ năng "Tê Liệt" nên hắn không thể làm ra hành động gì cả.

Cũng bởi hắn không thể nào nghĩ đến, dù bản thân mình đã ẩn dấu về tốc độ tối đa của bản thân thế nhưng lại gặp ông nội cũng đang ẩn dấu, mà lại còn ghê gớm hơn cả mình nữa.

Nhưng bây giờ tất cả đã quá muộn, tên Bò Cạp bị sa cơ thất thế, nằm té lăn trên mặt đất.

‘Phịch…’

‘Phập phập phập…’

-110

-220 (Điểm Yếu)

-330 (Chí Mạng)



Lợi dụng tốc độ như tia chớp của mình, David thân ảnh như một cái bóng lướt đi theo sát cơ thể của tên Bò Cạp đang bay xà xuống mắt đất vì mất khống chế, liên tục dùng hai thanh Nanh Độc đâm vào người hắn không ngừng nghỉ.

Những con số sát thương liên tục nổi lên trong ánh mắt tuyệt vọng của tên Bò Cạp. Đặc biệt là hiệu ứng Bỏ Độc càng lúc càng được cộng dồn lên, sát thương càng cao hơn.

Ba tên thích khách đứng bên ngoài cũng lập tức trợn mắt, há mồm kinh ngạc mà nhìn tình cảnh này. Ngay tức khắc bọn chúng liền cầm lên vũ khí của mình muốn xông vào giải cứu đội trưởng của chúng.

Bất quá tốc độ chạy của bọn chúng còn chậm hơn so với tốc độ công kích của David rất nhiều.

Keng! - Ngài vừa giết chết người chơi Bò Cạp. Ác ý công kích người chơi điểm PK tăng lên 1 điểm.

Chờ cho đến khi bọn chúng đến được bên cạnh hắn thì âm thanh thông báo hắn đã giết người của hệ thống cũng liền vang lên bên tai.

‘Bịch’

David như đã có chuẩn bị trước, ngay khi nghe được âm thanh thông báo của hệ thống, thân hình chợt lóe, chân giơ cao đá cái xác của tên Bò Cạp về phía ba tên thích khách đang chạy tới kia.

Sau đó nương theo tốc độ đang gia tăng lên gấp 6 lần so với một tên người chơi bình thường, vòng quanh sau lưng bọn chúng, bước chân cấp tốc chạy về phía tên Henry.

Toàn bộ quá trình chém giết 1 vs 1 này xảy ra chưa đến 20 giây. David hoàn toàn làm bất ngờ những tên người chơi đã có mặt tại đây và đã quan sát trận chiến đấu này của hắn.

Đặc biệt là tên Henry kia. Ngay lúc này hắn đang âm thầm siết chặt nắm tay, nghiến răng nghiến lợi mà nhìn về phía thân ảnh đơn độc đang lao tới, với ý định muốn vượt qua hàng rào được dựng lên bởi hai hàng chiến sĩ và đấu sĩ người chơi. Ánh mắt bên trong tràn đầy nỗi tiếc hận.

- “Vì sao ta lại không có cao thủ như vậy bên người!”