Trọng Sinh Chi Vong Linh Pháp Sư

Chương 163: Âm mưu, phản tập kích



Trong hơn 15 phút mà David và đoàn đội do hắn chỉ huy bị trì hoãn bởi việc điều tra làm rõ kẻ gián điệp, đoàn người [The Throne] do Henry dẫn đầu lúc này đã đi được hơn trăm mét vượt qua ngọn đồi dốc nơi bọn họ đang dừng chân.

Ngay sau khi David vừa giết chết hai cô gái gián điệp của [The Throne], không quá lâu sau đó Henry liền lập tức nhận được một phần tin nhắn mật.

Hơi kinh ngạc một chút, Henry liền mở ra bảng giao diện hệ thống kiểm tra nội dung phần tin nhắn này.

- “Henry thiếu gia, đám người vừa tập kích ngài hai lần vừa rồi đang chuẩn bị mai phục trên đoạn đường sắp tới nữa đó. Bất quá bọn họ cũng không còn quá nhiều sức chiến đấu, có 50 tên triệu hồi sư nhưng đã sắp cạn kiệt MP rồi. Bọn họ chắc cũng chỉ có thể trụ vững trong khoảng 15 phút thôi ngoài ra còn có 72 tên đạo tặc khác nữa, sức chiến đấu ta cũng không biết được rõ lắm. Xin ngài hãy cẩn thận kẻo bị tập kích lần nữa nha.

Tái bút: Ngài cũng đừng có quên chuyện đã hứa với người ta đó nha.”

Nội dung chính là tình báo về toàn bộ những thông tin của đoàn đội do Đình Tấn và hai đứa em mình chỉ huy. Tất cả đều được nêu ra rất tỉ mỉ, ắt hẳn cô gái này chính là người dẫn đầu tố cáo năm chàng thanh niên lúc nãy.

Bởi do nàng chiếm được thiện cảm của Dendi mà được tiếp cận hắn và Ami ở khoảng cách rất gần. Hầu như những thông tin hai đứa trẻ bàn bạc ra đều bị nàng nghe trộm hết.

Xem xong phần tin nhắn này, Henry không khỏi nhếch miệng nở một nụ cười khinh thường. Hắn đưa tay chống cằm, mắt chăm chú nhìn về một điểm dường như đang trầm tư suy nghĩ điều gì đó.

Đầu óc đang bận suy nghĩ thế nhưng hắn vẫn không ngừng lại bước chân một chút nào. Đám người cứ như vậy chậm chạp mà tiến tới vùng lãnh thổ của con Boss Griffin Lãnh Chúa.

Một hồi lâu sau, Henry mới đưa tay bấm tin nhắn gửi cho cả bốn tên đội trưởng dưới tay mình tập họp lại để bàn chuyện. Trong lúc bấm gửi tin nhắn, khuôn mặt hắn lại chợt trở nên dữ tợn, nở một nụ cười gằn rồi thì thào.

- “Lần này để xem bọn mày còn chạy đi đâu. Khà khà…”



Ngay sau khi nhận được tin nhắn của Henry, rất nhanh không quá 1 phút 30 giây, bốn tên đội trưởng đã có mặt, bước chân bước chậm giữ khoảng cách mà đi theo sau lưng Henry.

- “Một chốc nữa sẽ có vài con chó ra đây tìm cách cắn lén. Ta muốn một mẻ tóm gọn bọn chúng. Các ngươi có làm được không?”

Henry giọng nói rất bình tĩnh, hai tay chắp sau lưng, mặt ngửa lên trời tựa như đi tản bộ. Bốn tên đội trưởng nghe hắn nói xong cũng không khỏi giật mình một chút, sau đó đều là cúi đầu suy nghĩ tìm cách.

Mở miệng đầu tiên là tên Ai Kiu Ai, giọng nói có chút phấn khởi tựa như rất tự tin với kế hoạch của mình.

- “Thưa thiếu gia, chúng ta có thể tìm một chỗ nào đó trú ẩn một đội đạo tặc và thích khách rồi giảm lại tốc độ hành quân. Chờ cho bọn chúng xông tới cắn lén thì lập tức ùa ra bao vây chém giết, hốt gọn một mẻ. Ngài xem có được không?”

Vừa nhanh mồm nhanh miệng mà nói, ánh mắt của hắn cũng vừa nhìn chằm chằm lấy Henry đầy vẻ mong đợi.

Bất quá Henry lại không có quá nhiều phản ứng. Hắn chỉ gật đầu, ngậm miệng mà ừ một tiếng rồi im lặng không nói gì. Phản ứng này làm tên Ai Kiu Ai cũng có vẻ hơi bối rối một chút.

Ngay sau đó, tên đội trưởng Huyền Thoại cũng kịp thời phản ứng lại, liên tục gật đầu mà nói.

- “Đúng vậy đó thiếu gia, cứ giao cho thuộc hạ. Chắc chắn sẽ một mẻ hốt gọn, giết sạch không chừa một tên nào.”

Khoảng thời gian vừa qua, chỉ có hắn và Bò Cạp vẫn là chưa bị ảnh hưởng quá nhiều từ hai đợt tập kích.

Hắn là mưu tính nếu lần này có thể thành công chặn đứng được nhóm người của David hoặc tốt hơn nữa là một mẻ hốt gọn thì Henry chắc chắn sẽ có ấn tượng tốt hơn với hắn để rồi sau này lại giao cho hắn quản lý [The Throne] thì sẽ càng tốt.

Phải biết làm hội trưởng đồng nghĩa với việc nắm trong tay hơn một nửa tài chính của đội Lính Đánh Thuê. Nếu được Henry đề bạt, không được chức vị hội trưởng thì phó hội vẫn sẽ là nắm trong lòng bàn tay.

Đến lúc đó, tiền và quyền nắm trong tay hắn sẽ có thể tha hồ mà sống cuộc sống an nhàn sung sướng.

Trông thấy tên Huyền Thoại vội vàng gấp gáp như vậy, tên Ollay đội trưởng cũng không khỏi âm thầm cười khổ. Vừa qua hai đợt tập kích, đội pháp sư của hắn gần như bị giết đi một phần ba quân số.

Nếu lại tham lam mà nhảy vào cái hố lớn lần này, lỡ như không bò ra được thì chức vị đội trưởng của hắn cũng khó mà giữ được nữa.

Khó khăn lắm mới giành được lòng tin của Henry mà bò lên tới mức này, hắn cũng không dám mang nó ra để đánh cuộc khi không đủ chắc chắn.

Vậy là trong số bốn tên đội trưởng dưới tay mình, Henry chỉ mới lấy được ý kiến Fmjhozvp từ hai người. Trong lòng hắn cũng rất phân vân bởi chính hắn cũng đã có một kế hoạch sơ bộ, muốn hỏi đám người này chỉ để chắc chắn hoàn mỹ hơn thôi.

Bị hai tên Ai Kiu Ai và Huyền Thoại nhìn chăm chăm Henry cũng không có quá nhiều phản ứng mà chỉ gật nhẹ đầu ừ một tiếng, thái độ giống hệt như lúc nãy đã làm với Ai Kiu Ai.

Cả hai tên đội trưởng bị dội nước lạnh thế nhưng bọn họ vẫn giữ hi vọng rằng ‘Thiếu gia sẽ cho mình cơ hội’.

Vì thế ánh mắt bọn họ vẫn luôn nóng rực mà nhìn lấy bóng lưng của Henry ở phía trước.

Tuy nhiên, cả đoàn người vẫn tiếp tục bước đi đến hơn chục mét mà Henry vẫn chưa đưa ra quyết định cuối cùng dường như đang suy tính điều gì đó.

Chờ một hồi lâu vẫn không thấy ai nói gì Henry vừa định mở miệng nói ra kế hoạch mà hắn đã tổng kết ra được từ suy nghĩ của mình và kết hợp với ý kiến của hai tên đội trưởng đã nói.

Tuy nhiên đúng ngay lúc này tên Bò Cạp lại mở miệng trước chặn lại những lời đang muốn nói ra của hắn.

- “Thiếu gia, ta nghĩ bọn khốn này rất ranh mãnh. Nếu như hành động quá lộ liễu thì chúng chắc chắn sẽ không dễ dàng mắc câu đâu.”

Lời nói của Bò Cạp như một hồi chuông cảnh tỉnh Henry đang trong cơn mộng tưởng mà không nghĩ chu đáo mọi chuyện.

Trầm tư suy nghĩ một hồi, Henry mới chú ý đến Bò Cạp vẫn còn đang im lặng nhìn hắn. Cảm giác đối phương như đã có phương án giải quyết, hắn lập tức thúc giục.

- “Ngươi có cách giải quyết sao?”

Bò Cạp gật nhẹ đầu, mở giọng bình tĩnh chậm rãi nói.

- “Có thì cũng có, nhưng mà khả năng thành công lại không lớn lắm.”

Giọng nói của hắn có hơi phân vân do dự làm cho Henry trong lòng như có con kiến đang bò trên chảo nóng. Hắn gấp gáp túm lấy cổ áo Bò Cạp kéo lại sát người mình rồi giận dữ nói.

- “Đã có kế hoạch thì nói mau, làm gì cứ lưỡng lự kéo dài thời gian vậy?!”

Trông thấy Henry có chút tức giận, Bò Cạp cũng hơi hốt hoảng vội vàng kề sát miệng vào tai đối phương rồi thì thầm, kể về kế hoạch mà hắn đã nghĩ ra.

Vừa nói ánh mắt hắn như đang lập lòe từng tia sắc lạnh, giọng nói cũng tràn ngập sát khí trong từng câu chữ.

Henry mới đầu nghe nói còn có chút bâng khuâng thế nhưng càng nghe về sau, hắn liền càng cảm thấy kế hoạch này quả thật rất tốt, rất hoàn mĩ. Liền không kìm chế được hưng phấn trong lòng, hắn lập tức ra lệnh cho đám người đội trưởng này.

- “Tốt! Rất tốt! Như vậy, Bò Cạp. Ngươi điều động người đi thực hiện chuyện kế hoạch của mình đi. Những tên còn lại cũng nhanh chóng đi phối hợp với Bò Cạp. Ta muốn lần này không có con cá nào bị lọt lưới, các ngươi nhớ rõ chưa?!”

‘Rõ!’

Bốn tiếng hô chắc nịt, rõ ràng như để khẳng định cho Henry rằng kế hoạch lần này chắc chắn sẽ thành công.

Tên Henry gật đầu một cái, sau đó vung tay làm cho những tên đội trưởng ngay lập tức tản ra bắt đầu chạy về hàng ngũ của mình sắp xếp chuẩn bị.

Chỉ còn lại một mình Henry và nhóm vệ sĩ hơn 10 tên đàn ông to lớn cùng với ông lão quản gia vẫn đang bước chậm dẫn đầu cả đàn bước chậm về phía lãnh thổ của Boss Griffin.