Trọng Sinh Chi Tôi Lười, Anh Lại Đây

Chương 47



Trần Dục Nhiên đi đến bên kia của gác chuông, xa xa nhìn thấy Lý Lạc đang đeo đôi kính thổ tả của cậu ta, dựa vào một bên gác chuông.

Lý Lạc nhìn thấy Trần Dục Nhiên, vội vàng đứng thẳng dậy đi về phía cậu.

“Trong phòng học xảy ra chuyện gì?”

“Lưu manh họ Hoắc kia có làm gì với cậu không thế?”

Hai người không hẹn mà cùng mở miệng, nội dung lại khác hẳn một trời một vực, không khỏi đồng thời ngẩn người.

“Cậu trả lời trước đi.”

“Cậu trả lời trước đi.”

Hai người lại cùng đồng thanh, trăm miệng một lời, nói xong hai người đều trầm mặc, sau đó có chút buồn cười.

Trần Dục Nhiên miễn cưỡng buông tay, làm một thủ thế mời Lý Lạc nói.

“Có người đem video của cậu trong sinh nhật Trương Quân Dật truyền ra bên ngoài.” Lý Lạc không có giấu diếm, nói thẳng ra, “Phát trên diễn đàn của trường học, nhưng rất nhanh đã bị gỡ bỏ, phỏng chừng hẳn làảnh hưởng không lớn lắm. Nhưng là Trương Quân Dật đã biến chuyện này, nhận định là Trần Ngọc Dung làm. Hôm nay hắn vừa mới đến lớp học đã cho Trần Ngọc Dung một cái tát……”

Lý Lạc nhớ tới tình huống hỗn loạn vừa rồi trong phòng học. Nội dung của video là cảnh Trần Dục Nhiên cầm lấy cổáo hướng về phía Trương Quân Dật mà thổ lộ. Công khai đoạn video này, không chỉ bất lợi đối với Trần Dục Nhiên, mà cũng ảnh hưởng không tốt đến Trương Quân Dật.

Bởi vậy sau khi biết chuyện, Trương Quân Dật giận tím mặt! Hắn không lưu tình chút nào động thủđánh Trần Ngọc Dung, chỉ trích Trần Ngọc Dung trở mặt, rõ ràng là cô ta chán ghét anh ruột Trần Dục Nhiên của mình màác chỉnh hắn. Trần Ngọc Dung bịđánh cho hai má sưng thũng lên, bắt đầu sửng cồ, bản tính mạnh mẽ lộ ra, trả lời lại Trương Quân Dật một cách mỉa mai rằng hắn coi trọng Trần Dục Nhiên, mà Trần Dục Nhiên lại là nam, hắn làđồ biến thái, còn lấy cô ra làm bia đỡđạn, vân vân và mây mây…… Hai người cãi nhau loạn xạ, cái gì mà phong độ với lý trí, tất thảy đều vứt hết rồi!

Lý Lạc quả thực làđược mở rộng tầm mắt. Nguyên bản là một đôi yêu nhau xứng đôi vừa lứa, nhất là sự yêu thích của Trương Quân Dật đối với Trần Ngọc Dung có thể nói là tất cả mọi người đều có thể thấy. Không ai có thể nghĩđến một khi trở mặt, bọn họ ngay cả bạn bè cũng không thể làm, thậm chí là phản bội đến độđộng tay động chân!

Tính cách Lý Lạc vẫn là có vẻ thiện lương. Cậu không rõ có một câu ‘yêu sâu thì hận càng nặng’. Trước đó Trương Quân Dật có bao nhiêu yêu thích Trần Ngọc Dung thì bây giờ có bấy nhiêu thù hận! Tự nhận là bị Trần Ngọc Dung phản bội vũ nhục hắn cảm thấy lòng tự trọng của mình bị tổn thương, một tấm chân tình bị dẫm nát dưới chân, bảo hắn như thế nào có thể không giận?

Nếu không phải xem giao tình của Trần gia cùng Trương gia rất tốt, thủđoạn của hắn đối ovứi Trần Ngọc Dung còn có thể kịch liệt hơn! Nhưng loại cảm xúc bịđè nén này tùy thời đều có thể bùng nổ, mà sự kiện video lần này chính là ngòi nổ.

Trên thực tế, video quay lại cảnh Trần Dục Nhiên chật vật thổ lộ với Trương Quân Dật ở trong sinh nhật của hắn căn bản là không thê phát. Bởi vì Trương Quân Dật muốn ác chỉnh Trần Dục Nhiên nên cơ hồ tham dự toàn bộ quá trính, ngay cả lúc Trần Dục Nhiên tỏ tình cũng nói ra tên của hắn. Cho dù một đoạn hắn bắt Trần Dục Nhiên cởi đồ kia cũng đều làđang tắt đèn, căn bản không quay chụp được gì cả, sau khi cởi quần áo rồi ọi người liền đi ra, vẻ mặt kinh ngạc cùng biểu tình đau khổ của Trần Dục Nhiên vừa thấy là biết có người trêu cợt cậu.

Nếu đoạn video kia phát ra, cuối cùng khó coi chỉ sợ là nhóm người thiết kếác chỉnh Trần Dục Nhiên bọn họ. Cho dù cắt câu lấy nghĩa tiệt trong đoạn video đó, nếu không đem Trương Quân Dật làm cho sáng tỏ thì cơ bản là không cóý nghĩa.

Người phát đoạn video đó ra hiển nhiên rõ ràng chuyện này. Khi phát đoạn video đó cũng có thể làm nhiễu tên của Trương Quân Dật đi. Nếu không có tên của Trương Quân Dật trong video đó thì mọi người chỉ biết được người Trần Dục Nhiên thích là nam, căn bản không đạt được mục đích bôi nhọ Trần Dục Nhiên!

Cho nên cuối cùng cô ta vẫn là phát nguyên đoạn video đó! Bởi vậy Trương Quân Dật căn bản không có nghĩ nhiều, trực tiếp biết chuyện này chính là do Trần Ngọc Dung làm ra! Hơn nữa sự thật xác thực là như thế!

Tuy rằng không muốn thừa nhận, nhưng trong lòng Trương Quân Dật vẫn còn lưu luyến Trần Ngọc Dung. Nhưng Trần Ngọc Dung hoàn toàn không đểýđến mặt mũi của Trương Quân Dật, phát đoạn video đó lên diễn đàn của trường học, đem chuyện hắn bị một đứa con trai tỏ tình phơi bày, Trương Quân Dật quả thực là không thể nhịn được nữa! Hắn thật sự là bị mũ mới có thể coi trọng nữ nhân Trần Ngọc Dung này!

Trong lòng Trương Quân Dật giống như là nuốt phải thương dăng(?) vậy!

Hai người hoàn toàn xé rách mặt. Trương Quân Dật cực lực muốn làm sáng tỏ chuyện này, Trần Ngọc Dung sau khi bịđánh một cái tát cũng bắt đầu nổi nóng, hoàn toàn không thèm phủ nhận, càng làm chuyện này thêm trầm trọng, tận hết sức lực tiếp tục bôi nhọ hắn cùng Trần Dục Nhiên. Hai người tự nhiên mà bắt đầu gây gổ……

Trần Dục Nhiên nghe miêu tả của Lý Lạc, trong đầu tưởng tượng khung cảnh lúc đó một chút. Đáng tiếc là cậu không có tận mắt nhìn thấy hoàn cảnh lúc đó. Bất quá Lý Lạc rất đúng. Nếu cậu ởđó, chỉ có thể làđổ thêm dầu vào lửa của hai người đang khắc khẩu kia, nói không chừng chiến hỏa còn có thểđốt đến trên người cậu.

Trần Dục Nhiên không nghĩ tới cậu còn chưa ra tay làm gì, nhưng người này lại tự‘nội đấu’, tựa hồ còn rất bất diệc nhạc hồ…… (vui vẻ không ngừng)

Cái này gọi làác nhân đều cóác báo, không phải sao?

Trong lúc nhất thời, tâm tình của Trần Dục Nhiên rất là tốt, đối với Lý Lạc kịp thời mật báo có chút cảm kích. Bất quáý niệm này vừa xuất hiện trong đầu, cậu nhìn Lý Lạc cười: “Cậu vừa rồi nhắc tới…… Lưu manh họ Hoắc kia?”

Lý Lạc khẩn trương đẩy đẩy kính mắt trên mũi, lúng túng nói: “Tôi, tôi, hôm thứ sáu tôi nhìn thấy hắn ta lôi cậu lên xe…… Hắn ta không cóđối với cậu như vậy đi?”

Cái gọi là‘họ Hoắc’ kia dĩ nhiên là Hoắc Hành Tuấn?!

Trần Dục Nhiên lúc ấy lập tức bị hồđồ, sau khi được Hoắc Hành Nhiễm nhắc nhở cậu cũng tự nhận thấy những hành động của Hoắc Hành Tuấn có chút kỳ quái. Tuy rằng Hoắc Hành Tuấn cùng Hoắc Hành Nhiễm không hợp nhau, nhưng Trần Dục Nhiên còn không có tựđại đến mức cho rằng Hoắc Hành Tuấn sẽ vì cậu là tiểu tình nhân của Hoắc Hành Nhiễm mà cốý chạy đến đại học Thiên Khê làm phiền cậu. Nếu tổng giám đốc của một tập đoàn có thể rảnh như vậy, phỏng chừng là Minh Hoàng sắp đóng cửa đến nơi rồi.

Kéo cậu lên xe hẳn là hành vi nhất thời nảy lòng tham của Hoắc Hành Tuấn. Cho nên, Hoắc Hành Tuấn đến đại học Thiên Khê, mục tiêu không phải là Trần Dục Nhiên cậu.

“…… Cậu quen Hoắc Hành Tuấn?” Trần Dục Nhiên cổ quái nhìn Lý Lạc.

Lý Lạc mặt tối sầm, tựa hồ là nhớ tới cái gìđó không thoải mái: “Tôi tình nguyện không biết hắn. Cái đồ xú nam nhân không có tiết tháo!”

“Nga?” Trên mặt Trần Dục Nhiên dâng lên một tia tò mò cùng ái muội.

Quan hệ của Hoắc Hành Tuấn với Lý Lạc cóđề cập đến ‘tiết tháo’. A……

“Không phải như cậu nghĩđâu!” Lý Lạc theo trực giác phản bác, bừng tỉnh lại, “Cậu sẽ không cùng hắn ta cái kia đi?”

“Cái kia?” Trần Dục Nhiên cốý giả ngủ. Kỳ thật cậu nghe hiểu, bất quá cậu muốn để cho Lý Lạc nói nhiều một chút. Cậu ta cùng Hoắc Hành Tuấn hóa ra là từng có chuyện.

Bất quáý niệm đùa dai bất thình lình xuất hiện trong đầu cậu là chuyện gì vậy? Cậu từ nơi nào mà học được cái này?

“Liền, chính là……” Tầm mắt Lý Lạc đột nhiên bị miếng băng cá nhân trên cần cổ Trần Dục Nhiên hấp dẫn, trong lòng có dự cảm không tốt, “Đây là cái gì?” Cậu ta chỉ vào miếng băng.

“…… Bị muỗi cắn.” Trần Dục Nhiên bị câu hỏi này của cậu ta làm cho trong lòng rơi lộp bộp, bật thốt lên nói.

Sau đó cậu bị Lý Lạc khinh bỉ.

“Trên cổ có dấu hôn, bình thường đều nói là muỗi cắn.” Lý Lạc phụng phịu nói, “Là do lưu manh Hoắc Hành Tuấn kia cắn?”

“Ách……” Trần Dục Nhiên nhớ tới thật là trước đó Hoắc Hành Tuấn có cắn, sắc mặt cũng không tốt lên được.

Không thể không nói phản ứng của Trần Dục Nhiên rất là dễ bị nhìn ra, Lý Lạc hiểu được, sắc mặt bắt đầu lúc xanh lúc trắng, mím môi không biết ở trong đầu nghĩ cái gì, cả người dần dần tản mát ra một cỗ khíđen.

“Không phải tôi tự nguyện.” Trần Dục Nhiên cường điệu.

“Tôi biết.” Lý Lạc nắm chặt lấy tay, nghiến răng nghiến lợi, “Tôi sẽ không bỏ qua cho hắn ta!” Một bộ dáng không chút thiện lương.

Trần Dục Nhiên còn muốn giải thích một chút nghe được một câu như thế, nhất thời không nói gì cả. Trở về chỗ cũ một chút, phản ứng của Lý Lạc, cậu có chút kinh dị không dấu vết đánh giá Lý Lạc.

“Cậu cùng Hoắc Hành Tuấn……”

“Tôi sẽ cho cậu một lời giải thích!” Lý Lạc mạnh mẽđánh gãy lời nói của Trần Dục Nhiên, ách thanh nói, “Cậu chờ!”

Nói xong, cậu ta một tay tháo kính mắt xuống, một bên chạy đi, hoàn toàn là tư thếđi tìm người tính sổ. Cậu ta đã muốn hoàn toàn lâm vào cảm xúc của chính mình, ngay cả Trần Dục Nhiên gọi cậu ta chờ một chút cũng đều không có nghe thấy.

Trần Dục Nhiên gọi không được, đứng ở tại chỗ mờ mịt hết chỗ nói trong chốc lát, sau đó chậm rãi vuốt cằm suy nghi sâu xa.

Cậu như vậy có tính là gián tiếp ‘trả thù’ Hoắc Hành Tuấn hay không?

**************************************************

Thời điểm hết tiết thứ nhất trở lợi phòng học, Trần Dục Nhiên cùng Trương Quân Dật đều không cóởđây. Trần Dục Nhiên bình tĩnh tự nhiên ngồi vào chỗ, hoàn toàn không thèm đểýđến một số bạn học đang chỉ trỏ cùng nói khe khẽ.

Xem ra video kia được phát tán, vẫn làđối với cuộc sống của cậu sinh ra ảnh hưởng nhất định.

Bất quá Trần Dục Nhiên tin tưởng, ảnh hưởng này rất nhanh sẽđược bình ổn. Không chỉ Trương Quân Dật sẽ có hành động mà Trần gia cũng sẽ hành động. Hành động xả giận này của Trần Ngọc Dung kỳ thật thực không khôn ngoan. Cô ta muốn hủy thanh danh của Trần Dục Nhiên, nhưng lại không nhớ vô luận thế nào cô ta cũng là em gái của Trần Dục Nhiên. Thanh danh của Trần Dục Nhiên không tốt, thanh danh của cô ta có thể tốt được không? Thanh danh của hai em trai cô ta có tốt được không? Hơn nữa cô ta còn đụng đến Trương Quân Dật. Màđụng đến Trương Quân Dật tức làđụng đến Trương gia. Trương gia cũng không phải là một quả hồng nhũn. Trần Ngọc Dung nhất định sẽ bị Trần Dũng trách cứ, chính là không biết động tác tiếp theo của Trần gia là gì.

Hơn nữa, có lẽ Trần Ngọc Dung đã quên, trước đó cô ta còn bịđưa vào cục cảnh sát, Hoắc Hành Nhiễm xuất phát từ các loại lo lắng mà không có làm chuyện này đàng hoàng, Trần gia cũng hoàn toàn làâm thầm xử lý. Nhưng một khi sự tình lộ ra, cho dù không cóđịnh tội, thanh danh của Trần Ngọc Dung cũng sẽ bịảnh hưởng rất lớn……

Trần Ngọc Dung có thể đối phó với Trần Dục Nhiên mà lật hết những con bài chưa lật, ngược lại làm cho Trần Dục Nhiên nắm được nhược điểm của cô ta.

Cho nên Trần Dục Nhiên thực bình tĩnh. Cậu còn có thể tiếp tục đảo tay trống virus máy tính đang trong quá trình hình thành. Đáng tiếc hiện tại thời gian của Phùng Đào đều bị Trình Nguyên Lãng của Giản Triệu Phong chiếm hết, bằng không cùng cậu ấy thảo luận một chút, Phùng Đào nhất định sẽ cảm thấy rất hứng thú.

*****************************************************

Sau khi kết thúc tiết học biểu chiều, Trần Dục Nhiên trực tiếp trở về ký túc xá. Phùng Đào của Giản Triệu Phong tựa hồđã trở lại, nhưng không thấy bóng người. Bất quá nghe được tiếng nước truyền ra từ phòng tắm, Trần Dục Nhiên chịu không nổi thởi dài, thu thập sách giáo khoa, lấy máy tính xách tay cùng với quần áo để thay, trực tiếp đi sang nhà của Hoắc Hành Nhiễm ở bên kia.

Cậu còn là nhân viên vừa làm vừa học ởÁ Thánh mà! Tiến độ cuối tuần vừa rồi đã muốn có chút chậm.

Thông qua tầng tầng lớp lớp cửa của tiểu khu, đi bộđến nhà của Hoắc Hành Nhiễm còn tầm sáu trăm mét nữa.

Bên đường gặp phải không ít hộ gia đình của tiểu khu, ngôn hành cử chỉ của bọn họđều biểu lộ ra một ít hương vịđộc đáo, chỉ sợđều có bối cảnh nhất định.

Đặc biệt còn có mấy lão nhân rất hiền lành, còn có thể chủđộng gật đầu mỉm cười với Trần Dục Nhiên.

Trừ bỏ mấy lão nhân đó ra, Trần Dục Nhiên đối với những lão nhân gia khác rất kiên nhẫn cùng có thiện ý, có chút ngại ngùng nhất nhất đáp lại bằng tươi cười.

Bất quá trong đó có một ông lão nhìn thấy bà lão vợ mình chủđộng mỉm cười với Trần Dục Nhiên, sau đó lại nhìn thấy tươi cười của Trần Dục Nhiên liền sắc mặt trầm trầm, lôi kéo bà lão bỏđi.

Đây là ngay cả dấm chua của một người trẻ tuổi như cậu cũng ăn sao?

Trần Dục Nhiên không hiểu ra sao, không nghĩ thông liền né ra sau đầu.